Blog

  • Khi thắp hương, bạn nhất định phải nói 2 chữ này – điều rất nhiều người không biết, bảo sao khấn hoài chẳng linh ứng!

    Người Việt thắp nhang quanh năm suốt tháng. Ai cũng biết thành tâm quan trọng. Nhưng muốn lời khấn trọn vẹn, có một điều giản dị dễ quên: Hai chữ kính sợ.

    Theo báo Phụ nữ số có bài Khi thắp hương, bạn nhất định phải nói 2 chữ này – điều rất nhiều người không biết, bảo sao khấn hoài chẳng linh ứng! Nội dung như sau:

    Đốt nhang là tập tục có từ rất sớm. Từ chuyện tế trời thời xưa cho đến lễ Phật, lễ Thánh, cúng gia tiên ngày nay, làn khói hương vẫn là sợi dây nối người sống với cõi thiêng. Nhiều người đi chùa, đi đền, đi miếu đều bảo cứ thành tâm là đủ. Thành tâm chắc chắn cần. Nhưng nếu chỉ cầu xin trong mong đợi có lợi cho mình mà quên đi cảm giác kính sợ trước không gian linh thiêng, lời khấn dễ thành lời nói suông.

    Vì sao hai chữ kính sợ lại là chiếc khóa mở cửa cho một nghi lễ đẹp?

    Từ xa xưa, người xưa đã dùng cỏ thơm, gỗ thơm và lửa để gửi ý nguyện lên trời đất. Sử sách thời Thương Chu (Trung Quốc) đã ghi chuyện đốt củi dâng trời. Về sau, hương liệu phong phú hơn, nghi thức tinh tế hơn, đặc biệt khi Phật giáo và Đạo giáo lan rộng. Từ cung đình đến dân gian, làn khói hương hiện diện trong lễ lớn, việc nhỏ, từ tế tự mùa màng, dựng nhà, cưới gả đến những ngày giỗ Tết. Trên đất nước khác, nhiều nền văn minh cũng xem hương thơm là cầu nối với cõi thiêng, nên đốt nhang không chỉ là nghi lễ của người Á Đông mà là một biểu tượng nhân loại.

    Trong dòng chảy ấy, lịch sử còn để lại không ít điển tích. Thời Hán Vũ Đế, mong cầu trường sinh, nhà vua lập đàn trong cung, ngày ngày đốt hương lễ bái tìm phương thuốc bất tử. Dẫu mục đích có phần công lợi, câu chuyện cho thấy hương khói đã từng giữ vị trí đặc biệt trong tế tự triều đình. Đến thời Lương Vũ Đế, vị vua này sùng tín Phật giáo, dựng chùa, tụng kinh, thắp hương không ngơi. Sự tôn trọng nghi lễ của ông giúp văn hóa hương khói theo đạo Phật lan xa. Những mảnh chuyện rải rác cho thấy, qua mọi thời, mọi tầng lớp, nén nhang vẫn được ưu ái vì nó thay lời kính cẩn của con người trước cái vô hình.

    Nhưng không phải ai thắp nhang cũng thấy may mắn ngay. Có người thành tâm cầu bình an cho gia đình, cầu sức khỏe cho cha mẹ, mà rồi việc vẫn không như ý. Nhiều người bèn quy về chữ thành. Đúng là thành tâm là gốc. Tuy vậy còn một mảnh ghép nữa hay bị bỏ quên: Kính sợ.

    Đây không phải nỗi sợ mù quáng, mà là cảm giác tự nhiên khi bước vào không gian linh thiêng, ý thức rằng mình đang đối thoại với truyền thống, với tổ tiên, với những giá trị vượt khỏi toan tính cá nhân. Khi có kính sợ, ta biết tiết chế lời khấn, bỏ bớt những mong mỏi ích kỷ, giũ xuống sự vội vàng và háo hức muốn đổi đời ngay ngày mai.

    Hãy thử hình dung hai cảnh đối lập. Một người vào chùa, tay cầm bó hương to, mắt ngó điện thoại, miệng lẩm bẩm xin trúng số, xin thăng chức, xin thuận lợi đủ đường. Làn khói ấy chỉ là thói quen hình thức, căn phòng thiêng trở thành nơi giao dịch. Cảnh khác, một người vào, chắp tay nhẹ nhàng, thầm nhắc hai chữ kính sợ trước khi khấn. Người ấy tự dặn bản thân nói điều vừa phải, xin sức bình an để đủ sức làm việc tử tế, hứa sống ngay thẳng. Cũng là nén hương, nhưng một bên là không khí rộn ràng mong cầu, một bên là sự tĩnh tại khiến lòng nhẹ đi. Sự khác nhau nằm ở thái độ.

    Kính sợ khiến nghi lễ trở thành phút chốc thanh lọc. Trong mùi hương trầm, người ta nhớ rằng điều thiêng liêng không phải cỗ lễ đắt tiền hay lời khấn dài. Điều thiêng liêng là cách mình sống khi bước ra khỏi cổng đền chùa. Có kính sợ, ta biết cảm ơn những may mắn nhỏ, biết xấu hổ khi định làm điều khuất tất, biết không lạm dụng niềm tin để mưu cầu tư lợi. Khi ấy, nén hương không còn là que gỗ tỏa khói mà là chiếc gương nhỏ soi lại nếp nghĩ và hành động của mình.

    Đời sống hiện đại cho ta nhiều góc nhìn khoa học. Và khoa học không phủ nhận được giá trị tinh thần của một nghi lễ đẹp. Đi lễ không phải để trốn lao động, càng không phải để trao đổi điều kiện với thần linh. Đi lễ để lòng an và để tự nhắc mình sống tốt. Thêm hai chữ kính sợ, ta bước chậm lại nửa nhịp, nhìn quanh xem có ai cần nhường chỗ, có rác nào cần nhặt, có câu nói nào nên bớt ồn. Những điều nhỏ bé ấy chính là phần công đức giản dị mà ai cũng có thể làm.

    Vậy thắp nhang thế nào cho phải?

    Không cần cầu kỳ. Trước khi khấn, hít một hơi sâu, trong đầu nhắc hai chữ kính sợ. Khấn ngắn gọn điều chính đáng, xin sức khỏe, xin bình an, xin sự sáng suốt để làm tròn bổn phận. Hứa một việc nhỏ mình sẽ làm được như chăm sóc cha mẹ, dành thời gian dạy con, giữ chữ tín khi làm ăn. Ra khỏi nơi thờ tự, giữ lời hứa ấy. Lúc ấy lời khấn có rễ, nén hương có thân, cuộc sống có hoa.

    Từ câu chuyện của nén nhang xưa đến hôm nay, có một sợi chỉ đỏ nối liền. Đó là sự kính cẩn trước những giá trị vượt ra ngoài mình. Thành tâm là nền. Kính sợ là mái. Khi hai phần ấy khít với nhau, lòng người sẽ bớt chênh vênh. Không ai dám hứa rằng cầu gì được nấy, nhưng ai cũng có thể tin rằng khi sống ngay thẳng và biết kính sợ, mình sẽ đủ bình tĩnh đi qua chuyện khó và trân trọng điều lành. Và như thế, nén hương đã làm xong công việc của nó, không phải để ban phát phép màu, mà để giúp chúng ta sống tử tế hơn mỗi ngày.

    (Thông tin mang tính chiêm nghiệm)

    Tạp chí Thương hiệu và Pháp luật có bài viết đưa thông tin với tiêu đề: “Thắp hương mùng 1, ngày Rằm âm lịch hàng tháng cần lưu ý gì để đón cát lành?”. Với nội dung như sau:

    Trong ngày mùng 1, ngày Rằm hàng tháng, các gia đình Việt thường sửa biện hương hoa, lễ vật làm lễ cúng thần linh và tổ tiên để cầu một tháng mới may mắn, tốt lành. Dưới đây là những lưu ý cần biết khi thắp hương để đón điều lành:

    Giờ đẹp để thắp hương

    Tùy vào ngày cụ thể mà sẽ có 1 khung giờ cát lành khác nhau để lên hương (thắp nhang hương). Ví dụ ngày mùng 1 tháng 8 âm lịch, giờ lên hương đẹp nhất là giờ Mão (5h-7h) và giờ Dậu (17h-19h).

    Bạn nên chọn những khung giờ đẹp trong ngày để lên hương, nhất là ngày mùng 1 và ngày Rằm để được hưởng những cát khí, an yên,…

    Trong ngày Rằm, mùng một thắp hương cũng nên chọn giờ lành.

    Chưa có quy chuẩn phải thắp bao nhiêu nén nhang hương mới đúng. Số lượng sẽ tùy vào sự mong cầu muốn gửi gắm đến chư vị thần linh.

    – Thông thường thắp số lẻ là 1 hoặc 3 nén.

    – Ngày thường nếu muốn mong cầu bình an, buôn may bán đắt thì bạn thắp 1 nén nhang hương là đủ để thể hiện sự thành kính với chư vị thần linh.

    Trước khi thắp hương nên sắp xếp mọi vật phẩm dâng cúng chỉn chu. Mặc trang phục gọn gàng, tâm thế hoan hỉ, thân thể thanh tịnh để việc thờ cúng thuận cả mặt tâm linh và phong thủy.

    Dâng hương lên ban thờ

    Gia chủ cần lưu tâm chọn lựa loại hương có chất lượng tốt, đốt là cháy hết (không bị tắt hương, gãy đầu giữa chừng). Chọn nhang hương có mùi thơm dễ chịu để người sống không bị ảnh hưởng sức khỏe, thế giới tâm linh cũng hài lòng.

    Về mặt phong thủy, hương trầm cao cấp là “sợi dây” kết nối giữa con cháu với thế giới tâm linh. Nhang hương trầm mang theo dương khí mạnh, thanh lọc không gian thờ chúng, đem lại an bình, phúc khí, tài vận, chiêu đón cát lành, phước lộc,… mạnh mẽ cho con cháu đồng thời giúp xua đuổi vận xui, đẩy lùi tà khí…

    Chuẩn bị:

    Trước khi thắp nhang hương cần bao sai (lau dọn) ban thờ gia chủ cần xin phép Thần linh – Gia tiên trước rồi mới tiến hành bao sái.

    Lễ xin phép đơn giản gồm thanh bông hoa quả, nước sạch. Bất kể buổi lễ nào thì lễ vật nhiều hay ít không quan trọng mà quan trọng là sự thành tâm và thể hiện lòng biết ơn chân thành của gia chủ.

    Người làm nhiệm vụ bao sái ban thờ cần tắm rửa sạch sẽ rồi thắp hương để “xin phép” thần linh và gia tiên. Khi quá 1/2 tuần nhang thì có thể bắt đầu công việc.

    – Bạn chuẩn bị khăn sạch, một cái chậu nhỏ, giấy và chổi sơn nhỏ, chuyên dùng để bao sái ban thờ.

    – Nước ấm sạch có pha ngũ vị hương, hoặc gừng/tinh dầu thơm để bao sai ban thờ (đặc biệt tránh dùng nước lạnh, rượu, cồn hay dung dịch tẩy rửa để bao sái bàn thờ).

    Cách thực hiện:

    – Xịt trực tiếp lên đồ thờ, lau lại bằng khăn hoặc giấy khô.

    – Đối với vết bẩn khó xử lý như khói hương bám lâu ngày, vết băng dính… nên xịt trực tiếp, chờ 1-2 phút để nước thơm hòa tan vết bẩn rồi lau sạch lại.

    – Sau khi dùng nước thơm, không cần lau lại bằng nước thường nữa.

    – Bao sái ban thờ làm từ trên cao xuống thấp. Bắt đầu từ bài vị thần linh, tới bài vị của tổ tiên và bát hương… Quá trình bao sái chú ý tránh xê dịch tượng, bát hương… Trường hợp lỡ hoặc buộc phải xê dịch thì sau đó phải làm lễ thắp hương và di chuyển về đúng vị trí ban đầu.

    *Thông tin chỉ mang tính tham khảo

  • Top 3 tuổi Kiếm Tiền Giỏi Nhất năm 2026, giàu nhất vị trí số 2

    Ngày 14/12/2025, giaitri.thoibaovhnt.com.vn có đưa tin “Top 3 tuổi Kiếm Tiền Giỏi Nhất năm 2026, giàu nhất vị trí số 2” với nội dung cụ thể như sau:

    Bước sang 2026 có 3 con giáp thu hút tài lộc, vô cùng giàu có sung túc.

     

    Tuổi Tý: Kiếm tiền đều tay, tài chính vững chắc

    Năm 2026 là năm đáng nhờ với tuổi Tý vì sự bứt tốc vô cùng ngoạn mục của họ, tuổi Tý là con giáp kiếm tiền rất tốt nhờ sự nhanh nhạy và khả năng xoay xở linh hoạt. Tý là người thông minh, có tầm nhìn xa trông rộng, trí tuệ và bản lĩnh. Họ không phảu kiểu thích thể hiện mình nhưng luôn biết cách tận dụng cơ hội đúng lúc, giúp thu nhập tăng đều theo thời gian.

    Trong công việc, bước sang năm 2026 tuổi Tý dễ đạt thành tích ổn định, mọi thứ vận hành trôi chảy, họ được giao thêm việc mang lại thu nhập cao hơn. Người làm công ăn lương, làm nhà nước, hoạt động nghệ thuật… có thể tăng lương, nhận thưởng hoặc có thêm nguồn thu phụ. Họ cũng khẳng định được danh tiếng của mình.
    Tuổi Tý: Kiếm tiền đều tay, tài chính vững chắc

  • 3 con giáp càng về cuối năm càng giàu, đặc biệt con số 2 sang tháng 11 âm giàu sang chạm nóc

    Trong quan niệm tử vi phương Đông, vận mệnh con người không đứng yên mà luôn biến chuyển theo thời gian. Có những con giáp đầu năm còn chật vật, lo toan đủ đường, nhưng càng về cuối năm lại càng gặp nhiều may mắn, tài lộc dồi dào, sự nghiệp thăng hoa. Đặc biệt, theo dự đoán tử vi cuối năm, có 3 con giáp được xem là “đổi vận” mạnh mẽ nhất, tiền bạc hanh thông, của cải tích lũy không ngừng. Trong đó, con giáp đứng thứ 2 được đánh giá là bứt phá mạnh mẽ nhất, nhất là từ tháng 11 âm lịch trở đi, giàu sang như “chạm nóc”.
    Không có mô tả ảnh.

    Con giáp thứ nhất: Tuổi Tỵ – Tích lũy bền bỉ, cuối năm hái quả ngọt

    Người tuổi Tỵ nổi tiếng thông minh, sâu sắc và có tầm nhìn xa. Trong suốt phần lớn thời gian đầu năm, họ có thể gặp không ít áp lực về tài chính, công việc tiến triển chậm hơn mong đợi. Tuy nhiên, tuổi Tỵ không vội vàng mà kiên trì tích lũy kinh nghiệm, âm thầm chuẩn bị cho bước tiến dài hơi. Càng về cuối năm, những nỗ lực trước đó bắt đầu phát huy tác dụng. Các nguồn thu tăng dần, công việc ổn định, thậm chí có cơ hội nhận thêm dự án phụ hoặc khoản tiền bất ngờ. Nhờ biết quản lý tài chính khéo léo, tuổi Tỵ không chỉ kiếm được tiền mà còn giữ được tiền, cuộc sống ngày càng sung túc.

    Con giáp thứ hai: Tuổi Dậu – Tháng 11 âm giàu sang chạm nóc

    Đứng ở vị trí thứ 2 và cũng là con giáp được nhắc đến nhiều nhất chính là tuổi Dậu. Người tuổi Dậu chăm chỉ, cầu toàn và không ngại khó. Trước đó, họ có thể đã trải qua giai đoạn thử thách, công việc nhiều biến động, thu nhập chưa thực sự bứt phá. Nhưng càng về cuối năm, vận khí của tuổi Dậu càng vượng. Đặc biệt từ tháng 11 âm lịch, tài lộc như được “khai thông”, cơ hội làm ăn liên tục tìm đến.

    Những người kinh doanh dễ ký được hợp đồng lớn, buôn bán đắt hàng, lợi nhuận tăng vọt. Người làm công ăn lương cũng có khả năng được tăng lương, thưởng lớn hoặc được cấp trên ghi nhận, trao thêm trọng trách đi kèm thu nhập cao hơn. Không chỉ tiền bạc, danh tiếng và uy tín của tuổi Dậu cũng được nâng cao rõ rệt. Có thể nói, tháng 11 âm là thời điểm vàng để tuổi Dậu đổi đời, tài chính dư dả, cuộc sống đủ đầy khiến nhiều người ngưỡng mộ.

    Con giáp thứ ba: Tuổi Hợi – Phúc lộc song toàn, tiền bạc rủng rỉnh

    Tuổi Hợi vốn mang mệnh phúc dày, sống hiền lành, chân thành nên thường được quý nhân giúp đỡ. Cuối năm là giai đoạn vận may của tuổi Hợi tăng mạnh, đặc biệt là về tài chính. Các khoản thu nhập chính ổn định, trong khi nguồn thu phụ cũng có dấu hiệu khởi sắc. Nhiều người tuổi Hợi có thể thu được lợi nhuận từ đầu tư trước đó hoặc nhận tiền thưởng, quà tặng có giá trị. Nhờ tâm lý thoải mái, không quá lo toan, tuổi Hợi tận hưởng cuộc sống sung túc theo cách rất nhẹ nhàng, an yên.

    Kết luận

    Ba con giáp Tỵ, Dậu và Hợi đều là những con giáp càng về cuối năm càng giàu có, tài lộc nở rộ. Đặc biệt, tuổi Dậu với bước ngoặt mạnh mẽ từ tháng 11 âm lịch được xem là con giáp có khả năng “lên hương” nhanh nhất, giàu sang chạm đỉnh. Tuy nhiên, dù vận may có tốt đến đâu, sự nỗ lực và thái độ sống tích cực vẫn là chìa khóa quan trọng nhất để mỗi người nắm bắt cơ hội và xây dựng cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc.

  • Agribank có thông báo khẩn đến toàn bộ khách hàng

    Agribank đã phát đi thông báo tới khách hàng để người dùng cập nhật.

    Theo báo Đời sống pháp luật có bài Agribank có thông báo khẩn đến toàn bộ khách hàng. Nội dung như sau:

    Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam (Agribank) ngày 28/11 đã phát đi thông báo khẩn gửi tới toàn bộ khách hàng về kế hoạch nâng cấp hệ thống công nghệ.

    Đây là hoạt động định kỳ nhằm tối ưu hiệu suất vận hành, tăng cường an toàn bảo mật và cải thiện trải nghiệm người dùng trong bối cảnh nhu cầu giao dịch số tiếp tục tăng mạnh.

    Theo thông tin từ Agribank, thời gian nâng cấp dự kiến diễn ra trong khoảng từ 00h00 đến 03h00 ngày 29/11/2025. Trong ba giờ này, một số dịch vụ sẽ tạm ngừng hoạt động do hệ thống phải chuyển sang trạng thái kỹ thuật phục vụ nâng cấp.

    Người dùngAgribank có thể chủ động liên hệ với các kênh chính thức của ngân hàng để được hỗ trợ trong trường hợp cần thiết. (Ảnh minh hoạ)

    Các dịch vụ bị gián đoạn bao gồm:

    – Thanh toán và rút tiền qua thẻ ghi nợ nội địa và quốc tế Agribank tại ATM, POS, các điểm chấp nhận thẻ.

    – Giao dịch qua Internet, đặc biệt tại các ví điện tử kết nối với Agribank.

    – Ứng dụng Agribank E-Banking, bao gồm chuyển khoản, thanh toán hoá đơn và các tiện ích trực tuyến.

    – Ứng dụng Agribank Plus cùng một số dịch vụ số khác của ngân hàng.

    Agribank cho biết ngay sau khi quá trình nâng cấp hoàn tất, toàn bộ dịch vụ sẽ được khôi phục và hoạt động bình thường. Nhà băng này khẳng định việc tạm gián đoạn là cần thiết để đảm bảo hệ thống vận hành ổn định, an toàn hơn trong thời gian tới.

    Để hạn chế ảnh hưởng, Agribank khuyến nghị khách hàng chủ động sắp xếp kế hoạch giao dịch, đặc biệt đối với những nhu cầu quan trọng, cần thực hiện trước thời điểm nâng cấp. Trong trường hợp phát sinh tình huống cần hỗ trợ, khách hàng được đề nghị liên hệ qua các kênh chính thức như tổng đài chăm sóc khách hàng, website hoặc chi nhánh/PGD gần nhất.

    Thông báo lần này của Agribank nhằm giúp khách hàng nắm bắt sớm và chủ động chuẩn bị, đảm bảo quá trình sử dụng dịch vụ không bị gián đoạn đáng kể trong thời gian ngân hàng thực hiện nâng cấp hạ tầng kỹ thuật.

    Theo Phụ nữ số đưa tin “Từ 1/1/2026: Vietcombank, VietinBank, Agribank… sẽ tạm ngừng toàn bộ giao dịch rút/chuyển tiền đối với trường hợp sau’, nội dung chính như sau: 

    Một thông báo quan trọng vừa được hàng loạt ngân hàng thương mại phát đi: Kể từ ngày 1/1/2026, người dùng Việt Nam sẽ không thể thực hiện rút tiền hay thanh toán nếu vẫn sử dụng Hộ chiếu (Passport) làm giấy tờ tùy thân đăng ký với ngân hàng.

    Theo thông báo này, để tránh việc tài khoản bị “đóng băng” các chức năng thanh toán và rút tiền trên mọi kênh, khách hàng buộc phải đến các chi nhánh hoặc phòng giao dịch để cập nhật thông tin sang Căn cước công dân (CCCD) gắn chip.

    Đây không phải là quy định riêng lẻ của từng ngân hàng mà là yêu cầu bắt buộc nhằm tuân thủ các điều khoản mới tại Thông tư 17 và Thông tư 18 do Ngân hàng Nhà nước ban hành, chính thức có hiệu lực toàn phần từ đầu năm 2026.

    Do đó, tất cả khách hàng của các ngân hàng như Vietcombank, VietinBank, Agribank, BIDV… đều phải tuân thủ quy định.

    Quy định mới này xuất phát từ yêu cầu siết chặt an ninh thông qua dữ liệu sinh trắc học. Cụ thể, theo điểm c, khoản 5 Điều 17 của Thông tư 17, mọi giao dịch rút tiền hay thanh toán điện tử của khách hàng cá nhân chỉ được phép thực hiện khi hệ thống đã đối chiếu khớp đúng dữ liệu sinh trắc học (khuôn mặt/vân tay) của người thực hiện với dữ liệu gốc. Dữ liệu gốc này phải nằm trong bộ phận lưu trữ mã hóa của thẻ CCCD gắn chip, thẻ Căn cước do Bộ Công an cấp, hoặc đã được xác thực qua tài khoản định danh điện tử (VNeID).

    Trong khi đó, hộ chiếu hiện tại, dù là loại mới vẫn chưa đáp ứng được quy trình đối chiếu sinh trắc học trực tiếp với cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư theo chuẩn kỹ thuật mà các ngân hàng áp dụng cho quy định mới. Do đó, nhóm khách hàng là công dân Việt Nam đang dùng hộ chiếu để đăng ký tài khoản sẽ không đáp ứng được điều kiện pháp lý để giao dịch kể từ thời điểm ngày 1/1/2026.

    Không chỉ dừng lại ở việc rút tiền, Thông tư 18 cũng quy định chặt chẽ về quy trình mở thẻ mới. Các tổ chức phát hành thẻ sẽ yêu cầu khách hàng cung cấp thẻ CCCD, thẻ Căn cước hoặc định danh điện tử mức độ 2 để nhận biết khách hàng. Điều này đồng nghĩa với việc hộ chiếu – loại giấy tờ từng được chấp nhận rộng rãi theo Thông tư cũ năm 2018 – sẽ chính thức “hết hạn sử dụng” trong các quy trình xác thực tài khoản ngân hàng nội địa đối với người Việt Nam.

    Một số ngân hàng đã có thông báo chính thức về việc này.

    Trước đó, các ngân hàng đều đã phát thông báo chính thức về việc tạm dừng thực hiện giao dịch thanh toán, rút tiền điện tử đối với khách hàng tổ chức chưa cập nhật đầy đủ thông tin sinh trắc học người đại diện hợp pháp từ sau ngày 1/7/2025. Để đảm bảo giao dịch không bị gián đoạn, ngân hàng đề nghị khách hàng đến trực tiếp chi nhánh nơi mở tài khoản để cập nhật thông tin, mang theo giấy tờ tùy thân hợp lệ.

    Việc thay đổi này là bước đi quyết liệt của ngành ngân hàng nhằm ngăn chặn tội phạm công nghệ cao, tài khoản ảo và gian lận tài chính. Vì vậy, người dùng cần chủ động cập nhật thông tin sớm nhất có thể để đảm bảo dòng tiền và các giao dịch tài chính không bị gián đoạn khi năm 2026 gõ cửa.

  • Suốt những năm trời lấy chồng, tôi cứ nghĩ anh bị điếc nhưng đến 1 ngày, chồng tôi thì thầm vào tai tôi 1 bí mật động trời

    Tôi năm đó hai mươi bảy tuổi, đang đứng giữa ngã ba của đời mình mà không hề biết. Một con đường là sự nghiệp tôi đã mất gần mười năm để xây dựng, con đường còn lại là khoản nợ của gia đình – thứ mà mẹ tôi gọi là “trách nhiệm làm con”.

    Tôi đã chọn con đường thứ hai.

    Bố tôi vỡ nợ sau một thương vụ đất đai sai lầm. Số tiền không nhỏ. Lớn đến mức mỗi tối mẹ tôi ngồi ở bàn ăn đều nhìn trống không, như thể trong đầu bà đang liên tục cộng trừ những con số không bao giờ ra kết quả. Những cuộc gọi đòi nợ đến dồn dập, lúc đầu còn giữ lễ, sau thì không. Có lần tôi nghe thấy mẹ khóc trong phòng tắm, tay run đến mức không vặn nổi vòi nước.

    Rồi một buổi tối, bà nói với tôi bằng giọng rất bình thản:

    “Con lấy chồng đi.”

    Tôi bật cười. Nghĩ bà nói đùa.

    Nhưng mẹ tôi không cười.

    “Anh ta bốn mươi hai tuổi. Làm công nghệ. Có tiền. Rất nhiều tiền.”

    Tôi im lặng.

    “Có một điểm,” mẹ ngập ngừng, rồi nói nhanh như sợ tôi cắt ngang, “anh ta bị điếc từ nhỏ.”

    Tôi nhìn mẹ rất lâu.

    “Và con là lựa chọn phù hợp nhất.”

    Tôi đã phản đối. Tôi nói tôi còn công việc, tôi đang lên chức, tôi không thể bỏ mọi thứ chỉ để cưới một người tôi chưa từng gặp. Mẹ tôi không la hét. Bà chỉ đặt trước mặt tôi một tập giấy – số nợ, chữ ký của bố, và thời hạn.

    “Con muốn bố con vào tù à?”

    Tôi không nhớ mình đã gật đầu lúc nào.

    Người đàn ông đó tên là Trần Minh Khôi.

    Anh sống trong một căn biệt thự yên tĩnh ở ngoại ô, mọi thứ đều sạch sẽ, ngăn nắp, không thừa cũng không thiếu. Khi gặp tôi lần đầu, anh chỉ mỉm cười, hơi cúi đầu, ánh mắt rất điềm tĩnh. Bên cạnh anh là một phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu.

    “Anh ấy rất hiền,” mẹ tôi nói thay tôi, giọng hồ hởi. “Cháu nó ngoan lắm.”

    Tôi không biết phải cảm nhận thế nào. Tôi chỉ biết, từ khoảnh khắc đó, cuộc đời tôi đã rẽ sang một hướng khác.

    Tôi bắt đầu học ngôn ngữ ký hiệu ngay sau đó. Ban đầu là vì bắt buộc, sau là vì tôi không muốn mỗi cuộc nói chuyện với chồng tương lai đều phải có người thứ ba đứng giữa. Tôi học rất chăm. Tôi học cách diễn đạt cảm xúc bằng tay, bằng ánh mắt, bằng chuyển động nhỏ nhất của cơ thể.

    Minh Khôi rất kiên nhẫn. Anh không bao giờ tỏ ra sốt ruột khi tôi ký sai, cũng không cười cợt. Anh chỉ chậm rãi làm lại, để tôi bắt chước.

    Chúng tôi kết hôn sau ba tháng.

    Đám cưới không rình rang, nhưng đủ sang trọng. Mẹ tôi cười nhiều hơn tôi từng thấy trong suốt một năm trước đó. Bố tôi thì lặng lẽ, tránh ánh mắt tôi.

    Sau đám cưới, tôi nghỉ việc.

    Tôi tự nhủ mình chỉ tạm thời gác lại sự nghiệp. Nhưng trong thâm tâm, tôi biết rất rõ: tôi đã đánh đổi.

    Cuộc sống hôn nhân của tôi không giống những gì tôi từng tưởng tượng. Không có cãi vã, cũng không có lãng mạn ồn ào. Minh Khôi sống rất kỷ luật. Anh thức dậy sớm, làm việc tại nhà, ăn uống điều độ. Tôi dần quen với việc chăm sóc anh – không phải vì anh cần, mà vì tôi muốn làm tròn vai trò của một người vợ.

    Chúng tôi giao tiếp bằng ký hiệu. Anh thường nhìn tôi rất lâu trước khi “nói”, như thể mỗi câu chữ đều được cân nhắc cẩn thận. Có lúc tôi quên mất anh “không nghe được”, vì cách anh phản ứng với thế giới quá trầm ổn.

    Mẹ tôi thì khác.

    Bà đến nhà chúng tôi rất thường xuyên. Mỗi lần đến, bà đều tỏ ra sốt ruột. Bà nói chuyện lớn tiếng, dù Minh Khôi không thể nghe. Bà than thở về tiền, về nợ, về việc chi tiêu khó khăn. Bà không hề học một ký hiệu nào, luôn quay sang tôi để “phiên dịch”.

    “Con nói với nó là nhà mình đang kẹt,” bà thì thầm. “Xin nó giúp thêm ít tiền.”

    Tôi xấu hổ.

    Minh Khôi luôn gật đầu. Luôn đồng ý. Không một câu hỏi.

    Tôi mang thai sau sáu tháng.

    Mẹ tôi vui ra mặt. Bà nói đứa trẻ này là “bảo chứng”. Là sợi dây trói chặt hơn bất kỳ tờ giấy nào. Tôi nghe mà thấy lạnh sống lưng.

    Đến tháng thứ sáu của thai kỳ, căn nhà chúng tôi sống bỗng trở nên yên ắng lạ thường. Mẹ tôi ít đến hơn. Bố tôi cũng không gọi. Minh Khôi vẫn làm việc, tôi vẫn ở nhà, nấu ăn, dọn dẹp, trò chuyện với anh bằng những động tác tay đã trở nên quen thuộc.

    Một buổi chiều, tôi đứng trong căn bếp cũ phía sau nhà – nơi ít khi được dùng tới. Ánh nắng xiên qua cửa sổ, bụi bay lơ lửng. Tôi đang ký cho anh:

    “Anh muốn ăn gì tối nay?”

    Minh Khôi không trả lời ngay.

    Anh bước lại gần tôi.

    Gần đến mức tôi có thể nhìn rõ từng sợi lông mi của anh.

    Anh đặt tay tôi xuống.

    Nhìn thẳng vào mắt tôi.

    Và bằng giọng nói trầm, rõ ràng, không chút ngập ngừng, anh nói:

    “Anh chưa bao giờ bị điếc cả.”

    Thế giới của tôi như ngừng lại.

    Tôi không nghe nhầm. Tôi biết. Tôi nhìn môi anh, nhìn biểu cảm, nhìn âm thanh vang lên trong căn bếp bỏ hoang ấy.

    Tôi lùi lại một bước.

    “Anh… nói gì?”

    Anh lặp lại.

    Chậm hơn.

    “Anh nghe được. Từ đầu.”

    Tôi bật khóc. Không phải vì sốc. Mà vì tất cả những gì tôi đã hy sinh, tất cả những gì tôi đã chấp nhận, bỗng dưng hiện ra rõ ràng đến tàn nhẫn.

    “Vậy… tại sao?”

    Minh Khôi thở dài.

    “Vì anh cần biết,” anh nói, “ai yêu anh vì con người anh, và ai chỉ nhìn thấy tiền.”

    Anh kể, rất chậm.

    Về người mẹ từng bị chính người thân lợi dụng. Về những cuộc hôn nhân xếp đặt. Về việc giả điếc giúp anh quan sát thế giới rõ hơn, nghe được những thứ người ta không nghĩ anh nghe thấy.

    “Anh biết mẹ em khinh thường anh,” anh nói. “Anh biết bà ấy xin tiền. Anh biết em bị ép.”

    Tôi run lên.

    “Vậy… em là gì với anh?”

    Anh đặt tay lên bụng tôi.

    “Em là người duy nhất học ngôn ngữ của anh, dù không cần phải làm vậy.”

    Nước mắt tôi rơi không kiểm soát.

    Tôi không biết tương lai sẽ ra sao. Không biết cuộc hôn nhân này bắt đầu bằng dối trá có thể đi đến đâu. Tôi chỉ biết, lần đầu tiên sau rất lâu, tôi có quyền lựa chọn.

    Và lần này, tôi sẽ chọn cho chính mình.

  • Sau 3 ngày vợ mất, tủ lạnh phát ra mùi lạ, chồng ‘cho::áng vá::ng’ phát hiện


    Căn nhà mới toanh, mùi sơn còn chưa phai hết, giờ đây lại nồng nặc mùi khói hương. Đã ba ngày trôi qua kể từ khi vợ tôi nằm xuống, nhưng tôi vẫn ngồi thu lu trong góc phòng, mặc kệ ánh sáng bên ngoài chuyển từ ngày sang đêm rồi lại sang ngày.

    Tôi và Lan – vợ tôi – là mối tình đầu của nhau. Chuyện tình của chúng tôi từng được bạn bè ví như cổ tích giữa đời thường. Ngày ấy, Lan là hoa khôi của khoa Kinh tế, xinh đẹp, giỏi giang, gia đình lại có điều kiện. Còn tôi, một gã sinh viên kỹ thuật cục mịch, gia cảnh bình thường, chỉ có trong tay tấm chân tình và một ý chí lì lợm. Tôi đã theo đuổi cô ấy ròng rã hai năm trời, dùng đủ mọi cách ngây ngô nhất để làm cô ấy cười. Cuối cùng, nàng hoa khôi cũng gật đầu, chấp nhận nắm tay chàng trai nghèo đi qua những năm tháng thanh xuân.

    Bố mẹ vợ ban đầu phản đối kịch liệt. Họ sợ con gái cành vàng lá ngọc phải chịu khổ. Tôi không tự ái, ngược lại, tôi coi đó là động lực. Tôi đã quỳ trước mặt bố mẹ vợ mà hứa rằng: “Con có thể không phải người giàu nhất, nhưng con sẽ là người nỗ lực nhất để Lan không bao giờ phải rơi nước mắt vì thiếu thốn”.

    Sáu năm ròng rã, chúng tôi “cày cuốc” không biết mệt mỏi. Từ những bữa cơm chỉ có đậu phụ sốt cà chua, cho đến khi tôi thăng chức, lương tăng gấp bội. Cuối cùng, tháng trước, chúng tôi đã cầm trên tay chiếc chìa khóa của căn nhà mơ ước. Đó là một căn hộ cao cấp, nơi vợ chồng tôi đã vẽ ra viễn cảnh về một mái ấm với tiếng cười trẻ thơ.

    “Anh này, nhà mình rộng thế này, sinh hai đứa con là vừa đẹp nhé!” – Lan từng ôm cổ tôi thủ thỉ vào cái đêm đầu tiên dọn về nhà mới. Ánh mắt cô ấy lấp lánh niềm hy vọng.

    Vậy mà, hạnh phúc tày gang.

    Chiều hôm đó, tôi đang họp thì thấy lòng nóng như lửa đốt. Gọi điện cho vợ ba cuộc không thấy nghe máy, tôi xin về sớm. Vừa mở cửa nhà, sự im lặng đáng sợ bao trùm lấy tôi. Không có tiếng dao thớt lạch cạch, không có mùi cơm sôi, cũng không có tiếng vợ gọi “Anh về rồi đấy à?”.

    Tôi lao vào phòng ngủ, rồi phòng tắm. Và rồi, thế giới của tôi sụp đổ. Lan nằm đó, trên nền gạch lạnh lẽo, bất động. Bác sĩ nói cô ấy bị đột quỵ, một cơn tai biến mạch máu não hiếm gặp ở người trẻ đã cướp cô ấy đi ngay tức khắc. Cô ấy ra đi khi còn chưa kịp nói với tôi lời trăng trối nào.

    Đám tang diễn ra trong mơ hồ. Tôi như một cái xác không hồn, ai bảo gì làm nấy, nước mắt dường như đã cạn khô. Sau khi đưa vợ về nơi an nghỉ cuối cùng, tôi nhốt mình trong nhà. Em gái tôi sợ anh trai kiệt sức, ngày nào cũng mang cơm sang ép ăn, nhưng tôi chỉ nuốt vài thìa rồi lại nôn ra. Mọi ngóc ngách trong căn nhà này đều có bóng dáng của Lan. Chiếc tạp dề treo trên tường, đôi dép đi trong nhà, cốc nước cô ấy uống dở… Tất cả như những mũi dao cứa vào tim tôi.

    Đến ngày thứ ba, em gái lại sang, thở dài nhìn đống đồ ăn tôi bỏ mứa: “Anh không ăn thì cất vào tủ lạnh đi, để ngoài này thiu hết rồi, chị Lan biết được chị ấy sẽ buồn lắm đấy”.

    Nghe đến tên vợ, tôi giật mình. Đúng rồi, Lan ghét nhất là lãng phí thức ăn. Tôi lẩy bẩy đứng dậy, cầm đĩa thức ăn đi về phía bếp.

    Nhưng vừa bước đến gần tủ lạnh, một mùi lạ xộc thẳng vào mũi. Không phải mùi thức ăn thông thường, mà là mùi của sự phân hủy, ngai ngái và khó chịu. Tôi nhíu mày. Lan là người cực kỳ sạch sẽ, tủ lạnh nhà tôi lúc nào cũng thơm tho, ngăn nắp. Tại sao lại có mùi này?

    Tôi run run mở cánh cửa tủ lạnh.

    Mùi hôi thối bốc ra nồng nặc hơn khiến tôi phải lấy tay che mũi. Tôi lần tìm nguồn gốc của nó. Ở ngăn mát, nằm sâu bên trong góc là một túi nilon màu đen được buộc lỏng lẻo. Tôi kéo nó ra. Bên trong là một con cá diêu hồng đã bắt đầu phân hủy, nhớt nhát và bốc mùi.

    Ký ức ùa về như thác lũ. Sáng hôm xảy ra chuyện, trước khi tôi đi làm, Lan đã nói vọng ra: “Tối nay về sớm nhé, em sẽ nấu canh chua cá diêu hồng anh thích nhất. Hôm nay em có một bất ngờ lớn dành cho anh”.

    Hóa ra, con cá này là bữa cơm cuối cùng cô ấy định nấu cho tôi nhưng chưa kịp thực hiện. Tôi ôm lấy túi cá, gục xuống sàn nhà bếp, nước mắt trào ra. Tôi khóc vì thương vợ, thương cho bữa cơm dang dở.

    Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó.

    Trong lúc luống cuống định gói ghém con cá để đem bỏ, tay tôi chạm phải một chiếc hộp nhỏ, dẹt, được bọc kỹ bằng giấy báo, nhét ngay phía sau túi cá. Có lẽ Lan đã giấu nó ở đó để tạo bất ngờ cho tôi khi tôi mở tủ lấy bia hay nước ngọt.

    Tò mò và linh tính mách bảo, tôi bóc lớp giấy báo.

    Bên trong là một tờ giấy ghi chú nhỏ màu vàng, nét chữ của Lan vẫn còn đó, mềm mại và nắn nót: “Chào bố! Con đã đến với bố mẹ rồi đây. Bác sĩ bảo con được 6 tuần tuổi rồi. Hôm nay mẹ mua cá về tẩm bổ cho hai mẹ con mình đấy. Bố nhớ về sớm ăn cơm với hai mẹ con nhé. Yêu bố nhiều!”

    Đất trời như quay cuồng trước mắt tôi. Tai tôi ù đi, tiếng vo ve của tủ lạnh bỗng trở nên chói tai đến cực độ.

    Tôi không chỉ mất vợ. Tôi đã mất cả con.

    “Bí mật kinh hoàng” mà Lan giấu kín, món quà bất ngờ mà cô ấy định dành cho tôi, lại chính là nỗi đau thấu trời xanh này. Hóa ra, cơn đột quỵ ấy không chỉ cướp đi người phụ nữ tôi yêu, mà còn cướp đi cả giọt máu chưa kịp chào đời, cướp đi cái viễn cảnh “ngôi nhà và những đứa trẻ” mà chúng tôi vừa mới bắt đầu xây dựng.

    Cảm giác hối hận và đau đớn tột cùng xâm chiếm lấy tôi. Giá như tôi về sớm hơn? Giá như tôi quan tâm đến sức khỏe của cô ấy hơn thay vì mải mê kiếm tiền mua nhà? Giá như…

    Tôi quỵ ngã hoàn toàn, tay nắm chặt que thử thai và tờ giấy ghi chú, gào lên một tiếng đau đớn xé lòng giữa căn bếp lạnh lẽo. Mùi cá ươn hòa lẫn với mùi của sự tuyệt vọng tạo thành một ký ức ám ảnh mà có lẽ cả đời này tôi không bao giờ quên được.

    Ngoài trời, mưa bắt đầu rơi nặng hạt, như trút xuống cùng tôi nỗi bi ai của một kiếp người. Bữa cơm ấy mãi mãi không bao giờ được nấu, và bí mật trong tủ lạnh ấy sẽ mãi là vết sẹo sâu hoắm trong trái tim tôi.

  • 18 năm trước, nhìn thấy 2 đứa trẻ sinh đôi bị bỏ rơi trên xe khách tôi không đành lòng nên đón về nu;/ôi, nào ngờ sáng nay, mẹ ruột của chúng bất ngờ quay về

    Mười tám năm trước, trong một chuyến xe khách chạy đêm, tôi nhìn thấy hai đứa trẻ sơ sinh sinh đôi bị bỏ lại ở băng ghế cuối. Không tã lót tử tế, chỉ quấn tạm trong chiếc khăn mỏng, mặt đỏ bừng vì khóc đến khản giọng.

    Cả xe xôn xao, ai cũng thương nhưng rồi lại quay đi.
    Người ta bảo:
    “Chắc mẹ nó trốn nợ.”
    “Kệ đi, công an sẽ lo.”

    Nhưng tôi thì không đành lòng.

    Đến bến cuối, tôi ôm cả hai đứa xuống xe. Không giấy tờ. Không ai nhận. Tôi đem về nuôi, đặt cho chúng hai cái tên giản dị, coi như trời gửi con cho mình.

    Mười tám năm, tôi nuôi chúng bằng từng bát cháo, từng bộ sách cũ. Hai đứa lớn lên ngoan ngoãn, học giỏi, tối nào cũng nằm hai bên tôi ngủ như hồi còn bé.

    Có những hôm chúng ốm cùng lúc, tôi thức trắng cả đêm.
    Có những ngày hết tiền, tôi nhịn ăn nhưng vẫn mua đủ sữa cho chúng.

    Tôi cứ nghĩ:
    “Chỉ cần chúng khỏe mạnh, thế là đủ.”

    Cho đến sáng nay.

    Một người phụ nữ trung niên đứng trước cổng nhà tôi. Gầy gò, ánh mắt trũng sâu, tay cầm một túi hồ sơ nhàu nát. Vừa nhìn thấy hai đứa, bà khụy xuống khóc.

    Bà nói bà là mẹ ruột của chúng.

    Tôi chết lặng.

    Tôi còn chưa kịp hỏi gì thì bà đã run rẩy đưa cho tôi một tờ giấy xét nghiệm bệnh, giọng nghẹn lại:
    “Chị… đọc đi.”

    Tôi cầm tờ giấy, tay run đến mức không giữ nổi.

    👉 Cả hai đứa… đều mắc cùng một căn bệnh di truyền hiếm.
    👉 Không biểu hiện rõ khi còn nhỏ.
    👉 Nhưng càng lớn, nội tạng sẽ suy dần, sức khỏe yếu đi rất nhanh.
    👉 Và điều đau nhất: chúng không sống thọ được như người bình thường.

    Tôi ngồi phịch xuống ghế.

    Bao nhiêu ký ức ùa về:
    Hai đứa hay mệt sau giờ học.
    Hay đau ngực, khó thở khi vận động mạnh.
    Những cơn sốt vô cớ mà bác sĩ chỉ bảo “do sức đề kháng yếu”.

    Hóa ra… không phải ngẫu nhiên.

    Người phụ nữ òa khóc nức nở, thú nhận 18 năm trước bà bỏ con không phải vì không thương, mà vì chính bà cũng mang bệnh, biết chắc sẽ truyền cho con. Bà nghèo, tuyệt vọng, sợ nhìn con lớn lên rồi chết dần trước mắt.

    Bà nói trong nước mắt:
    “Em quay lại không phải để giành con…
    Em chỉ muốn chị biết sự thật…
    Và xin lỗi vì đã để chị gánh thay nỗi đau này.”

    Tôi quay sang nhìn hai đứa con đang ngồi ngoài hiên, cười đùa vô tư như mọi ngày. Tim tôi đau đến mức không thở nổi.

    Mười tám năm.
    Chúng ăn cùng tôi, ngủ cùng tôi, gọi tôi là mẹ.
    Giờ tôi mới biết… thời gian bên chúng có hạn.

    Tôi trả lại tờ giấy cho người phụ nữ kia, giọng khàn đặc:
    “Chị không cần biết chúng sống được bao lâu.
    Chỉ cần biết…
    👉 Một ngày còn thở, chúng vẫn là con của chị.”

    Người phụ nữ ôm mặt khóc nấc lên.

    Còn tôi, tối đó nằm giữa hai đứa như mọi khi, ôm chặt lấy chúng, lần đầu tiên trong đời sợ bình minh đến.

    👉 Có những đứa trẻ không sinh ra từ máu mủ…
    👉 nhưng lại gắn với nhau bằng cả một đời yêu thương và nỗi đau không nói thành lời.

  • Chính thức từ 15/12/2025: Không xuất trình thẻ căn cước có thể bị phạt đến 1 triệu đồng

    Chính phủ vừa ban hành Nghị định 282/2025/NĐ-CP, quy định các mức xử phạt hành chính mới trong quản lý, sử dụng thẻ căn cước. Theo đó, hành vi không xuất trình thẻ căn cước khi được yêu cầu kiểm tra sẽ bị xử phạt nghiêm, với mức phạt lên tới 1 triệu đồng.

    Theo Nghị định 282/2025/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội; phòng, chống tệ nạn xã hội và phòng, chống bạo lực gia đình, các quy định mới sẽ chính thức có hiệu lực từ ngày 15/12/2025.

    Mức phạt từ 4 đến 8 triệu đồng áp dụng cho các hành vi làm giả dữ liệu, sử dụng dữ liệu giả hoặc cung cấp thông tin, tài liệu không đúng sự thật để được cấp thẻ căn cước, căn cước điện tử hoặc giấy chứng nhận căn cước.

    Xem thêm : https://giaitri.thoibaovhnt.com.vn/chinh-thuc-tu-15-12-2025-khong-xuat-trinh-the-can-cuoc-co-the-bi-phat-den-1-trieu-dong-972055.html

  • Đừng lấy vợ thuộc 3 con giáp này, nhất là con giáp thứ 3, tính tình x:ấu x:a và suy nghĩ kém cỏi!

    Trong đời sống Á Đông, câu chuyện về con giáp từ lâu đã trở thành một phần của văn hóa dân gian. Nhiều người tin rằng năm sinh có thể ảnh hưởng đến tính cách, lối suy nghĩ và cách ứng xử trong đời sống hôn nhân. Tuy nhiên, cần nhấn mạnh ngay từ đầu rằng đây chỉ là những quan niệm truyền miệng, mang tính tham khảo và cảnh tỉnh, không phải là chân lý tuyệt đối để đánh giá giá trị của bất kỳ ai. Bài viết này phản ánh góc nhìn của một số quan niệm dân gian xoay quanh hôn nhân, nhằm nhắc nhở người đọc suy nghĩ thận trọng trước khi đưa ra quyết định lớn của đời mình.
    Có thể là hình minh họa

    Con giáp đầu tiên thường được nhắc đến là tuổi Thìn. Theo quan niệm dân gian, phụ nữ tuổi Thìn thường có cá tính mạnh, nhiều tham vọng và cái tôi lớn. Trong công việc hay xã hội, họ có thể rất giỏi giang, quyết đoán và không dễ bị khuất phục. Tuy nhiên, khi bước vào hôn nhân, cá tính mạnh đôi khi trở thành sự cứng đầu, ít chịu nhường nhịn. Nếu hai vợ chồng không biết lắng nghe và chia sẻ, những mâu thuẫn nhỏ có thể bị đẩy lên thành căng thẳng kéo dài. Người xưa vì vậy mới khuyên rằng, nếu lấy vợ tuổi Thìn, người chồng cần đủ bao dung và chín chắn để dung hòa cái tôi của cả hai.

    Con giáp thứ hai là tuổi Dần. Phụ nữ tuổi Dần trong quan niệm truyền thống thường được xem là người thẳng thắn, nóng nảy và giàu cảm xúc. Họ yêu hết mình nhưng cũng dễ giận, dễ buồn. Trong giai đoạn yêu đương, sự mạnh mẽ và chủ động này có thể tạo cảm giác thú vị. Nhưng khi đã trở thành vợ chồng, nếu không kiểm soát tốt cảm xúc, những lời nói trong lúc nóng giận có thể làm tổn thương nhau sâu sắc. Chính vì vậy, dân gian cho rằng hôn nhân với người tuổi Dần đòi hỏi sự kiên nhẫn và khả năng giao tiếp rất lớn từ cả hai phía.

    Con giáp thứ ba – và cũng là con giáp bị cảnh báo nhiều nhất – là tuổi Tỵ. Trong các câu chuyện truyền miệng, phụ nữ tuổi Tỵ thường bị gán cho hình ảnh là người suy nghĩ phức tạp, hay nghi ngờ và tính toán. Khi những đặc điểm này đi quá giới hạn, chúng có thể biến thành sự ích kỷ, hay soi xét lỗi lầm của người khác, và thiếu cái nhìn bao quát cho hạnh phúc chung của gia đình. Người xưa vì thế mới dùng những lời lẽ nặng nề để răn dạy, cho rằng nếu không đủ trưởng thành, những suy nghĩ hẹp hòi có thể khiến đời sống hôn nhân trở nên ngột ngạt và mệt mỏi.

    Dù vậy, cần nhìn nhận một cách công bằng rằng không có con giáp nào sinh ra đã xấu xa hay kém cỏi. Tính cách con người được hình thành từ môi trường sống, giáo dục, trải nghiệm và sự rèn luyện bản thân. Con giáp chỉ là một cách nói ẩn dụ trong văn hóa dân gian, nhằm khuyên con người phải tỉnh táo khi chọn bạn đời, chứ không phải để kỳ thị hay phán xét ai.

    Cuối cùng, hôn nhân bền vững không phụ thuộc vào năm sinh, mà phụ thuộc vào sự tôn trọng, thấu hiểu và cùng nhau trưởng thành. Đọc những quan niệm như thế này, điều quan trọng nhất là biết chọn lọc, suy ngẫm và dùng nó như lời nhắc nhở để nhìn lại chính mình, thay vì dùng để áp đặt hay đánh giá người khác.

  • Một người đun nước, cả nhà mắc bệnh ung thư? 3 thói quen đun nước “ đầu độc” cả gia đình nhiều người không hay biết

    Một người ƌun nước, cả nhà mắc ung thư? 3 thói quen ƌun nước “ƌầu ƌộc” cả giɑ ƌình nhiều người không hɑy Ьiết

    Một пgườι ƌuп пước, cả пҺà mắc uпg tҺư? 3 tҺóι queп ƌuп пước “ƌầu ƌộc” cả gιa ƌìпҺ пҺιḕu пgườι kҺȏпg Һaү Ьιết

    Khi bạn nhấn nút ᵭun nước của ấm ᵭiện vào buổi sáng ᵭể chờ một ʟy nước ấm ᵭầu ngày, bạn có bao giờ nghĩ rằng hành ᵭộng quen thuộc hằng ngày ấy có thể ᵭang ȃm thầm ᵭưa ᵭộc tṓ vào cơ thể?

    TIN MỚI

    Một “sát thủ thầm ʟặng” trong cuộc sṓng thường nhật chính ʟà chiḗc ấm nước mà chúng ta sử dụng mỗi ngày, có thể ᵭã biḗn thành lò ấp ᵭộc tṓ chậm. Dưới ᵭȃy ʟà 3 thói quen ᵭun nước “ᵭầu ᵭộc” cả gia ᵭình nhiḕu người ⱪhȏng hay biḗt.

    Một người ᵭun nước, cả nhà mắc ᴜng thư? 3 thói quen ᵭun nước

    1. Đun ᵭi ᵭun ʟại nước cũ

    Bà Vương (Trung Quṓc) có thói quen như nhiḕu người ʟớn tuổi ⱪhác: nước còn ʟại từ ᵭêm hȏm trước, sáng hȏm sau ᵭổ thêm nước mới vào rṑi ᵭun ʟại ᵭể tiḗt ⱪiệm thời gian và nước. Nhưng bà ⱪhȏng biḗt rằng, mỗi ʟần chȃm thêm nước ʟà ᵭang giúp nitrit tăng tích tụ. Khi nước máy ᵭược ᵭun sȏi ʟần ᵭầu, hàm ʟượng nitrit vào ⱪhoảng 10μg/L; sau ⱪhi ᵭun ᵭi ᵭun ʟại, ᵭḗn ʟần thứ ba có thể tăng ʟên 35μg/L, và ʟần thứ mười có thể vượt quá 100μg/L, tương ᵭương với ᵭộc tṓ trong nước muṓi dưa. Gia ᵭình ba thḗ hệ mắc ᴜng thư ở Hà Bắc chính ʟà vì ᴜṓng “nước cũ ᵭun ᵭi ᵭun ʟại”, với nitrit vượt tiêu chuẩn 7 ʟần (ngưỡng an toàn ʟà 100μg/L).

    Mỗi ʟần ᵭun nước cũ ⱪhi nước bṓc hơi, các chất gȃy ᴜng thư như nitrit bị giữ ʟại, trong ⱪhi nước mới ʟại bổ sung thêm nitrate. Cứ thḗ, ᵭộc tṓ tích tụ. Nitrit vào cơ thể ⱪḗt hợp với amin trong dạ dày tạo thành nitrosamine, một chất gȃy ᴜng thư mạnh. Uṓng nước ⱪiểu này suṓt 10 năm, nguy cơ ᴜng thư dạ dày có thể tăng gấp 3 ʟần.

    2. Đậy ⱪín nắp ⱪhi ᵭun

    Chị Lý (Trung Quṓc) ᵭậy nắp ấm thật chặt ᵭể giữ nước nóng ʟȃu hơn. Nhưng hành ᵭộng này ʟại biḗn ấm nước thành “nhà máy ⱪhí ᵭộc”. Khi ᵭun, nước máy sinh ra chloroform, chất có ⱪhả năng gȃy ᴜng thư. Đáng ra ⱪhí này sẽ bay hơi theo hơi nước, nhưng ⱪhi nắp ấm ᵭậy ⱪín, chloroform bị giữ ʟại trong nước. Theo thí nghiệm của Cơ quan Bảo vệ Mȏi trường Mỹ, nṑng ᵭộ chloroform trong nước ᵭun ⱪín tăng gấp ᵭȏi mỗi 10 phút. Khi chị Lý dùng nước giữ ấm 6 tiḗng ᵭể pha sữa, hàm ʟượng chloroform trong sữa ᵭã vượt ngưỡng an toàn 3 ʟần, chẳng ⱪhác nào cho trẻ ᴜṓng “sữa có ᵭộc nhẹ”.

    Chloroform ᵭược gọi ʟà “sát thủ vȏ hình trong nước”, có thể gȃy tổn thương gan và ⱪích hoạt ᴜng thư. Đặc biệt trong mȏi trường ⱪín, nó tạo thành vòng tuần hoàn ᵭộc tṓ, hơi nước ngưng tụ ʟại và quay vḕ nước, ⱪhiḗn nṑng ᵭộ ngày càng tăng, giṓng như ngṑi trong xe bật ᵭiḕu hòa ⱪhȏng thȏng gió, ⱪhí ᵭộc sẽ tích tụ ᵭḗn mức nguy hiểm.

    3. Ấm nước cũ

    Ông Trương (Trung Quṓc) ᵭã dùng ấm tráng men 15 năm, cặn nước dưới ᵭáy ấm dày như ᵭṑng xu, nhưng ȏng ʟại xem ᵭó ʟà “khoáng chất tự nhiên”. Thực tḗ, ᵭó ʟà nơi tập trung ⱪim ʟoại nặng do nước ở một sṓ vùng có thể chứa chì, cadmium, asen… Khi ᵭun nóng, ʟớp cặn bị nứt và giải phóng ᵭộc tṓ. Ấm inox còn nguy hiểm hơn ⱪhi ʟớp ⱪim ʟoại bên trong ⱪhi bị nung ở nhiệt ᵭộ cao sẽ giải phóng chrom và nickel, các chất gȃy ᴜng thư. Ở Sơn Đȏng (Trung Quṓc), người ta phát hiện ấm dùng 10 năm có ʟượng chì vượt tiêu chuẩn 5 ʟần, cadmium vượt 8 ʟần. Những ⱪim ʟoại này theo nước ᵭi vào cơ thể mỗi ngày, tích tụ trong gan và thận, tạo thành “pháo ᵭài ᵭộc”.

    Cặn nước ⱪhȏng chỉ ʟà canxi, magie mà ʟà hợp chất giữa ⱪhoáng và ⱪim ʟoại nặng. Việc dùng búi sắt chỉ cạo ᵭược bḕ mặt, còn phần ⱪim ʟoại sȃu ᵭã ⱪḗt hợp hóa học như màu sơn ngấm vào ấm ⱪhȏng thể ʟoại bỏ bằng cách vật ʟý. Uṓng nước này ʟȃu dài chẳng ⱪhác gì ᴜṓng viên thuṓc “giải phóng ⱪim ʟoại nặng” mỗi ngày, nghiên cứu ᵭã cho thấy bệnh nhȃn Alzheimer có ʟượng nhȏm trong dịch não, tủy cao, chính ʟà minh chứng cho sự ngộ ᵭộc mãn tính.

    5 việc cần ʟàm ⱪhi ᵭun nước ᵭể bảo vệ sức ⱪhỏe

    – Khȏng ᵭun ʟại nước cũ, thay nước mới mỗi ngày.

    – Mở nắp ⱪhi ᵭun, ᵭể ⱪhí ᵭộc bay hơi.

    – Thường xuyên tẩy cặn, thay ấm 3 năm/lần.

    – Ưu tiên dùng nước máy, tránh các nguṑn nước ⱪhȏng rõ ràng.

    Nguṑn và ảnh: The Paper