Đại gia Phan Văn Lược – giàu nhất xóm Trên – nổi tiếng là người kín tiếng và có phần lập dị. Ba năm trước, sau chuyến đi biển dài ngày, ông bất ngờ mua về trọn 5 tấn cá khô rồi thuê người xây hẳn một kho lạnh riêng, gắn ba lớp khóa, tường đổ bê tông dày. Ông dặn người nhà:
“Ba năm! Tuyệt đối không ai được mở. Nếu tôi không cho phép, đừng động vào… kẻo mang họa.”
Cả xóm đồn ầm lên: hoặc ông trữ hàng đầu cơ, hoặc có vàng bạc giấu trong đó. Nhưng người nhà thì chưa ai dám hé môi.
Mãi đến tháng 9 năm nay, ông Lược phát hiện ung thư gan giai đoạn cuối. Cả họ bấn loạn, vợ con khóc ngất. Trong lúc đang chuẩn bị đưa ông đi viện tuyến trên, một người bạn lâu năm dẫn một ông thầy cúng có tiếng ở Nam Định đến, bảo rằng phải xem “điềm âm” trước.
Vừa bước vào nhà, chưa kịp cởi áo, thầy cúng đã xanh mặt, tay run run:
“Đại họa treo lơ lửng trên đầu nhà này rồi… Trong sân đang chôn oán khí. Mà cái oán khí ấy nằm ở nơi các người vẫn tưởng là tài sản.”
Vợ ông Lược thảng thốt hỏi phải làm sao. Thầy chỉ tay thẳng ra cửa sau:
“Cái kho lạnh. Mở ra ngay lập tức, nếu không… một người đi thì bốn người còn lại cũng chẳng yên thân.”
Mọi người tái mét. Ngay cả ông Lược, đang yếu lắm, cũng mở mắt. Ông lắp bắp:
“Không được mở… chưa đủ ba năm…”
Nhưng thầy lắc đầu:
“Không mở hôm nay thì không còn cơ hội nữa.”
Gia đình thở gấp. Hai người con trai run rẩy lấy chìa khóa, bước đến trước kho lạnh. Ổ khóa đã hoen rỉ vì mấy năm không đụng đến. Vừa mở cánh cửa, một luồng khí lạnh buốt phả ra, nhưng cái mùi tỏa ra mới khiến mọi người chết đứng — không phải mùi cá, mà là mùi tanh của máu pha lẫn hôi thối như xác chết.
Người con dọi đèn pin vào.
Và rồi… hét thất thanh.
Trong kho, 5 tấn cá vẫn xếp đó, nhưng ở giữa chất cá là một hàng dài hơn chục cái bao tải màu đen, được buộc dây thừng đỏ, trên mỗi bao vẽ bùa lạ ngoằn ngoèo. Một bao đã rách ở đáy, để lộ… một mảnh xương người.
Mọi người tái mét, ngã nhào ra sau. Thầy cúng thở dài:
“Tôi biết mà… đây không phải cá. Đây là vật trấn oán. Và ông chủ nhà… đã phạm vào điều đại kỵ.”
Vợ ông Lược khóc thét:
“Ông ấy trấn cái gì trong nhà tôi? Sao lại có… xương người?”
Thầy chắp tay, giọng trầm xuống:
“Để trừ vận hạn cho gia đình, ông ấy đã nghe lời một thầy xấu:
Mua cá từ ngoài biển về để che mắt, rồi trong đêm đem chôn hài cốt của những người chết đường chết chợ vào giữa đống cá – gọi là ‘mượn mạng đổi vận’.
Nhưng người chết oán quá nặng… không những không giúp được, mà còn quay lại ‘xin mạng’ của chính gia đình này.”
Cả nhà đồng loạt quay sang nhìn ông Lược. Ông khóc, giọng đứt quãng:
“Tôi chỉ… muốn giữ của cho con… đã cảnh báo là không được mở…”
Thầy cúng nghiêm giọng:
“Không mở thì ông đi trước. Nhưng mở rồi… trong ba ngày nữa, phải giải toàn bộ số xương này, nếu không oán hồn không rời khỏi được, sẽ kéo theo cả nhà xuống theo.”
Cả xóm nghe tin kéo đến xem, ai cũng sợ xanh mặt.
Nhưng twist lớn nhất nằm ở chỗ…
Khi thầy và người nhà chuyển từng bao xương ra, đến cái bao cuối cùng, một người thợ lỡ tay làm rơi. Từ bên trong rơi ra một chiếc vòng bạc, khắc tên một đứa bé… chính là tên con trai út của ông Lược, mất tích cách đây 11 năm khi gia đình lên thành phố, chưa từng tìm được thi thể.
Vợ ông Lược khuỵu xuống, úp mặt khóc nghẹn:
“Ông… đã giấu tôi những gì…?”
Ông Lược run bần bật, môi mấp máy:
“Tôi… tôi chỉ muốn… giữ nó lại bên mình…”
Và ngay khi câu nói vừa dứt, cả kho lạnh chợt tắt điện, một cái bóng nhỏ xíu lướt vụt qua cửa, và tiếng trẻ con vọng lên:
Tôi và Nam gặp nhau trong một buổi tiệc cuối năm của bạn chung. Anh trầm tính, ít nói, làm ở ngân hàng – kiểu người luôn biết chính xác mình cần gì. Còn tôi làm truyền thông – ồn ào, năng động, nói nhiều hơn mức cần thiết. Nhưng kỳ lạ, khi ở bên Nam, tôi lại thấy lòng mình lặng. Giữa thế giới hỗn độn, anh giống như một khoảng yên trong tim tôi.
Chúng tôi yêu nhau hai năm. Không hoa hồng, không quỳ gối giữa phố đông, chỉ là những tối ngồi bên nhau ở quán cà phê nhỏ, nói về những thứ tầm thường nhất trên đời: Tiền thuê nhà, bữa cơm tối, và giấc mơ có một ngôi nhà nhỏ, vài đứa trẻ chạy quanh bàn ăn.
Mối tình ấy không ồn ào, nhưng đủ sâu để tôi tin rằng đó chính là điểm dừng cuối cùng của mình. Ảnh cưới chụp vào đầu xuân, khi hoa sưa nở trắng cả con phố Trần Phú. Thiệp đã in, tiệc đã đặt, mọi thứ đều sẵn sàng. Mẹ tôi gọi đó là “đám cưới trong mơ” của con gái độc nhất.
Tôi đếm từng ngày, háo hức nhìn chiếc váy cưới treo trong tủ, tưởng tượng khoảnh khắc Nam nắm tay mình trước bao ánh mắt.
Thế rồi, một buổi chiều định mệnh, cách đám cưới chỉ còn mười ngày, Nam hẹn tôi ra quán cà phê cũ. Trời hôm đó xám như màu tro. Anh ngồi trước mặt tôi, tay siết chặt ly nước lọc, đôi mắt xa xăm, giọng run: “Mình… dừng lại đi, Minh Anh.”. Chỉ bốn từ. Không lý do, không nước mắt.
Anh đứng dậy, rời đi, để tôi ngồi lại giữa tiếng nhạc mơ hồ và mùi cà phê lạnh ngắt.
Tôi không hỏi. Không níu kéo. Chỉ cảm thấy tim mình vỡ ra từng mảnh, nhưng đầu óc lại trống rỗng đến lạ. Anh biến mất sau hôm đó. Không cuộc gọi, không tin nhắn, tài khoản mạng xã hội cũng xóa sạch. Tất cả những gì còn lại chỉ là khoảng trống – nơi từng có anh.
Tôi như người mất phương hướng. Ngày vẫn trôi, nhưng mọi thứ xung quanh trở thành tấm nền mờ nhòe. Tôi tự hỏi, mình sai ở đâu? Tại sao hạnh phúc đến sát kề mà lại tan thành khói chỉ sau một buổi chiều?
Đúng hôm sau, mẹ tôi nhận được một phong bì trắng, gửi tới nhà bằng đường bưu điện. Bên trong là bức thư viết tay của Nam. Chữ anh run, mực nhòe ở vài chỗ như có nước mắt rơi xuống.
“Minh Anh,
Anh xin lỗi vì đã chọn cách này.
Em xứng đáng với một người đàn ông có thể cho em một gia đình trọn vẹn, những đứa con khỏe mạnh.
Anh đã cố gắng, đã hy vọng, nhưng không thể.
Anh không muốn em phải sống với nỗi dằn vặt và thất vọng.
Hãy quên anh, và sống hạnh phúc.
– Nam.”
Tôi đọc, tim như bị bóp nghẹt. Không hiểu “không thể” mà anh nói là gì. Mẹ tôi là người đi tìm câu trả lời. Bà đến gặp bác sĩ quen – người làm việc ở bệnh viện Nam từng đến khám. Nghe xong, vị bác sĩ chỉ thở dài, giọng nặng nề:
“Ba tháng trước, cậu ấy đến khám vô sinh. Kết quả: không có tinh trùng. Tôi nhớ rõ, vì mẹ cậu ấy gọi điện hỏi cách giấu chuyện này, nói sẽ cưới xong rồi tính. Nhưng cậu Nam không đồng ý, chỉ im lặng cả buổi, rồi ra về. Hôm đó, tôi thấy mắt cậu ấy đỏ hoe…”
Tôi ngồi im, đầu ong ong. Vậy ra, anh không bỏ tôi vì hết yêu, mà vì không thể cho tôi làm mẹ. Tôi không biết nên khóc hay nên cười. Anh đã chọn cách “hy sinh cao thượng”, nhưng lại tước đi quyền được lựa chọn của tôi. Anh biến mất để giữ thể diện, để trốn khỏi nỗi xấu hổ mang tên “vô sinh”, nhưng lại để tôi gánh trọn nỗi đau của kẻ bị bỏ rơi không lời giải thích.
Tôi đã từng muốn ghét anh. Nhưng rồi, mỗi khi nghĩ đến ánh mắt đỏ hoe của anh trong lời kể của bác sĩ, tôi chỉ thấy thương. Thương cho người đàn ông không đủ can đảm đối mặt,
nhưng vẫn đủ tình để rời đi trong lặng lẽ.Tôi gửi cho anh một tin nhắn cuối cùng, dù biết anh sẽ không bao giờ đọc: “Cảm ơn anh vì đã rời đi đúng lúc. Nhưng giá như anh tin em hơn một chút.”
Rồi tôi gói lại váy cưới, đóng thùng, mang quyên tặng. Bỏ lại phía sau cả một giấc mơ dang dở, tôi bay vào Sài Gòn nhận công việc mới. Những tháng sau đó, tôi sống kỷ luật: sáng dậy sớm chạy bộ, ăn uống điều độ, đọc sách đến khuya. Không còn khóc, không còn nhớ. Chỉ còn một niềm tin: Không ai cứu mình ngoài chính mình.
Một người bạn từng hỏi tôi: “Nếu ngày đó Nam nói thật, em có cưới anh ấy không?”. Tôi im lặng. Rồi đáp: “Em không biết. Nhưng em biết chắc, hôn nhân không thể xây bằng những lời giấu giếm. Sự thật đau đến mấy, còn hơn là dối nhau đến suốt đời.”
Giờ đây, mỗi khi ngang qua quán cà phê cũ, tôi vẫn nhìn vào chiếc bàn góc cửa sổ nơi anh từng ngồi. Không phải để hoài niệm, mà để nhắc mình: Có những cuộc chia ly, dù tàn nhẫn, vẫn là cách duy nhất để cả hai được tự do.
Tôi không cần ai hoàn hảo, chỉ cần một người đủ trung thực để ở lại.
Và khi chưa gặp được người đó, tôi vẫn có thể sống trọn vẹn –
bằng chính hơi thở, công việc, và lòng kiêu hãnh của mình.
Ngày ấy, Thảo vừa sinh con trai đầu lòng được 4 tháng thì gia đình xảy ra chuyện. Cô sống cùng chồng và mẹ chồng trong ngôi nhà cấp bốn nhỏ cuối xóm. Mẹ chồng Thảo nổi tiếng nghiêm khắc, lại rất quý vàng, bởi đó là của để dành cả đời bà chắt chiu
Ngày ấy, Thảo vừa sinh con trai đầu lòng được 4 tháng thì gia đình xảy ra chuyện. Cô sống cùng chồng và mẹ chồng trong ngôi nhà cấp bốn nhỏ cuối xóm. Mẹ chồng Thảo nổi tiếng nghiêm khắc, lại rất quý vàng, bởi đó là của để dành cả đời bà chắt chiu được.
Hôm đó, bà chuẩn bị đi đám cưới cháu bên ngoại, nên mang đôi nhẫn 3 chỉ vàng ra đeo, nhưng tìm khắp không thấy. Bà lật tung cả tủ, đảo hết ngăn gạo, lật cả nệm giường vẫn không thấy. Bà run giọng hỏi con trai, nhưng anh không biết. Cuối cùng, ánh mắt bà đổ dồn về phía Thảo – cô con dâu đang bế con ngồi xó nhà.
“Chắc chỉ có cô cầm,” mẹ chồng Thảo lạnh giọng. “Ở nhà suốt ngày, không ai vào đây ngoài cô.”
Thảo rơm rớm nước mắt, giải thích: “Con không hề đụng tới. Mẹ tin con, con thề không lấy…”
Nhưng bà gạt phắt, không nghe. Chồng Thảo im lặng. Anh cúi đầu, không đứng về phía cô. Hàng xóm xì xào bàn tán, bảo Thảo tham vàng bỏ nghĩa, ăn cắp của mẹ chồng. Mấy hôm sau, không chịu nổi lời dè bỉu, Thảo lặng lẽ gói vài bộ quần áo cũ, bế con rời khỏi ngôi nhà ấy. Cô thuê một căn phòng trọ nhỏ trên huyện, xin làm phụ bếp cho quán ăn sáng để nuôi con qua ngày.
Thời gian thấm thoắt trôi. Ba tháng sau, mẹ chồng Thảo ra vườn nhổ cà rốt bán phiên chợ Tết. Khi đang nhổ đến luống cuối cùng, bà bất chợt khựng lại. Hai tay bà run rẩy, miệng lẩm bẩm không nói thành tiếng. Trên thân hai củ cà rốt to nhất, có hai chiếc nhẫn vàng óng ánh mắc chặt vào giữa. Bà nhìn kỹ – đúng là cặp nhẫn 3 chỉ vàng bà cất mất hôm trước.
Nước mắt bà trào ra, rơi xuống đất. Hóa ra, hôm ấy bà mang nhẫn ra khoe với hàng xóm, rồi tiện tay cầm bó cà rốt bên bếp để gọt nấu canh. Không để ý, bà sơ ý làm rơi nhẫn xuống rổ cà rốt đã rửa, rồi mang cả rổ ra vườn trồng lại số củ nhỏ bị nhổ nhầm trước đó. Hai chiếc nhẫn bị vùi theo củ xuống đất suốt ba tháng qua.
Bà ngồi phịch xuống đất, đưa tay bịt miệng bật khóc nức nở. Ánh mắt những người xung quanh đầy thương cảm. Một người hàng xóm già lắc đầu thở dài: “Giờ thì rõ rồi… chỉ khổ con Thảo, bị oan mà phải bỏ đi.”
Tối hôm ấy, bà ngồi bên mâm cơm nguội ngắt, nhìn chiếc ghế trống của con dâu, nhìn cháu trai không còn nằm trên võng quen. Bà chợt thấy căn nhà lạnh lẽo vô cùng. Bà hiểu, có vàng cũng không thể đổi được những người yêu thương. Nhưng lúc ấy, Thảo và con đã không còn ở đó để nghe bà xin lỗi nữa…
Giá vàng hôm nay 18/11/2025 tiếp tục giảm trong phiên giao dịch tại Mỹ. Giá vàng miếng SJC chốt phiên đầu tuần ở mức 148,5-150,5 triệu đồng/lượng.
Ngày 18 tháng 11 năm 2025, báo VietNamNet đăng tải bài viết với tiêu đề “Giá vàng hôm nay 18/11/2025: Áp lực bán gia tăng, vàng miếng SJC tiếp tục giảm”. Nội dung như sau:
Giá vàng trong nước hôm nay 18/11/2025
Mở cửa phiên giao dịch hôm nay (18/11), giá vàng miếng SJC được niêm yết ở mức 147,8-149,8 triệu đồng/lượng (mua – bán), giảm 1,2 triệu đồng/lượng ở cả chiều mua vào và bán ra so với kết phiên giao dịch hôm qua.
Giá vàng SJC tại Ngân hàng ACB đầu giờ sáng nay được giao dịch trong vùng giá 148-150 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra).
Mua vào (đồng/lượng)
Tăng/giảm
Bán ra (đồng/lượng)
Tăng/giảm
SJC TP.HCM
147.800.000
– 1.200.000
149.800.000
– 1.200.000
Doji Hà Nội
147.800.000
– 1.200.000
149.800.000
– 1.200.000
Doji TP.HCM
147.800.000
– 1.200.000
149.800.000
– 1.200.000
Bảng giá vàng miếng SJC và Doji cập nhật sáng 18/11
Giá vàng nhẫn trong nước đầu giờ sáng nay cũng được các thương hiệu điều chỉnh đi xuống.
Đầu phiên 18/11, giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ của SJC được giao dịch ở mức 145,3-147,8 triệu đồng/lượng (mua – bán), cũng giảm 1,2 triệu đồng/lượng ở cả chiều mua và bán so với mức chốt hôm qua.
Giá vàng nhẫn 9999 tại Doji đầu giờ sáng nay niêm yết ở mức 146-149 triệu đồng/lượng (mua – bán), hạ 900.000 đồng/lượng ở cả 2 chiều so với mức chốt hôm qua.
Kết phiên giao dịch 17/11, giá vàng miếng SJC được niêm yết ở mức 149-151 triệu đồng/lượng (mua – bán), bằng với mức chốt tuần trước.
Tương tự, giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ của SJC được giao dịch ở mức 146,5-149 triệu đồng/lượng (mua – bán), không đổi so với kết tuần qua.
Giá vàng nhẫn 9999 tại Doji cũng giữ nguyên, được giao dịch ở mức 146,9-149,9 triệu đồng/lượng (mua – bán).
Giá vàng thế giới hôm nay 18/11/2025
Giá vàng thế giới sáng nay tiếp tục đi xuống. Lúc 8h28′ ngày 18/11 (giờ Việt Nam), giá vàng thế giới giao ngay ở mức 4.039,7 USD/ounce, giảm 30,3 USD/ounce so với đêm qua.
Sáng 18/11, vàng thế giới quy đổi theo giá USD ngân hàng ở mức giá hơn 129,5 triệu đồng/lượng, đã bao gồm thuế và phí, thấp hơn khoảng 20,3 triệu đồng/lượng so với giá vàng trong nước.
Lúc 20h ngày 17/11 (giờ Việt Nam), giá vàng giao ngay ở mức 4.070 USD/ounce. Hợp đồng vàng tương lai tháng 12 đạt mức 4.080 USD/ounce.
Ngày 12/11, Chính phủ Mỹ chính thức hoạt động trở lại sau 43 ngày đóng cửa – đợt đóng cửa dài nhất trong lịch sử – sau khi Hạ viện thông qua dự luật chi tiêu ngân sách mà Thượng viện đã phê chuẩn hôm 10/11 và Tổng thống Donald Trump ký ban hành luật vào tối cùng ngày.
Ngày 14/11, Tổng thống Trump ký sắc lệnh miễn thuế đối ứng cho một loạt nông sản nhập khẩu như cà phê, cacao, chuối, thịt bò và một số loại phân bón. Đây chủ yếu là các mặt hàng Mỹ không sản xuất được hoặc sản xuất không đủ.
Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) tiếp tục có những bất đồng về việc có nên hạ lãi suất lần thứ ba trước cuộc họp chính sách cuối cùng trong năm. Đồng thời, những thay đổi sắp tới trong thành phần ủy ban hoạch định lãi suất đang bắt đầu ảnh hưởng đến định hướng chính sách của Fed trong năm tới.
Theo FedWatch Tool, thị trường lãi suất tương lai hiện chỉ còn đặt cược khả năng 46% Fed hạ lãi suất 0,25 điểm phần trăm trong cuộc họp tháng tới, giảm so với hơn 50% của ngày hôm trước, hơn 70% của tuần trước và 95,5% cách đây một tháng.
Giá vàng trong nước giảm. Ảnh: Chí Hiếu
Cục Thống kê Lao động Mỹ (BLS) thông báo sẽ công bố báo cáo việc làm tháng 9 vào thứ Năm (20/11), sau khi bị hoãn do việc Chính phủ Mỹ đóng cửa. BLS cũng sẽ công bố thu nhập điều chỉnh theo lạm phát của tháng 9 vào thứ Sáu (21/11). Các dữ liệu mới sẽ giúp làm rõ tình hình kinh tế Mỹ.
Liên quan đến giá dầu, OPEC+ cho biết họ sẽ không cắt giảm sản lượng vào năm tới, dù dự báo dư cung toàn cầu có thể khiến giá dầu giảm.
Một cuộc khảo sát của Bloomberg cho thấy OPEC+ dự kiến giữ nguyên mức sản lượng hiện tại. Mặc dù nhiều chuyên gia lo ngại dư cung dầu thô sẽ xuất hiện trong năm tới, nhưng tình trạng dư cung này không đủ mạnh để đẩy giá dầu xuống thấp và buộc OPEC+ phải đảo ngược các đợt tăng sản lượng đã thực hiện trong năm nay.
Dự báo giá vàng
Ole Hansen, Trưởng bộ phận Chiến lược Hàng hóa tại Saxo Bank, giữ quan điểm lạc quan về vàng trong ngắn hạn. Tuy nhiên, ông cảnh báo một đợt bán tháo mạnh trên thị trường chứng khoán, đặc biệt khi chỉ số S&P 500 dù chịu áp lực nhưng vẫn trụ trên vùng hỗ trợ 6.600 điểm, có thể gây áp lực lên hầu hết tài sản, ngoại trừ đồng yên Nhật.
James Stanley, chiến lược gia thị trường cấp cao tại Forex, cũng nghiêng về xu hướng tăng giá, nhưng không kỳ vọng vàng sẽ sớm tạo bứt phá. Thị trường đang bước vào giai đoạn tích lũy tương tự các chu kỳ trước khi xuất hiện những nhịp tăng mạnh.
Thị trường ghi nhận hoạt động chốt lời sau đà tăng quá mạnh. Chiến lược hợp lý lúc này là mua khi giá điều chỉnh về mức hỗ trợ và thận trọng khi vàng tiến gần các vùng kháng cự. Mốc 4.000 USD vẫn là vùng quan trọng và chỉ khi giá rơi xuống dưới 3.895 USD thì quan điểm tăng giá mới bị thách thức.
Theo chuyên gia Michael Moor của MoorAnalytics, vàng vẫn có nguy cơ giảm giá. Dựa trên hệ thống phân tích kỹ thuật nhiều khung thời gian, Moor phân tích các tín hiệu gần đây đang cho thấy áp lực điều chỉnh gia tăng, đặc biệt khi vàng đã điều chỉnh giảm sau một loạt vùng giá cảnh báo trước đó.
Một số tín hiệu ngắn hạn đã kích hoạt nhịp giảm gần đây và nếu vàng tiếp tục phá vỡ các vùng hỗ trợ kỹ thuật quan trọng, áp lực bán có thể kéo dài.
Báo Lao Động cũng đăng tải bài viết với tiêu đề “Cập nhật giá vàng sáng 18.11: Giằng co dữ dội, nín thở chờ dữ liệu từ Mỹ”. Nội dung như sau:
Giá vàng miếng SJC
Tính đến 6h00 ngày 18.11, giá vàng miếng SJC được Tập đoàn DOJI niêm yết ở ngưỡng 149-151 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đi ngang cả hai chiều. Chênh lệch giá mua vào – bán ra ở ngưỡng 2 triệu đồng/lượng.
Giá vàng miếng SJC được Bảo Tín Minh Châu niêm yết ở ngưỡng 149,5-151 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 500.000 đồng/lượng chiều mua vào và giữ nguyên chiều bán ra. Chênh lệch giá mua vào – bán ra ở ngưỡng 1,5 triệu đồng/lượng.
Diễn biến giá vàng SJC những phiên giao dịch gần đây. Biểu đồ: Khương Duy
Tập đoàn Vàng Bạc Đá Quý Phú Quý niêm yết giá vàng miếng SJC ở ngưỡng 148-151 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đi ngang cả hai chiều. Chênh lệch giá mua vào – bán ra ở ngưỡng 3 triệu đồng/lượng.
Giá vàng miếng SJC tại một số đơn vị kinh doanh. Bảng: Khương Duy
Giá vàng nhẫn 9999
Tính đến 6h00 ngày 18.11, Tập đoàn DOJI niêm yết giá vàng nhẫn ở ngưỡng 146,9-149,9 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đi ngang cả hai chiều. Chênh lệch mua vào – bán ra ở mức 3 triệu đồng/lượng.
Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn ở ngưỡng 148-151 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 200.000 đồng/lượng cả hai chiều. Chênh lệch mua vào – bán ra ở mức 3 triệu đồng/lượng.
Diễn biến giá vàng nhẫn những phiên giao dịch gần đây. Biểu đồ: Khương Duy
Tập đoàn Vàng Bạc Đá Quý Phú Quý niêm yết giá vàng nhẫn ở ngưỡng 147,5-150,5 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đi ngang cả hai chiều. Chênh lệch giá mua vào – bán ra ở ngưỡng 3 triệu đồng/lượng.
Khoảng cách mua – bán neo cao khiến rủi ro cho nhà đầu tư cá nhân tăng lên. Nhà đầu tư cá nhân, nhất là những người có tâm lý “lướt sóng”, cần cân nhắc kỹ lưỡng trước khi xuống tiền.
Giá vàng nhẫn trơn tại một số đơn vị kinh doanh. Bảng: Khương Duy
Giá vàng thế giới
Giá vàng thế giới niêm yết lúc 21h50 ngày 17.11 (giờ Việt Nam) ở ngưỡng 4.073,3 USD/ounce, giảm 7,4 USD.
Diễn biến giá vàng thế giới những phiên giao dịch gần đây. Biểu đồ: Khương Duy
Dự báo giá vàng
Giá vàng thế giới đêm qua giảm nhẹ. Giới giao dịch kim loại quý đang hướng đến một tuần mà các báo cáo kinh tế của chính phủ Mỹ sẽ bắt đầu được công bố trở lại.
Hợp đồng vàng giao tháng 12 hiện giảm 8,6 USD xuống còn 4.085,90 USD. Giá bạc giao tháng 12 tăng 0,114 USD lên 50,8 USD.
Cục Thống kê Lao động Mỹ thông báo sẽ công bố báo cáo việc làm tháng 9 vào thứ Năm tuần này, ngày 20.11, sau khi bị trì hoãn vì Chính phủ Mỹ đóng cửa. Cơ quan này cũng sẽ công bố báo cáo thu nhập thực tế đã điều chỉnh theo lạm phát của tháng 9 vào thứ Sáu, ngày 21.11 – cả hai báo cáo đều được phát hành lúc 7h30 theo giờ CST.
Những dữ liệu mới này sẽ giúp làm rõ hơn tình hình kinh tế Mỹ, dù mang tính “trễ” hơn bình thường.
Thị trường chứng khoán châu Á và châu Âu đêm qua biến động trái chiều nhưng có xu hướng tăng. Các chỉ số chứng khoán Mỹ được dự báo mở cửa trong sắc xanh khi phiên giao dịch tại New York bắt đầu.
Về mặt kỹ thuật, mục tiêu tăng tiếp theo của phe mua vàng kỳ hạn tháng 12 là đóng cửa trên mức kháng cự vững chắc tại kỷ lục 4.398 USD. Mục tiêu giảm giá ngắn hạn của phe bán là đẩy giá xuống dưới mốc hỗ trợ mạnh 4.000 USD.
Mức kháng cự đầu tiên là mức đỉnh trong đêm 4.107,6 USD/ounce rồi đến 4.150 USD/ounce. Hỗ trợ đầu tiên là mức đáy trong đêm 4.051,1 USD/ounce rồi đến mức đáy hôm thứ Sáu 4.032,6 USD/ounce.
Các thị trường bên ngoài quan trọng hôm nay cho thấy chỉ số đồng USD tăng nhẹ. Giá dầu thô gần như đi ngang, giao dịch quanh mức 60 USD/thùng. Lợi suất trái phiếu kho bạc Mỹ kỳ hạn 10 năm đang ở mức 4,125%.
Lưu ý: Thị trường vàng thế giới vận hành qua hai cơ chế định giá chính. Thứ nhất là thị trường giao ngay, nơi báo giá cho giao dịch và giao nhận tức thời. Thứ hai là thị trường hợp đồng tương lai, nơi thiết lập giá cho giao hàng trong tương lai. Do hoạt động chốt sổ cuối năm, hợp đồng vàng giao tháng 12 hiện là loại được giao dịch sôi động nhất trên CME.
Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!
Có nhiều người phụ nữ bất chấp tất cả để ngoại tình, cặp kè với chồng người khác, vậy đâu là lý do khiến họ làm vậy?
Tìm kiếm sự thỏa mãn và thoải mái về mặt cảm xúc
5 sự thật về suy nghĩ của đàn ông khi gần gũi với vợ – Góc tâm tình – Việt Giải Trí
Một số phụ nữ sẵn sàng trở thành người tình của người khác là do họ cảm thấy trống rỗng hoặc không hài lòng về tình cảm trong mối quan hệ hiện tại, đôi khi, họ cần tìm kiếm sự đồng hành của người khác để lấp đầy sự trống trải này. Trở thành nhân tình của người khác có thể giúp họ tìm thấy sự thoải mái và hài lòng về mặt cảm xúc, từ đó giảm bớt lo lắng và cô đơn bên trong.
Người phụ nữ một khi cảm thấy cô đơn và trống rỗng trong một thời gian dài, thì cô ấy sẽ chọn cách này để giải tỏa. Bởi khi phụ nữ gặp một người đàn ông dịu dàng và chu đáo, luôn mang đến cho cô ấy sự hỗ trợ và an ủi về mặt tinh thần, cô ấy sẽ cảm thấy rằng mình không còn cô đơn nữa. Bằng cách này, người phụ nữ sẽ tìm thấy sự thỏa mãn về mặt cảm xúc trong mối quan hệ.
Tìm kiếm cảm giác mạnh và tìm kiếm phiêu lưu
Những cảm giác sẽ xuất hiện khi gần gũi người yêu
Một số phụ nữ sẵn sàng làm người tình của người khác là vì họ khao khát sự phiêu lưu và phấn khích. Họ có thể đang cảm thấy rằng cuộc sống này quá buồn tẻ và cần một số kích thích mới để lấp đầy sự trống rỗng bên trong. Việc trở thành nhân tình của người khác có thể mang lại cho họ sự tươi mới và đam mê, đồng thời khiến họ cảm thấy đó là một trải nghiệm hoàn toàn khác với cuộc sống hàng ngày của họ.
Tiểu Y là một phụ nữ rất thành đạt những cuộc sống lặp đi lặp lại khiến cô thấy tẻ nhạt. Cô đã gặp một người đàn ông thú vị, tràn đầy năng lượng và thích phiêu lưu. Tiểu Y quyết định làm người tình của anh bởi đã khiến cô có một sự kích thích chưa từng có. Họ cùng nhau khám phá nhiều lãnh thổ chưa được khám phá và đi đến nhiều nơi thú vị. Mối quan hệ này đã khiến Tiểu Y cảm thấy thỏa mãn và phấn khích.
Tìm cách được chú ý và đánh giá cao
Vì sao vợ chồng ‘gần gũi’ nhau nhiều hơn vào những kỳ nghỉ?
Một số phụ nữ có thể chọn làm người tình của ai đó bởi vì họ khao khát được quan tâm và chú ý. Họ có thể đang cảm thấy bị bỏ rơi hoặc bị gạt ra ngoài lề trong các mối quan hệ hiện tại và khao khát được quan tâm, chăm sóc nhiều hơn.
Trở thành người tình của người khác đã đáp ứng nhu cầu được coi trọng của họ và mang lại cho họ cảm giác tuyệt vời khi trở nên đặc biệt.
Tiểu Muội là một phụ nữ đã có chồng nhưng cô luôn cảm thấy bị bỏ rơi và thờ ơ trong cuộc hôn nhân này. Tiểu Muội gặp một người đàn ông chu đáo và quan tâm, người đã lắng nghe câu chuyện của cô, chú ý đến nhu cầu của cô thậm chí dành cho cô rất nhiều tình yêu và sự quan tâm. Cũng chính từ điều này khiến Tiểu Muội đồng ý chọn làm nhân tình của anh ấy.
Vì anh ấy đã cho cô cảm giác được chú ý và coi trọng. Mối quan hệ đó đã mang lại cho Tiểu Muội sự viên mãn về mặt cảm xúc và lấp đầy khoảng trống trong cuộc hôn nhân lạnh nhạt này.
Xem thêm: Khi nam nữ g.ần g.ũi, phụ nữ thích nhất 5 lời tán tỉnh này, đặc biệt phụ nữ tuổi trung niên
“Anh muốn dành cả quãng đời còn lại ở bên em”
Câu nói này có ý nghĩ tương tự một lời cầu hôn, nhưng chắc chắc phụ nữ sẽ cảm thấy xúc động hơn nhiều so với câu nói quen thuộc “Em sẽ lấy anh chứ?”. Bởi lẽ, nó khiến cho bạn có cảm giác mình được trân trọng, nâng niu, được một người tin yêu và mong mỏi gắn bó suốt cuộc đời.
Cùng với ý nghĩa tương tự thì những câu nói như “Chỉ có em mới có thể làm anh thấy hạnh phúc” hay “Anh không muốn được ở bên bất cứ người con gái nào khác ngoài em”, cũng là điều tất cả con gái đều mong mỏi, chờ đợi được nghe. Những câu nói trên đây giống như một lời cam kết chắc chắn của phái mạnh. Nó khiến chúng ta vững tin vào mối quan hệ của mình.
phu-nu3
“Hôm nay trông em đẹp lắm”
Phụ nữ ở độ tuổi trung niên thường không tự tin về ngoại hình của mình. Họ lo lắng về các vấn đề như cân nặng, nếp nhăn hay tóc rụng…
Nhưng đàn ông có thể giúp nâng cao sự tự tin và hạnh phúc của phụ nữ thông qua việc khen ngợi và động viên. Mặc dù câu nói này khá phổ biến, nhưng nó có thể tạo động lực mạnh mẽ cho lòng tự trọng và sự tự tin của phụ nữ, giúp họ cảm thấy tự hào về vẻ đẹp của mình và cảm thấy được đánh giá cao.
“Anh tôn trọng em”
Tình yêu không chỉ dựa vào cảm xúc mà còn dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau. Rất nhiều người đàn ông luôn cố bắt ép người phụ nữ của mình vào khuôn khổ mà không quan tâm người đó thích hay không. Đó là một biểu hiện của sự gia trưởng nơi người đàn ông mà phụ nữ đều rất lo sợ trong cuộc sống tương lai sau này.
Nếu chàng của bạn biết nói câu “anh tôn trọng em” là một dấu hiệu rất đáng mừng và bạn là người phụ nữ vô cùng may mắn trong hàng ngàn phụ nữ đang phải chịu thói gia trưởng từ người bạn đời hay người yêu của mình.
Chàng là người tôn trọng người yêu, không bao giờ can thiệp quá sâu hay gượng ép bạn làm những điều mà bạn không thích.
phu-nu2
“Anh thật may mắn khi có em.”
Người phụ nữ luôn thích bản thân mình có giá trị, chiếm một vị trí quan trọng trong cuộc sống của người đàn ông. Và nếu như bạn yêu cô ấy thật lòng, tại sao không thể hiện bằng lời nói để cô ấy biết? “Anh thật may mắn khi có em.”. Một câu nói sẽ khiến bất cứ người phụ nữ nào cũng phải tan chảy. Điều này thể hiện rằng, người đàn ông đó sẽ không ngừng cố gắng đễ giữ người yêu bên mình. Để kéo dài được khoảnh khắc hạnh phúc mãi mãi bên cô ấy, anh ta sẽ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ.
“Em là người duy nhất anh yêu”
Câu này đúng lúc để phụ nữ cảm nhận được giá trị và đặc biệt của mình trong mắt đàn ông. Đặc biệt ở phụ nữ trung niên, việc đối phương chân thành thể hiện tình cảm sẽ làm họ cảm thấy quý giá hơn.
Tình yêu chân thành và không đổi thay của một người đàn ông có thể giúp phụ nữ cảm nhận được giá trị và địa vị đặc biệt của mình.
Lưu ngay bài thuốc quý giúp hút đ.ộc tố, cứu sống người bị chó dại, rắn c.ắ.n chỉ trong 1 phút
Bảo hiểm nhân thọ
Rắn độc c.ắ.n, chó dại c.ắ.n là một tai nạn hay gặp, đặc biệt ở nông thôn và miền núi. Nếu không biết cách sơ cứu kịp thời, nhiều khi bị biến chứng dẫn đến tàn phế, thậm chí có thể tử vong.
Hàng năm trên thế giới có 30.000 đến 40.000 người bị rắn độc c.ắ.n, trong đó tử vong khoảng 2000. Nước Mỹ có 6000 đến 8000 người bị rắn c.ắ.n mỗi năm, tử vong do rắn hổ c.ắ.n là 9%, do rắn lục là 0,2%. Tại khoa Hồi sức cấp cứu bệnh viện Bạch mai, Hà nội, tỷ lệ tử vong do rắn hổ c.ắ.n trong những năm 1987 – 1991 là 20%, thời gian 1991 – 1993 là 11,9% (trong tổng số 71 bệnh nhân), thời gian tháng 1 đến tháng 10/1998 là 7% (86 bệnh nhân), không có tử vong do rắn lục c.ắ.n.
Cây mã đề có tác dụng hút độc trong các vết thương
BÀI THUỐC CHỮA RẮN c.ắ.n BẰNG HẠT CHANH
Tai nạn rắn c.ắ.n thường xảy ra vào mùa hè (vì rắn là loại động vật ngủ đông). Khi nhìn vết răng c.ắ.n để lại trên da, có thể phân biệt rắn độc với rắn thường. Vết răng rắn thường c.ắ.n là một vòng cung, đều nhau. Còn rắn độc sẽ để lại 2 vết sâu hơn hẳn các vết răng khác, đó là 2 móc độc. Nọc rắn đi vào cơ thể theo đường bạch mạch, do đó khi bị rắn c.ắ.n cần ga rô bạch mạch mới có tác dụng, không ga rô động mạch hay tĩnh mạch.937
Tuy nhiên, khi bị rắn c.ắ.n, chó dại c.ắ.n, bạn nên bình tĩnh, rửa thật sạch vết thương bằng nước muối 9%. Không nên nặn, bóp quá nhiều làm nọc
độc vận chuyển nhanh về tim gây nguy hiểm cho người bị rắn c.ắ.n.1771
BÀI THUỐC LÁ ỚT CỨU SỐNG NGƯỜI TAI BIẾN
Theo lương y Âu Văn Định (Hội Đông y tỉnh Tuyên Quang) thì cây mã đề có tác dụng rất tốt trong việc hút độc ở các vết thương do rắn c.ắ.n, chó dại c.ắ.n.
Mã đề, còn gọi mà mã đề thảo, xa tiền, nhà én, su ma… có tên khoa học là Plantago asiatica L.(Plantago major L. var. asiatica Decaissne). Cây thuộc họ Mã đề. Sở dĩ có tên là mã đề, xa tiền là vì người ta cho rằng loại cây này mọc ở vết chân ngựa kéo xe
Mã đề là loại cây sống lâu năm, thân ngắn, lá mọc thành cụm ở gốc, cuống dài, phiến lá hình thìa hay hình trứng, có gân dọc theo sống lá và đồng quy ở gọn và gốc lá.
Bảo hiểm nhân thọ
Hoa mã đề mọc thành bông, có cán dài, xuất phát từ kẽ lá. Hoa đều, lưỡng tính, đài 4, xếp chéo, hơi dính nhau ở gốc, tràng màu nâu tồn tại, gồm 4 thùy nằm xen kẽ ở giữa các lá dài.
Theo các nghiên cứu hiện đại, mã đề chứa một chất làm se với lực hút mạnh mẽ. Trong lá và thân mã đề có chứa một loại chất hóa học có tên là aucubin được chứng minh là có tác dụng chống độc rất hiệu nghiệm và bảo vệ gan.
Chính vì vậy, mã đề thường được sử dụng để hút những mảnh vụn, chất độc, thậm chí là mảnh thủy tinh nhỏ khỏi da. Loại lá này cũng được sử dụng để làm dịu vết c.ắ.n của côn trùng, chó, rắn và các sinh vật có nọc độc.
Cây mã đề có tác dụng hút độc trong các vết thương
NGƯỜI KẾ THỪA BÀI THUỐC TRỊ TAI BIẾN THỜI LÊ
Cách dùng đơn giản như sau:
Ngay khi bị rắn c.ắ.n hoặc chó dại c.ắ.n, hãy lấy khoảng 10 ngọt lá cây mã đề (bao gồm cả lá và cuống lá) cho người bị rắn c.ắ.n nhai kỹ trong miệng và nuốt phần nước, phần bã của mã đề sẽ dùng để đắp vào vết c.ắ.n để cấp cứu giải độc. Trong trường hợp nạn nhân bất tỉnh thì dùng lá mã đề giã nát, chắt phần nước đổ vào miệng nạn nhân, phần bã dùng để đắp vào vết thương. Chất aucubin trong mã đề sẽ hút sạch độc tố nhanh chóng và hiệu nghiệm.
Lưu ý: Bài thuốc áp dụng được cho người lớn và trẻ nhỏ từ 1 tuổi trở lên. Tuy nhiên, mỗi độ tuổi thì liều lượng khác nhau. Ngay sau khi sơ cứu người bị rắn c.ắ.n tại nhà, cần phải đưa bệnh nhân đến cơ sở y tế gần nhất nơi thường trú.
Trong thế giới tình yêu, tên không chỉ là một mật mã đơn giản, nó giống như một chiếc chìa khóa ma thuật có thể mở ra cánh cửa tràn đầy tình yêu và sự ấm áp sâu thẳm trong trái tim của mỗi người.
Cùng với sự phát triển của thời đại và sự đa dạng trong cách thể hiện tình cảm của con người, thuật ngữ “vợ” từng rất phổ biến hiện nay dường như đã dần mất đi tính mới lạ. Hiện nay, có ba cách xưng hô đang dần trở nên phổ biến, mang đến sự lãng mạn và ngọt ngào khác biệt cho tình yêu.
1. “Baby/Em yêu”: Một biệt danh ngọt ngào và cưng chiều
Những cái tên như “baby” hay “em yêu” chứa đầy sự cưng chiều và yêu thương. Khi một người đàn ông gọi hai từ này bằng giọng điệu nhẹ nhàng và trìu mến, thì giống như anh ta đang coi người kia là báu vật quý giá nhất trên thế gian này, giữ chặt cô ấy trên tay vì sợ đánh rơi, ngậm chặt cô ấy trong miệng vì sợ làm cô ấy tan chảy.
Những cái tên như vậy thường xuất hiện giữa các cặp đôi đang yêu. Ví dụ, vào một đêm ấm áp, hai người ôm nhau trên ghế sofa xem phim, người đàn ông nhẹ nhàng gọi “em yêu” vào tai người phụ nữ, điều này có thể khiến người phụ nữ ngay lập tức cảm thấy tràn đầy tình yêu thương và an toàn. Hoặc khi người phụ nữ gặp phải thất bại trong công việc và cảm thấy chán nản, lời nói của người đàn ông “Em yêu, đừng buồn, có anh ở đây” có thể giống như một tia sáng, xua tan đi sự mù mịt trong lòng cô ấy.
Cách xưng hô này không chỉ phù hợp với những người yêu nhau trẻ tuổi mà còn có thể được sử dụng giữa những cặp đôi lớn tuổi để thêm chút lãng mạn vào cuộc sống thường ngày. Đối với những cặp đôi đã kết hôn nhiều năm, cuộc sống của họ có thể tràn ngập những vấn đề nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Thỉnh thoảng một “đứa con” có thể khiến cả hai nhớ lại những ngày tháng ngọt ngào khi còn yêu và tìm lại cảm giác rung động ấy. Nó giống như chất bảo quản trong tình yêu, giúp giữ cho cảm xúc luôn tươi mới và ấm áp theo năm tháng.
chuyện vợ chồng, đàn ông yêu vợ
2. “Little Fairy/Little Princess” (Tiểu tiên nữ/công chúa nhỏ): Thực hiện ước mơ cổ tích của cô bé
Mỗi người phụ nữ đều có một giấc mơ cổ tích trong lòng, khao khát trở thành một nàng tiên hay công chúa được chăm sóc và chiều chuộng. Cái tên “tiểu tiên tử” mang theo cảm giác mơ màng và tươi đẹp, tựa như đối phương là một nàng tiên bước ra từ thế giới cổ tích, sở hữu sức quyến rũ mê người và trái tim trong sáng. “Công chúa nhỏ” nhấn mạnh sự cao quý và độc đáo của người đối diện, khiến người phụ nữ cảm thấy mình như một nàng công chúa và là báu vật trong trái tim người đàn ông.
Khi một người đàn ông gọi một người phụ nữ là “tiểu tiên”, điều đó sẽ khiến người phụ nữ cảm thấy rằng cô ấy vô cùng xinh đẹp và thông minh trong mắt anh ấy. Ví dụ, khi đang hẹn hò, người đàn ông nhìn người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề và mỉm cười nói: “Nàng tiên nhỏ của anh, hôm nay em trông thật xinh đẹp”. Câu nói này sẽ ngay lập tức nâng cao sự tự tin của người phụ nữ và lấp đầy trái tim cô ấy bằng niềm vui.
Danh xưng “công chúa nhỏ” sẽ phù hợp hơn khi người phụ nữ tỏ ra bướng bỉnh hoặc nóng tính. Khi người phụ nữ tức giận vì một chuyện nhỏ nhặt nào đó, người đàn ông có thể mỉm cười và nói: “Công chúa nhỏ của anh, đừng giận, tất cả là lỗi của anh mà”. Những danh hiệu và từ ngữ như vậy không chỉ có thể giải quyết xung đột mà còn khiến người phụ nữ cảm thấy được bao dung và yêu thương. Nó thỏa mãn mong muốn sâu sắc của người phụ nữ về sự lãng mạn và nuông chiều, mang đến cho cuộc yêu đầy màu sắc như trong truyện cổ tích.
chuyện vợ chồng, đàn ông yêu vợ
3. “Biệt danh độc quyền”: Dấu ấn cảm xúc độc đáo
Ngoài hai cách xưng hô phổ biến được đề cập ở trên, nhiều cặp đôi hiện nay còn tạo cho nhau những biệt danh riêng. Những biệt danh này thường dựa trên những kỷ niệm đặc biệt giữa hai bên, sở thích và thú vui chung hoặc một số đặc điểm nhất định của đối phương và có ý nghĩa riêng.
Ví dụ, có một cặp đôi đều thích ăn dâu tây, vì vậy người đàn ông đã đặt cho người phụ nữ một biệt danh là “Cô dâu”. Mỗi khi người đàn ông gọi biệt danh này, người phụ nữ sẽ nghĩ đến những khoảng thời gian vui vẻ cùng nhau hái dâu tây trong vườn dâu, và trái tim cô ấy sẽ tràn ngập sự ngọt ngào. Hoặc, người đàn ông có thể gọi người phụ nữ là “cô gái lúm đồng tiền” vì cô ấy có hai lúm đồng tiền dễ thương khi cười. Biệt danh độc quyền này giống như một mật mã tình yêu và chỉ có hai người họ mới hiểu được ý nghĩa của nó.
Biệt danh độc quyền không chỉ phản ánh mối quan hệ thân thiết giữa hai bên mà còn là dấu hiệu của tình cảm. Nó chứng kiến mọi điều nhỏ nhặt giữa hai người và mang theo những kỷ niệm chung cùng tình cảm sâu sắc của họ. Trong những ngày sắp tới, dù thời gian có trôi qua thế nào thì biệt danh độc quyền này sẽ trở thành kỷ niệm quý giá nhất về tình yêu của họ.
chuyện vợ chồng, đàn ông yêu vợ
Cách xưng hô với ai đó đóng vai trò quan trọng trong tình yêu. Đó là sự thể hiện cảm xúc và truyền tải tình yêu. “Baby/Baby”, “Little Fairy/Little Princess” và những biệt danh độc quyền là ba cách gọi phổ biến dành cho nhau, mang đến sức sống mới và sự lãng mạn cho tình yêu. Chúng làm cho tình yêu giữa hai người trở nên bền chặt và ngọt ngào hơn, làm cho tình yêu nở rộ rực rỡ hơn trong dòng sông thời gian. Vì vậy, bạn cũng có thể thay đổi một cái tên hợp thời trang và đáng yêu cho người yêu của mình để tình yêu của bạn trở nên ngọt ngào và hạnh phúc hơn.
Tiếng mưa tháng Bảy rả rích đập vào cửa kính chung cư như cào xé tâm can. Minh bước vào nhà, mang theo hơi lạnh và sự bực dọc từ những áp lực công sở. Căn nhà nồng nặc mùi sữa, mùi dầu tràm và cả mùi tã lót chưa kịp giặt.
Lan, vợ anh, đang ngồi quay lưng lại phía cửa, áo vén lên quá ngực để hút sữa. Dưới ánh đèn vàng vọt, Minh nhìn thấy rõ những ngấn mỡ thừa chảy xệ ở vùng eo, làn da bụng rạn nứt chằng chịt thâm tím như bản đồ của một vùng đất hoang tàn. Mái tóc cô rối bù, búi vội bằng một chiếc kẹp gãy răng, để lộ phần gáy lấm tấm mồ hôi.
Sự so sánh độc địa nảy ra trong đầu Minh. Anh nhớ đến cô thư ký mới tuyển ở công ty hôm nay, eo thon, váy ngắn, mùi nước hoa thoang thoảng. Rồi anh nhìn lại vợ mình – người phụ nữ từng là hoa khôi khoa Kinh tế ngày nào, giờ đây trông xập xệ, lôi thôi đến mức anh không muốn chạm vào.
– “Em không thể gọn gàng hơn được à?” Minh buông cặp xuống ghế, giọng gắt gỏng.
Lan giật mình, vội kéo áo xuống che đi cơ thể, nhưng sự luống cuống khiến cô làm đổ bình sữa vừa hút được một nửa. Dòng sữa trắng đục loang lổ trên sàn nhà gỗ.
– “Anh về rồi à? Con quấy quá, em chưa kịp…”
– “Lúc nào cũng chưa kịp!” Minh cắt ngang, cơn giận vô cớ bùng lên. Anh bước tới, chỉ tay vào vũng sữa và cả người vợ đang rúm ró. “Em nhìn lại mình trong gương đi. Trông em có khác gì mấy bà mẹ sề ngoài chợ không? Đầu bù tóc rối, người ngợm thì nhão nhoét. Đi làm về đã mệt, nhìn thấy em anh chỉ thấy ngán ngẩm. Đàn bà ai chẳng đẻ, sao người ta vẫn đẹp, còn em thì buông thả bản thân đến mức này?”
Lan sững người. Cô không khóc, đôi mắt thâm quầng trân trân nhìn chồng. Cô định nói rằng vết mổ vẫn còn rỉ máu mỗi khi trở trời, rằng ba đêm nay con sốt cô chưa chợp mắt quá hai tiếng, rằng cô không dám ăn kiêng vì sợ mất sữa cho con. Nhưng nhìn ánh mắt chán ghét của Minh, mọi lời giải thích đều nghẹn lại nơi cổ họng.
– “Xin lỗi anh,” Lan nói, giọng nhẹ bẫng như sương khói. “Để em dọn.”
Minh hừ lạnh, bỏ vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại. Đêm đó, anh ngủ ở phòng làm việc, mặc kệ tiếng con khóc và tiếng bước chân khe khẽ của vợ đi lại trong đêm. Anh cho rằng mình cần phải “dạy” vợ một bài học về sự chỉn chu.
Sáng hôm sau, Minh thức dậy muộn. Căn nhà yên ắng đến rợn người. Không tiếng khóc của con, không tiếng lạch cạch của xoong nồi. Anh bước ra phòng khách, thấy trên bàn ăn đã dọn sẵn bữa sáng tươm tất. Nhưng Lan và con không có ở đó.
Chỉ có một lá thư đặt ngay ngắn dưới cốc cà phê còn ấm.
Minh nhíu mày, linh tính mách bảo một điều chẳng lành. Anh xé phong bì. Nét chữ của Lan run rẩy, nhòe đi ở vài chỗ.
“Gửi Minh,
Khi anh đọc được những dòng này, có lẽ mẹ con em đã ở một nơi rất xa. Đừng tìm em, hãy để em giữ lại chút tự tôn cuối cùng trước mặt người đàn ông em từng yêu hơn cả mạng sống.
Anh chê em xấu xí. Đúng, em biết. Mỗi lần tắm, em đều không dám nhìn xuống bụng mình. Nhưng Minh à, anh có biết tại sao bụng em lại ‘nát’ như thế không? Bác sĩ nói thai quá to, da em quá mỏng, nếu không chấp nhận để cơ thể bị tàn phá, con sẽ không đủ chỗ để lớn lên khỏe mạnh. Em đã chọn xấu xí để con được lành lặn.
Anh chê em luộm thuộm. Nhưng anh đâu biết, ba tháng nay em bị viêm tuyến sữa, mỗi lần hút sữa là một lần như dao cứa vào ngực. Em không dám chải tóc, không dám soi gương vì tóc rụng từng mảng do thiếu chất – những chất dinh dưỡng em đã vắt kiệt sang dòng sữa cho con anh.
Và điều khủng khiếp nhất mà em đã giấu anh: Em bị trầm cảm sau sinh, Minh ạ. Em đã đứng bên bờ vực thẳm mỗi đêm, nghe tiếng nói trong đầu xúi giục mình nhảy xuống ban công. Thứ duy nhất níu giữ em lại chính là ý nghĩ: ‘Mình phải khỏe, phải đẹp lại để chồng không chán, để con có mẹ’.
Nhưng tối qua, lời nói của anh đã cắt đứt sợi dây cứu sinh cuối cùng đó. Anh không chỉ chê bai ngoại hình, anh đã phủ nhận toàn bộ sự hy sinh của em. Hóa ra, những vết sẹo của em trong mắt anh không phải là huy chương của người mẹ, mà là sự sỉ nhục của người vợ.
Em trả lại cho anh sự tự do và không gian sạch sẽ. Em mang theo ‘đống bùi nhùi’ xấu xí này đi đây. Tạm biệt anh.”
Tai Minh ù đi. Tờ giấy rơi khỏi tay anh, chao đảo rồi đáp xuống sàn nhà lạnh lẽo.
“Trầm cảm? Tự tử?” Những từ ngữ ấy nhảy múa trước mắt anh, biến thành những mũi dao đâm ngược vào tim. Anh nhớ lại những đêm Lan ngồi thẫn thờ nhìn ra cửa sổ, nhớ lại những lúc cô giật mình thon thót khi anh to tiếng. Đó không phải là sự chậm chạp, đó là tiếng kêu cứu trong câm lặng mà anh – một người chồng vô tâm – đã tàn nhẫn phớt lờ.
Minh lao ra cửa như một kẻ điên. Anh gọi điện cho bố mẹ vợ, bạn bè, tất cả đều không liên lạc được. Anh chạy đến bệnh viện, nơi Lan hay đưa con đi khám.
Vừa đến sảnh cấp cứu, Minh thấy mẹ vợ đang ngồi gục đầu bên hành lang, đôi vai bà run lên bần bật.
– “Mẹ! Lan đâu? Lan đâu rồi mẹ?” Minh hét lên, lao tới.
Bà mẹ ngẩng lên, đôi mắt đỏ ngầu đầy oán hận. Bà vung tay tát mạnh vào mặt Minh. Cái tát đau điếng, nhưng không bằng một phần ngàn nỗi đau đang xé nát lồng ngực anh.
– “Mày còn dám đến đây? Con Lan… nó uống thuốc ngủ… Nó ôm thằng bé…” Bà nấc lên, không nói trọn câu.
Minh chết lặng. Cả thế giới sụp đổ. Anh quỳ sụp xuống sàn bệnh viện lạnh toát, nhớ lại câu nói tối qua: “Nhìn thấy em anh chỉ thấy ngán ngẩm”. Chính anh, chính sự tàn nhẫn ngu xuẩn của anh đã đẩy người phụ nữ đầu ấp tay gối vào chỗ chết.
Cánh cửa phòng cấp cứu bật mở. Bác sĩ bước ra, tháo khẩu trang, vẻ mặt căng thẳng.
Minh nín thở, tim như ngừng đập chờ đợi một bản án.
– “Người mẹ đã qua cơn nguy kịch nhờ được rửa ruột kịp thời,” Bác sĩ nói, giọng đều đều. “Nhưng tâm lý cô ấy đang rất bất ổn, tuyệt đối không được để cô ấy chịu thêm bất kỳ cú sốc nào nữa. Còn đứa bé vẫn an toàn.”
Minh òa khóc như một đứa trẻ. Anh bò lê đến bên cửa kính phòng hồi sức. Bên trong, Lan nằm thiêm thiếp, gương mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, nhưng lồng ngực vẫn phập phồng yếu ớt.
Anh áp bàn tay lên mặt kính, nơi ngăn cách anh với vợ. Anh nhìn thấy những vết rạn trên bụng cô lấp ló sau lớp chăn mỏng. Giờ đây, trong mắt anh, chúng không còn xấu xí nữa. Đó là những vết sẹo thiêng liêng, là cái giá cô đã trả bằng máu thịt để sinh cho anh một thiên thần.
Minh biết, Lan đã sống lại, nhưng tình yêu và niềm tin trong cô dành cho anh có lẽ đã chết vào đêm mưa hôm qua. Hành trình để chuộc lại lỗi lầm này, để chữa lành những vết thương tâm hồn mà anh đã gây ra cho vợ, sẽ còn gian nan và đau đớn hơn gấp vạn lần những gì anh có thể tưởng tượng.
Nhưng anh sẽ làm, dù phải dùng cả phần đời còn lại để quỳ gối xin tha thứ. Bởi vì anh vừa nhận ra, thứ xấu xí nhất không phải là cơ thể sau sinh của vợ, mà chính là tâm hồn ích kỷ của anh.
Nghe tin tôi đến thăm vợ cũ nằm viện, vợ mới tới làm loạ:;n hết cả lên, lúc này tôi mới giật mình nhìn vào đầu giường bệnh, hoá ra mình đã bị l:;ừa cả một đống chỉ vì…
Tôi và vợ cũ chia tay đã 2 năm, không phải vì hết yêu, mà vì áp lực từ mẹ tôi quá khắt khe, suốt ngày bắt bẻ chuyện “không đẻ được”.
Cô ấy đi trong im lặng. Tôi cũng không níu kéo vì… lúc ấy nghĩ: “Chắc duyên hết rồi.”
Ai ngờ một hôm, bạn học cũ nhắn cho tôi:
– “Hình như vợ cũ ông đang nằm viện sả-n, một mình.”
Tôi choá/ng vá/ng.
“Sản?” – Nghĩa là sinh con?
Tôi bỏ tất cả chạy vào bệnh viện.
Tới nơi, tôi đứng ngoài cửa phòng bệnh, tim đập thình thịch.
Cô ấy nằm đó, gầy rộc, mắt nhắm nghiền.
Bên cạnh không có ai ngoài một tờ giấy dán trên đầu giường.
Tôi chưa kịp đọc kỹ thì vợ mới tôi — không hiểu bằng cách nào — cũng lao vào.
Mặt đỏ gay, giọng the thé:
– “Anh giỏi đấy! Ra vẻ đi công tác, hóa ra đi thăm con đàn bà cũ? Tính quay lại hả?”
Y tá vội can thiệp, bệnh nhân bên cạnh cũng ngó đầu sang.
Tôi xấ-u h-ổ, lùi bước, định kéo cô ấy ra ngoài thì ánh mắt tôi vô tình chạm vào dòng chữ trên tờ giấy dán đầu giường:
Tôi chế-t lặng quay sang nhìn vợ cũ, bây giờ đã mở mắt, ánh mắt bình thản tuyên bố
Lúc này, vợ mới tôi lắp bắp làm loạn lên.
Trời ơi, hoá ra tôi đã bị l:;ừa cả một đống chỉ vì…
Tôi chết lặng quay sang nhìn vợ cũ, bây giờ đã mở mắt, ánh mắt bình thản tuyên bố:
– “Đừng lo. Đứa bé không phải con anh đâu.”
Vợ mới tôi há hốc mồm:
– “Cái gì?! Thế cô định lừa ai hả?”
Vợ cũ nhìn cô ấy – rồi nhìn tôi – giọng vẫn nhẹ như gió thoảng:
– “Tôi chưa từng có ý lừa ai. Nhưng tôi cần một người đàn ông đứng tên để được quyền làm thủ tục sinh, vì tôi…” – cô ấy đưa tay lên xoa bụng – “đã tự đi xin con bằng phương pháp khác.”
Tôi nghẹn họng. Đến lúc ấy tôi mới nhìn kỹ tờ giấy dán đầu giường:
Tên cha: Không công bố. Trạng thái: Sinh con một mình – Bệnh viện hỗ trợ đặc biệt. Lý do từ chối cung cấp thông tin: Không liên quan người chồng cũ.
Tôi thấy tim mình rơi xuống đáy. Hoá ra… không phải cô ấy mang thai để níu kéo tôi. Không phải cô ấy cần tôi quay lại. Mà chỉ đơn giản — cô ấy đã chọn làm mẹ, một mình.
Cô ấy quay mặt đi, nói rất khẽ nhưng từng chữ như dao cứa:
– “Ngày tôi còn là vợ anh, tôi đã chạy chữa suốt một năm. Anh đâu có biết. Một lần đi khám phụ khoa về, anh còn bực vì tôi không kịp nấu cơm đúng giờ.”
Tôi cứng người.
Vợ mới tôi cũng im bặt, đứng chết trân.
– “Cuối cùng, mẹ anh bảo tôi ‘vô sinh’, rồi anh nghe theo bà đuổi tôi ra khỏi nhà.” – cô cười buồn – “Bác sĩ nói tôi hoàn toàn khỏe mạnh, chỉ là do anh có vấn đề. Nhưng tôi không nói. Vì tôi biết… anh không đủ can đảm để chịu sự thật đó.”
Cả phòng lặng đi.
Tôi mở miệng, khàn đặc:
– “Anh… xin lỗi.”
Cô ấy khẽ lắc đầu:
– “Muộn rồi. Tôi không cần anh nhận lỗi, cũng chẳng cần anh chịu trách nhiệm. Tôi chỉ cần anh… đừng làm phiền cuộc sống mới của mẹ con tôi.”
Tôi đứng đó, nhìn bụng cô ấy nhô lên dưới tấm chăn trắng – cảm giác nghèn nghẹn như chính mình đánh mất thứ quý giá nhất đời mà còn không biết mình đã mất từ bao giờ.
Vợ mới tôi lắp bắp:
– “Anh… anh từng nói cô ta không sinh được cơ mà?!”
Tôi nhìn cô ấy, ánh mắt trống rỗng:
– “Ừ. Vì anh tin mẹ anh hơn tin vợ mình.”
Cô ấy ôm con vào lòng. Ánh mắt không còn oán trách. Chỉ còn sự bình yên mà tôi không còn thuộc về.
Tôi chậm rãi bước lùi ra khỏi phòng bệnh.
Lúc cửa sắp đóng lại, tôi nghe tiếng vợ cũ nói với y tá:
– “Lát nữa em cho bé lên phòng chăm sơ sinh nhé. Tôi muốn ôm con lần đầu.”
Con.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy mỉm cười rạng rỡ kể từ ngày rời khỏi tôi.
Tôi chợt hiểu…
Tôi không chỉ mất một người vợ.
Tôi đã mất luôn một gia đình mà đáng lẽ có thể là của mình – nếu ngày đó tôi chịu tin cô ấy.
Tôi lấy chồng năm 28 tuổi. Không quá trẻ, cũng chẳng già, đủ để hiểu hôn nhân không phải cái áo cưới màu trắng, mà là một cuộc đánh cược dài hơi. Đám cưới của chúng tôi rình rang cả xóm. Mẹ tôi khóc từ lúc rước dâu cho đến tận cổng. Còn mẹ chồng thì cười rạng rỡ, nói đi nói lại với hàng xóm rằng tôi là “đứa con dâu chuẩn chỉ và biết điều”.
Nhưng hóa ra, cái ngày tôi bước chân vào nhà chồng, cũng là ngày tôi bắt đầu nhìn rõ bộ mặt thật của một người đàn ông: chồng tôi – Huy.
1. Đêm tân hôn bị phản bội
Sau tiệc cưới, tôi thay váy, xõa tóc, trang điểm nhẹ rồi ngồi trên giường chờ anh. Hơi mệt nhưng lòng vẫn ấm áp. Làm sao mà không vui được, khi tôi sắp bắt đầu một cuộc sống mới?
Nhưng Huy vào phòng, tắm rửa vội vàng… rồi cầm điện thoại bước ra ban công.
Anh nói nhỏ, giọng run run: “Ừ, anh ra ngay. Em đừng khóc nữa.”
Tôi chợt đứng hình. Ai? Ai đang khóc? Ai khiến chồng tôi – một chú rể mới cưới chưa đầy 2 tiếng – phải bước ra ngoài?
Tôi mở cửa hé nhìn. Anh thay áo, xịt nước hoa, vuốt tóc rồi lao xuống cầu thang.
Một thoáng nghi ngờ khiến tim tôi vỡ ra, nhưng tôi không khóc. Tôi chỉ thấy trong lòng lạnh ngắt.
Tôi nhẹ nhàng bám theo, bước từng bậc thật chậm. Cánh cổng mở ra. Ánh đèn xe máy hắt vào mặt một cô gái trẻ đứng bên vệ đường.
Tôi không nhìn nhầm. Đó là Thủy – người yêu cũ của chồng tôi, cô gái mà anh từng dành cả tuổi thanh xuân.
Cô ta lao đến ôm anh, nghẹn giọng: – Em không chịu nổi… Tại sao anh cưới cô ấy? Tại sao anh bỏ em?
Huy ôm lấy cô ta, vuốt tóc đầy dịu dàng: – Anh xin lỗi… Đêm nay em cần anh, anh không thể để em một mình.
Tôi đứng sau gốc cây, gió đêm rít qua vai. Lòng tôi không còn cảm giác. Như thể tôi không còn là cô dâu mới cưới nữa, mà biến thành một kẻ quan sát cuộc đời của chính mình.
Rồi họ lên xe đi. Đêm tân hôn của tôi kết thúc bằng tiếng động cơ nhỏ dần trong bóng tối.
2. Tôi không la hét – tôi cười
Khi Huy lén lút trở về nhà lúc hơn 3 giờ sáng, tôi vẫn ngồi trước bàn trang điểm. Ánh đèn vàng hắt lên gương mặt tôi – bình tĩnh đến đáng sợ.
Huy giật mình: – Em… em chưa ngủ à?
Tôi mỉm cười: – Chờ anh. Hai vợ chồng mà… đêm nay là đêm tân hôn mà anh.
Anh lảng tránh, miệng lắp bắp: – Anh… anh ra ngoài uống với tụi bạn…
Tôi tiến lại gần, đặt tay lên vai anh, thì thầm: – Bạn cũ… hay người yêu cũ?
Anh tái mặt. Tôi đặt ngón tay lên môi anh, nở nụ cười hiền đến lạ: – Không sao đâu. Em hiểu mà.
Sự bình thản của tôi khiến anh hoảng sợ hơn cả một trận cãi vã.
Anh cúi đầu, lúng túng: – Em… đừng nghĩ bậy…
– Em không nghĩ bậy. – Tôi chậm rãi. – Em chỉ nghĩ đúng thôi.
Huy im lặng suốt buổi sáng hôm sau, còn tôi vẫn vui vẻ, vẫn pha cà phê cho anh, vẫn cười nói với mẹ chồng như chưa từng có chuyện gì.
Thứ làm đàn ông sợ nhất không phải tiếng khóc… mà là sự im lặng ngọt ngào của đàn bà.
Tôi đối xử với Huy như một người vợ chuẩn mực: – Áo quần anh lúc nào cũng thơm phức. – Cơm canh nóng hổi chờ anh. – Lời nói nhẹ như gió.
Huy bắt đầu thấy tội lỗi. Anh đi làm về sớm hơn. Anh nhìn tôi lâu hơn. Và mỗi khi tôi mỉm cười, anh càng hoảng loạn – như thể tôi biết điều gì đó mà anh không biết tôi biết.
Tôi âm thầm thu thập mọi thứ: – Tin nhắn – Cuộc gọi – Email – Lịch sử vị trí
Tất cả đều được tôi lưu vào một ổ cứng đặt mật khẩu.
Tôi không khóc. Tôi chỉ đợi.
4. Ngày tôi khiến mọi thứ vỡ tung
Một tháng sau đám cưới, gia đình chồng tổ chức bữa cơm lớn – có cả họ hàng, chú bác, người quen.
Tôi bưng mâm cơm lên, đặt xuống bàn rồi mỉm cười:
– Con có chuyện muốn nói… về anh Huy.
Huy run lên. Mẹ chồng cười: – Hai đứa có tin vui rồi đúng không?
Tôi lắc đầu. – Không ạ. Con chỉ muốn chia sẻ một chuyện nhỏ… chuyện đêm tân hôn.
Cả bàn im phăng phắc. Huy đứng bật dậy: – Em! Không được!
Tôi đặt điện thoại lên bàn. Những đoạn ghi âm vang lên rõ mồn một: tiếng họ gặp nhau, tiếng xin lỗi, tiếng ôm, tiếng nức nở.
Cả họ chết lặng.
Mẹ chồng tôi ngã khụy xuống ghế: – Trời đất ơi… Huy ơi là Huy…
Huy quỳ xuống: – Em… em đừng làm thế… Anh sai rồi… Anh xin lỗi…
Tôi nhìn anh – ánh mắt không còn chút yêu thương nào: – Em chưa từng định làm to chuyện. Nhưng anh không biết dừng lại.
Tôi đặt tờ đơn ly hôn lên bàn: – Em ký rồi. Anh ký nốt là xong.
Anh bật khóc: – Anh không muốn ly hôn! Anh hứa sẽ cắt đứt! Anh sẽ bù đắp cho em cả đời!
Tôi nhẹ nhàng, bình thản – như đêm tân hôn anh bỏ tôi đi: – Em cũng sẽ bù đắp cho anh… – Bằng cách giải thoát anh.
5. Đòn trả thù cuối cùng
Tôi rời đi trong sự hoảng loạn của anh và sự ê chề của cả gia đình.
Nhưng tôi chưa kết thúc.
Một tuần sau, người yêu cũ của Huy – Thủy – đăng Facebook thông báo đã đính hôn… với một chàng Việt kiều.
Tôi biết mà. Tôi đã gửi cho cô ta tất cả bằng chứng Huy phản bội vợ, phản bội cô. Một người đàn bà bị tổn thương… sẽ không dại gì gắn đời với một người đàn ông tồi.
Huy gọi cho tôi, giọng vỡ nát: – Em… sao em làm vậy?
Tôi mỉm cười qua điện thoại: – Anh ngoại tình ngay đêm tân hôn. – Em chỉ… trả lại anh đúng những gì anh đã chọn.
6. Kết thúc – và cũng là bắt đầu của tôi
Tôi chuyển ra ở riêng, thuê một căn hộ nhỏ, bắt đầu một cuộc sống mới. Không ai đoán được tôi dịu dàng đến thế, lại có thể trả thù một cách sắc lạnh đến vậy.
Nhưng phụ nữ là thế: Một khi đã tỉnh táo, họ đáng sợ hơn bất kỳ ai.
Huy đến giờ vẫn tha thiết xin quay lại. Nhưng tôi chỉ nhẹ nhàng nói:
– Đêm anh chọn cô ta… là đêm em chọn rời khỏi cuộc đời anh.
Tôi không khóc một giọt nào trong cả cuộc hôn nhân ấy. Và như thế… tôi thắng.