Blog

  • Từ 23/11-3/12: 3 tuổi Ăn Lộc Thánh Gánh Lộc Trời, Vận như nước lên, giàu bất ngờ như trúng số

    Tử vi nhận định giai đoạn từ ngày 23 tháng 11 tới ngày 3 tháng 12 lại thực sự là một bước ngoặt với một số con giáp. Người xưa gọi đây là lúc chuyển vận trời đất, khi các sao cát hội tụ, tài vận dồi dào và vận trình cũng vì vậy mà sáng lên bất ngờ.

    Ba con giáp sau được dự báo là bước vào chu kỳ may mắn mạnh mẽ nhất cuối năm. Không chỉ có cơ hội về tiền bạc, họ còn được nâng đỡ về công việc, danh vọng và cả những dự định đang dang dở. Đặc biệt, tài lộc của họ được ví như lộc trời ban, càng làm càng được, càng nỗ lực càng mở ra nhiều con đường mới. Nếu biết nắm lấy cơ hội, họ hoàn toàn có thể tạo ra cú bứt phá tài chính lớn, thậm chí giàu lên nhanh chóng như thể vừa trúng số.

    Tuổi Thìn – Thời điểm vàng của sự bứt phá

    Những tháng cuối năm luôn là mùa vận động mạnh mẽ của người tuổi Thìn, nhưng giai đoạn từ 23 tháng 11 tới 3 tháng 12 mới là thời điểm họ thực sự chạm ngưỡng đỉnh của vận may. Tuổi Thìn thường được biết đến với sự quyết đoán, bản lĩnh và không ngại thử thách, nhưng đôi khi vận trình chưa thuận khiến họ dù nỗ lực nhiều nhưng kết quả chưa tương xứng. Tuy nhiên, thời gian này chính là lúc thế nước đẩy thuyền. Mọi cố gắng trước đó của họ bắt đầu đơm hoa kết trái.

    Vận trình từ 23/11-3/12, tuổi Thìn có thể gặp cơ hội bứt phá
    Vận trình từ 23/11-3/12, tuổi Thìn có thể gặp cơ hội bứt phá

    Cát tinh chủ tài vận chiếu rọi, giúp tuổi Thìn liên tục gặp cơ hội mới trong công việc. Người làm kinh doanh có thể ký được hợp đồng quan trọng hoặc mở rộng quy mô bán hàng. Có những thương vụ tưởng chừng bế tắc bỗng được giải quyết thông suốt. Tiền về đều, có khoản về bất ngờ. Với người làm văn phòng, đây là thời điểm nhận được sự công nhận từ cấp trên, mở ra cơ hội thăng tiến hoặc thưởng nóng.

    Điều đáng nói nhất là vận quý nhân của tuổi Thìn cực kỳ vượng. Chỉ trong một thời điểm ngắn, họ có thể gặp đúng người, đúng việc, đúng thời cơ. Một số tuổi Thìn vốn đã có kế hoạch đầu tư thì đây là thời điểm thích hợp để luận lại thị trường, chọn hướng đi chắc chắn và mạnh dạn xuống tay. Miễn là họ giữ sự tỉnh táo và không quá liều lĩnh, tài lộc đến nhiều đến mức chính họ cũng bất ngờ.

    Tuổi Dậu – Lộc trời gõ cửa, tiền bạc mở lối

    Người tuổi Dậu vốn chăm chỉ, kỷ luật và rất kiên định với mục tiêu của mình. Họ không thích phô trương, không thích nói nhiều, chỉ âm thầm làm và chờ ngày hái quả. Chính vì thế, trong giai đoạn này, khi may mắn dồn dập kéo tới, tuổi Dậu thường là người đón nhận tài lộc một cách vững vàng nhất.

    Tuổi Dậu được lộc trời ban, cơ hội mở cửa
    Tuổi Dậu được lộc trời ban, cơ hội mở cửa

    Từ 23 tháng 11 đến 3 tháng 12, tuổi Dậu bước vào thời điểm tài lộc chín mạnh. Ngân sách cá nhân được cải thiện rõ rệt, đặc biệt với người đang theo đuổi kinh doanh tự do hoặc đầu tư. Những khoản lộc bất ngờ như lợi nhuận ngoài dự kiến, khách hàng quen giới thiệu khách hàng mới, hoặc dòng tiền tự nhiên tăng đều là dấu hiệu của vận tốt. Người làm công ăn lương cũng có cơ hội nhận thêm thu nhập ngoài nhờ tham gia dự án mới, tăng ca hiệu quả hoặc được giao nhiệm vụ đặc biệt có thưởng.

    Đây cũng là thời điểm tuổi Dậu nhận được lộc từ quý nhân. Có người giúp họ kết nối công việc, có người chỉ đường trong vấn đề tài chính, có người đưa tới cơ hội hợp tác giá trị. Nếu biết nắm bắt, họ có thể tạo dựng được nền tảng tài chính vững chắc cho năm sau.

    Tuổi Dậu nên đặc biệt chú ý đến các mối quan hệ trong giai đoạn này. Sự mềm mỏng, khéo léo và tinh tế sẽ giúp họ mở rộng vận may. Dù vận tốt vượng nhưng họ vẫn cần giữ sự cẩn trọng, tránh đầu tư nóng vội. Chậm mà chắc là nguyên tắc giúp tuổi Dậu giữ được toàn bộ lộc trời mà không lo thất thoát.

    Tuổi Mùi – Nước lên thuyền nổi, vận sáng rực rỡ

    Nếu nói về con giáp có nội lực mạnh và khả năng xoay chuyển cuộc sống linh hoạt, tuổi Mùi luôn là cái tên nổi bật. Họ hiền lành, sống tình cảm nhưng lại có trực giác kinh tế nhạy bén. Đặc biệt, khi vận may mở ra, tuổi Mùi là người biết tận dụng rất tốt cửa sổ cơ hội. Chính vì vậy, từ 23 tháng 11 đến 3 tháng 12, họ được dự báo là một trong những tuổi có vận tiền bạc hanh thông nhất.

    Tuổi Mùi vận như nước lên
    Tuổi Mùi vận như nước lên

    Vận tài chính của tuổi Mùi trong thời gian này tăng trưởng nhanh như nước từ nguồn đổ về. Không chỉ có tiền từ công việc chính, họ còn nhận lộc từ nghề tay trái, từ kinh doanh nhỏ hoặc từ các khoản đầu tư có sẵn. Một số người có khả năng nhận tin vui lớn về tài sản như bán được bất động sản, thanh lý được hàng tồn, hoặc được chi trả khoản tiền lâu nay vẫn đang chờ.

    Ngoài ra, vận khí của tuổi Mùi rất sáng về công danh. Người làm công việc chuyên môn dễ hoàn thành mục tiêu, được cấp trên ghi nhận và có cơ hội nhảy bậc. Trong môi trường kinh doanh, họ có thể gặp đối tác phù hợp, mở ra hướng đi khiến doanh thu tăng lên mạnh mẽ.

    Điểm đặc biệt trong giai đoạn này là tuổi Mùi có khả năng gặp được quý nhân mang tính chất hỗ trợ dài hạn. Đây không phải là sự giúp đỡ nhất thời mà là người có khả năng thay đổi hướng phát triển sự nghiệp của họ trong tương lai. Vận như nước lên, tuổi Mùi chỉ cần giữ sự bình tĩnh và không bỏ qua tín hiệu tốt từ cuộc sống.

    Nếu bạn thuộc một trong ba con giáp này, hãy chuẩn bị tinh thần cho những bước tiến mới, vì rất có thể cuộc sống của bạn sẽ thay đổi theo chiều hướng mà bạn vẫn hằng mong đợi.

    *Thông tin trong bài mang tính tham khảo chiêm nghiệm giải trí

  • Dắt theo con gái 4 tu;/ổi đi dự đám cưới người quen. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, giò chả. Nhưng chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã bước tới, cười gượng “Nhà cô tính cỗ vừa đủ, giờ thêm người sợ thiếu, mà đi hai người thì… hơi tốn kém…” Tôi ngớ người, chưa kịp đáp thì chị ấy nói luôn: “Chứ để thiếu cỗ, khách lại bảo nhà cô keo kiệt, cháu nhỉ?” Cả bàn quay sang nhìn, tôi quê không biết chui vào đâu. Tôi đứng phắt dậy đưa con về nhà, vừa ngồi xuống ghế được 30 phút thì nghe tin động trời từ đám cưới…

    Dắt theo con gái 4 tu;/ổi đi dự đám cưới người quen. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, giò chả. Nhưng chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã bước tới, cười gượng “Nhà cô tính cỗ vừa đủ, giờ thêm người sợ thiếu, mà đi hai người thì… hơi tốn kém…” Tôi ngớ người, chưa kịp đáp thì chị ấy nói luôn: “Chứ để thiếu cỗ, khách lại bảo nhà cô keo kiệt, cháu nhỉ?” Cả bàn quay sang nhìn, tôi quê không biết chui vào đâu. Tôi đứng phắt dậy đưa con về nhà, vừa ngồi xuống ghế được 30 phút thì nghe tin động trời từ đám cưới…

    Hôm ấy, tôi được mời đi đám cưới con gái chị bạn thân ở quê. Nghĩ đơn giản là dịp gặp gỡ, tôi dắt theo bé Na – con gái 4 tuổi – cùng đi cho vui. Na thích mặc váy xòe, tôi cũng sửa soạn cho con tươm tất, mẹ con tíu tít lên xe về làng. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, bánh chưng, rượu thơm lừng. Tôi bế Na ngồi vào bàn, định bụng vừa ăn vừa trông con.

    Nhưng chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu – chị Hạnh – bước tới, cười gượng: “Chị ơi, chị dắt bé Na theo à? Nhà em tính cỗ vừa đủ, giờ thêm người sợ thiếu, mà đi hai người thì… hơi tốn kém, chị thông cảm về sớm giùm em nhé!” Tôi ngớ người, chưa kịp đáp thì chị ấy nói luôn: “Chứ để thiếu cỗ, khách lại bảo nhà em keo kiệt, chị nhỉ?” Cả bàn quay sang nhìn, tôi quê không biết chui vào đâu.

    Na ngây thơ kéo tay tôi: “Mẹ ơi, con đói, mình ăn đi!” Tôi cười méo mó, ôm con đứng dậy: “Thôi, chị hiểu rồi, mẹ con chị về đây.” Chị Hạnh còn đưa cái phong bì rỗng, bảo: “Chị cầm lấy cho vui, lần sau tính kỹ hơn nhé!” Tôi không nhận, dắt Na ra xe, lòng vừa tức vừa buồn. Trên đường về, Na hỏi: “Sao mình không ăn hả mẹ?” Tôi chỉ biết xoa đầu con: “Tại cô dâu sợ mẹ con mình ăn hết phần, con ạ!”

    Về nhà, tôi kể chuyện với chồng, anh phì cười: “Đám cưới gì mà tính từng miếng ăn thế!” Từ đó, tôi rút kinh nghiệm, đi đâu cũng hỏi trước: “Có cho trẻ con đi cùng không?” chứ không lại mang cái mặt dày về như lần ấy.

  • Chị gái m/ượn em trai 350 triệu để ch/ữa bệ/nh, em bắt chị viết gi/ấy n/ợ, ai dè khi về nhà mở tờ giấy ra xem, chị sữ/ng s/ờ ch/ết lặ/ng…

    Chị gái m/ượn em trai 350 triệu để ch/ữa bệ/nh, em bắt chị viết gi/ấy n/ợ, ai dè khi về nhà mở tờ giấy ra xem, chị sữ/ng s/ờ ch/ết lặ/ng…


    Chị gái m/ượn em trai 350 triệu để ch/ữa bệ/nh, em bắt chị viết gi/ấy n/ợ, ai dè khi về nhà mở tờ giấy ra xem, chị sữ/ng s/ờ ch/ết lặ/ng…

    Ngọc ngồi lặng bên cửa sổ bệnh viện, mắt đỏ hoe. Bác sĩ vừa thông báo chị cần phải phẫu thuật gấp, chi phí lên đến hàng trăm triệu đồng. Gia đình chồng làm nông, kinh tế bấp bênh, số tiền quá lớn chẳng biết xoay đâu ra. Nhìn hai đứa con còn nhỏ, lòng chị đau như cắt.

    Trong cơn tuyệt vọng, Ngọc nghĩ đến Hưng – em trai ruột. Hưng từ nhỏ đã hiếu học, sau này lập nghiệp ở thành phố, công việc ổn định, cuộc sống khấm khá hơn. Nhưng từ ngày lấy chồng, Ngọc ít liên lạc vì sợ mang tiếng “chị nhờ vả em”. Lần này, không còn cách nào khác, chị quyết định gọi cho Hưng.

    Đầu dây bên kia, giọng em trai trầm ổn:
    – Chị cần bao nhiêu?
    Ngọc nghẹn ngào:
    – Bác sĩ bảo ít nhất 350 triệu… Chị biết số tiền này lớn lắm, nhưng chị không còn cách nào khác.

    Im lặng vài giây, rồi Hưng đáp:
    – Được. Nhưng chị phải viết giấy nợ.

    Câu nói khiến Ngọc chết lặng. Chị vốn nghĩ tình ruột thịt không cần tính toán, không ngờ Hưng lại thẳng thắn như vậy. Dù trong lòng buồn tủi, nhưng vì mạng sống, Ngọc đành gật đầu.

    Ngày hôm sau, Hưng mang tiền đến. Anh rút sẵn tờ giấy trắng, nghiêm giọng:
    – Chị viết đi. Ghi rõ số tiền 350 triệu, hẹn ngày trả.

    Ngọc run run cầm bút, từng dòng chữ như những nhát dao cứa vào lòng. Chị không oán trách, chỉ thấy nghẹn ngào. Viết xong, chị nhận tiền, rối rít cảm ơn rồi quay về bệnh viện làm thủ tục phẫu thuật.

    Ca mổ thành công, nhưng cơ thể yếu ớt khiến chị mất nhiều thời gian hồi phục. Mỗi lần nhìn tờ giấy nợ cất trong túi, tim chị lại nhói đau: “Em trai mình tính toán đến thế sao? Hay tình cảm chị em vốn dĩ mong manh vậy thôi?”

    Một tháng sau, khi sức khỏe ổn định, Ngọc trở về nhà. Một buổi chiều, chị lục túi lấy giấy nợ ra xem lại. Cẩn thận mở từng nếp gấp, ánh mắt chị dừng lại ở dòng chữ cuối cùng.

    Bên dưới phần chữ chị viết, có thêm vài dòng của Hưng, nét bút ngay ngắn, dứt khoát:

    “Nếu chị trả được, em sẽ lấy lại tiền.
    Nếu chị không trả nổi, coi như món quà em dành cho chị.
    Điều kiện duy nhất: từ nay chị phải sống thật khỏe mạnh, đừng bỏ mặc bản thân. Em không cần gì khác ngoài việc chị sống lâu bên các cháu và luôn nhớ rằng em trai này vẫn thương chị như ngày nào.”

    Ngọc chết lặng. Nước mắt chị rơi lã chã xuống trang giấy. Hóa ra, tờ giấy nợ kia không phải để ràng buộc, mà là để giữ thể diện cho chị. Hưng hiểu rõ chị gái luôn tự trọng, không muốn ai nói mình đi xin xỏ. Bắt viết giấy nợ chính là cách để chị cầm tiền trong danh nghĩa “vay mượn”, chứ không phải ban ơn.

    Chị ôm tờ giấy vào ngực, nghẹn ngào gọi cho em trai:
    – Hưng ơi… sao em lại làm vậy?
    Đầu dây bên kia, Hưng khẽ cười:
    – Em biết chị thương chồng con, không muốn mang tiếng sống nhờ vào em. Có tờ giấy nợ, chị sẽ thấy nhẹ lòng hơn. Còn tiền… chỉ là thứ nhỏ bé thôi. Em chỉ cần chị còn ở đây, còn gọi em một tiếng “em trai” là đủ.

    Ngọc bật khóc nức nở, nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc. Chị nhận ra, đôi khi yêu thương không cần nói bằng lời, mà giấu trong những điều tưởng chừng lạnh lùng.

    Từ đó, mỗi lần nhìn tờ giấy nợ, Ngọc không còn thấy nặng nề nữa. Trái lại, chị coi đó như báu vật, minh chứng cho tình cảm máu mủ thiêng liêng. Chị dặn lòng phải sống thật khỏe, để không phụ tấm lòng của em trai.

    Và câu chuyện ấy, mỗi khi nhắc lại, vẫn khiến cả gia đình rưng rưng xúc động – bởi đằng sau sự nghiêm khắc bề ngoài, lại là tình thương chan chứa, không gì có thể thay thế.

  • Người mẹ đi mua sắm nhưng không bao giờ quay lại, 14 năm sau gia đình bà mới phát hiện ra lý do .


    Tôi giật mình vì tiếng gõ nhẹ như mỏ chim chạm vào song cửa. Ba tiếng, ngập ngừng, rồi im bặt. Gió lùa qua khe cửa sổ làm chiếc rèm bông tím ốp vào tường một lát, như ai đó khẽ ghì lòng bàn tay vào vai tôi. Đồng hồ treo tường chỉ đúng mười hai giờ bốn mươi ba phút, kim giây chạy qua con số mười hai bằng một cú nhảy khẽ khàng, không ai nghe thấy.

    Linh vừa đi công tác hai hôm, dặn tôi ngủ sớm, ăn cháo gà trong tủ lạnh, tối chớ mở cửa cho người lạ. Tôi đã định vặn khóa chặt thêm một vòng, nấu cho mình ấm nước chanh, rồi ngồi nhìn cái bóng của chậu trầu bà loang trên tường. Không hiểu sao đêm nay đầu nặng như buộc túi cát, bàn tay trái tê rịn. Tôi đổ tại tuổi năm mươi lăm. Người ta nói, qua một mùa, cây bắt đầu có những tiếng răng rắc không ai nghe ngoài chính nó.

    Lần gõ thứ hai không còn nhẹ nữa. “Mẹ ơi.” Tiếng thì thầm sát mép cửa đủ để tôi nhận ra. Tôi đứng bật dậy, tim đập một nhịp như hụt chân trên cầu thang.

    Khải.

    Tôi luống cuống kéo then, cố chậm rãi như thể mình không hề vội. Cửa mở ra, đập vào mùi đêm ẩm và mùi mồ hôi của một người vừa chạy đường ngắn. Khải cởi trần, người mướt mải, tóc bết, mặt đỏ gay. Ánh đèn hành lang loang trên bờ vai nó như vệt nước phết qua cái chén sành. Trên tay nó là chiếc khăn tắm đã bạc, cầm chặt như một lá cờ đầu hàng.

    “Con xin lỗi vì làm mẹ giật mình.” Giọng nó hơi khàn. “Mẹ… mẹ có thuốc cảm không? Nếu không, mẹ cho con xin… trứng. Con… nhờ mẹ luộc giúp một quả, để… đánh cảm.”

    Tôi sững lại, từng chữ rơi vào tai tôi lộp độp như hạt mưa đầu mùa rơi lên tấm tôn nóng. “Đánh cảm?” Tôi nhắc lại, và nhận ra giọng mình đanh quá, như một sợi dây đàn vặn quá tay.

    Nó gật, mắt nhìn xuống đầu ngón chân. “Con… lên cơn lạnh. Ở nhà con không còn thuốc. Với… trứng bên con để quên ở tủ lạnh tầng hầm, lười xuống lấy. Con sợ quấy rầy mẹ, nhưng con run quá, con… nghĩ đến mẹ hay đánh cảm cho ba ngày xưa.”

    Tôi nghe thấy một tiếng bật cười nhỏ của số phận đâu đó trong kẽ gạch. Đây là đề nghị mà nếu kể ra, ai cũng bảo “khó tin”: con rể cởi trần nửa đêm, mồ hôi nhễ nhại, sang phòng mẹ vợ xin trứng để đánh cảm. Linh mà nghe, chắc trừng mắt: “Mẹ đừng!” Bà Lựu phòng đối diện mà chứng kiến, mai đã có chuyện để kể ở quầy rau.

    Tôi đứng nép một chút vào cánh cửa như tìm chỗ bấu. Trong đầu tôi là bao điều lằng nhằng: cái áo sơ mi nó treo trong nhà vẫn còn nguyên mùi nước xả, nó là điều dưỡng khoa cấp cứu, đêm chạy ca liên tục, giờ về chắc lăn ra giường được thì phúc. Tôi không ưa cái nghề ấy—vì những ca đêm kéo thằng đàn ông trẻ ra khỏi bữa cơm, vì Linh phải ôm gối một mình, vì tôi cứ mường tượng ra những hành lang mùi thuốc sát trùng và những giường bệnh có tấm rèm kéo lại. Tôi càng không ưa cái sự “khó tin” của đề nghị này. Nhưng tôi cũng nhớ một người đàn ông đã đi khỏi đời tôi bằng một mùa mưa, mỗi lần nặng đầu lại gọi “bà luộc trứng, đánh cho tôi một lượt”.

    Khải cúi đầu. “Mẹ… nếu phiền, con về. Con xin lỗi vì…”

    “Đứng lại.” Tôi ngắt lời, sợ câu “xin lỗi” kia sẽ làm chúng tôi trượt khỏi bậc thềm duy nhất nối hai nhà. “Vào đi. Mặc áo vào đã.”

    Nó chớp mắt như không tin mình vừa nghe đúng. Tôi chỉ tay vào cái áo khoác mỏng treo sau cửa. “Cái này. Mặc tạm.” Nó kéo áo vào, thân người gọn ghẽ, những vệt xước mảnh nơi cánh tay trái sắp khô. Tôi chưa kịp hỏi thì nó nói trước: “Con vấp ngã ngoài ngõ.”

    Tôi mở bếp gas, bật cái lửa nhỏ nhất, đặt lên đó cái nồi nhôm bé chuyên dùng cho những việc kì cục: nấu gừng, luộc trứng, đun cánh hoa bưởi. Nước sôi lốp bốp, tôi thả vào hai quả trứng. “Một quả cho con, một quả… dự phòng,” tôi nói, vừa để bớt ngượng, vừa để đẩy cho cái không khí bối rối một cái trụ mà bám. Khải đứng bên, hai tay đan vào nhau, nhìn ngọn lửa xanh. Mồ hôi còn đọng ở thái dương nó, nhưng ánh mắt bình thản lạ.

    “Con ăn gì chưa?”—Tôi hỏi.

    “Con ăn cái bánh mì ở ca tối. Rồi… chạy loanh quanh.” Nó cười, không biết tự trào hay xin tha.

    “Loanh quanh đâu mà đỏ mặt thế này?”

    “Con… nóng thật mà mẹ.” Nó giơ cổ tay: “Con sốt nhẹ.”

    Tôi chưa kịp đưa tay lên trán nó thì bên ngoài có tiếng thụp thụp—giày dép ai đó quệt trên nền hành lang—và tiếng ho của bà Lựu. Tôi vội kéo cánh cửa bếp cho khép lại, như thể khói trứng cũng có thể mang theo tai tiếng.

    Trứng chín, tôi vớt ra, đặt lên khăn xô, lăn cho vỏ nứt đều. Khải ngồi xuống ghế tre, lưng thẳng, mắt nhìn tôi chờ đợi như đứa trẻ đợi mũi kim tiêm. Tôi tự dưng thấy buồn cười: những ranh giới trong nhà, lằn ranh của vai vế, ni tấc của nề nếp—tất cả có vẻ rõ ràng cho đến khi con người ta đau đầu và cần một quả trứng.

    “Đưa lưng đây.” Tôi nói, giữ giọng bình thường như mình vẫn làm mỗi khi đem bánh chưng ra phơi nắng. Nó tụt chiếc áo khoác qua vai, còn tôi cẩn thận bọc quả trứng nóng trong khăn, lăn dọc theo xương sống. Mùi trứng chín quyện mùi nước giặt và một chút mùi người lành, lạ thế mà quen.

    “Đau không?”—Tôi hỏi.

    “Ấm thôi, mẹ.” Giọng nó thấp. “Ngày nhỏ, ngoại con hay lăn trứng, bảo để ‘hút gió’. Con quen hơi trứng nóng từ đó.”

    Quả trứng đi qua làn da nó làm hiện dần những vệt đỏ—dấu hiệu “gió độc” theo cách gọi của người quê tôi. Tôi đùa: “Đánh xong trứng mà đỏ thế này thì… trứng vàng cũng chín.” Nó cười khẽ. Tôi lăn qua vai, xuống cánh tay, dừng lại ở chỗ xước. “Ngã thế nào?”—Tôi hỏi lại.

    “Con đuổi theo… một thằng móc túi.” Nó nói, thản nhiên đến mức tôi tưởng mình nghe nhầm. “Ở ngã tư. Nó giật ví của một bà già bán xôi. Con nhảy xuống xe… không kịp thắng.”

    Tôi khựng lại một nhịp. “Bắt được không?”

    “Con bắt được ví. Thằng kia chạy mất. Bà ấy khóc, ôm con. Rồi con chạy về. Đến nhà, con mới… lạnh.” Nó nói, như đang kể một chuyện chiều nay trong bản tin phường.

    Lưng nó có những quầng ửng mơ hồ, nhưng đều. Tôi thấy yên tâm một phần: những vệt màu ấy, bấy lâu nay đặt tên là “gió”, thật ra chỉ là máu dồn về chỗ bị kích thích. Vậy cũng tốt, trứng có cớ làm việc. Tôi lăn thêm mấy vòng, tay trái bỗng nặng hơn. Ngón cái tê như có kim châm. Tôi giấu bàn tay vào gấu khăn.

    “Con quay mặt lại,” tôi bảo, chuyển quả trứng lên vùng ngực nó, lăn qua chỗ ức. Tự dưng ngực tôi nghèn nghẹn. Ở cự li gần, tôi nhìn thấy một vệt sẹo nhỏ trên xương đòn của nó—sẹo cũ, trắng. Mỗi con người đều có những vệt riêng, như cây có đốt, như gió có mùi.

    Khải ngẩng lên nhìn tôi, mắt nó, qua bóng đèn, ánh lên tí ánh lân tinh. “Mẹ có mệt không? Tay mẹ… run?” Nó hỏi, như không lạ khi người đang được “đánh cảm” lại đi dò chừng sức người đang “đánh”.

    “Già thì run.” Tôi cười khẽ, dằn câu vờn câu, giấu đi cái tê đang lan lên cánh tay.

    “Con… xin phép hỏi.” Nó nói, lạ thay bỗng nghiêm. “Mẹ thấy mặt bên trái của con có gì khác bên phải không? Như… hơi xệ, hay… miệng lệch?” Nó cười, làm bộ chu môi. “Ngoại con dạy, ai bị gió độc thì có khi… lệch miệng.”

    “Không.” Tôi phì cười. “Miệng con vẫn đều, nói dối giỏi như thường.”

    Nó không cười theo. Nó đứng dậy, đi một vòng quanh bàn, rót nước, đưa cho tôi. Tôi định nói “con là khách, để mẹ”, nhưng tay trái tôi bỗng rơi đánh phịch vào mặt bàn như một củ khoai mỏi. Chiếc cốc lạch cạch, nước tràn ra mép. Khải cúi xuống, nhấc tay tôi lên, mắt đổi sắc trong tích tắc.

    “Mẹ ơi.” Giọng nó hạ xuống mức tôi chưa nghe bao giờ—trầm, dứt khoát—cái giọng tôi chỉ thấy ở bệnh viện, qua mấy clip quảng bá gì đó của nơi nó làm. “Mẹ cười giúp con một cái. Thật to.”

    Tôi cười. Nửa mặt phải nhếch bình thường. Nửa mặt trái nặng như túi cát. Tôi không nhìn thấy, nhưng tôi biết.

    “Giơ hộ con hai tay lên ngang vai.” Nó nói tiếp. Tôi làm theo. Tay trái của tôi chỉ nhích được nửa chừng, rồi rơi xuống. Đúng giây ấy, tôi nghe tiếng tim mình đập to bằng tiếng búa gõ vào vách. Khải không để tôi kịp hoang mang, nó chụp điện thoại, bấm nhanh, vừa bấm vừa nói như đọc thuộc lòng: “Nửa người yếu. Mặt trái xệ. Nói… mẹ nói một câu dài giúp con.”

    “Tao—mẹ—tao… mẹ…” Tôi lắp bắp, cả cái lưỡi trở thành hòn đá vô tích sự. Tôi bỗng hiểu ra: trứng luộc chỉ là cái cớ dễ thương của một đêm không dễ thương. Hoặc đúng hơn: là cây cầu không ai ngờ để đi qua một bờ nghiêng.

    “Đủ rồi.” Nó đỡ tôi đứng dậy, vòng tay qua lưng tôi, nhanh và nhẹ như một người đã làm thế nhiều lần. “Mẹ bị TIA hoặc đột quỵ thiếu máu thoáng qua. Mình còn giờ vàng. Con gọi 115 rồi.” Nó nhìn thẳng vào mắt tôi: “Mẹ tin con. Đi với con.”

    Tôi định phản xạ theo cách cũ—“Không sao đâu, mẹ qua rồi, mai đi”—nhưng giọng nói của nó, cái bàn tay ấm của nó trên vai tôi, và một nỗi sợ không tên như mùi khói mỏng bốc lên từ dưới sàn, khiến tôi gật đầu. Nó vừa gọi xe vừa kéo áo khoác cho tôi, đôi tay bình tĩnh, mắt quyết liệt, mồ hôi lại rịn ra như một hỗn hợp của sốt và lo. Tôi tựa vào vai nó, cảm thấy mình bé lại. Tôi nghe tiếng thang máy; đôi mắt bà Lựu ló qua cửa hé. Khải nói nhanh: “Bác ơi, mẹ con… không khỏe. Con đưa mẹ đi viện. Bác trông giúp cái bếp.” Không để bà kịp hỏi, nó đã dìu tôi vào thang.

    Gió đêm táp vào mặt tôi ở khoảng sân chung cư. Tôi thấy những ngọn đèn như vết mực lẫn nước. Khải bế thốc tôi lên chiếc xe vừa trờ tới, nói với tài xế một tràng địa chỉ và khoa. Tôi không nhớ mình đã nói gì, chỉ nhớ cánh tay nó siết bả vai tôi, bảo “mẹ nhìn con, đừng ngủ”, rồi áp bàn tay phải của tôi vào cái điện thoại đang bật sẵn một trò chơi vớ vẩn với những chấm màu tụ lại tỏa ra. “Bóp vô, thả ra, bóp vô…” Nó thì thầm, như gọi một đứa trẻ đang sợ mưa xuống thềm.

    Ở bệnh viện, đèn trắng làm mọi thứ trắng hơn. Người ta đưa tôi qua một cánh cửa có vòng tròn đỏ. Một bác sĩ trẻ hỏi vài câu, chụp chiếu, rồi hẹn mười lăm phút nữa quay lại. Khải đứng bên, kể ngắn gọn tình huống, những câu như “thời điểm khởi phát”, “đánh giá FAST”, “không có chấn thương đầu”, “dị ứng với thuốc nào không”… Tôi nhận ra cách nó đứng: hai chân trụ vững, bả vai thẳng, mắt trông vào mắt người nói. Tôi cũng nhận ra cách họ tin nhau, cách tiếng nói của nó lọt vào một mạng lưới chuyên môn mà tôi tưởng cách xa nhà bếp của mình cả một thế kỷ.

    Kết quả không phải bản án tử. “Thiếu máu thoáng qua,” bác sĩ nói. “Chúng ta vào thuốc kịp, theo dõi sát, kiểm soát huyết áp, làm thêm xét nghiệm. May là nhà mình… biết dấu hiệu sớm.”

    Tôi quay sang Khải. Nó cười, và lần đầu tiên kể từ nửa đêm, gương mặt nó không đỏ vì sốt nữa, chỉ ấm vì nhẹ nhõm. Tôi muốn nói “cảm ơn” theo kiểu bình thường, nhưng cổ họng mình lại nghẹn bằng những sợi dây vô hình. Tôi chỉ có thể chạm vào tay nó, cái tay hơi thô ráp của một người đẩy cáng nhiều, nâng người nhiều, lau mồ hôi nhiều.

    Linh chạy vào lúc ba giờ, áo sơ mi nhàu, tóc xõa, mắt ướt. Con bé ôm lấy tôi, vừa mắng vừa khóc: “Mẹ! Mẹ làm con sợ.” Nó quay sang Khải, “Anh…” Câu sau của nó tôi chưa nghe trong đời. “Cảm ơn.”

    Khải lắc đầu, như người ta gạt một bông bụi khỏi vai. “Anh đánh cảm hụt rồi.” Nó nói, khiến hai mẹ con tôi bật cười trong một ánh sáng lạ lùng.


    Tôi nằm viện bốn ngày. Mỗi ngày Khải đều qua, sáng đưa mẹ Linh đi làm rồi ghé, chiều đi ca về lại ghé. Nó mang một túi giấy đầy trứng gà ta, cười: “Nay mẹ ăn trứng… bằng miệng.” Mỗi lần bác sĩ đến đo huyết áp, nó đứng lùi một bước, không làm lấn chỗ ai, nhưng mắt nhìn theo từng con số.

    Ngày xuất viện, bác sĩ dặn ăn nhạt, bỏ cà phê, đi bộ. Linh đẩy xe đưa tôi ra cổng, Khải lẳng lặng đi bên. Bà Lựu đã đứng chờ dưới sảnh chung cư, tay ôm một bó húng quế. Bà luống cuống: “Mẹ con có sao không? Tôi… tối ấy có sang tắt bếp giùm. Thấy nhà còn luộc… trứng.” Bà ngập ngừng ở từ “trứng”, mắt chớp nhanh. Tôi hiểu cả ngàn kịch bản xì xào đã đi ngang những ô gạch sàn nhà mình. Tôi mỉm cười: “May nhờ cháu Khải đánh cảm nên mẹ đi viện kịp.” Bà Lựu tròn mắt, rồi cười, tiếng cười vỡ ra như trái ổi rơi trúng nền.

    Tối đó, Linh ngồi xếp thuốc vào hộp chia ngày, nhắc đi nhắc lại những tiếng “đúng giờ”. Khải ngồi đối diện, bấm cái đồng hồ báo thức. Tôi nhìn hai đứa nó mà tự nhiên thấy căn nhà rộng thêm một mét mỗi phía. Khi Linh đi pha trà, tôi mới hỏi khẽ: “Con… đêm ấy thật sự sốt à?”

    Khải gãi đầu, đôi tai hơi đỏ. “Con… có nóng. Nhưng nóng vì chạy. Và vì lo.” Nó nhìn tôi, mắt chậm rãi. “Linh bảo con mấy hôm mẹ mệt, tay trái tê. Con bảo để con qua ‘kiểm tra’, mẹ sẽ không mở cửa nếu con nói thẳng. Con… nghĩ ra chuyện trứng.”

    Tôi bật cười, tiếng cười làm ngực nhẹ như được tháo bớt cúc áo. “Giỏi bày trò.”

    “Ngoại con bày.” Nó nhún vai. “Ngày xưa ngoại muốn bắt con tập đọc, toàn kèm hiểu theo trò. Ngoại bảo: người lớn không tin trò trẻ con, nhưng lại dễ tin trò của chính mình.” Nó chỉ tay vào nồi nhôm bé tôi vẫn chưa cất. “Con… mong mẹ thứ lỗi vì đã… ‘đánh lừa’ mẹ một tí.”

    Tôi lắc đầu. “Không phải lừa. Là cứu. Với lại… con cũng đánh cảm thật. Cho cả nhà.” Tôi uống ngụm trà, ngẫm nghĩ. “Thì ra cái ‘cảm’ nặng nhất, có khi không nằm ở người nóng rực mà ở người… lạnh từ từ.”

    Khải cười. Lần này, nụ cười của nó giống nắng cuối vụ, đằm đằm, cam chịu và sáng.

  • Cuộc đời và tính cách của em bé tuổi Bính Ngọ 2026, cực kỳ hợp với bố mẹ tuổi này

    Sinh con năm 2026 – Chào đón “ngựa nhỏ” Bính Ngọ thông minh, mang vận khí cát tường cho cả gia đình

       

    Sinh con là niềm hạnh phúc lớn lao của mỗi gia đình. Với những ai yêu thích tìm hiểu phong thủy và ngũ hành, việc chọn năm sinh con hợp tuổi bố mẹ cũng mang ý nghĩa đặc biệt. Nếu bạn đang có kế hoạch đón bé yêu trong năm 2026, xin chúc mừng – bởi em bé tuổi Bính Ngọ được xem là người mang đến may mắn, thông minh và năng lượng tích cực cho cả gia đình.

    Thông tin cơ bản về bé Bính Ngọ 2026

    • Năm sinh dương lịch: Từ 17/02/2026 đến 05/02/2027

    • Tuổi âm lịch: Bính Ngọ – cầm tinh con Ngựa

    • Ngũ hành: Thiên Hà Thủy – “Nước trên trời”

    Mệnh Thiên Hà Thủy tượng trưng cho dòng nước trong lành, cao quý và tinh khiết, thể hiện tâm hồn thanh khiết, trí tuệ và khả năng truyền cảm hứng. Những người mang mệnh này thường linh hoạt, nhạy bén, có trực giác tốt và dễ dàng thích nghi với mọi hoàn cảnh.

    Tính cách đặc trưng của bé Bính Ngọ

    Bé sinh năm 2026 thường hoạt bát, thông minh, nhanh nhẹn và có khả năng giao tiếp tự nhiên. Con thích học hỏi, khám phá và rất ham hiểu biết. Từ nhỏ, bé đã thể hiện tính tự lập, biết quan tâm đến người khác và luôn tràn đầy năng lượng tích cực.

    Tuy nhiên, chính sự nhiệt huyết đôi khi khiến bé thiếu kiên nhẫn. Vì thế, bố mẹ nên hướng dẫn con rèn luyện sự bình tĩnh và lắng nghe, giúp bé phát triển toàn diện hơn cả về cảm xúc lẫn tính cách.

    Bù lại, bé Bính Ngọ có tấm lòng nhân hậu, chân thành và trung thực, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác – đó chính là yếu tố khiến con được quý mến và thường gặp quý nhân phù trợ trong suốt cuộc đời.

    Tuổi bố mẹ hợp sinh con năm Bính Ngọ 2026

    Theo phong thủy, việc bố mẹ hợp tuổi với con không chỉ mang lại sự hòa thuận trong gia đạo mà còn giúp công danh, tài lộc và sức khỏe thêm hanh thông.

    1. Bố mẹ tuổi Dần – Tuất (Tam hợp với Ngọ):

    Đây là bộ ba tuổi “Tam Hợp”, tượng trưng cho sự gắn kết, hòa thuận và phát triển. Sinh con năm Bính Ngọ giúp gia đình thêm sung túc, bố mẹ dễ thăng tiến, con cái ngoan ngoãn, thông minh.

    2. Bố mẹ mệnh Kim (Kim sinh Thủy):

    Theo ngũ hành, Kim sinh Thủy – mệnh bố mẹ tương sinh cho mệnh con, giúp con được nâng đỡ cả về tinh thần lẫn thể chất.

    Một số tuổi mệnh Kim tiêu biểu: Canh Thìn (2000), Tân Tỵ (2001), Nhâm Thân (1992), Quý Dậu (1993), Tân Sửu (1961, 2021),…

    3. Bố mẹ tuổi Mùi (Nhị hợp với Ngọ):

    Ngọ – Mùi là cặp Nhị Hợp, tượng trưng cho hòa khí và phúc lộc. Sinh con năm 2026 giúp bố mẹ thuận lợi trong công việc, gia đình ấm êm, con cái phát triển tốt.

    Lưu ý:

    Tuổi  xung với Ngọ, vì vậy nếu bố hoặc mẹ tuổi Tý dự định sinh con trong năm này, nên chọn tháng sinh phù hợp để cân bằng ngũ hành, hóa giải phần nào xung khắc.

    Bính Ngọ – “Chiến binh nhỏ” mang vận khí cát tường

    Bé sinh năm 2026 không chỉ thông minh và nhanh nhạy mà còn mang trong mình vận khí đại cát. Bính Ngọ tượng trưng cho sự tự do, kiên cường và tỏa sáng – những phẩm chất hứa hẹn giúp con gặt hái nhiều thành công trong tương lai.

    Nếu bố mẹ thuộc những tuổi hợp mệnh như Dần, Tuất, Mùi hoặc mệnh Kim, thì việc sinh bé trong năm 2026 chẳng khác nào rước tài lộc và phúc khí về nhà.

    Hãy chuẩn bị tinh thần và sức khỏe thật tốt để chào đón một Bính Ngọ đáng yêu – “ngựa nhỏ” lanh lợi, mạnh mẽ và rực rỡ ánh nắng trong năm tới nhé!

    (Thông tin mang tính tham khảo, chiêm nghiệm)

  • Thithe tài xế Thành lái xe đầu kéo ở Quảng Trị được tìm thấy ở đâu?

    Một thi thể được đội thiện nguyện ở địa phương phát hiện trên sông, nghi là tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn.

  • Phép màu không đến với tài xế xe đầu kéo ở Quảng Trị

    v

    Thi thể tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn trôi đã được lực lượng cứu hộ tìm thấy sau 6 ngày nỗ lực tìm kiếm trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.

    Xác nhận với Tri Thức – Znews chiều 22/11, ông Hồ Văn Hiền, Phó Chủ tịch UBND xã La Lay (Quảng Trị), cho biết lực lượng cứu hộ đã tìm thấy thi thể anh Nguyễn Văn Thành (48 tuổi) – tài xế bị nước lũ cuốn mất tích khi cố vượt ngầm tràn A Rông Trên.

    “Chúng tôi phát hiện anh Thành trôi trên mặt nước”, ông Hiền nói và thông tin thêm khu vực tìm thấy nạn nhân cách trạm cứu hộ khoảng 40 km.

    “Chúng tôi đang đến hiện trường để xác minh kỹ hơn”, ông bổ sung.

    Có thể là hình ảnh đen trắng về một hoặc nhiều người và mọi người đang cười

    Theo thông tin ban đầu, khoảng 12h ngày 17/11, dù đã có barie và biển cảnh báo cấm qua lại, anh Thành vẫn điều khiển xe đầu kéo lách qua rào chắn để vượt qua ngầm A Rông Trên đang ngập sâu khoảng 50 cm, nước chảy xiết.

    Khi ôtô đi đến giữa ngầm, dòng lũ mạnh khiến phần đầu xe bị nghiêng, không thể di chuyển tiếp. Tài xế buộc phải trèo lên thùng xe chờ lực lượng cứu hộ.

    Tuy nhiên, trước khi lực lượng chức năng tiếp cận được, nước lũ đã làm chiếc xe lật ngang và cuốn trôi về hạ nguồn, khiến tài xế mất tích.

    Đến chiều 18/11, đội tìm kiếm phát hiện quần, thắt lưng và chìa khóa xe – được xác định là của anh Thành – trôi dạt vào bờ suối thuộc xã Tà Rụt, cách vị trí xảy ra sự cố khoảng 5 km.

    Nguồn: https://znews.vn/tim-thay-thi-the-tai-xe-bi-lu-cuon-khi-co-vuot-ngam-o-quang-tri-post1605039.html

  • Người mua vàng lướt sóng đang bán vàng ồ ạt vì lỗ nặng

    Giá vàng miếng, vàng nhẫn sáng nay giảm thêm 300 nghìn đồng, người mua vàng lướt sóng từ tuần trước đã lỗ tới 3,8 triệu, dẫn đến tình trạng bán cắt lỗ trên các MXH.

    Báo và Phát thanh truyền hình Nghệ An ngày 3/11/2025 đăng bài: “Người mua vàng lướt sóng đang bán vàng ồ ạt vì lỗ nặng”, cho biết nội dung chính như sau:

    Cập nhật lúc 8h30 sáng 3/11, giá vàng miếng SJC tại nhiều thương hiệu trong nước tăng giảm xen kẽ. Mức giảm phổ biến là 300 nghìn đồng/lượng, mức tăng phổ biến 200 nghìn đồng/lượng so với phiên cuối tuần.

    Tại hệ thống SJC, PNJ, giá vàng đang được niêm yết ở mức 146,6 – 148,6 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra).

    Tại cửa hàng DOJI, giá vàng đang được niêm yết ở mức 146,1 – 148,1 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra).

    Giá vàng SJC tại các thương hiệu khác như Bảo Tín Minh Châu, Phú Quý và Mi Hồng cũng giảm mạnh, giao dịch lần lượt quanh 147,1 – 148,6 triệu; 146,1 – 148,6 triệu và 147,3 – 148,6 triệu đồng/lượng.

    Không chỉ vàng miếng, giá vàng nhẫn 9999 cũng đồng loạt giảm thêm 300 nghìn đồng/lượng. Cụ thể, SJC niêm yết giá vàng nhẫn ở mức 143,3 – 145,8 triệu đồng/lượng, PNJ và DOJI cùng giao dịch tại 145 – 148 triệu đồng/lượng.

    Bảo Tín Minh Châu giảm nhẹ hơn, chỉ 100 nghìn đồng/lượng, xuống mức 146,1 – 149,1 triệu đồng/lượng. Sự sụt giảm liên tiếp khiến giá vàng trong nước chịu áp lực lớn sau chuỗi tăng nóng đầu tháng.

    Tuần qua, giá vàng trong nước ghi nhận đà tăng mạnh đầu tuần, sau đó liên tục điều chỉnh giảm. Đến cuối tuần, giá vàng miếng tại các thương hiệu lớn như SJC và PNJ đã giảm hơn 800 nghìn đồng/lượng so với cuối tuần trước.

    Tại Bảo Tín Minh Châu và DOJI, giá vàng SJC chiều mua vào giảm từ 1,1 – 1,3 triệu đồng/lượng. Hiện các công ty vàng lớn vẫn niêm yết giá mua – bán quanh 146,4 – 148,4 triệu đồng/lượng, trong khi Phú Quý giao dịch ở mức 145,9 – 149,4 triệu đồng/lượng.

    Trong tuần qua, giá vàng nhẫn Bảo Tín Minh Châu giảm mạnh nhất khi điều chỉnh tới 3,8 triệu đồng/lượng ở cả hai chiều mua – bán. SJC cũng hạ giá vàng nhẫn thêm 2,5 triệu đồng/lượng, trong khi các thương hiệu như PNJ và DOJI giảm từ 0,8 – 1,2 triệu đồng/lượng.

    Hiện vàng nhẫn SJC giao dịch quanh mức 143,6 – 146,1 triệu đồng/lượng; DOJI và PNJ giữ giá ở 145,3 – 148,3 triệu đồng/lượng; Phú Quý mua bán ở 145,4 – 148,4 triệu đồng/lượng; còn Bảo Tín Minh Châu duy trì quanh 146,2 – 149,2 triệu đồng/lượng.

    Đà giảm của giá vàng kéo dài suốt tuần qua khiến nhiều nhà đầu tư chịu thiệt hại lớn. Mức chênh lệch mua – bán nới rộng, khiến người nắm giữ vàng nhẫn lỗ từ 3,8 – 6,8 triệu đồng/lượng, còn vàng miếng lỗ từ 2,3 – 2,8 triệu đồng/lượng.

    Với diễn biến khó lường hiện tại, giá vàng trong nước vẫn tiềm ẩn nhiều rủi ro nếu xu hướng giảm tiếp tục trong những ngày tới.

    Trên các diễn đàn mạng xã hội và nhóm trao đổi vàng, giá vàng trở thành chủ đề nóng khi liên tục lao dốc sau chuỗi ngày tăng mạnh. Nhiều người chia sẻ tâm trạng lo lắng vì đã mua giá vàng ở vùng cao.

    Một tài khoản trong nhóm “Cộng đồng mua bán vàng 9999” cho biết đã mua 1 cây vàng với giá 145,6 triệu đồng/lượng và thêm 1 cây ở mức 154,6 triệu đồng/lượng, nay giá giảm khiến họ phân vân không biết nên bán hay tiếp tục giữ.

    Dưới phần bình luận, hàng chục người đồng cảm vì cùng cảnh “ôm vàng giá cao”. Họ đang đối mặt với lựa chọn khó khăn: bán thì lỗ nặng, giữ thì lo giá vàng tiếp tục rớt.

    Không ít người cần tiền gấp nên rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Một người viết trong tâm trạng lo lắng: “Một tháng nữa cần tiền để lo việc, mà giá vàng cứ giảm thế này, không biết có nên cắt lỗ không.”

    Nhiều người trong cộng đồng cho rằng giá vàng chỉ đang điều chỉnh tạm thời, và nên giữ lại chờ qua Tết để giá phục hồi. Một tài khoản chia sẻ: “Giờ bán là lỗ, vàng vẫn là của để dành, nên chờ thêm.” Ngược lại, một nhóm khác lại khuyên nên bán sớm để bảo toàn vốn. Một người viết: “Cần tiền thì bán, giá vàng lên xuống bất thường lắm, đừng cố giữ.”

    Một số ý kiến cho rằng phần lớn người mua giá vàng gần đây không phải để tích trữ dài hạn mà để “lướt sóng” kiếm lời nhanh. Khi giá giảm mạnh, tâm lý hoang mang là điều dễ hiểu. Một thành viên bình luận: “Giờ vàng không còn là nơi trú ẩn an toàn nữa, ai mua ở đỉnh là chấp nhận rủi ro rồi.”

    Theo giới phân tích tài chính, việc đầu tư ngắn hạn vào giá vàng tiềm ẩn nhiều rủi ro. Giá vàng thế giới biến động liên tục, nhưng giá trong nước không giảm tương ứng, khiến người mua dễ “kẹt hàng”.

    Hơn nữa, biên độ chênh lệch giữa giá mua và giá bán của các doanh nghiệp kinh doanh vàng có thể lên tới vài triệu đồng mỗi lượng, khiến việc “lướt sóng” giá vàng ngắn hạn gần như không có lãi. Nhà đầu tư được khuyến cáo nên cân nhắc kỹ trước khi giao dịch trong giai đoạn biến động mạnh này.

    Cùng ngày, báo Lao Động đăng tin: “Giá vàng tăng giảm đan xen, người mua vào 2 chỉ, người bán ra chốt lời”, cho biết tại Hà Nội, cảnh xếp hàng đã không còn tấp nập, tuy nhiên, số lượng vàng bán ra vẫn hạn chế.

    Người chờ mua 2 chỉ, người “đủng đỉnh” bán ra

    Ghi nhận của PV Lao Động lúc 9h53 hôm nay (3.11), giá vàng nhẫn tròn trơn và vàng miếng trong nước cùng “hạ nhiệt”. Tại cửa hàng vàng trên con phố Cầu Giấy, Hà Nội, không quản ngại mưa rét, người mua vào lần lượt chờ giao dịch, người bán “đủng đỉnh” chốt lời.

    Thông tin với phóng viên, bảo vệ cửa hàng cho biết: “Sáng nay mọi người không phải xếp hàng, có 60 người mua nên cứ vào là mua được. Mỗi người được mua 2 chỉ vàng”.

    Tuy nhiên, bảo vệ cửa hàng cập nhật thêm, cách 6 ngày, khách hàng mới được giao dịch tiếp.

    Chị Trần Thị Thu (Cầu Giấy, Hà Nội), mua được 2 chỉ vàng, chia sẻ: “Có người cách 5 ngày rồi cũng chưa được mua, tôi hôm nay mới đi mua nên được tối đa 2 chỉ vàng”.

    Từng người vào cửa hàng ngồi chờ tới lượt giao dịch, không còn cảnh phát số phiếu hết lượt. Ảnh: Hạ Linh

    Tương tự, anh Vũ Công Luân (Mỹ Đình, Hà Nội) sau khoảng thời gian ngắn chờ đợi, 2 chỉ vàng đã nằm gọn trong túi. Anh Luân cho biết: “So với những ngày trước đi qua đây phải chen chúc chờ đợi thì nay cứ vào là mua được ngay. Chỉ cần ngồi chờ xếp hàng trong cửa hàng theo lượt, một phần là trời mưa rét và giá vàng đang biến động nên mọi người đi mua ít hơn”.

    “Nhà sắp có hỷ nên tôi mua để đáp lễ nghĩa, may hôm nay cửa hàng không phát số và xếp hàng nên giao dịch nhanh chóng” – anh Luân nói thêm.

    Một số người chấp nhận bước vào cửa hàng rồi lại quay xe ra về vì giới hạn số ngày mua lại và lượng vàng bán ra.

    Một số người quay ra về vì nghe thông tin 5-6 ngày sau mới được mua vào với 2 chỉ vàng. Ảnh: Hạ Linh

    Bên cạnh hàng chờ mua vào, có không ít người đã quyết định bán ra chốt lời. Anh Nguyễn Việt Hoàng (phường Chương Mỹ, Hà Nội) di chuyển quãng đường gần 30km tới cửa hàng để bán ra.

    “Tôi mua ở đây nên phải ra đúng địa chỉ này để bán, thời điểm mua vào có giá 10,8 triệu đồng/chỉ, nay giá đang dao động trong khoảng 14,6-14,8 triệu đồng/chỉ lãi được gần 4 triệu đồng/chỉ nên tôi chốt lời” – anh Hoàng cho hay.

    Cập nhật giá vàng

    Tính đến 11h ngày 3.11, giá vàng miếng SJC niêm yết 146,6-148,6 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đồng loạt tăng 200.000 đồng/lượng ở cả 2 chiều.

    Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng miếng SJC ở ngưỡng 147,1-148,6 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng thêm 200.000 đồng/lượng.

    Cùng thời điểm khảo sát, SJC niêm yết giá vàng nhẫn tròn trơn ở ngưỡng 143,3-145,8 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), đồng loạt giảm 300.000 đồng/lượng ở cả 2 chiều.

    Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn ở ngưỡng 146,6-149,6 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra).

    Trên thị trường thế giới, tính đến 11h ngày 3.11 (theo giờ Việt Nam), giá vàng thế giới phục hồi nhanh chóng, niêm yết quanh ngưỡng 4.010,7 USD/ounce, tăng 9,6 USD.

  • 3 thứ của đàn bà rất ”cũ ” nhưng lại khiến đàn ông mê mâm, ngày đêm yêu chiều

    3 tҺứ của ƌàп Ьà rất ”cũ” пҺưпg lạι kҺιếп ƌàп ȏпg mȇ mẩп, пgàү ƌȇm үȇu cҺιḕu


    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. Một cuộc quan hệ trọn vẹn sẽ ⱪhiḗn bạn gần gũi hơn với người ᵭàn ȏng của mình, ⱪḗt nṓi cả vḕ thể chất và tinh thần.

    Sự từng trải

    Nḗu những người phụ nữ son rỗi thường nhạt nhẽo, vȏ vị và chỉ biḗt ᵭòi hỏi sự nuȏng chiḕu, nȃng niu thì phụ nữ từng trải họ ⱪhȏng như thḗ. Ở ⱪiểu ᵭàn bà này có sự ᵭiḕm ᵭạm, sȃu sắc và rất tinh tḗ. Thḗ nên chỉ cần tiḗp xúc một ʟần thì ᵭàn ȏng sẽ cảm thấy vȏ cùng say mê.

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. Họ có thể dành mọi sự chiḕu chuộng cho cȏ ấy. Với vẻ yḗu ᵭuṓi, mảnh mai ⱪhiḗn cho ᵭàn ȏng cực ⱪỳ muṓn bao bọc, bảo vệ.

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. (ảnh minh họa)

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. (ảnh minh họa)

    Thḗ nhưng ⱪhi bước chȃn vào cuộc sṓng gia ᵭình, gánh trên vai ᵭủ mọi áp ʟực ᵭàn ȏng mới nhận ra việc họ cần ʟà có người phụ nữ hiểu biḗt ở bên cạnh mình. Lấy một người vợ từng trải, giàu ⱪinh nghiệm sṓng chính ʟà ᵭiḕu may mắn nhất ᵭṓi với họ.

    Sự quyḗt ᵭoán

    Tự tin, quyḗt ᵭoán sẽ tạo nên cá tính mạnh mẽ, ᵭộc ʟập của người phụ nữ và ⱪhiḗn ᵭàn ȏng ʟúc nào yêu. Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. Còn ⱪhi chọn ᵭược người bạn ᵭời ᵭể gắn bó thì chắc chắn họ sẽ chọn ⱪiểu người có ⱪhí chất, có cá tính ᵭộc ʟập. Thḗ nên phụ nữ nhất ᵭịnh phải có sự quyḗt ᵭoán.

    Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. (ảnh minh họa)

    Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. (ảnh minh họa)

    Hiểu biḗt chuyện giường chiḗu

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. Một cuộc quan hệ trọn vẹn sẽ ⱪhiḗn bạn gần gũi hơn với người ᵭàn ȏng của mình, ⱪḗt nṓi cả vḕ thể chất và tinh thần.

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. (ảnh minh họa)

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. (ảnh minh họa)

    Điḕu ⱪhiḗn ᵭàn ȏng mê mẩn chính ʟà người phụ nữ cȏ ấy hiểu ᵭược ham muṓn của chṑng trong chuyện chăn gṓi.

    Lúc nào ᵭàn ȏng mong mỏi người bạn ᵭời có thể có những sự hiểu biḗt, những ⱪhao ⱪhát, d:ục vọng của anh ấy. Nḗu vợ biḗt chiḕu chṑng thì ᵭảm bảo anh ấy ʟúc nào chung thủy.

    P

  • 3 tҺứ của ƌàп Ьà rất ”cũ” пҺưпg lạι kҺιếп ƌàп ȏпg mȇ mẩп, пgàү ƌȇm үȇu cҺιḕu

    3 tҺứ của ƌàп Ьà rất ”cũ” пҺưпg lạι kҺιếп ƌàп ȏпg mȇ mẩп, пgàү ƌȇm үȇu cҺιḕu


    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. Một cuộc quan hệ trọn vẹn sẽ ⱪhiḗn bạn gần gũi hơn với người ᵭàn ȏng của mình, ⱪḗt nṓi cả vḕ thể chất và tinh thần.

    Sự từng trải

    Nḗu những người phụ nữ son rỗi thường nhạt nhẽo, vȏ vị và chỉ biḗt ᵭòi hỏi sự nuȏng chiḕu, nȃng niu thì phụ nữ từng trải họ ⱪhȏng như thḗ. Ở ⱪiểu ᵭàn bà này có sự ᵭiḕm ᵭạm, sȃu sắc và rất tinh tḗ. Thḗ nên chỉ cần tiḗp xúc một ʟần thì ᵭàn ȏng sẽ cảm thấy vȏ cùng say mê.

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. Họ có thể dành mọi sự chiḕu chuộng cho cȏ ấy. Với vẻ yḗu ᵭuṓi, mảnh mai ⱪhiḗn cho ᵭàn ȏng cực ⱪỳ muṓn bao bọc, bảo vệ.

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. (ảnh minh họa)

    Khi còn trẻ thì ᵭàn ȏng sẽ theo ᵭuổi ⱪiểu phụ nữ quyḗn rũ. (ảnh minh họa)

    Thḗ nhưng ⱪhi bước chȃn vào cuộc sṓng gia ᵭình, gánh trên vai ᵭủ mọi áp ʟực ᵭàn ȏng mới nhận ra việc họ cần ʟà có người phụ nữ hiểu biḗt ở bên cạnh mình. Lấy một người vợ từng trải, giàu ⱪinh nghiệm sṓng chính ʟà ᵭiḕu may mắn nhất ᵭṓi với họ.

    Sự quyḗt ᵭoán

    Tự tin, quyḗt ᵭoán sẽ tạo nên cá tính mạnh mẽ, ᵭộc ʟập của người phụ nữ và ⱪhiḗn ᵭàn ȏng ʟúc nào yêu. Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. Còn ⱪhi chọn ᵭược người bạn ᵭời ᵭể gắn bó thì chắc chắn họ sẽ chọn ⱪiểu người có ⱪhí chất, có cá tính ᵭộc ʟập. Thḗ nên phụ nữ nhất ᵭịnh phải có sự quyḗt ᵭoán.

    Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. (ảnh minh họa)

    Nḗu chỉ yêu qua ᵭường ᵭàn ȏng sẽ tìm ᵭḗn ⱪiểu phụ nữ ngoan hiḕn, ủy mị. (ảnh minh họa)

    Hiểu biḗt chuyện giường chiḗu

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. Một cuộc quan hệ trọn vẹn sẽ ⱪhiḗn bạn gần gũi hơn với người ᵭàn ȏng của mình, ⱪḗt nṓi cả vḕ thể chất và tinh thần.

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. (ảnh minh họa)

    Chuyện ấy giữa hai người yêu nhau ⱪhȏng ᵭơn thuần chỉ ᵭể giải quyḗt nhu cầu thể xác mà nó còn giúp ⱪḗt nṓi ở mức ᵭộ sȃu hơn. (ảnh minh họa)

    Điḕu ⱪhiḗn ᵭàn ȏng mê mẩn chính ʟà người phụ nữ cȏ ấy hiểu ᵭược ham muṓn của chṑng trong chuyện chăn gṓi.

    Lúc nào ᵭàn ȏng mong mỏi người bạn ᵭời có thể có những sự hiểu biḗt, những ⱪhao ⱪhát, d:ục vọng của anh ấy. Nḗu vợ biḗt chiḕu chṑng thì ᵭảm bảo anh ấy ʟúc nào chung thủy.