Blog

  • ết lòng chăm sóc mẹ vợ lúc đ:a:u ố:m, con rể bất ngờ đ:ổi đ:ời nhờ tờ 50 ngàn bà để lại trước khi m:ất

    Hết lòng chăm sóc mẹ vợ lúc đ:a:u ố:m, con rể bất ngờ đ:ổi đ:ời nhờ tờ 50 ngàn bà để lại trước khi m:ất

    Con rể hết lòng chăm sóc mẹ vợ lúc đau ốm (Ảnh: minh họa)

    Anh Minh, một người con rể hiền lành và chu đáo, luôn hết lòng chăm sóc mẹ vợ khi bà đau ốm. Những ngày cuối đời, bà cụ yếu đi rõ rệt nhưng vẫn giữ nụ cười ấm áp trên môi, thường nói với anh rằng: “Con sống có tình có nghĩa, trời sẽ không phụ con đâu.”

    Ngày bà ra đi, gia đình lặng lẽ dọn dẹp đồ đạc của bà. Trong một chiếc hộp gỗ cũ, anh Minh tìm thấy một tờ 50 ngàn được gói gọn trong tấm khăn tay, cùng với một mảnh giấy nhỏ bà để lại: “Minh, đây là món quà nhỏ mẹ giữ lại để tặng con. Cầm lấy tờ tiền này, đi làm điều gì đó con thật sự muốn, mẹ luôn tin con sẽ thành công.”

    Dù không hiểu ý nghĩa sâu xa của tờ tiền, anh Minh vẫn cẩn thận giữ lại. Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh quyết định dùng số vốn tiết kiệm ít ỏi cùng niềm tin từ tờ tiền ấy để mở một quán ăn nhỏ, nơi anh từng mơ ước. Ban đầu, việc kinh doanh gặp không ít khó khăn, nhưng nhờ sự kiên trì và tấm lòng chân thành, quán của anh ngày càng đông khách.

    Không lâu sau, quán ăn trở thành một địa điểm nổi tiếng trong khu vực, mang lại nguồn thu nhập ổn định. Mỗi lần nhìn vào tờ 50 ngàn được lồng khung treo ở quán, anh Minh lại nhớ về người mẹ vợ yêu thương và lời dặn dò đầy ý nghĩa.

    Anh thường nói: “Sự đổi đời này không đến từ tiền bạc, mà từ tình yêu và niềm tin mẹ vợ đã dành cho tôi.”

    Post Views: 687

  • ”Trước cửa nhà

    1. Con đường cụt

    Con đường cụt đại diện cho sự kết thúc và ở đây là ám chỉ sự kêt thúc của sự nghiệp và tương lai. Trước cửa đối mặt với con đường cụt có thể khiến cho những thành viên trong gia đình gặp khó khăn trong sự nghiệp, tương lai đáng lo ngại, thậm chí là không có tương lai.

    2. Đường lao thẳng vào cửa nhà

    Trước nhà nếu như có một con đường lao thẳng tắp một mũi tên bắn thẳng vào nhà. Địa hình này được gọi là ”lộ xung sát”, tức là con đường chết trong bố cục nhà cổ đại và ảnh hưởng lớn đến người sinh sống ở trong nhà.

    Một tình huống thực tế như này, đó là khi cửa nhà bạn mở ra thì tạo thành trục đường chữ T, nơi các phương tiện giao thông qua lại cực kỳ nhiều thì lúc này việc ô nhiễm tiếng ồn là không thể tránh khỏi. Tiếng ồn sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt và nghỉ ngơi của cả gia đình. Sống trong môi trường ồn ào lâu ngày thì sẽ dẫn đến sự căng thẳng tinh thần, tăng huyết áp và các vấn đề về sức khỏe, như giảm thính lực, mất cân bằng thể trạng vì ảnh hưởng giấc ngủ.

    Trước cửa có con đường lao thẳng vào nhà còn gặp tình huống nếu chẳng may các phương tiện giao thông gặp tai nạn, thì chúng có thể lao thẳng vào nhà của bạn.

    Các bậc thầy phong thủy cho rằng nếu có con đường thẳng vào cửa nhà sẽ hình thành một luồng khí thông thẳng vào trong nhà. Luồng khí nào cực kỳ mạnh, cực kỳ nhanh. Như vậy, gia đạo và sự nghiệp của gia đình hay bị chặn ngang nên các thành viên trong nhà sẽ gặp nhiều thăng trầm.

    Cửa chính là nơi hút gió quan trọng nhất của toàn bộ ngôi nhà và là nơi thu tài lộc, nếu đường đi thẳng vào nhà thì luồng khí hỗn loạn cũng theo đó đi vào. Người xưa nói luồng khí này sẽ cuốn trôi đi của cải ở trong nhà.

    3. Vách núi

    Vách núi là địa hình cực kỳ nguy hiểm, bất ổn. Thường thì người ta không bao giờ dựng nhà ở nơi này. Việc bạn sinh sống ở vùng núi và dựng nhà quay sát mặt vào vùng núi dễ dẫn đến những rủi ro lớn.

    Mặc dù cách bố trí nhà cửa người xưa ẩn chứa nhiều huyền bí. Nhưng những câu nói này vẫn có ích cho chúng ta thời nay.

    Muốn tránh khỏi tam xung thì bạn cần duy trì môi trường gia đình hài hòa và dễ chịu để có được sức khỏe tốt nhất, tinh thần và may mắn của các thành viên trong gia đình. Thế nên khi chọn nơi sinh sống hãy tránh nơi trực tiếp với những địa hình đã nói trên để đảm bảo gia đình thịnh vượng

    Post Views: 813

  • Khi có người thân trong gia đình qua đời, bạn cần biết và giữ lại 4 di vật này cho con cháu mình.

    Khi người thȃn qua ᵭời chúng ta sẽ chìm trong ᵭau ⱪhổ, tuy nhiên chúng ta cũng phải ᵭṓi diện và bước vḕ phía trước. Thḗ nên ᵭể cuộc sṓng ⱪhȏng chìm mãi trong ᵭau thương thì có 4 món ᵭṑ này của người mất ᵭừng giữ ʟại.

    Quần áo mặc

    Quần áo sờn rách chính ʟà một trong những di tích mà chúng ta thường cảm thấy ⱪhó buȏng bỏ. Chúng mang thȃn thiệt và ⱪý ức của người ᵭã ⱪhuất, như ᵭể tiḗp tục tṑn tại xung quanh chúng ta.

    Thḗ nhưng những gì ᵭể ʟại có thể sẽ ảnh hưởng tiêu cực ᵭḗn chúng ta và con cháu của chúng ta.

    Thứ nhất quần áo ᵭã sờn có thể ám mùi cá nhȃn của người ᵭã mất, ᵭiḕu này ⱪhiḗn chúng ta ⱪhȏng thể thích nghi rằng thực tḗ họ ᵭã mất ᵭi.

    Thứ hai ʟà quá bị cuṓn hút vào sự ᵭau ⱪhổ ⱪhi người thȃn ᵭã mất, việc giữ ʟại quần áo có thể cản trở chúng ta thực hiện quá trình ᵭau ⱪhổ và chữa ʟành một cách tṓt nhất. Trên hḗt, việc giữ những món ᵭṑ này sẽ ʟàm cản trở cuộc sṓng hàng ngày bình thường của chúng ta và thậm chí còn gȃy choáng ngợp vḕ mặt tȃm ʟý.

    qua-doi

    Những ᵭiḕu yêu thích

    Những món ᵭṑ yêu thích của người ᵭã mất chính ʟà ⱪho báu quý giá nhất của họ, nhưng nḗu bạn cứ giữ món ᵭṑ này sẽ tạo thêm gánh nặng cho con cháu của mình.

    Những ᵭṑ vật yêu thích của người ᵭã ⱪhuất, ᵭṑng thời chúng có thể ⱪhiḗn chúng ta trở nên quá phụ thuộc, ᵭau buṑn vḕ người ᵭã ⱪhuất.

    Ngoài ra những vật dụng này có thể chiḗm ⱪhȏng gian cũng như tài nguyên hạn chḗ của chúng ta, ngăn cản chúng ta tiḗn ʟên trong cuộc sṓng này.

    Mặc dù chúng ta có thể chọn giữ một hoặc hai ᵭṑ vật ᵭặc biệt ᵭể tưởng nhớ người ᵭã ⱪhuất, nhưng việc thu thập quá nhiḕu sẽ ⱪhiḗn chúng ta ⱪhó chấp nhận cuộc sṓng mới.

    nguoi-qua-doi

    Giày ᵭã mòn
    Đȏi giàu mòn thường ᵭược coi ʟà vậy có ý nghĩa ᵭặc biệt, bởi nó chứng ⱪiḗn từng bước ᵭi trong hành trình cuộc ᵭời của người ᵭã mất. Tuy nhiên, việc giữ những ᵭȏi giày ᵭã mòn có thể tích tụ bụi bẩn, vi ⱪhuẩn, gȃy ra những mṓi ᵭe dọa tiḕm ẩn cho sức ⱪhỏe của chính chúng ta.

    Thứ hai thì giữ những ᵭȏi giày này cũng ⱪhiḗn chúng ta ⱪhó theo ⱪịp cuộc sṓng bình thường. Quá chìm ᵭắm vào những ⱪý ức của quá ⱪhứ, chúng ta có thể ⱪhȏng thích nghi ᵭược với những thay ᵭổi của thực tḗ, sự trưởng thành của chính mình.Chúng ta nên học cách giải phóng và trȃn trọng những ⱪḗt nṓi vȏ hình ᵭó thay vì dựa vào các ᵭṑ vật ᵭể duy trì chúng.

    doi-giay

    Chiḗc mũ ᵭã ᵭội mang ý nghĩa nào ᵭó, thể hiện danh tính, nhȃn cách của người ᵭã ⱪhuất. Nhưng việc giữ những ciḗc mũ này sẽ ʟàm ảnh hưởng tȃm ʟý và tình cảm cho chúng ta cũng như con cháu của chúng ta.

    Đầu tiên, những chiḗc mũ ᵭã ᵭội có thể ⱪích hoạt những suy nghĩ và sự tiḗc thương của chúng ta ᵭṓi với người ᵭã ⱪhuất, ʟàm sȃu sắc thêm nỗi ᵭau và những cảm xúc chưa thể giải quyḗt của chúng ta.

    Thứ hai ʟà những chiḗc mũ ᵭã ᵭội sẽ trở thành gánh nặng tȃm ʟý, ⱪhiḗn chúng ta thương nhớ người ᵭã ⱪhuất.
    Thḗ nên ⱪhi người thȃn qua ᵭời thì hãy xử ʟý ᵭṑ ᵭạc của họ thật ⱪhȏn ngoan. Hãy ᵭṓi mặt với những mất mát và tiḗp tục cuộc sṓng.


  • Đàn bà có 4 thứ càng nhỏ thì đàn ông càng nghiện

    Đàп Ьà có 4 tҺứ càпg пҺỏ tҺì ƌàп ȏпg càпg пgҺιệп

    Đàn ȏng thường chán nản những ⱪiểu phụ nữ có cái tȏi quá ʟớn, dù cho bạn có xinh ᵭẹp, tài năng ᵭên ᵭȃu mà ʟúc nào ích ⱪỷ, chỉ biḗt bản thȃn mình thì sớm muộn anh ấy cũng sẽ rời bỏ bạn.

    Thȃn hình nhỏ nhắn

    Đàn ȏng ʟúc nào có tȃm ʟý muṓn ᵭược che chở cho người phụ nữ mình yêu, chính vì thḗ mà họ ⱪhó cầm ʟòng trước những cȏ gái có thȃn hình nhỏ nhắn, ʟanh ʟợi và hoạt bát.

    Đàn ȏng thích ⱪiểu phụ nữ có vóc dáng nuột nà,3 vòng chuẩn nhưng ⱪiểu phụ nữ nhỏ nhắn, dễ thương thường dễ chinh phục ᵭàn ȏng hơn ʟà những cȏ nàng có thȃn hình bṓc ʟửa. Bởi thḗ nên phụ nữ ‘nấm ʟùn’ ᵭừng tự ti vì thȃn hình của mình mà hãy trȃn trọng và nȃng niu, quý trọng nó.

    Đàn ȏng thích ⱪiểu phụ nữ có vóc dáng nuột nà,3 vòng chuẩn nhưng ⱪiểu phụ nữ nhỏ nhắn, dễ thương (ảnh minh họa)

    Đàn ȏng thích ⱪiểu phụ nữ có vóc dáng nuột nà,3 vòng chuẩn nhưng ⱪiểu phụ nữ nhỏ nhắn, dễ thương

    Cái tȏi nhỏ

    Đàn ȏng thường chán nản những ⱪiểu phụ nữ có cái tȏi quá ʟớn, dù cho bạn có xinh ᵭẹp, tài năng ᵭên ᵭȃu mà ʟúc nào ích ⱪỷ, chỉ biḗt bản thȃn mình thì sớm muộn anh ấy cũng sẽ rời bỏ bạn.

    Đàn ȏng ʟuȏn có sự tự tȏn cao, tất nhiên anh ấy ⱪhȏng hḕ muṓn người phụ nữ mình yêu chuyện gì cũng muṓn ʟấn ʟướt mình. Là phụ nữ ⱪhȏn ngoan cần phải biḗt ⱪhéo ʟéo, ᵭể ⱪhȏng thiệt mình mà cũng ⱪhȏng ᵭể người ᵭàn ȏng cảm thấy bị xúc phạm.

    Đàn ȏng ʟuȏn có sự tự tȏn cao, tất nhiên anh ấy ⱪhȏng hḕ muṓn người phụ nữ mình yêu chuyện gì cũng muṓn ʟấn ʟướt mình. (ảnh minh họa)

    Đàn ȏng ʟuȏn có sự tự tȏn cao, tất nhiên anh ấy ⱪhȏng hḕ muṓn người phụ nữ mình yêu chuyện gì cũng muṓn ʟấn ʟướt mình.

    Cái tȏi nhỏ ở ᵭȃy ⱪhȏng phải ʟà bạn nhường nhịn anh ấy mà quan trọng nhất ʟà bạn biḗt ⱪiḕm chḗ cảm xúc ᵭể nó ⱪhȏng ảnh hưởng ᵭḗn tình yêu hay những mṓi quan hệ ⱪhác.

    Trái tim nhỏ

    Cũng như phụ nữ, ᵭàn ȏng họ cũng cực ⱪỳ sợ bị phản bội, ᵭứng trước một người phụ nữ có nhiḕu vệ tinh theo ᵭuổi xung quanh thì ᵭàn ȏng thường ⱪhȏng muṓn theo ᵭuổi xung quanh, anh ấy sẽ tự ʟùi ʟại, chẳng còn muṓn tiḗp tục.

    Đàn ȏng xȃy nhà, ᵭàn bà xȃy tổ ấm, một tổ ấm thiḗu ᵭȏi bàn tay chăm sóc của người vợ thì chẳng thể nào toàn vẹn ᵭược. (ảnh minh họa)

    Đàn ȏng xȃy nhà, ᵭàn bà xȃy tổ ấm, một tổ ấm thiḗu ᵭȏi bàn tay chăm sóc của người vợ thì chẳng thể nào toàn vẹn ᵭược.

    Họ ⱪhȏng muṓn chạy theo một mṓi tình mà mình ⱪhȏng phải ʟà sự ʟựa chọn duy nhất của ᵭṓi phương. Họ mong muṓn muṓn yêu một cȏ gái ⱪhȏng quá nổi bật hay xuất sắc, nhưng chỉ có một trái tim nhỏ, vừa ᵭủ chỗ cho tình yêu của họ.

    Tham vọng nhỏ

    Đàn ȏng xȃy nhà, ᵭàn bà xȃy tổ ấm, một tổ ấm thiḗu ᵭȏi bàn tay chăm sóc của người vợ thì chẳng thể nào toàn vẹn ᵭược. Phụ nữ ʟúc nào chạy theo danh vọng, sự nghiệp mà quên ᵭi thiên chức của mình trong gia ᵭìn, dù ʟúc nào ủng hộ vợ nhưng họ cảm thấy chạnh ʟòng vì căn bḗp thiḗu ᵭi hơi ấm ngọt ngào.

    Post Views: 1.081

  • 5 chính sách hỗ trợ Giáo Viên có hiệu lực từ ngày 1.1.2026

    https://laodong.vn/cong-doan/5-chinh-sach-ho-tro-giao-vien-co-hieu-luc-tu-ngay-112026-1618422.ldo

    5 chính sách hỗ trợ giáo viên từ ngày 1.1.2026 được quy định tại Khoản 1 Điều 24 Luật Nhà giáo 2025.

    5 chính sách hỗ trợ giáo viên có hiệu lực từ ngày 1.1.2026Nhiều chính sách hỗ trợ giáo viên có hiệu lực từ ngày 1.1.2026 theo quy định tại Luật Nhà giáo 2025. Ảnh: Phương Trang
    Chính sách hỗ trợ giáo viên từ ngày 1.1.2026 được nêu tại Khoản 1 Điều 24 Luật Nhà giáo 2025 quy định như sau:

    Chính sách hỗ trợ nhà giáo

    1. Chính sách hỗ trợ nhà giáo bao gồm:

    a) Chế độ trợ cấp theo tính chất công việc, theo vùng;

    b) Hỗ trợ đào tạo, bồi dưỡng;

    c) Hỗ trợ chăm sóc sức khỏe định kỳ, chăm sóc sức khỏe nghề nghiệp;

    d) Phụ cấp lưu động đối với nhà giáo làm công tác xóa mù chữ, phổ cập giáo dục, biệt phái, dạy tăng cường, dạy liên trường, dạy ở các điểm trường;

    đ) Chính sách hỗ trợ khác cho nhà giáo theo quy định của pháp luật về viên chức, pháp luật về lao động và quy định khác của pháp luật có liên quan.

    Như vậy, giáo viên được hưởng 5 chính sách hỗ trợ trên từ 1.1.2026. Ngoài chính sách trên, nhà giáo công tác ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số, miền núi, biên giới, hải đảo và vùng có điều kiện kinh tế – xã hội đặc biệt khó khăn; nhà giáo dạy trường chuyên biệt; nhà giáo thực hiện giáo dục hòa nhập; nhà giáo dạy tiếng dân tộc thiểu số; nhà giáo dạy tăng cường tiếng Việt cho học sinh người dân tộc thiểu số; nhà giáo dạy các môn năng khiếu, nghệ thuật được hưởng một số chính sách hỗ trợ trong các chính sách khác theo quy định của Luật Nhà giáo 2025.

  • Từ tiếng Việt nào có 1.000 chữ “A”? Đến nhiều thầy cô giỏi nhất cũng ‘bó tay’

    Dù là dân chuyên Văn cũng chưa chắc giải được câu đố tiếng Việt này.

    Tiếng Việt vốn nổi tiếng với sự phong phú, giàu nhạc điệu và đôi khi phức tạp đến mức khiến người ngoại quốc phải “hoa mắt”. Những câu đố về ngôn ngữ đôi khi chỉ là trò đùa, nhưng cũng đủ để khiến chúng ta vừa cười vừa phải nhíu mày suy nghĩ. Một trong số đó chính là câu hỏi tưởng đơn giản mà lại hack não không tưởng dưới đây.

    Câu đố có nội dung: Từ tiếng Việt nào có 1.000 chữ “A”?

    Câu đố này thoạt nghe có vẻ vô lý và hoàn toàn không thể có đáp án. Làm sao một từ tiếng Việt thông thường lại chứa đến một nghìn chữ cái “A” được? Độ “hóc búa” của câu đố khiến nhiều người Việt Nam dù thông thạo tiếng mẹ đẻ cũng phải lắc đầu.

    Nhiều người có óc hài hước đã dễ dàng đưa ra câu trả lời không mất nhiều thời gian suy nghĩ, đó là những chuỗi ký tự thể hiện tiếng cười dài như: hahahahaaaaaaaaaaaaaaaaaa… hoặc kakakakaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa… Tuy nhiên, đáp án thực ra lại đơn giản và vận dụng mẹo ngôn ngữ hơn nhiều.

    Từ tiếng Việt nào có 1.000 chữ "A"?- Ảnh 1.

    Bạn có biết đáp án của câu đố này không?

    Trả lời luôn nhé! Đáp án chính là từ: Ma.

    Tại sao từ “Ma” lại có 1.000 chữ “A”?

    Câu trả lời nằm ở sự kết hợp giữa chữ cái và chữ số La Mã. Trong hệ thống chữ số La Mã, chữ cái M đại diện cho số 1.000. Do đó, từ “Ma” khi đọc mẹo có thể được hiểu là M (1000) chữ A, tức là 1000 chữ “A”. Đây là một cách chơi chữ khéo léo dựa trên sự đồng âm và kiến thức toán học cơ bản.

    Vậy, từ “Ma” có nghĩa là gì trong tiếng Việt? Theo Từ điển tiếng Việt do Hoàng Phê chủ biên, xuất bản lần đầu năm 1988, từ “Ma” được định nghĩa với các ý chính sau:

    – Ma là tên gọi chung các loại sinh vật tưởng tượng theo tín ngưỡng dân gian, không có hình hài như người sống, thường là linh hồn người chết, có thể hiện hình hay ẩn hiện để hù dọa người.

    – Ma là từ dùng để chỉ hoặc ví những hành vi lừa đảo, xấu xa, không đứng đắn, làm điều phi pháp (ví dụ: làm ma làm quỷ, buôn bán ma túy).

    – Ma cũng là từ dùng để chỉ người có sức hấp dẫn, quyến rũ đặc biệt (ví dụ: con ma nhà giàu, ma xó).

    Câu đố này đã minh chứng cho sự thú vị bất tận của tiếng Việt, nơi mà những quy tắc tưởng chừng cứng nhắc lại có thể được bẻ lái một cách tài tình, tạo ra những khoảnh khắc giải trí và bất ngờ. Bạn có thấy thế không?

  • Không ai biết nó từ đâu ra. Nhưng cả làng nghe tin lập tức kéo đến bến thuyền xem. Người thì tò mò, người đoán đây là tượng cổ, có khi bán được cả tỷ.

    I. Tượng dưới đáy biển

    Làng chài Trường Sa Đông của tôi nằm sát mép biển, nhỏ bé nhưng yên bình. Cuộc sống quanh năm gắn với con nước, với những đêm ngủ lại dưới thuyền. Không ai trong làng từng nghĩ rằng có một ngày, cả nơi này sẽ trải qua một cơn ác mộng chỉ vì… một pho tượng.

    Hôm đó biển động nhẹ, trời âm u. Ngư dân đi lưới sớm, trong đó có nhóm của chú Hào – người đàn ông khỏe nhất làng. Khoảng 8 giờ sáng, khi đang kéo mẻ lưới thứ hai, chú Hào la lớn:

    — Cái gì nặng lắm! Không phải cá!

    Mấy người đàn ông bu lại, cùng kéo. Lưới căng cứng như mắc vào đá, nhưng từng chút một, họ vẫn đưa được thứ gì đó lên khỏi mặt nước.

    Khi vật thể ló ra, mọi người đứng hình.

    Đó là một pho tượng bằng đá đen, cao khoảng 1 mét, nặng chừng 200kg. Tượng là hình một người đàn ông với gương mặt lạnh băng, đôi mắt mở hé như đang quan sát, hai tay đặt trên đùi trong tư thế ngồi xếp bằng. Toàn thân tượng có đầy những ký tự lạ trông giống cổ tự.

    Chú Hào vừa chạm tay vào bề mặt tượng liền rùng mình.

    — Đá gì mà lạnh ngắt… như cục nước đá vậy.

    Không ai biết nó từ đâu ra. Nhưng cả làng nghe tin lập tức kéo đến bến thuyền xem. Người thì tò mò, người đoán đây là tượng cổ, có khi bán được cả tỷ.

    Một bà cụ run giọng:

    — Hình như năm xưa ông nội tao từng kể… dưới biển này có đền thờ bị nhận chìm…

    Mấy đứa trẻ nghe xong bật khóc. Nhưng bọn đàn ông vẫn hý hửng đưa tượng vào sân nhà văn hóa, chụp hình rồi thông báo với xã.

    Tới chiều, huyện cho người liên lạc với Đoàn khảo cổ biển quốc gia. Họ bảo sáng mai sẽ đến.

    Cả làng háo hức tưởng mai đời mình đổi vận.

    Không ai biết, chính thứ họ đang vây quanh kia… là khởi đầu của mọi bi kịch.

    II. Chuyên gia khảo cổ – và câu nói khiến cả làng hoảng loạn
    Sáng hôm sau, đoàn khảo cổ gồm 4 người tới. Dẫn đầu là ông trưởng đoàn tên Phúc, khoảng 50 tuổi, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt khó đoán.

    Khi thấy tượng, cả đoàn bất động.

    Ông Phúc bước lại gần, cúi xuống quan sát từng chi tiết. Một phút. Hai phút. Rồi ông đột nhiên bật lùi lại nửa bước, mặt tái xanh.

    Ông quay sang dân làng, giọng run nhưng rõ ràng:

    — Ai đã chạm vào tượng rồi? Đứng sang bên phải. Ai chưa chạm đứng sang bên trái. Nhanh lên!

    Cả sân náo loạn. Người chỉ trỏ, người thì nhớ không rõ mình có sờ vào không.

    Khi mọi người vừa tách xong, ông Phúc nói tiếp, giọng nghiêm trọng đến mức tôi nổi da gà:

    — Những ai đã chạm tay vào tượng phải rời khỏi làng ngay lập tức. Càng xa càng tốt. Trong 24 giờ tới tuyệt đối không được ở gần bờ biển.

    Cả sân im phăng phắc.

    Rồi một bà thét lên:

    — TẠI SAO PHẢI RỜI ĐI?!

    Ông Phúc nuốt khan:

    — Vì pho tượng này thuộc về Văn hóa Kỷ Nam, một nền văn hóa biến mất đột ngột cách đây hàng nghìn năm. Theo tư liệu khảo cổ, đây là tượng trấn tà, dùng để phong ấn một thứ nguy hiểm nằm dưới đáy biển.
    Tượng đã bị kéo lên… tức là phong ấn đã bị phá.

    Không ai dám thở mạnh.

    Ông nói tiếp, từng chữ như dằn xuống:

    — Hơn nữa, những người chạm vào tượng… có khả năng đã bị thứ đó nhận diện.

    Ngay khoảnh khắc ấy, dân làng nháo nhào. Người kéo nhau ra khỏi sân, người bế con chạy, người ngất xỉu tại chỗ.

    Chú Hào – người đầu tiên sờ tượng – mặt trắng bệch như xác không hồn. Vợ chú bật khóc nức nở.

    — Cái… cái đó là gì???

    Ông Phúc chỉ đáp:

    — Điều duy nhất chúng tôi biết: nó sẽ tìm lại vật phong ấn đã bị lấy đi.

    III. 24 giờ kinh hoàng bắt đầu
    Tối đó, những người chạm tượng – khoảng 17 người – được chính quyền tạm bố trí xe đưa lên huyện. Ông Phúc thúc giục:

    — Càng xa biển càng tốt. Không được quay lại.

    Tôi không chạm vào tượng nên được ở lại. Nhưng sự căng thẳng trong không khí nặng nề như bão sắp ập đến.

    Trời bắt đầu nổi gió.

    Đến nửa đêm, một chuyện lạ xảy ra:
    Nước biển rút sâu bất thường, để lộ khoảng trống cả trăm mét, đáy biển hiện ra với những rãnh đá kỳ dị, giống như… vết nứt.

    Ngư dân già trong làng thì thầm:

    — Giống y như 40 năm trước, trước khi cái đền cổ bị nhấn chìm…

    Khoảng 3 giờ sáng, người ta nghe thấy tiếng gầm từ biển. Không giống tiếng sóng, không giống tiếng động cơ. Giống như tiếng một cơ quan cồng lớn đang chuyển động dưới lòng nước.

    Cả làng không ai dám ngủ.

    Đúng lúc đó, đoàn khảo cổ họp gấp với chủ tịch xã. Họ bảo cần niêm phong pho tượng, đưa lên xe chuyên dụng ngay trong đêm.

    Nhưng…

    Khi họ mở cửa nhà văn hóa, tượng… biến mất.

    Không ai hiểu.

    Cửa khóa nguyên, niêm phong còn nguyên. Tượng nặng 200kg, không lý nào kẻ trộm vác đi được.

    Ông Phúc tái mặt:

    — Nó… đã trở về nơi nó thuộc về.

    Một thanh niên run rẩy:

    — Nghĩa là sao?…

    Ông nói nhỏ như tự nói với mình:

    — Thứ bị phong ấn đã nhận lại tín hiệu. Nó cần vật dẫn để trở về.
    — Vật dẫn… chính là những người chạm vào tượng.

    IV. Đêm thứ hai – Mất tích
    Trong lúc cả làng còn chưa hiểu, điện thoại trong xã reo vang:

    Một trong số 17 người được đưa lên huyện – chú Hào – đã mất tích.

    Vợ chú khóc ngất.

    Người chở chú kể lại:
    Chú xuống xe đi vệ sinh bên đường, chỉ cách xe vài mét. Nghe tiếng kêu “Cứu với!” một cái, rồi không thấy đâu nữa. Dưới đất chỉ còn dấu trượt như có ai bị lôi đi.

    Đúng lúc đó, biển lại gầm lên.

    Ông Phúc lập tức ra lệnh:

    — Tất cả những ai đã rời đi phải được tập trung ở một điểm kín, không cửa sổ, không hướng biển. Nếu không, họ sẽ lần lượt biến mất.

    Chủ tịch xã hỏi, giọng run:

    — Rốt cuộc… thứ đó là gì?

    Ông Phúc nhắm mắt:

    — Trong tài liệu cổ có ghi, tượng không phải để thờ, mà để giam giữ. Thời Kỷ Nam, một sinh vật biển khổng lồ từng tàn phá hàng loạt làng ven bờ. Người xưa dùng phép hoặc kỹ thuật nào đó phong ấn nó vào pho tượng.
    Nếu tượng bị đưa lên… nó sẽ thức dậy.

    Rồi ông kết luận:

    — Nó tìm 17 người đó… để hoàn tất quá trình “tái nhập”. Nếu đủ số người, nó sẽ trở lại biển… và lần này, không gì cản nó được.

    V. Lời thú nhận giữa đêm
    Đến sáng, trời đổ mưa lớn, sấm chớp như muốn xé toạc bầu trời.

    Trong lúc hỗn loạn, một người dân phát hiện ra tượng đã quay trở lại sân nhà văn hóa – đúng vị trí cũ, nhưng bộ mặt tượng… thay đổi.
    Miệng tượng hé rộng hơn, lộ ra hàm răng nhọn hoắt như cá dữ.

    Dân làng bỏ chạy tán loạn.

    Đoàn khảo cổ vây quanh tượng, ông Phúc run tay sờ vào vết nứt trên thân tượng rồi chợt hiểu ra điều gì đó:

    — Không đúng…
    — Tượng này không phải để phong ấn sinh vật kia…
    — Mà chính tượng là hóa thân của nó!

    Cả đoàn sững sờ.

    — Người xưa không nhốt nó vào tượng. HỌ BIẾN NÓ THÀNH TƯỢNG.
    — Và khi không còn nằm dưới biển, nó bắt đầu “hồi sinh”.

    Đúng lúc ông vừa nói xong, tiếng la hét từ ngoài làng vọng vào:
    Một người dân chạm vào tượng ngày hôm qua… bị kéo đi.

    Không ai thấy thủ phạm. Chỉ thấy dấu chân bị lôi dài trên mặt đất hướng ra biển.

    VI. Cuộc đối đầu cuối cùng
    Đêm thứ ba.

    Chỉ còn 11 người chưa mất tích. Tất cả được gom trong một nhà kho kiên cố nằm sâu trong đất liền. Đoàn khảo cổ túc trực bên ngoài.

    Tôi – vì tò mò và vì có anh trai trong số 11 người – đã bám theo đoàn.

    Khoảng 1 giờ sáng, trời bỗng im gió.

    Im đến mức biển không còn tiếng sóng.

    Rồi mặt đất rung lên nhẹ.

    Ông Phúc đứng bật dậy:

    — Nó đến rồi.

    Ngay lúc đó, tường nhà kho bị nứt, từng đường rạn chạy dài.
    Từ khoảng tối phía sau, một thứ gì đó trườn ra—âm thanh như đá cọ vào nhau.

    Khi ánh đèn pin lia tới, tôi suýt ngã quỵ.

    Đó chính là pho tượng.
    Nhưng tượng đang… di chuyển.

    Toàn thân nứt ra từng mảng, để lộ bên trong cấu trúc như xương biển, lớp vảy đen bóng, và những đường gân phát sáng xanh ngọc.

    Người ta chưa kịp phản ứng thì tượng phát ra âm thanh như tiếng gọi.
    Ngay lập tức, hai trong số 11 người đứng bật dậy, đôi mắt dại đi, mặt vô hồn, từng bước tiến về phía tượng như bị thôi miên.

    Ông Phúc hét:

    — Đừng để nó chạm vào họ!!!

    Nhưng đã muộn. Hai người đó đặt tay lên thân tượng. Trong chớp mắt, cả cơ thể họ tan thành bụi đen, hòa vào những vết nứt.

    Tượng sáng rực hơn.

    — Nó đang hút năng lượng từ họ để hoàn hình! — ông Phúc la lên.

    Đoàn khảo cổ phun hóa chất, phóng tia chói, nhưng vô ích. Tượng càng ngày càng lớn, cao gần 1m5, những mảnh đá rơi xuống để lộ một cơ thể nửa đá nửa sinh vật.

    Trong lúc hỗn loạn, tôi nhớ lại một câu bà nội từng kể:
    “Thứ quỷ biển đó chỉ chịu khuất phục khi được trả về đúng vị trí – huyệt đá mà người xưa đã giam nó.”

    Tôi kéo áo ông Phúc:

    — Dưới đáy biển có đền cổ bị nhấn chìm! Có thể đó là nơi giam nó!

    Mắt ông sáng lên:

    — ĐÚNG! Phải đưa nó trở lại biển! Ngay lập tức!

    VII. Trả lại cho biển
    Lúc này, tượng đã hút được bốn người nữa. Chỉ còn 5 người sống sót.
    Tượng cao gần 2 mét, đôi mắt phát sáng xanh biếc hướng thẳng về phía biển.

    Nó đang định phá tường.

    Không kịp nữa.

    Ông Phúc hét:

    — Mở cửa! Dùng xe tải của đoàn! Chúng ta đưa nó ra biển!

    Họ gắn dây cáp vào tượng. Tượng gào lên, tiếng xé rít như hàng ngàn đá mài vào nhau. Nhưng nó vẫn bị kéo lê đi.

    Dân làng nghe tiếng kéo nhau ra xem. Ai cũng run.

    Khi xe chạy đến mép biển, tượng bất ngờ đập nứt thùng xe, rơi xuống bãi cát, đứng thẳng dậy.

    Nó mở miệng, phát ra tiếng gọi trầm thấp.
    Nước biển phía trước… tách đôi, để lộ con đường sâu hun hút dẫn xuống đền cổ.

    Ông Phúc hét:

    — Đó chính là nơi nó bị phong ấn!

    Tôi cùng một số người dồn hết can đảm đẩy tượng xuống con đường nước. Tượng kháng lại, nhưng bãi cát lún khiến nó mất lực.

    Từng chút một, nó bị đẩy xuống.

    Khi phần đầu tượng bị nhấn chìm vào nước, nó gầm lên tiếng cuối cùng—rồi biến mất trong bóng tối dưới đáy biển.

    Nước lập tức tràn trở lại. Biển đóng lại ầm ầm như chưa từng tách.

    Trời tạnh mưa.

    Gió ngừng thổi.

    Mọi thứ im lặng hoàn toàn.

    VIII. Bình minh của sự thật
    Sáng hôm sau, 5 người sống sót được kiểm tra sức khỏe. Họ không còn triệu chứng lạ.

    Các vụ mất tích ngừng lại.

    Đoàn khảo cổ ghi chép dữ liệu rồi rời làng. Ông Phúc trước khi đi chỉ nói một câu:

    — Nếu sau này biển lại trả lên thứ gì lạ… đừng bao giờ chạm vào.

    Dân làng lập đền thờ tạm để tưởng niệm những người mất tích.
    Không ai nhắc đến sự kiện đó nữa.

    Nhưng mỗi đêm tôi vẫn nghe tiếng sóng vỗ khác thường, như ai đó đang thở dài dưới đáy sâu.

    Và tôi biết…
    Thứ đó vẫn còn ở dưới kia.
    Chỉ là, lần này, chúng tôi không dám kéo nó lên nữa.

  • Hai tờ giấy x::ét nghi:ệm và b:ản á:n lương tâm

    Tôi và Liên kết hôn năm 2009. 16 năm chung sống, chúng tôi là hình mẫu gia đình hạnh phúc trong mắt bạn bè. Tôi có sự nghiệp vững vàng, Liên là người vợ đảm đang, khéo léo. Tài sản lớn nhất của chúng tôi là hai đứa con: thằng Tuấn sinh năm 2010 và bé Lan sinh năm 2013.

    Tuấn năm nay đã 15 tuổi, đang tuổi dậy thì, cao lớn phổng phao nhưng tính tình trầm lặng. Bé Lan 12 tuổi thì lí lắc, đáng yêu. Tôi yêu thương chúng hơn cả sinh mạng mình. Những đêm Tuấn sốt cao tôi thức trắng chườm khăn, những buổi chiều đón Lan đi học về, nghe con kể chuyện trường lớp là khoảnh khắc bình yên nhất cuộc đời tôi.

    Nhưng có một gợn sóng ngầm mà tôi luôn cố lờ đi suốt bao năm qua. Càng lớn, hai đứa trẻ càng không có nét nào giống tôi. Tôi mắt một mí, Tuấn và Lan đều mắt hai mí to tròn. Tôi da ngăm, hai đứa trắng bóc. Tóc tôi xoăn tự nhiên, tóc các con thẳng tắp. Họ hàng lời ra tiếng vào: “Sao con nhà Hùng chẳng giống bố tí nào nhỉ? Hay là giống ông hàng xóm?” Tôi thường gạt đi, cười xòa: “Con giống mẹ là có phúc.” Tôi tin tưởng Liên tuyệt đối.

    Mọi chuyện bắt đầu từ đợt kiểm tra sức khỏe tổng quát để làm hồ sơ du học cho thằng Tuấn. Nhóm máu của Tuấn không khớp với quy luật di truyền của tôi và Liên. Bác sĩ nhìn tôi ái ngại, khuyên tôi nên kiểm tra kỹ hơn.

    Cầm trên tay kết quả ADN, trời đất như quay cuồng sụp đổ. “Không cùng huyết thống.” Không chỉ Tuấn, mà cả bé Lan. Cả hai đứa con tôi nâng niu, chăm bẵm suốt hơn một thập kỷ qua, đều không phải con ruột của tôi. Tôi lái xe ra bờ biển, ngồi gào khóc như một đứa trẻ suốt 3 tiếng đồng hồ. 16 năm cuộc đời tôi là một vở kịch dối trá sao? Người vợ đầu gối tay ấp của tôi là ai?

    Tôi trở về nhà khi trời đã tối mịt. Tôi ném tờ kết quả xuống bàn. Liên nhìn thấy, mặt cắt không còn giọt máu, quỳ sụp xuống chân tôi khóc nức nở. Hóa ra, trước khi cưới tôi, Liên đã có một mối tình sâu đậm với người yêu cũ nhưng bị gia đình ngăn cấm. Trong những lúc chúng tôi cãi vã hay tôi đi công tác xa, cô ấy đã yếu lòng… Cả hai lần lầm lỡ đều trúng vào những thời điểm nhạy cảm, và cô ấy đã chọn cách im lặng để “bảo vệ hạnh phúc gia đình”.

    Nhưng điều khiến tôi đau đớn hơn cả là khi tôi tìm đến bố vợ – ông Vĩnh – người mà tôi kính trọng như bố đẻ, để tìm một lời khuyên. Ông Vĩnh không ngạc nhiên. Ông cúi đầu, giọng run rẩy: “Bố biết… Bố biết từ khi thằng Tuấn mới 3 tuổi. Con Liên nó thú nhận với bố. Bố đã bắt nó phải giấu kín chuyện này đến chết. Bố xin lỗi con… Bố ích kỷ, bố sợ con bỏ nó, sợ các cháu không có bố…”

    Tôi chết lặng. Hai người tôi tin tưởng nhất đã hùa nhau lừa dối tôi suốt chục năm trời. Họ biến tôi thành gã khờ vĩ đại nhất thế gian, nuôi con tu hú mà vẫn vỗ ngực tự hào.

    Tôi dọn ra khách sạn ở 1 tuần. Trong 1 tuần đó, tôi không nghe điện thoại của Liên, nhưng tôi vẫn lén đến cổng trường nhìn Tuấn và Lan từ xa. Thằng Tuấn nhắn tin cho tôi: “Bố ơi, bố đi công tác bao giờ về? Cái xe đạp của con bị tuột xích rồi, mẹ không biết sửa.” Bé Lan thì gọi điện thoại bàn ở nhà bà ngoại (tôi không nghe máy) để lại lời nhắn: “Bố ơi, bố về đi, con nhớ bố lắm. Bố hứa cuối tuần đưa con đi mua sách mà.”

    Nghe tiếng con, tim tôi thắt lại, đau đớn như ai xát muối. Chúng không có tội. Chúng vẫn là những đứa trẻ ngây thơ tin rằng tôi là bố ruột, là bầu trời của chúng. Ngày thứ 8, tôi trở về nhà. Tôi gọi Liên và bố vợ đến. Không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt. Liên mắt sưng húp, bố vợ thì già đi cả chục tuổi, không dám nhìn thẳng vào tôi. Họ chờ đợi một tờ đơn ly hôn, một màn đuổi ra khỏi nhà, hay một trận lôi đình.

    Tôi đặt lên bàn một chiếc bật lửa và tờ kết quả ADN. Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, tôi châm lửa đốt tờ giấy xét nghiệm. Ngọn lửa bùng lên, thiêu rụi những dòng chữ tàn nhẫn “Không cùng huyết thống”. “Hùng… con làm gì vậy?” – Ông Vĩnh lắp bắp.

    Tôi nhìn thẳng vào mắt vợ và bố vợ, giọng khản đặc nhưng kiên định: “Chuyện này, sống để bụng, chết mang theo. Từ giờ phút này, không ai được phép nhắc lại, và tuyệt đối không bao giờ được để Tuấn và Lan biết.”. Liên òa khóc: “Anh Hùng… Anh tha thứ cho em sao?”

    Tôi lắc đầu, ánh mắt lạnh lẽo chiếu vào cô ấy: “Tôi không tha thứ cho cô. Niềm tin của tôi dành cho cô đã chết rồi. Tôi làm việc này không phải vì cô, cũng không phải vì bố. Tôi làm vì thằng Tuấn, cái Lan“. Tôi nuốt nước mắt vào trong, tiếp tục: “Thằng Tuấn đang tuổi dậy thì, tâm lý nó rất nhạy cảm. Cái Lan thì quá nhỏ. Nếu bây giờ chúng biết bố chúng không phải là bố thật, mẹ chúng là người lăng loàn, thì cuộc đời chúng sẽ hỏng mất. Chúng sẽ sống trong mặc cảm, hận thù và sự dè bỉu của xã hội. Tôi đã làm bố chúng 15 năm. Công sinh không bằng công dưỡng. Trong tim tôi, chúng vẫn là con tôi. Tôi không thể vì sự ích kỷ và nỗi đau của bản thân mà phá nát tương lai của hai đứa trẻ vô tội.

    Tôi quay sang nhìn Liên: “Chúng ta sẽ không ly hôn, ít nhất là cho đến khi cái Lan đủ 18 tuổi và vào đại học. Tôi sẽ vẫn đóng vai người chồng, người cha mẫu mực trước mặt các con. Nhưng sau cánh cửa phòng ngủ, chúng ta là người dưng. Cô hãy sống sao cho xứng đáng với sự hy sinh của tôi dành cho các con cô.” Nói xong, tôi đứng dậy đi ra sân sửa xe đạp cho Tuấn. Bóng lưng tôi đổ dài cô độc dưới ánh chiều tà.

    Tôi chấp nhận nuốt nỗi nhục của một người đàn ông, chấp nhận mang danh “người chồng bị cắm sừng” trong bóng tối, chỉ để giữ lại nụ cười trọn vẹn và tuổi thơ bình yên cho hai đứa trẻ đã gọi tôi là “Bố” suốt một đời người. Bởi vì, huyết thống là định mệnh, nhưng tình phụ tử là sự lựa chọn. Và tôi chọn làm Bố của các con tôi, dù trái tim tôi có rỉ máu đến tận cùng.

    Câu chuyện khép lại với sự im lặng đầy ám ảnh. Không có màn trả thù hả hê, chỉ có sự hy sinh thầm lặng và vĩ đại của người cha. Anh ấy giữ lại gia đình không phải vì còn yêu vợ, mà vì tình thương bao la dành cho những đứa trẻ không cùng máu mủ. Đó là một bản án lương tâm dành cho người vợ, và là một tượng đài về tình người.

  • Câu đố “Từ nào trong tiếng Việt có 100 dấu huyền?”: Đáp án đơn giản đến bất ngờ nhưng vẫn khiến học sinh giỏi nhất nước cũng phải xin thua

    Nếu thử thay đổi cách nghĩ, bạn sẽ nhanh chóng tìm ra câu trả lời.

    Câu đố “Từ nào trong tiếng Việt có 100 dấu huyền?” chính là minh chứng cho sự giàu đẹp và thú vị của tiếng Việt. Ngay từ lúc nghe câu hỏi, nhiều người đã phải bật cười vì độ “ngang trái”, nhưng đồng thời cũng bị kích thích bởi sự tò mò mà nó gợi ra.

    Một câu hỏi tưởng như vô nghĩa nhưng lại chạm đúng tinh thần chơi chữ vốn rất đặc trưng của tiếng Việt. Chỉ một dấu huyền thôi đã đủ làm biến đổi sắc thái câu nói, vậy mà “gom” đến cả trăm dấu huyền thì quả thật là thử thách khiến ai nghe cũng vừa ngơ ngác vừa buồn cười.

    Câu đố nhanh chóng biến thành một trò chơi ngôn ngữ thú vị, khiến người tham gia vừa đoán vừa cười. Qua đó, nó nhắc chúng ta rằng học tiếng Việt không chỉ là tiếp cận kiến thức, mà còn là tận hưởng sự duyên dáng và bất ngờ của ngôn ngữ này. Tiếng Việt không đơn thuần là công cụ giao tiếp, mà còn là mảnh đất màu mỡ cho sự sáng tạo và niềm vui khám phá.

    Đáp án của câu đố nằm ở chữ “Chuyền” (C-huyền) .

    Trong đó, chữ C được hiểu theo hệ thống số La Mã là 100, và khi kết hợp với dấu huyền trong cách đọc, ta có ngay “100 – huyền”.

    Đây là một dạng chơi chữ tinh nghịch, không phải tìm từ có cấu trúc lạ, mà là thử thách khả năng liên tưởng của người giải.

    Câu đố “Từ nào trong tiếng Việt có 100 dấu huyền?”: Đáp án đơn giản đến bất ngờ nhưng vẫn khiến học sinh giỏi phải xin thua- Ảnh 1.
    Những câu đố kiểu này cho thấy chỉ cần một chút sáng tạo, các dấu thanh như sắc, huyền, hỏi, ngã… cũng có thể trở thành chất liệu cho vô số trò chơi ngôn ngữ “xoắn não”. Nhờ thế, tiếng Việt vừa mang tính học thuật, vừa đầy tính giải trí, khiến người ta tiếp cận kiến thức bằng nụ cười.

    Khi hiểu được lời giải, nhiều người không khỏi bật thốt: “Đúng là tiếng Việt phong phú thật!”. Và biết đâu, sau câu đố này, bạn lại được truyền cảm hứng để tự nghĩ thêm vài câu đố “hại não” khác để thử tài bạn bè.

    Tham khảo thêm một số câu đố vui dưới đây:

    Câu đố: Trong tiếng Việt có từ nào chứa tới bốn chữ “C”?

    Nghe có vẻ phi lý, nhưng đáp án lại là một trò chơi chữ thú vị: “tức (tứ-c)”.

    Cách hiểu ở đây là dùng chữ “tứ” (nghĩa là bốn) kết hợp với chữ “c” — tức là “bốn chữ C”. Đây không phải là chuyện về một từ thực sự có bốn ký tự “c” liên tiếp, mà là một mẹo dựa trên cách ghép nghĩa, chơi chữ và cách đọc.

    Những câu đố như thế khai thác sự đa dạng và khả năng liên tưởng của tiếng Việt: chỉ vài âm, vài chữ thôi cũng có thể tạo ra trò chơi ngôn ngữ đầy bất ngờ. Khi hiểu ra mẹo, nhiều người thường bật cười vì sự tinh tế và hài hước của lời giải — và biết đâu bạn cũng sẽ nghĩ ra vài câu đố “oái oăm” để thử thách bạn bè ngay sau đó.

    Câu đố: Từ nào trong tiếng Việt có đến 12 chữ “U”?

    Tiếng Việt với 29 chữ cái và 6 thanh điệu luôn tạo ra vô số trò chơi ngôn ngữ thú vị. Và câu đố này là một ví dụ điển hình khiến người nghe vừa hoang mang vừa tò mò.

    Vậy từ nào được xem là có 12 chữ “U”?

    Câu đố “Từ nào trong tiếng Việt có 100 dấu huyền?”: Đáp án đơn giản đến bất ngờ nhưng vẫn khiến học sinh giỏi phải xin thua- Ảnh 2.
    Đáp án: Đó là chữ “Táu”.

    Giải thích: “Táu” được hiểu theo dạng chơi chữ Táu = TÁ + U, trong đó “tá” tương ứng với 12, vì thế “tá-u” được hiểu là “12 chữ U”.

    Trong thực tế, táu còn là tên một loại cây gỗ quý, thân lớn, gỗ nặng và bền, nằm trong nhóm đinh – lim – sến – táu, bốn loại gỗ tốt được dùng nhiều trong xây dựng.

    Câu đố: Từ nào trong tiếng Việt vừa nặng vừa nhẹ?

    Câu đố “Từ nào trong tiếng Việt vừa nặng vừa nhẹ?” nghe qua tưởng như nghịch lý, nhưng thực chất lại là một màn chơi chữ rất duyên dáng. Đáp án chính là từ “nhẹ” – một từ mang nghĩa “nhẹ nhàng”, nhưng khi viết lại mang… dấu nặng. Vậy là trong một chữ vừa có “nhẹ”, vừa có “nặng”, đúng theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

    Điểm thú vị ở câu đố này nằm ở cách tiếng Việt cho phép người ta linh hoạt kết hợp nghĩa, âm và dấu để tạo ra những câu hỏi dí dỏm. “Nhẹ” vốn là khái niệm hoàn toàn trái ngược với “nặng”, nhưng nhờ dấu nặng, hai sự đối lập lại cùng xuất hiện trong một từ duy nhất. Điều đó vừa khiến người giải bật cười, vừa khiến họ nhận ra vẻ đẹp tinh tế của tiếng Việt.

    Những câu đố thanh – sắc như thế không chỉ tạo niềm vui mà còn giúp người học cảm nhận sâu hơn về cấu trúc và thanh điệu của ngôn ngữ. Đôi khi chỉ một dấu, một âm hay một cách hiểu khác đi đã đủ làm nên sự bất ngờ. Và chính những điều nhỏ nhặt như vậy khiến tiếng Việt trở thành một kho trò chơi ngôn ngữ phong phú, đầy sáng tạo.

    (Tổng hợp/Ảnh minh họa: Internet)

  • Người đã khuất xuất hiện trong giấc mơ của bạn, điều đó có nghĩa gì: Câu trả lời khiến nhiều người được an ủi

    Một hiện tượng phổ biến sau khi mất đi người thân là mơ thấy người đã khuất. Những giấc mơ này có thể có những ý nghĩa mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ tới, vì tiềm thức của chúng ta nắm quyền kiểm soát…

    Một hiện tượng phổ biến sau khi mất đi người thân là mơ thấy người đã khuất. Những giấc mơ này có thể có những ý nghĩa mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ tới, vì tiềm thức của chúng ta nắm quyền kiểm soát trong khi ngủ. Sự hiện diện của một người thân yêu đã khuất trong giấc mơ của chúng ta có thể vừa an ủi vừa khó hiểu.

    Đối mặt với nỗi đau là một hành trình riêng biệt và riêng biệt của mỗi cá nhân. Một số có thể khóc một cách công khai, trong khi những người khác có thể thu mình lại hoặc tránh thảo luận về cảm xúc của mình. Tuy nhiên, mơ thấy những người thân yêu đã mất là một trải nghiệm được chia sẻ có thể mang lại cái nhìn sâu sắc về trạng thái cảm xúc của chúng ta và đóng vai trò như một lời nhắc nhở về mối liên hệ sâu sắc mà chúng ta đã có với họ.

    Ảnh minh họa

    Patrick McNamara, phó giáo sư tại Đại học Boston, đã khám phá sâu hơn khái niệm này. Ông giải thích rằng những giấc mơ về thăm viếng xảy ra khi một người đã khuất xuất hiện với người mơ như thể họ vẫn còn sống.

    McNamara, người cũng viết cho tờ Tâm lý học ngày nay với bút danh “Người bắt giấc mơ”, đã chia sẻ những hiểu biết sâu sắc của mình về những giấc mơ và ý nghĩa của chúng. Ông tin rằng những giấc mơ về thăm viếng thường phục vụ một mục đích cụ thể cho người mơ.

    Những giấc mơ này được cho là có thể giúp các cá nhân đối phó với cảm giác đau buồn, mất mát và buồn bã. Bằng cách trải nghiệm những giấc mơ về thăm viếng, mọi người có thể tìm thấy sự an ủi và cảm giác kết nối với những người thân yêu đã qua đời.

    Trong một bài đăng trên blog , McNamara kể về giấc mơ mà anh đã trải qua sau khi cha mẹ anh qua đời. Giấc mơ, được gọi là giấc mơ thăm viếng, khiến anh tin rằng đó có thể là bằng chứng về cuộc sống sau khi chết. Bất chấp nền tảng khoa học đầy hoài nghi của mình, McNamara không thể bác bỏ quan điểm cho rằng ông đã liên lạc với cha mẹ đã khuất của mình, điều mà ông tin rằng sẽ là một niềm tin thậm chí còn mạnh mẽ hơn đối với những người ít hoài nghi hơn về những giấc mơ.

    McNamara không phải là người duy nhất quan tâm đến những giấc mơ này, vì nhiều nghiên cứu đã khám phá hiện tượng này sâu hơn. Một nghiên cứu, được xuất bản vào năm 2014 bởi Tạp chí Chăm sóc cuối đời và Chăm sóc giảm nhẹ Hoa Kỳ, đã điều tra tác động của những giấc mơ đau buồn. Phát hiện của nghiên cứu cho thấy những giấc mơ liên quan đến người đã khuất là phổ biến, thường có ý nghĩa và có thể hỗ trợ quá trình chữa lành vết thương sau mất mát.

    Chủ đề trong giấc mơ là về những sự kiện trong quá khứ, những người đã qua đời mà không bệnh tật, ký ức về bệnh tật hoặc cái chết của một người, người ở thế giới bên kia xuất hiện khỏe mạnh và bình yên cũng như người gửi tin nhắn.

    Năm 2016, các nhà nghiên cứu Canada đã nghiên cứu giấc mơ của 76 người mất đi người thân. Nghiên cứu cho thấy 67,1% những người này cảm thấy giấc mơ về người đã khuất khiến họ tin tưởng hơn vào thế giới bên kia. Khoảng 70% coi giấc mơ của họ là những “cuộc viếng thăm” và 71% cho biết những giấc mơ này khiến họ cảm thấy gần gũi hơn với người đã khuất.

    Nhà tâm lý học Jennifer E. Shorter từ Viện Tâm lý học xuyên cá nhân ở Palo Alto, CA, cũng đã nghiên cứu bộ não của chúng ta và những giấc mơ mà chúng ta có.

    Trong nghiên cứu của mình, có tên “Giấc mơ thăm viếng ở những người đang đau buồn: Một cuộc điều tra hiện tượng học về mối quan hệ giữa giấc mơ và nỗi đau buồn”, cô đề cập rằng số lượng người có giấc mơ thăm viếng là không rõ ràng.

    Những giấc mơ này có thể xảy ra ngay sau đó hoặc rất lâu sau khi ai đó qua đời. Cô nhận thấy rằng những giấc mơ về thăm viếng có bốn đặc điểm chính:

    Những người trong giấc mơ trông giống như khi họ còn sống, thường khỏe mạnh hơn hoặc trẻ hơn.

    Người đã qua đời thường chia sẻ điều gì đó về tình trạng hiện tại của họ, chẳng hạn như họ vẫn ổn.

    Thông điệp trong giấc mơ được cảm nhận giống như một sự kết nối tinh thần hơn là sự hiện diện vật lý.

    Giấc mơ nói chung là yên bình và trật tự, gần như hài hòa.

    *Thông tin mang tính tham khảo!

    Theo SHTT&ST
    https://sohuutritue.net.vn/nguoi-da-khuat-xuat-hien-trong-giac-mo-cua-ban-dieu-do-co-nghia-gi-cau-tra-loi-khien-nhieu-nguoi-duoc-an-ui-d183165.html