Blog

  • Vừa sinh con được ba ngày, còn chưa kịp hồi sức thì chồng đã lạnh lùng đưa đơn ly hôn bắt ký ngay tại bệnh viện. Không khóc lóc, không níu kéo, cô chỉ lặng lẽ mỉm cười rồi ký vào tờ giấy ấy. Ai cũng nghĩ cô cam chịu, nào ngờ ngay tối hôm đó, cô âm thầm làm một việc khiến người đàn ông kia bàng hoàng đến quỳ gối xin tha thứ, thậm chí van nài được gặp mẹ con cô một lần. Nhưng mọi chuyện lúc này… đã không còn đơn giản nữa.

    Tiếng trẻ con khóc yếu ớt vang lên trong căn phòng hậu sản lạnh ngắt. Mai nằm bất động, mồ hôi còn đọng trên trán, người chưa kịp hồi sức sau ca sinh mổ đầy đau đớn. Khi y tá vừa bế đứa bé sang phòng dưỡng nhi, cánh cửa bật mở. Tuấn – chồng cô – bước vào cùng một xấp giấy tờ. Không một lời hỏi han. Không một ánh nhìn thương xót dành cho người vợ vừa sinh con cho mình.

    Ký vào đây.
    Giọng anh ta lạnh tanh như thép.

    Mai nhìn tờ đơn ly hôn, đôi tay run nhẹ nhưng ánh mắt lại bình thản lạ thường. Cô hỏi khẽ:
    “Vì sao gấp vậy? Ít nhất cũng để em xuất viện rồi nói chuyện.”

    Tuấn siết chặt quai cặp:
    “Chúng ta hết rồi. Em ký đi. Anh cần tự do.”

    Tự do… Có lẽ anh nghĩ cô sẽ khóc lóc, van nài như những lần cãi vã trước đây. Nhưng không. Mai chỉ mỉm cười nhạt, một nụ cười khiến Tuấn hơi khựng lại. Cô nhận lấy cây bút, ký tên lên tờ giấy, từng nét ký nhẹ nhàng đến lạ.

    “Cảm ơn em đã hợp tác,” Tuấn nói rồi quay đi, không nhìn lại.

    Cả bệnh viện xôn xao: một người đàn ông bỏ vợ ngay sau sinh nở – chuyện gây phẫn nộ. Nhưng Mai im lặng, chỉ xin y tá cho mình được ôm con một lát rồi nhờ mẹ ruột đón về. Không ai ngờ, đằng sau sự bình thản ấy là một cơn sóng ngầm dữ dội.

    Tối hôm đó, khi còn nằm theo dõi tại bệnh viện, Mai nhận được một tin nhắn ẩn danh: “Nếu chị muốn biết lý do thật sự khiến chồng chị ly hôn ngay sau sinh, hãy mở tệp đính kèm.”

    Tệp chứa hàng chục bức ảnh Tuấn tình tứ với một người phụ nữ – chính là Hạnh, bạn thân 10 năm của Mai. Không chỉ ngoại tình, họ còn bí mật dọn về sống chung trước khi Mai sinh.

    Nhưng điều khiến Mai lặng người hơn là một đoạn ghi âm:
    Giọng Tuấn vang lên rõ ràng:
    “Mai yếu đuối, không làm được gì đâu. Cứ để cô ta ký, anh sẽ giành quyền nuôi con. Hạnh không muốn phải nuôi con người khác.”

    Mai siết chặt điện thoại. Lần đầu tiên sau ba ngày sinh con, cô khóc. Nhưng chỉ trong vài phút. Lau nước mắt, cô mở laptop. Từng thao tác gõ phím chính xác, dứt khoát. Cô gửi đi một email duy nhất – email mà chỉ ít người biết cô có quyền truy cập.

    Đêm đó, chính hành động âm thầm của Mai đã khiến cuộc đời Tuấn đảo lộn chỉ sau 24 giờ…

    Sáng hôm sau, khi Mai vừa được xuất viện, trên mạng xã hội của công ty Tuấn bỗng xuất hiện một bài đăng bất thường: bằng chứng ngoại tình, lời nói xúc phạm vợ mới sinh và cả lời tuyên bố muốn cướp quyền nuôi con. Tất cả đều được đăng từ tài khoản quản trị cấp cao – vị trí mà Tuấn không ngờ Mai vẫn giữ quyền truy cập vì cô từng là người phụ trách truyền thông trước khi nghỉ thai sản.

    Những hình ảnh và đoạn ghi âm lan truyền với tốc độ khủng khiếp. Công ty vốn đề cao đạo đức nhân sự, đặc biệt là các vị trí quản lý như Tuấn. Chỉ trong vài giờ, ban lãnh đạo triệu tập cuộc họp khẩn. Đến trưa, Tuấn bị đình chỉ công tác, yêu cầu giải trình.

    Anh ta hoảng loạn gọi liên tục cho Mai, nhưng cô tắt máy.

    Khi Tuấn vừa vội vã rời buổi họp, thì những người thân trong gia đình hai bên cũng đồng loạt gọi hỏi tội. Mẹ Tuấn tức giận đến mức thẳng tay ném điện thoại vào mặt anh khi biết con dâu vừa sinh đã bị ép ly hôn.

    “Cậu còn là con người không? Con bé suýt mất mạng trên bàn mổ vì đẻ khó cho cháu tôi đấy!” – bà hét lên.

    Cay đắng hơn, Hạnh cũng biến mất ngay trong buổi chiều hôm đó. Cô ta chặn mọi liên lạc, để lại duy nhất một tin nhắn:
    “Anh tự lo đi. Em không muốn dính vào scandal này.”

    Tuấn như người từ thiên đường rơi xuống vực. Anh ta chạy đến bệnh viện tìm Mai thì được biết cô đã xuất viện từ sáng. Về nhà mẹ vợ – cũng không có. Cuối cùng, khi anh đứng trước căn hộ chung của hai người, chìa khóa không còn mở được nữa.

    Mai đã thay ổ khóa.

    Trên cửa dán một tờ giấy nhỏ, chữ viết nắn nót:
    Ly hôn theo yêu cầu của anh. Con tôi – tôi tự nuôi. Chúng tôi không liên quan gì đến anh nữa.

    Tuấn đập cửa, vừa khóc vừa gọi tên Mai. Nhưng cô không xuất hiện.

    Thực tế, hành động của Mai không phải để trả thù. Cô đơn giản muốn đưa sự thật ra ánh sáng, để bảo vệ quyền làm mẹ của mình. Cô hiểu rất rõ: nếu im lặng ký đơn, Tuấn hoàn toàn có thể dùng tình trạng sức khỏe và tài chính để giành quyền nuôi con. Anh ta đã tính toán như vậy.

    Nhưng Mai – vốn là người sắc sảo trong công việc – không hề yếu đuối như anh nghĩ.
    Cô đã âm thầm chuẩn bị cho tình huống xấu nhất từ khi linh cảm Tuấn thay đổi. Và email đêm qua chỉ là bước đầu.

    Cô làm việc với luật sư, cung cấp bằng chứng ngoại tình – yếu tố khiến Tuấn mất lợi thế trong tranh chấp quyền nuôi con. Cô tìm nhà mới, chuyển tạm về nhà mẹ đẻ để dưỡng sức.

    Khi mọi thứ đã ổn thỏa, Mai bế con bước ra ban công, hít một hơi dài.
    Cô biết, bão tố thật sự… mới chỉ bắt đầu.

    Ba ngày sau scandal, Tuấn như cái xác biết đi. Anh bị công ty yêu cầu nghỉ việc để phục vụ điều tra nội bộ, các đối tác yêu cầu hủy hợp đồng. Uy tín, sự nghiệp và cả hình ảnh gia đình gương mẫu mà anh luôn khoe khoang… sụp đổ hoàn toàn.

    Tối hôm đó, Tuấn tìm đến nhà mẹ Mai. Anh đứng trước cổng gần một giờ, tay run run bấm chuông. Mẹ Mai mở cửa, nhìn anh bằng ánh mắt căm phẫn.

    “Về đi. Nhà này không chào đón cậu.”

    “Con xin bác… cho con gặp Mai một chút. Con sai rồi… Con hối hận lắm.”

    Nhưng Mai, đang bế con bên trong, nghe toàn bộ. Cô im lặng không bước ra.
    Tuấn quỳ xuống trước cổng, gào lên:
    “Mai! Anh xin lỗi! Cho anh gặp con một lần thôi!”

    Lời nói nghẹn đi giữa đêm. Hàng xóm kéo nhau ra xem. Nhưng Mai vẫn đứng yên sau cánh cửa. Không phải vì căm hận, mà vì cô biết: đây là điều Tuấn phải đối diện để hiểu nỗi đau mà cô từng chịu.

    Cuối cùng, chính mẹ Mai là người đóng cổng lại:
    “Cậu về đi. Con gái tôi mới sinh cần yên ổn. Đừng làm phiền nữa.”

    Tuấn gục xuống.

    Vài tuần sau, khi Mai hồi phục, luật sư gọi báo: Tuấn đã nộp đơn phản hồi, xin được hoà giải, thậm chí muốn rút đơn ly hôn. Nhưng Mai từ chối.
    Cô viết một lá thư gửi Tuấn:

    “Em không hận. Nhưng cũng không thể quay lại. Ngày anh đưa em tờ ly hôn ở bệnh viện, em đã chết đi một lần rồi. Lần này, em chọn sống cho mình và con.”

    Tuấn đọc thư, nước mắt rơi. Anh cố cầu xin được gặp con. Cuối cùng, vì nghĩ đến tương lai đứa bé, Mai đồng ý cho Tuấn gặp một lần, nhưng chỉ dưới sự giám sát của luật sư.

    Trong buổi gặp ấy, Tuấn run rẩy nhìn đứa trẻ bé xíu đang ngủ trong tay Mai.
    “Anh xin lỗi… Anh không xứng làm bố.”

    Mai khẽ ôm con chặt hơn, đáp:
    “Anh đã có lựa chọn của mình. Còn em, em sẽ bảo vệ con bằng tất cả những gì em có.”

    Buổi gặp kéo dài 20 phút. Đó cũng là lần duy nhất Tuấn được nhìn con trong suốt nhiều tháng sau đó.

    Một năm trôi qua. Mai trở lại công việc, mạnh mẽ và bình thản hơn bao giờ hết. Con trai cô khỏe mạnh, kháu khỉnh. Thi thoảng Tuấn gửi tiền chu cấp, nhưng không bao giờ dám đòi hỏi điều gì. Anh hiểu, có những sai lầm… phải trả giá cả đời.

    Còn Mai, mỗi tối nhìn con ngủ, đều tự nhủ:
    “Ngày ấy, ký vào tờ đơn ly hôn không phải là kết thúc. Đó là lúc mẹ con mình bắt đầu một cuộc đời mới.”

    Hồi kết – và cũng là khởi đầu cho một người phụ nữ mạnh mẽ bước ra khỏi tổn thương để sống cuộc đời xứng đáng.

  • Nửa đêm bố chồng “m/ất t/ích”, hóa ra ông âm thầm sang phòng giúp việc lúc nửa đêm để bàn chuyện này

    Tôi năm nay 35 tuổi, sống cùng chồng và bố chồng trong một căn nhà ba tầng ở vùng ven thành phố. Mẹ chồng mất đã nhiều năm, bố chồng từ đó dọn về ở với vợ chồng tôi để tiện chăm sóc. Ông đã 74 tuổi, từng bị một cơn tai biến nhẹ khiến trí nhớ suy giảm đôi chút. Tuy vẫn tự sinh hoạt được, nhưng bác sĩ khuyên gia đình nên có người để ý thường xuyên.

    Vì công việc bận rộn, tôi không thể ở nhà cả ngày. Chồng tôi lại làm xây dựng, đi sớm về khuya. Vậy nên hơn hai tháng trước, chúng tôi thuê một người giúp việc ở lại. Cô ấy khoảng 50 tuổi, hiền lành, từng làm điều dưỡng ở viện dưỡng lão nên khá hiểu người già. Ngay từ những ngày đầu, cô đã rất chu đáo: pha trà cho bố chồng, dìu ông đi bộ quanh sân, nhắc ông uống thuốc đúng giờ.

    Tôi biết ơn điều đó, nhưng đôi khi vẫn có cảm giác khó diễn tả. Cái cảm giác mơ hồ của một người phụ nữ khi trong nhà có thêm một người phụ nữ khác, dù hơn mình cả chục tuổi. Những lúc tan làm về, bắt gặp cảnh hai người ngồi trò chuyện ngoài hiên, hay cô đang đỡ ông bước lên bậc thềm, tôi có chút gợn nhỏ trong lòng. Không phải nghi ngờ, chỉ là… một cảm giác khó nói.

    Tôi không ngờ rằng chính cảm giác ấy sẽ đẩy tôi vào một đêm hoảng loạn, khiến tôi suýt mắc sai lầm.


    1. NỬA ĐÊM KHÔNG THẤY BÓNG DÁNG ÔNG

    Hôm đó gần 1 giờ sáng, tôi dậy uống nước. Khi đi ngang phòng bố chồng, tôi thấy cửa mở hé — điều chưa từng xảy ra. Tôi đẩy cửa vào, không thấy ông đâu. Giường trống trơn, phòng tối om, không một tiếng động.

    Một cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.

    Tôi lập tức đi tìm.

    Tầng một — không có.

    Tầng hai — không.

    Sân sau — trống.

    Mỗi bước chân của tôi càng lúc càng gấp. Tim đập thình thịch. Những câu chuyện về người già lẫn đi lang thang trong đêm bất giác ùa về khiến tôi muốn ngã quỵ.

    Tôi chạy lên tầng ba, bật hết đèn hành lang.

    Và rồi…

    Khi đến gần phòng người giúp việc, tôi khựng lại.

    Đèn trong phòng cô ấy… sáng.

    Giờ này đáng lẽ cô đã ngủ sâu.

    Một suy nghĩ bản năng, rất nhanh, rất gai góc vụt qua đầu tôi:

    “Bố chồng… ở trong phòng cô ấy sao?
    Giữa đêm?”

    Tôi lập tức gạt suy nghĩ ấy sang một bên, tự nhủ mình đừng vớ vẩn. Nhưng lòng tôi vẫn cứ nghẹn lại.

    Tôi đặt tay lên nắm cửa. Cửa chỉ khép hờ.

    Tôi hít sâu, đẩy vào.


    2. CẢNH TƯỢNG KHIẾN TÔI SỮNG SỜ

    Ánh đèn vàng hắt xuống căn phòng nhỏ.

    Và ngay trước mắt tôi—

    Bố chồng đang ngồi trên giường của người giúp việc.
    Còn cô giúp việc đứng ngay cạnh, một tay đỡ lưng ông.

    Cả hai đều giật mình nhìn tôi.

    Giống như vừa bị bắt gặp điều gì đó không nên bị nhìn thấy.

    Tôi chết lặng.

    Tai ù đi.

    Tôi chỉ nói được một câu, giọng run rẩy:

    — “Sao bố lại ở đây?”

    Bố chồng né ánh mắt, còn cô giúp việc hơi cúi mặt, bàn tay vẫn giữ chặt lấy vai ông.

    Bầu không khí đặc quánh lại, nặng trịch.

    Trong đầu tôi, hàng loạt suy nghĩ hỗn loạn xoáy qua. Tôi muốn nói thêm, muốn hỏi nữa, nhưng cổ họng như nghẹn cứng.

    Cuối cùng, người giúp việc lên tiếng.

    — “Không phải như chị nghĩ đâu…”

    Giọng cô thật, nhưng run.

    Tôi siết tay lại.

    — “Vậy chuyện gì xảy ra?”


    3. SỰ THẬT LÀM TÔI KHỰNG LẠI

    Cô kể:

    — “Nửa đêm em nghe tiếng động mạnh ngoài hành lang. Em mở cửa xem thì thấy bố đang đứng bám vào tường, thở mệt, mặt tái đi. Bố bảo ngực đau nhưng sợ gọi anh chị. Em vội dìu bố vào phòng em vì gần nhất, tránh ông ngã. Em đo huyết áp bằng máy em mang theo từ quê. Huyết áp bố hơi thấp nên em bắt bố ngồi lại nghỉ.”

    Cô chỉ tay về phía bàn.

    Trên đó là:

    máy đo huyết áp,

    chai dầu nhỏ,

    cốc nước ấm còn bốc hơi.

    Không phải dấu hiệu của điều gì mờ ám.

    Mà là của một người đang chăm sóc một người già yếu.

    Bố chồng tôi lên tiếng, giọng nhỏ:

    — “Bố… sợ làm phiền con… nên bố không gọi.”

    Chỉ một câu thôi, mà tôi thấy như có thứ gì chạm mạnh vào ngực mình.

    Tôi cúi đầu, cảm giác xấu hổ tràn lên mặt. Mình đã nghĩ gì thế này? Mình đã nghi ngờ điều gì cơ chứ?

    Tôi bước lại, đỡ bố về phòng.

    Người giúp việc đi sau, vẫn lặng lẽ. Không trách, không giải thích nhiều, chỉ làm đúng những gì cô phải làm.

    Khi bố đã nằm xuống, cô pha thêm một cốc nước gừng nóng đặt lên bàn rồi bước nhẹ ra ngoài.

    Tôi đứng lại trước cửa phòng rất lâu, cảm giác bối rối và tội lỗi đan xen.


    4. LỜI XIN LỖI KHÓ THỐT THÀNH LỜI

    Sáng hôm sau, khi mọi chuyện yên ổn, tôi xuống bếp. Người giúp việc đang gọt rau, ánh nắng chiếu lên đôi bàn tay gầy nhưng nhanh nhẹn.

    Tôi đứng trước mặt cô và nói:

    — “Tối qua… tôi xin lỗi.”

    Cô ngước lên, ngạc nhiên:

    — “Chị ơi, em không trách gì đâu.”

    Tôi lắc đầu:

    — “Tôi đã nghĩ không đúng.
    Tôi xin lỗi vì điều đó.”

    Cô mỉm cười hiền, nụ cười khiến lòng tôi nhói:

    — “Người già mà chị. Ai chăm lâu cũng thương như người nhà. Tối qua em chỉ làm việc em phải làm thôi.”

    Lời nói giản dị, mà tôi thấy nghẹn lại.

    Có những người thật sự tốt theo cách âm thầm đến mức ta không nhận ra cho đến khi đứng trước sự thật.


    5. NHỮNG GÌ TÔI NGHĨ SAU ĐÊM ẤY

    Đêm ấy, khi mọi người ngủ rồi, tôi nằm mà không sao chợp mắt.

    Tôi nhận ra:

    Tôi luôn xem người giúp việc chỉ là người làm công.

    Tôi chưa từng nghĩ họ có thể gánh vác phần trách nhiệm nặng nề nhất.

    Tôi chưa từng thực sự hiểu sự quan trọng của họ đối với những người già trong nhà.

    Và tệ nhất — tôi từng hoài nghi họ bằng ánh mắt đầy định kiến.

    Nếu tối đó cô ấy không nghe tiếng động… nếu cô ấy không thức giấc… nếu bố chồng tôi thực sự ngã…

    Tôi không dám tưởng tượng.

    Tôi bật khóc, một tiếng khóc nhẹ nhưng dai dẳng.

    Không phải vì sợ hãi.

    Mà là vì xấu hổ. Vì thương. Và vì biết ơn.


    6. SAU ĐÓ, GIA ĐÌNH TÔI THAY ĐỔI

    1. Tôi dành nhiều thời gian cho bố hơn

    Mỗi sáng đều hỏi thăm, mỗi tối đều pha trà ngồi cùng ông một lúc. Chỉ vài việc nhỏ thôi mà ông vui thấy rõ.

    2. Tôi để ông biết rằng gọi tôi không bao giờ là phiền

    Tôi đặt chuông báo cạnh giường, mua thiết bị đo huyết áp tự động, dặn ông rằng bất cứ lúc nào cần, chỉ cần gọi.

    3. Tôi trân trọng người giúp việc hơn

    Không còn nghĩ cô ấy chỉ là lao động trong nhà. Cô ấy là người tôi có thể tin tưởng, là một phần trong vòng an toàn của gia đình.

    Tôi dọn cho cô phòng tốt hơn, tăng thêm lương, hỏi han cô thường xuyên hơn.

    Nhiều buổi chiều, tôi nhìn thấy bố và cô giúp việc đi bộ dưới ánh nắng nhạt. Ông cười, còn cô nói chuyện chậm rãi, kiên nhẫn.

    Một cảnh bình yên đến lạ.


    7. KẾT – BÀI HỌC ĐỔI LẤY TỪ MỘT ĐÊM HOẢNG LOẠN

    Đêm bố chồng “mất tích” đã dạy tôi một bài học quan trọng:

    Già đi không chỉ là yếu đi — mà còn là cô đơn, sợ phiền người khác, sợ trở thành gánh nặng.
    Và người giúp việc đôi khi không chỉ là nhân công, mà còn là người cứu gia đình mình vào những khoảnh khắc bạn không hề nhìn thấy.

    Nếu không có cô ấy đêm đó, có lẽ điều tôi phải đối mặt đã hoàn toàn khác.

    Và từ đó, tôi biết rằng có những khoảnh khắc tưởng là hiểu lầm, nhưng lại trở thành điều khiến mình mở mắt nhìn đời một cách tử tế hơn.

  • Người đàn ông giàu có đến thăm m;/ộ con gái mình vào mỗi cuối tuần, cho đến một ngày nọ, bỗng có bé gái nghèo khổ xuất hiện

    Ông Dũng – một doanh nhân giàu có có tiếng trong vùng – suốt ba năm trời đều đến thăm mộ con gái vào mỗi cuối tuần.

    Con gái ông – bé Thảo, 10 tuổi – mất trong một vụ tai nạn giao thông mà xe gây tai nạn bỏ trốn, không tìm được tung tích.
    Từ ngày đó, ông Dũng sống vật vờ như cái bóng.

    Hôm ấy, trong lúc ông đang lau bia mộ, bỗng một bé gái gầy gò, mặt lem nhem đất, tay cầm bịch bánh mì khô, đứng cách ông vài mét, chỉ thẳng vào bia:

    “Chú ơi… chị này sống gần nhà con mà. Chị hay đứng ở bờ sông, không nói gì hết.”

    Ông Dũng giật mình, tim như ngừng đập.

    Ông hỏi dồn:

    “Con… con thấy rõ không?”
    “Dạ, ngày nào con cũng thấy. Chị đứng ngay gốc xoài ở sau nhà con.”

    Ông Dũng vội vàng nắm tay bé gái:

    “Dẫn chú tới đó!”


    Khi tới nơi… ông Dũng chết lặng.

    Ngôi nhà bé gái dẫn ông tới là một căn nhà cấp bốn xiêu vẹo. Sau nhà đúng là có một gốc xoài lớn, bên cạnh là bờ sông nhỏ.

    Nhưng điều khiến ông Dũng rụng rời… là bức tranh treo trước sân.

    Một bức tranh màu nước cũ kỹ vẽ một bé gái mặc đúng chiếc váy trắng mà Thảo mặc hôm tai nạn xảy ra.

    Ông đứng không vững. Tay run lên:

    “Sao… sao con có bức này?”

    Bé gái cúi đầu:

    “Không phải của con. Chị đứng ở gốc xoài đưa cho con… rồi biến mất.”

    Ông Dũng cảm giác lạnh buốt sống lưng.


    Bà chủ nhà bước ra, và câu chuyện khiến ông bủn rủn.

    Bà chủ nghèo, dáng khắc khổ, nhận ông vào nhà. Nghe ông hỏi, bà kể:

    “Thật ra… tôi hay thấy một bé gái lảng vảng ngoài bờ sông từ hơn một năm nay.
    Người ta tưởng con tôi tưởng tượng, nhưng tôi thì thấy thật.
    Nó đứng đó, xanh xao, như ngóng ai.

    Mãi hôm trước tôi nhìn kỹ… mới nhận ra con bé không có… bóng.”

    Ông Dũng ngồi sụp xuống.

    Bà chủ run run mở chiếc hộp gỗ:

    “Cách đây ba năm, tôi nhặt được cái này trôi từ sông vào… Nhưng nghèo quá, tôi không dám mang đi trình báo.”

    Bên trong là:

    Một chiếc vòng tay bạc có khắc chữ Thảo

    Một mảnh áo váy rách

    Và một tờ giấy xét nghiệm ADN của một phòng khám tư, góc giấy bị rách nhưng vẫn đọc được tên bố mẹ.

    Tên người cha…
    Chính là ông Dũng.

    Ông Dũng tái mét, đôi mắt đỏ hoe.

    “Thảo… đã cố quay về tìm ba suốt ba năm qua…
    Mà ba thì chỉ biết đứng trước một nấm mồ rỗng…”

    Vụ tai nạn năm ấy, thi thể bé gái được nhận dạng sai vì cùng chiếc váy trắng. Con ông trôi xuống sông, kẹt vào khu vực bờ sau nhà người phụ nữ nghèo này.

    Bé gái nghèo sụt sịt hỏi:

    “Chú… chú có đón chị ấy về nhà không?
    Chị bảo chị lạnh lắm…”

    Ông Dũng ôm mặt bật khóc.

  • Quá tuyệt vọng vì cần phải trả tiền thay thận cho cha, cô sinh viên nghèo đã chọn qua đêm với ông trù;/m buôn gỗ để đổi lấy 1 tỷ

    Lan – sinh viên năm 3 ngành Y – đã chạy vạy khắp nơi để cứu cha đang nằm viện chờ thay thận.
    Nhà chỉ còn mẹ già và đứa em trai 10 tuổi. Cô đã gõ cửa từng nhà, từng quỹ từ thiện nhưng 1 tỷ với cô là con số không tưởng.

    Cho đến khi ông Trần Đức Hào, một ông trùm buôn gỗ lớn ở Tây Nguyên – người mà Lan từng quen biết khi đi làm thêm – chủ động nhắn:

    “Qua với anh một đêm. Sáng mai anh chuyển đủ 1 tỷ.”

    Lan khóc suốt cả buổi tối. Nhưng cha cô chỉ còn vài ngày.
    Cuối cùng, cô chấp nhận.

    Và đúng như lời hứa, 1 tỷ lập tức được chuyển vào tài khoản bệnh viện.
    Ca phẫu thuật của cha cô được sắp xếp ngay.


    **Một tuần sau, Lan đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe để chuẩn bị hiến thận cho cha.

    Nhưng bác sĩ vừa mở hồ sơ của cô… đã sững người.**

    Bác sĩ Minh – người theo dõi bệnh tình của cha Lan – nhìn kết quả xét nghiệm máu của Lan hồi lâu, rồi hỏi chậm rãi:

    “Lan… em đã làm gì trong tuần vừa rồi chưa?”

    Lan hoảng:

    “Không… em chỉ làm hồ sơ ghép thận. Có chuyện gì vậy bác sĩ?”

    Ông Minh đặt tờ giấy xét nghiệm xuống bàn, giọng nghẹn lại:

    “Em… không thể hiến thận được nữa.
    Lan, em đã mắc… HIV giai đoạn cửa sổ.”

    Lan đứng chết lặng, hai chân mềm nhũn.

    “Không thể nào… không thể nào…”

    Bác sĩ tiếp:

    “Kết quả vừa đủ dấu hiệu cho thấy phơi nhiễm mới xảy ra trong mức 7–14 ngày.”

    Đúng bằng khoảng thời gian cô qua đêm với ông Hào.

    Lan bật khóc, toàn thân run rẩy:

    “Không… cháu chỉ… cháu chỉ qua đêm với một người thôi… Không thể… Không thể…”

    Bác sĩ Minh thở dài:

    “Người đó… có thể đang là nguồn bệnh.”


    **Lan lao ra khỏi bệnh viện, gọi liên tục cho ông trùm Hào.

    Nhưng điện thoại đã… tắt máy.**

    Cô đến tận biệt thự của ông ta.
    Cổng khóa. Bảo vệ nhìn Lan rồi lắc đầu:

    “Ông chủ đi nước ngoài ba ngày trước rồi.
    Sao tự nhiên đi gấp quá, tui cũng không biết.”

    Lan gần như gào lên:

    “Anh ấy có bệnh không? Anh có biết gì không???”

    Người bảo vệ im lặng hồi lâu rồi đáp:

    “Chỉ biết… gần đây ổng hay vô viện lén lút.
    Có bữa nghe thấy bác sĩ nói gì đó… miễn dịch thấp, cần dùng thuốc đều…”

    Lan ngã quỵ xuống bậc thềm.


    Nhưng cú twist cuối mới là điều khiến mọi thứ bùng nổ.

    Ba ngày sau, công an đến bệnh viện.
    Lan được mời lên làm việc.

    Hóa ra ông trùm gỗ Hào đang bị truy nã tạm thời, vì liên quan đường dây vận chuyển gỗ lậu và buôn lâm sản trái phép.
    Trong hồ sơ khám sức khỏe của ông ta, có ghi chú mờ:

    “Đang điều trị ARV – HIV dương tính.”

    Lan nhìn dòng chữ ấy, các đầu ngón tay lạnh buốt.

    Một cán bộ điều tra nói nhỏ:

    “Chúng tôi nghi ngờ ông ta cố ý lây bệnh cho nhiều cô gái trẻ.
    Em không phải nạn nhân duy nhất…”

    Lan ôm mặt, bật khóc như đứa trẻ.

    1 tỷ đã cứu cha cô—nhưng đổi lại là cả tương lai của cô đời.

    Câu hỏi duy nhất vang lên trong đầu Lan:

    “Nếu ngày đó mình có thêm một lựa chọn khác… liệu mình vẫn phải trả giá tàn nhẫn đến vậy?”

  • Ra mắt nhà bạn trai, tôi khiến cả nhà h;oảng h;ồ;n khi giới thiệu làm nghề trang điểm… th;i h;à;i

    Tôi tên là Lan, 26 tuổi, sống ở một con hẻm nhỏ quận Bình Thạnh, Sài Gòn. Ban ngày tôi làm trang điểm cho người sống – những cô dâu, diễn viên, hay khách hàng muốn đẹp hơn trong đám cưới, tiệc tùng. Nhưng ban đêm, tôi lại bước vào thế giới khác hẳn: tắm rửa, trang điểm cho người chết. Công ty tang lễ mà tôi làm việc chuyên cung cấp dịch vụ “làm đẹp cuối cùng” – để người ra đi được ra đi thật đẹp, thật thanh thản.

    Công việc này không phải ai cũng chịu nổi. Tôi từng thấy người ta khóc ngất khi nhìn con mình nằm im trên bàn lạnh, nhưng sau khi tôi hoàn thành, họ lại ôm nhau khóc vì “con mình đẹp quá, như đang ngủ”. Tôi làm việc này đã ba năm, quen với mùi formaldehyde, quen với những đôi mắt vô hồn, và quen với việc phải thì thầm “chị ơi, chị đẹp lắm, đi bình an nhé”.

    Tôi gặp Minh – người yêu tôi – trong một buổi chụp ảnh cưới cho bạn. Anh ấy là kỹ sư xây dựng, hiền lành, cười tươi như nắng. Chúng tôi yêu nhau được tám tháng, rồi anh ấy muốn đưa tôi về ra mắt gia đình. Nhà anh ở quận 7, một căn nhà phố khang trang, bố mẹ anh làm kinh doanh, em gái còn học đại học.

    Tối hôm đó, tôi mặc áo dài trắng tinh khôi, trang điểm nhẹ nhàng, tay cầm hộp bánh trung thu (dù không phải mùa). Bữa cơm gia đình ấm cúng, cá kho tộ thơm lừng, canh chua bông điên điển. Mẹ Minh rất quý tôi, cứ hỏi han đủ thứ: “Con làm nghề gì vậy Lan?”. Tôi mỉm cười, nghĩ rằng nên thành thật ngay từ đầu, không giấu diếm gì cả.

    “Con làm trang điểm ạ. Ban ngày trang điểm cho cô dâu, ban đêm thì… trang điểm cho người đã mất. Cũng tắm rửa, thay quần áo, làm đẹp cho họ trước khi nhập quan.”

    Cả bàn ăn im phăng phắc. Bố Minh đang gắp miếng thịt, tay khựng lại. Mẹ Minh há miệng, đôi mắt trợn tròn. Em gái Minh thì thét lên một tiếng nhỏ rồi che miệng. Minh ngồi bên cạnh tôi, mặt tái mét, cố cười gượng: “Mẹ… mẹ đừng lo, Lan làm rất chuyên nghiệp…”.

    Nhưng không khí đã chết lặng. Mẹ Minh lắp bắp: “Trời ơi… con… con làm… tắm rửa cho người chết á?”. Tôi gật đầu, nhẹ nhàng kể thêm: “Dạ, con làm để họ ra đi đẹp đẽ, không bị hư hao. Nhiều gia đình còn cảm ơn con vì người thân họ trông như đang ngủ thôi ạ”.

    Bữa cơm kết thúc trong im lặng. Mẹ Minh chỉ nói một câu: “Con về nghỉ ngơi đi, mai mẹ gọi lại”. Tôi rời nhà Minh mà lòng nặng trĩu, nghĩ chắc hết rồi, ai mà dám lấy con gái làm nghề “làm đẹp cho người chết”.

    Sáng hôm sau, chưa đầy 8 giờ, điện thoại tôi rung liên hồi. Là mẹ Minh. Giọng bà run run nhưng đầy quyết đoán: “Lan ơi, mẹ với bố vừa bàn xong. Mẹ muốn hỏi cưới con ngay tuần này luôn. Đừng để lâu, kẻo… kẻo người ta nghĩ lung tung. Con chịu khó về nhà mẹ một chuyến nhé, mẹ đang chuẩn bị lễ vật đây”.

    Tôi sững sờ, tay cầm điện thoại mà không tin vào tai mình. “Dạ? Cô… cô nói thật ạ?”

    “Thật chứ! Mẹ sợ lắm. Mẹ nghĩ, nếu con làm nghề đó mà còn đẹp người đẹp nết thế này, thì con là phúc đức lớn của nhà mình rồi. Người chết còn nhờ con làm đẹp, huống chi người sống. Mẹ không muốn để con đi mất. Mẹ sợ… nếu không cưới gấp, con sẽ bị người ta chê bai, rồi con buồn, rồi… rồi con bỏ nghề, rồi… rồi con đi theo ai đó khác. Không được! Phải cưới ngay!”

    Tôi bật cười, nước mắt lăn dài. Hóa ra, chỉ vì một câu nói thật lòng, cả nhà Minh lại sợ tôi… “bị ma ám” hay “bị cô hồn ghen tị”, nên vội vàng sắm lễ hỏi cưới để “trấn an” và giữ tôi lại. Họ bảo, nghề của tôi là nghề “gần với thần linh”, là phúc đức, là may mắn cho con cháu sau này.

    Tuần sau, nhà trai mang tráp lễ đến nhà tôi. Mẹ Minh cười tươi rói, ôm tôi thật chặt: “Con dâu mẹ ngoan lắm. Từ nay con cứ làm nghề của con, mẹ sẽ cầu phúc cho con mỗi ngày. Nhưng nhớ về nhà ăn cơm thường xuyên nhé, đừng để mẹ lo”.

    Và cứ thế, tôi – cô gái từng bị cả nhà người yêu sợ xanh mặt – lại trở thành “báu vật” của gia đình chồng tương lai. Đời đôi khi kỳ lạ thật, chỉ một câu nói chân thật lại mở ra cả một hạnh phúc bất ngờ.

  • Giá vàng hôm nay 11/12/2025: Trời ơi cứ ngỡ đang mơ, ‘phép màu’ đã xảy ra rồi bà con ơi

    Giá vàng miếng tăng mạnh.

    Giá vàng miếng đồng loạt tăng phi mã so với sáng hôm qua và giao dịch ở mức cao. Giá vàng nhẫn tăng – giảm trái chiều ở các thương hiệu. Giá vàng thế giới tăng.

    Giá vàng trong nước hôm nay

    Các thương hiệu SJC, DOJI, PNJ, Bảo Tín Minh Châu, Phú Quý đồng loạt tăng phi mã so với sáng hôm qua, giao dịch ở mức cao nhất là 152,7 triệu đồng/lượng ở chiều mua vào và đều có giá bán ra là 154,7 triệu đồng/lượng.

    Riêng thương hiệu Phú Quý có giá mua vào thấp hơn các thương hiệu khác, giao dịch ở mức 151,7 triệu đồng/lượng mua vào và giá bán ra bằng các thương hiệu khác.

    Giá vàng nhẫn hôm nay (11-12) tăng – giảm trái chiều ở các thương hiệu, mức tăng – giảm cao nhất là 1 triệu đồng/lượng. Các thương hiệu vàng nhẫn niêm yết mức giá cao nhất là 153,5 triệu đồng/lượng bán ra.

    Cụ thể, SJC niêm yết giá vàng nhẫn ở mức 149,6 triệu đồng/lượng mua vào và 152,1 triệu đồng/lượng bán ra (tăng 1 triệu đồng/lượng so với hôm qua ở cả 2 chiều).

    Vàng nhẫn DOJI và vàng nhẫn PNJ đều giao dịch ở ngưỡng 149,5 triệu đồng/lượng mua vào và 152,5 triệu đồng/lượng bán ra (bằng giá hôm qua ở cả 2 chiều).

    Vàng nhẫn thương hiệu Bảo Tín Minh Châu niêm yết ở mức 150,5 – 153,5 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), bằng giá hôm qua ở cả 2 chiều.

    Vàng nhẫn Phú Quý giao dịch ở ngưỡng 149,8 triệu đồng/lượng mua vào và 152,8 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 700.000 đồng/lượng so với giá hôm qua ở cả 2 chiều.

    Giá vàng thế giới hôm nay

    Trên thị trường vàng thế giới, giá vàng giao ngay hôm nay tăng so với giá sáng hôm qua, niêm yết quanh ngưỡng 4.229,5 USD/ounce (tương đương 135,1 triệu đồng/lượng quy đổi theo tỷ giá Vietcombank, chưa thuế, phí).

    Giá vàng thế giới nhìn chung tăng giá 85,6 USD/ounce, tương đương tăng 2,07% nếu tính trong vòng 30 ngày qua.

    Hiện tại, vàng thế giới thấp hơn khoảng 19,6 triệu đồng/lượng so với giá vàng trong nước.

    Sau khi Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) thực hiện mức cắt giảm lãi suất 25 điểm cơ bản mà thị trường đã dự đoán rộng rãi, Chủ tịch Fed Jerome Powell cho biết theo quan điểm của ông, ngân hàng trung ương đã đạt được mức lãi suất trung tính, và dù việc tăng lãi suất không phải là kịch bản cơ bản của bất kỳ ai, những đợt cắt giảm tiếp theo sẽ cần được biện minh bằng các dữ liệu mới.

    Ngay từ đầu, Powell được hỏi liệu việc bổ sung cụm từ “đang xem xét mức độ và thời điểm của các điều chỉnh bổ sung” trong tuyên bố có nghĩa là Fed hiện đang tạm dừng hay không.

    “Đúng vậy, các điều chỉnh trong tháng 9 đưa chính sách của chúng tôi vào trong phạm vi rộng của các ước tính về mức trung tính,” ông Powell trả lời. “Chúng tôi sẽ đánh giá cẩn thận các dữ liệu sắp tới. Ngoài ra, tôi cũng lưu ý rằng, kể từ tháng 9, chúng tôi đã giảm lãi suất chính sách 75 điểm cơ bản, và 175 điểm cơ bản kể từ tháng 9 năm ngoái, nên lãi suất Fed hiện nằm trong phạm vi rộng của các ước tính về giá trị trung tính và ở vị thế tốt để chờ xem nền kinh tế diễn biến như thế nào”.

    Về Bản tóm tắt dự báo kinh tế (SEP) cập nhật cho thấy, tăng trưởng năm 2026 cao hơn mức ước tính hiện tại 1,7% cho năm 2025, Powell cho biết việc chính phủ liên bang mở cửa trở lại sau thời gian đóng cửa là lý do quan trọng. “Bạn có thể chuyển 0,2% sang năm tới, vì vậy nó có thể là 1,9% hoặc 2,1%. Chính sách tài khóa sẽ hỗ trợ và chi tiêu cho trí tuệ nhân tạo sẽ tiếp tục, người tiêu dùng cũng tiếp tục chi tiêu, vì vậy có vẻ như kịch bản cơ bản sẽ là tăng trưởng vững chắc trong năm tới”, ông Jerome Powell cho biết thêm.

    Giữa lúc dư luận suy đoán về việc Trump sẽ bổ nhiệm ai thay Powell vào mùa xuân năm 2026, Powell cũng được hỏi ông muốn di sản của mình là gì. “Tôi thực sự muốn bàn giao công việc này cho người kế nhiệm trong bối cảnh nền kinh tế ở trạng thái thật sự tốt”, ông trả lời. “Đó là điều tôi muốn. Tôi muốn lạm phát được kiểm soát, giảm về 2%, và thị trường lao động vẫn mạnh”.

    “Tôi không có thời gian để nghĩ về những điều lớn hơn. Tôi hy vọng mình còn nhiều năm phía trước để lo những chuyện đó, nhưng hiện giờ vẫn còn rất nhiều việc phải làm”, ông nói thêm.

    Powell cũng từ chối một lần nữa khi được hỏi liệu ông có định ở lại Hội đồng Thống đốc Fed sau khi nhiệm kỳ Chủ tịch kết thúc hay không. “Một lần nữa, tôi tập trung vào thời gian còn lại trong nhiệm kỳ Chủ tịch của mình. Tôi không có gì mới để chia sẻ”, ông nói.

    Giá vàng tăng mạnh trong cuộc họp báo của Powell, với kim loại quý tăng từ mức thấp 4.185 USD ngay sau khi ông Powell kết thúc phần phát biểu chuẩn bị trước, lên đến 4.238 USD/ounce chiều cùng ngày.

  • 5 nốt ruồi “Đế Vương” càng già càng giàu: Ai có 1/5 cũng viên mãn cả đời, rất đáng chúc mừng

    Trong nhân tướng học những người có nốt ruồi ở vị trí này thường may mắn hơn người, không thành tỷ phú cũng là đại gia.

    Nốt ruồi trên trán

    Theo nhân tướng học, những người dù nam hay nữ nhưng nếu có nốt ruồi ở trên trán thường có số giàu có. Nếu như đó là người đàn ông có nốt ruồi trên trán sẽ là người rất may mắn trong tương lai. Hầu hết các nốt ruồi trên trán đều là nốt ruồi tốt lành. Đặc biệt, những người này vốn thông minh nên có số làm quan lớn.

    Những người đàn ông có nốt ruồi trên trán phía bên trái sẽ có con đường sự nghiệp rực rỡ, dễ dàng thăng tiến trong công việc và đạt được vinh hoa phú quý. Đặc biệt, những người đàn ông này có số mệnh đào hoa được nhiều phụ nữ yêu mến và có cơ hội lựa chọn được người phụ nữ phù hợp cho mình sống cuộc sống viên mãn.

    Nếu là nữ giới thì cũng là tướng vượng phu ích tử được chồng con yêu thương chiều chuộng cuộc sống của họ cực kỳ may mắn.

    Vị trí nốt ruồi may mắn

    Nốt ruồi bên trong cánh tay

    Trong nhân tướng học và tử vi học những người nào sở hữu nốt ruồi nằm bên trong cánh tay chính là một trong những nốt ruồi phát tài phát lộc. Trong tính cách phần lớn những người có nốt ruồi ở vị trí này thường là người có đầu óc thông minh, nhanh nhạy nên thường nắm giữ vị trí cao trong công việc. Do họ có tài có đức nên sớm muộn cũng giàu có tự mình tạo dựng được cơ đồ khiến người xung quanh phải vô cùng ngưỡng mộ.

    Nốt ruồi bên trong đùi

    Trong tử vi học nếu như một người có nốt ruồi nằm bên trong đùi thì đó có thể chính là may mắn của họ mang tới nhiều tài lộc trong cuộc sống. Những người có vị trí nốt ruòi này thường dễ dàng thành công trong sự nghiệp, giàu có hơn người và luôn biết cách vươn lên để đạt được kế hoạch đã đặt ra từ ban đầu. Họ là kiểu người sống có ý chí và mạnh mẽ quyết đoán.

    Khi được trao cơ hội, họ thường biết cách nắm bắt và nỗ lực hết mình để có thể thực hiện được lý tưởng, hoài bão của bản thân và giành những thành tích đáng ngưỡng mộ trong sự nghiệp. Đến tuổi trung niên, hầu hết người có nốt ruồi bên trong đùi đều thành đạt và sống vui vẻ bên tổ ấm của mình.

    Nốt ruồi đế vương càng già càng giàu

    Nốt ruồi ở lòng bàn chân

    Trong nhan tướng học khi một con người sở hữu nốt ruồi ở lòng bàn chân là sinh ra đã được hưởng vinh hoa phú quý. Trong học tập và trong công việc thì những người như vậy đều mang trong mình mệnh quý phú nên công danh, sự nghiệp lúc nào cũng vượt trội so với người khác.

    Bên cạnh đó, họ còn là người có khả năng kiềm chế mạnh nên thường được ngường xung quanh săn đón và có địa vị xã hội khá cao khiến ai cũng phải ngưỡng mộ những thành tựu mà họ đạt được.

    Nốt ruồi ở rốn

    Theo nhân tướng học, những người sở hữu nốt ruồi ở rốn thường gặp nhiều may mắn trên con đường công danh tiền tài. Đặc biệt, là trong công việc họ luôn có khẳ năng thương lượng giao dịch thuyết phục người khác. Nhờ được quý nhân phù trợ mà họ luôn có cách biến nguy thành an, biến xui xẻo thành may mắn.

    Những người phụ nữ có nốt ruồi nằm ở rốn cũng có tướng ích phu vượng tử, họ giúp chồng xây dựng sự nghiệp, sớm sinh quý tử và nuôi dạy con cái thành tài.

    *Thông tin mang tính tham khảo, chiêm nghiệm

  • Vì sao các cụ lại nói: ”Phụ nữ cúi đầu, đàn ông ưỡn ngực, một đời phú quý, nửa đời an nhàn?”

    Các cụ có câu: Phụ nữ cúi đầu, đàn ông ưỡn ngực là cả đời phú quý. Liệu có đúng không?

    Thế nào là phụ nữ cúi đầu?

    Thời xưa thì người phụ nữ lúc nào mang lại cảm giác dè dặt, kín đáo, đoan trang, cẩn trọng. Trong khi nói chuyện, người phụ nữ nếu cứ rướn cổ lên để nói sẽ khiến người khác cảm thấy kiểu ngạo, không có sự tôn trọng nên sẽ sinh ra cảm giác phản cảm.

    Nếu người phụ nữ hơi cúi đầu, mỉm cười thì đối phương sẽ cảm thấy sự khéo léo, dịu dàng, biết lắng nghe và thấu hiểu với người khác.

    Khi một người phụ nữ trò chuyện với người khác, đa phần đều hơi cúi đầu biểu thị sự khiêm nhường, thể hiện sự giáo dưỡng. Từ đó sẽ khiến cho đối phương cảm nhận được tương lai là người phụ nữ này sẽ trở thành người vợ vượng phu, tam tòng tức đức.

    Thời nay thì người phụ nữ có thành tựu, có nội hàm phong phú, biết khiêm tốn cũng thường sẽ cúi đầu. Từ đó dễ dàng thu hút được sự chú ý của đàn ông tốt.

    Thế nào là đàn ông ưỡn ngực?

    Đàn ông ưỡn ngực ở đây là muốn chỉ đến người đàn ông sống có trách nhiệm, biết gánh vác và chăm lo cho gia đình. Với những người đàn ông chỉ biết khom lưng thì đàn ông với bộ ngực cao chắc chắn sẽ thể hiện được sự tự tin khiến mọi người cảm nhận được sự quyết đoán và mạnh mẽ.

    Trong mắt người xưa thì để phán đoán một người đàn ông có xứng đáng để đàn bà an tâm trao thân gửi phận hay không thì họ sẽ chú ý xem người đàn ông đó có đủ năng lực can trường đảm đương gánh vác trách nhiệm gia đình, xã hội hay không.

    Người đàn ông ưỡn ngực ngẩng đầu sẽ khiến người ta cảm nhận được con người tràn đầy chính khí. Dù đối diện với những khó khăn có thể dũng cảm mà đón nhận rồi tiến lên. Người như này thì mới có thể khai sáng sự nghiệp của bản thân, có thành tựu, bảo vệ gia đình.

    Một đời phú quý

    Vế sau ”một đời phú quý, nửa đời an nhàn” là dự đoán về cuộc đời của những người phụ nữ cúi đầu và người đàn ông ưỡn ngực. Bởi vì bất kể là thời xưa hay thời nay, để đánh giá một người có hạnh phúc hay không sẽ xem biểu hiện của họ ra sao.

    Những người có phong thái như trên chính là người nửa đời đã biết tu dưỡng bản thân, phấn đấu không ngừng. Từ đó sự nghiệp lên cao, mang lại phúc lộc cho con cháu.

    Thời nay có nhiều biến đổi nhưng trí tuệ cũng như những kinh nghiệm từ thời xưa vẫn đáng quý để chúng ta học tập.

    Một người phụ nữ hiểu rõ lễ nghi, có sự tu dưỡng thì nhất định sẽ biểu hiện ra vẻ đẹp nhất định, khiến người ta tin tưởng, quý mến. Người đàn ông hiên ngang, đầu đồi trời chân đạp đất, dám nghĩ dám làm thì chắc chắn sẽ có được người vợ tốt, sự nghiệp thành công.

    Theo:
    giaitri.thoibaovhnt.vn
    https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/vi-sao-cac-cu-lai-noi-phu-nu-cui-dau-dan-ong-uon-nguc-mot-doi-phu-quy-nua-doi-an-nhan-759716.html
    Truy Nguyệt

  • R;ùng mình’ sự trùng hợp về sự ra đi của 3 cố nghệ sĩ Chí Tài – Ngọc Trinh – Thương Tín

    Khán giả không khỏi rùng mình vì sự trùng hợp đặc biệt trong ngày 9/12 liên quan đến sự ra đi của 3 cố nghệ sĩ Chí Tài – Ngọc Trinh – Thương Tín.

    Mới đây, diễn viên Việt Hương khiến nhiều khán giả nghẹn lại khi chia sẻ bài đăng tưởng nhớ nghệ sĩ Chí Tài trong ngày giỗ. Tuy nhiên, điều khiến công chúng chú ý hơn là tâm trạng nặng trĩu của nữ nghệ sĩ khi dịp giỗ của cố nghệ sĩ Chí Tài năm nay trùng đúng thời điểm nhận tin buồn về hai nghệ sĩ khác.

    Trên trang cá nhân, nghệ sĩ Việt Hương chia sẻ: “Nay giỗ anh, cũng nhận được tin ra đi của một đàn anh. Và hôm nay một trăm ngày của chị. Nhiều việc một ngày. Em gởi bánh cúng chị, nấu cơm canh cúng anh, chào tiễn biệt 1 người anh. Thắp nén nhang cho ấm lòng người ở lại”.

    Thương tín qua đời, sao việt

    Thương tín qua đời, sao việt

    Nghệ sĩ Việt Hương mỗi năm đều dâng mâm cơm cúng giỗ cố nghệ sĩ Chí Tài

    Thương tín qua đời, sao việt

    Trùng hợp hôm nay cũng là 100 ngày của cố nghệ sĩ Ngọc Trinh

    Qua chia sẻ của nghệ sĩ Việt Hương, khán giả không khỏi rùng mình vì sự trùng hợp đặc biệt của ngày 9/12. Ngày này cách đây 5 năm, nghệ sĩ Chí Tài trút hơi thở cuối cùng, để lại nỗi hụt hẫng lớn cho đồng nghiệp và người hâm mộ. Hôm nay, showbiz Việt nhận tin buồn về sự ra đi của nghệ sĩ Thương Tín, người từng là biểu tượng điện ảnh vang bóng một thời. Và trùng hợp hơn nữa, hôm nay cũng là 100 ngày cố diễn viên Ngọc Trinh. Một ngày, ba nỗi đau ùa đến, khiến người trong nghề và khán giả không khỏi xót xa.

    Cả ba nghệ sĩ đều là những tên tuổi lớn, từng để lại dấu ấn đậm nét trong từng lĩnh vực, và đều gắn bó với khán giả qua nhiều thế hệ. Dù hoạt động ở ba lĩnh vực khác nhau, điểm chung của nghệ sĩ Chí Tài – Thương Tín – Ngọc Trinh chính là sức ảnh hưởng và tình cảm mà khán giả dành cho họ vẫn vẹn nguyên.

    Thương tín qua đời, sao việt

    3 nghệ sĩ để lại nhiều ấn tượng trong mắt công chúng đã vĩnh viễn rời xa cõi đời
    Ads

    Nghệ sĩ Chí Tài qua đời vào ngày 9/12/2020 do đột quỵ, để lại sự bàng hoàng cho đồng nghiệp và khán giả bởi trước đó ông vẫn hoạt động nghệ thuật đều đặn, sức khỏe ổn định. Sau khi hoàn tất các thủ tục, linh cữu của ông được đưa về Mỹ để gia đình, bạn bè và người hâm mộ tiễn biệt. Ca sĩ Phương Loan – vợ nghệ sĩ Chí Tài sống tại Mỹ, đều đặn mỗi dịp đặc biệt đều đến nhà thờ thắp nến, cầu nguyện cho chồng. Sự ra đi của cố nghệ sĩ Chí Tài đến nay vẫn được xem là mất mát lớn của làng hài Việt.

    Thương tín qua đời, sao việt

    Nghệ sĩ Hoài Linh thường đến thăm nơi nghệ sĩ Chí Tài an vị tại Mỹ

    NSƯT Ngọc Trinh sinh năm 1977 tại TP.HCM, bén duyên nghệ thuật từ khi còn là sinh viên Trường Nghệ thuật Sân khấu II. Với gương mặt sáng, lối diễn xuất tự nhiên, chị nhanh chóng khẳng định tên tuổi trên sân khấu 5B, Idecaf và nhiều đoàn kịch lớn. Cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp của Ngọc Trinh là vai Vy trong phim truyền hình Mùi ngò gai (2006). Nghệ sĩ Ngọc Trinh qua đời vào ngày 1/9/2025, sau thời gian nhập viện điều trị bệnh xuất huyết bao tử.

    Thương tín qua đời, sao việt

    Nghệ sĩ Ngọc Trinh ra đi đột ngột để lại nhiều tiếc thương

    Sáng 9/12/2025, theo thông tin từ nhạc sĩ Tô Hiếu thì nghệ sĩ Thương Tín đã qua đời, hưởng thọ 70 tuổi. Nam nhạc sĩ cho biết nghệ sĩ Thương Tín rút hơi thở cuối cùng vào chiều 8/12 tại nhà riêng, hiện tại gia đình đang lo liệu hậu sự. Theo cáo phó, lễ nhập quan của nghệ sĩ Thương Tín được tổ chức lúc 8 giờ ngày 9/12. Lễ động quan diễn ra vào 15 giờ 30 ngày 10/12. Hiện tại, con trai và người thân đang túc trực lo hậu sự cho nghệ sĩ Thương Tín.

    Thương tín qua đời, sao việt

    Do tuổi già, sức yếu, nghệ sĩ Thương Tín đã vĩnh viễn ra đi

    Nguồn: https://ngoisao.vn/hau-truong/chuyen-lang-sao/rung-minh-su-trung-hop-ve-su-ra-di-cua-3-co-nghe-si-chi-tai-ngoc-trinh-thuong-tin-475364.htm

  • Tin vui cho người dân dịp Tết Nguyên Đán 2026

    Bảo hiểm xã hội Việt Nam có chương trình quà tặng đặc biệt dịp Tết Nguyên đán tới đây.

    Tạp chí Doanh nghiệp & Tiếp thị ngày 28/10/2025 đưa tin: “Tin vui cho người dân dịp Tết Nguyên đán tới đây”, với nội dung cụ thể như sau: 

    BHXH Việt Nam triển khai chương trình tặng thẻ BHYT dịp Tết Bính Ngọ, hỗ trợ người yếu thế tiếp cận dịch vụ y tế

    Bảo hiểm xã hội (BHXH) Việt Nam vừa ban hành Kế hoạch số 2716/KH-BHXH, khởi động chương trình “Tặng thẻ bảo hiểm y tế cho người có hoàn cảnh khó khăn – mang Tết ấm đến với người nghèo Xuân Bính Ngọ”. Đây là hoạt động mang tính nhân văn sâu sắc, góp phần hiện thực hóa mục tiêu mở rộng an sinh xã hội và tiến tới bao phủ BHYT toàn dân trong năm 2025.

    Chương trình được tổ chức nhằm hưởng ứng phong trào thi đua “Vì người nghèo – Không để ai bị bỏ lại phía sau” do Thủ tướng Chính phủ phát động. Bằng việc huy động nguồn lực xã hội hóa từ doanh nghiệp, tổ chức và các nhà hảo tâm, BHXH Việt Nam mong muốn giúp người dân khó khăn có cơ hội tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe thiết yếu, đặc biệt trong thời điểm cận Tết.

    Ảnh minh họa. Nguồn: BHXH Việt Nam

    Theo BHXH Việt Nam, việc trao tặng thẻ BHYT cho người có hoàn cảnh khó khăn đã trở thành hoạt động thường niên của ngành, thể hiện tinh thần trách nhiệm cộng đồng và sự quan tâm trực tiếp đến đời sống nhân dân. Tấm thẻ BHYT giúp người thụ hưởng giảm bớt gánh nặng tài chính khi khám chữa bệnh, đồng thời củng cố niềm tin của xã hội vào chính sách an sinh do Đảng và Nhà nước triển khai.

    Năm nay, chương trình được gắn với đợt thi đua cao điểm mừng Xuân Bính Ngọ, tạo không khí lan tỏa tinh thần “Tết vì người nghèo” trên cả nước. Mục tiêu chính là hỗ trợ những người chưa thể tham gia BHYT vì hạn chế về điều kiện kinh tế, qua đó nâng cao tỷ lệ bao phủ tại cộng đồng.

    Rà soát, ưu tiên đúng đối tượng

    Theo kế hoạch, cơ quan BHXH tại các địa phương sẽ phối hợp với chính quyền cơ sở rà soát, lập danh sách người dân thuộc nhóm khó khăn tại từng khu dân cư, ưu tiên khu vực miền núi, vùng sâu, vùng xa hoặc địa bàn thường xuyên chịu ảnh hưởng của thiên tai.

    BHXH Việt Nam giao Ban Quản lý thu và phát triển người tham gia chủ trì triển khai, tiếp nhận và phân bổ kinh phí hỗ trợ. Ban Tuyên truyền và Hỗ trợ người tham gia có trách nhiệm lan tỏa thông tin, đẩy mạnh truyền thông để thu hút thêm nguồn lực xã hội hóa. Tùy điều kiện từng địa phương, việc trao thẻ BHYT có thể kết hợp với tặng quà Tết, thuốc men hoặc hỗ trợ đi lại nhằm bảo đảm tính kịp thời và thiết thực.

    Ngoài ra, BHXH Việt Nam cũng kêu gọi toàn thể công chức, viên chức ngành BHXH chung tay đóng góp, thể hiện tinh thần gắn bó với cộng đồng. Các đơn vị địa phương sẽ hoàn tất việc trao thẻ trước ngày 30/11/2025.

    Kết thúc chương trình, BHXH các tỉnh phải báo cáo kết quả cụ thể, nêu rõ số người được hỗ trợ, nguồn kinh phí huy động và những tổ chức, cá nhân tham gia đóng góp. Các đơn vị thực hiện hiệu quả sẽ được biểu dương và nhân rộng mô hình.

    Chương trình “Tặng thẻ BHYT cho người có hoàn cảnh khó khăn” được kỳ vọng sẽ mang lại một mùa Tết ấm áp, giúp người dân an tâm hơn trong việc chăm sóc sức khỏe, đồng thời lan tỏa giá trị nhân văn của chính sách an sinh xã hội đến mọi tầng lớp trong cộng đồng.

    Ngày 29/10/2025, báo Sức khỏe & Đời sống cũng đăng bài: “Những ai nhận được 1 triệu đồng dịp Tết Nguyên đán 2026?”, cho biết một số trường hợp người lao động sẽ được nhận 1 triệu đồng tiền mặt và 300.000 đồng quà hiện vật theo mức chi dự kiến vào dịp Tết Nguyên đán 2026.

    Cụ thể, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam vừa ban hành Kế hoạch 34 về tổ chức hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động dịp Tết Nguyên đán Bính Ngọ 2026 do Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam ban hành.

    Thực hiện chương trình công tác năm 2025 của Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam, Công văn 737 của Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam về việc tổ chức các hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động dịp Tết Nguyên đán Bính Ngọ 2026, Đoàn Chủ tịch Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam ban hành Kế hoạch tổ chức các hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động dịp Tết Nguyên đán Bính Ngọ 2026.

    Người lao động tại doanh nghiệp, khu công nghiệp, khu chế xuất,… tại các doanh nghiệp, đơn vị nơi có kết quả sản xuất, kinh doanh nổi bật dự kiến nhận được quà 1 triệu đồng dịp Tết Nguyên đán 2026. Ảnh minh họa

    Theo nội dung Kế hoạch 34, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam sẽ tổ chức thăm, tặng quà, chúc Tết đoàn viên, người lao động tại doanh nghiệp, khu công nghiệp, khu chế xuất,… tại các doanh nghiệp, đơn vị nơi có kết quả sản xuất, kinh doanh nổi bật, đông công nhân lao động có hoàn cảnh khó khăn, thu nhập thấp, bị ảnh hưởng nặng nề bởi thiên tai, vùng sâu vùng xa, ngành nghề nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm,… với mức chi dự kiến 1.300.000 đồng/người (trong đó bao gồm 1.000.000 đồng tiền mặt và 300.000 đồng quà hiện vật) vào dịp Tết Nguyên đán Bính Ngọ 2026.

    Như vậy, người lao động tại doanh nghiệp, khu công nghiệp, khu chế xuất,… tại các doanh nghiệp, đơn vị nơi có kết quả sản xuất, kinh doanh nổi bật, đông công nhân lao động có hoàn cảnh khó khăn, thu nhập thấp, bị ảnh hưởng nặng nề bởi thiên tai, vùng sâu vùng xa, ngành nghề nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm,… sẽ được nhận 1.000.000 đồng tiền mặt và 300.000 đồng quà hiện vật theo mức chi dự kiến.