Danh mục: Chưa phân loại

  • Hai bộ phận trên cơ thể ngứa ngáy là dấu hiệu của bệnh UT gan, nhiều người lại lầm tưởng là dị ứng

    Ngoài vai trò giải độc, gan còn có chức năng tổng hợp, bài tiết và chuyển hóa các chất trong cơ thể, giúp duy trì sự cân bằng và sức khỏe tổng thể. Tuy nhiên, gan lại là một cơ quan đặc biệt vì nó không có “dây thần kinh đau”, điều này có nghĩa là khi gan bị tổn thương, cơ thể không cảm nhận ngay được sự đau đớn. Vì vậy, khi gan gặp vấn đề, chức năng chuyển hóa chất của cơ thể sẽ bị suy giảm, ảnh hưởng đến nhiều quá trình quan trọng. Để bảo vệ sức khỏe lá gan một cách hiệu quả, việc duy trì thói quen ăn uống khoa học, sinh hoạt hợp lý và lối sống lành mạnh là rất cần thiết.

    Trong trường hợp cơ thể bắt đầu xuất hiện một số dấu hiệu bất thường, đặc biệt là hai triệu chứng ngứa dưới đây, bạn nên chủ động đi kiểm tra sức khỏe ngay, bởi chúng có thể là những dấu hiệu cảnh báo rằng gan đang gặp vấn đề nghiêm trọng.

    Ngứa da

    Nhiều người thường nghĩ rằng ngứa da chỉ là kết quả của dị ứng hoặc do muỗi đốt. Tuy nhiên, nếu bạn bỗng dưng bị ngứa da kéo dài trong một khoảng thời gian mà không có nguyên nhân rõ ràng, thì đây có thể là dấu hiệu cảnh báo sớm một vấn đề về gan, bao gồm cả ung thư gan. Khi gan gặp vấn đề, khả năng trao đổi chất của cơ thể bị suy yếu, khiến dịch mật không thể di chuyển dễ dàng đến hệ tiêu hóa để hỗ trợ quá trình tiêu hóa. Lúc này, mật dư thừa sẽ bị lắng đọng trong túi mật, và một phần mật sẽ thấm vào máu. Máu lưu thông khắp cơ thể sẽ mang theo muối mật, làm cho chúng tích tụ dưới da, kích thích các đầu dây thần kinh và gây ngứa. Đây là một trong những triệu chứng quan trọng cần được chú ý.

    Bệnh sẩn ngứa do gan là một trong những triệu chứng gợi ý việc suy giảm chức năng thải độc của gan. Gan là một trong những cơ quan thiết yếu của cơ thể, đảm nhận nhiều vai trò quan trọng khác nhau. Khả năng lọc và loại bỏ các chất có hại cho cơ thể từ thức ăn, nước uống là một chức năng không thể thiếu luôn được gan đảm bảo. Tuy nhiên, nếu cơ thể người nhận quá nhiều các loại độc tố khác nhau, gan có thể sẽ bị tổn thương từ đó không thực hiện tốt được các hoạt động chuyển hóa cần có. Chất độc tồn dư trong cơ thể lâu ngày sẽ gây ra các biểu hiện lâm sàng như sẩn ngứa, mề đay. Bệnh sẩn ngứa do gan thường xuất hiện vào mùa hè, khi thời tiết khó chịu do nắng nóng, môi trường xung quanh ô nhiễm. Trong điều kiện này, cơ thể người thường tiết nhiều mô hôi, tuyến bã hoạt động mạnh là điều kiện thuận lợi cho việc hình thành nhiều sẩn ngứa. Người mắc bệnh sẩn ngứa do gan rất dễ tái phát nhiều lần, ảnh hưởng nhiều đến chất lượng cuộc sống. Nếu không được điều trị kịp thời, bệnh có thể âm thầm tiến triển trong thời gian dài, , gây suy giảm chức năng gan mạn tính, nặng nề hơn có thể dẫn đến xơ gan.

    Vì sao bệnh gan lại gây sẩn ngứa da

    Khi mắc bệnh, chức năng của gan không còn được hoạt động tốt, bao gồm cả việc lọc và thanh thải các độc tố. Các chất có hại được tích tụ nhiều trong cơ thể, lâu dần biểu hiện thành các dấu hiệu bất thường trên lâm sàng như các sẩn ngứa trên da. Một số chế độ sinh hoạt và dinh dưỡng không hợp lý đóng vai trò là những yếu tố đẩy nhanh tiến trình bệnh lý như:

    Sử dụng nhiều thực phẩm chế biến sẵn, nhiều chất bảo quản.
    Chế độ ăn ít chất xơ, thiếu hụt nhiều vitamin và khoáng chất.
    Chế độ làm việc căng thẳng, nhiều áp lực.
    Thường xuyên phải thức khuya, lao động thể chất quá sức.
    Lạm dụng các thức uống có cồn như rượu, bia. Rượu là một trong những nguyên nhân hàng đầu dẫn đến xơ gan đã được biết đến trên lâm sàng.

    Da bị ngứa, khi nào đến gặp bác sĩ?

    Nếu bạn cho rằng ngứa có thể là một dấu hiệu ung thư, hãy đến cơ sở y tế để thăm khám, chẩn đoán và có hướng xử lý kịp thời. Các triệu chứng ngứa da nên đi khám bao gồm:

    • Ngứa kéo dài hơn 2 ngày
    • Nước tiểu của bạn sẫm màu như màu trà
    • Da của bạn chuyển sang màu vàng
    • Bạn gãi da cho đến khi nó bị loét hoặc chảy máu
    • Phát ban nặng hơn khi bôi thuốc mỡ hoặc kem
    • Da c đỏ tươi hoặc có mụn nước đóng vảy
    • Có mủ hoặc dịch tiết ra từ da có mùi khó chịu
    • Không thể ngủ qua đêm vì ngứa
    • Dấu hiệu của một phản ứng dị ứng nghiêm trọng như khó thở , phát ban hoặc sưng mặt hoặc cổ họng

    Tóm lại, có nhiều nguyên nhân tiềm ẩn gây ngứa. Trong một số trường hợp, nó có thể là triệu chứng của một số loại ung thư hoặc điều trị ung thư. Nếu bạn bị ung thư và cảm thấy ngứa ngáy bất thường, hãy đến gặp bác sĩ để đảm bảo rằng đó không phải là dấu hiệu của một vấn đề nghiêm trọng. Bác sĩ có thể giúp bạn xác định nguyên nhân cụ thể và đưa ra một số gợi ý về cách giảm ngứa.

    Những bệnh ung thư nào có thể khiến da bị ngứa

    Nghiên cứu năm 2018 trên 16.000 người trong Hệ thống Y tế Johns Hopkins chỉ ra rằng những bệnh nhân bị ngứa toàn thân có nhiều khả năng bị ung thư hơn những bệnh nhân không ngứa. Các loại ung thư thường gặp nhất liên quan đến ngứa bao gồm:

    • Ung thư da: Da hay bị ngứa là một trong những dấu hiệu ung thư da phổ biến nhất. Nguyên nhân là bởi ung thư da được xác định do một điểm mới hoặc thay đổi trên da. Trong một số trường hợp, ngứa ngáy có thể là lý do khiến vết đó được chú ý.
    • Bệnh ung thư tuyến tụy: Những người bệnh ung thư tuyến tụy có thể khiến da bị ngứa. Tuy nhiên, ngứa không phải là triệu chứng trực tiếp của ung thư. Vàng da có thể phát triển do khối u gây tắc mật và các hóa chất trong mật có thể xâm nhập vào da và gây ngứa.
    • Lymphoma: Ngứa là một triệu chứng phổ biến của ung thư hạch da, u lympho tế bào T và u lympho Hodgkin. Ngứa ít phổ biến hơn ở hầu hết các loại ung thư hạch không Hodgkin. Nguyên nhân gây ngứa có thể do các hóa chất tại hệ thống miễn dịch tiết ra để phản ứng với các tế bào ung thư hạch.
    • Bệnh đa hồng cầu: Trong bệnh đa hồng cầu, ngứa có thể là một dấu hiệu ung thư. Ngứa có thể đặc biệt rõ ràng sau khi tắm nước nóng.
    • Ung thư đường mật
    • Ung thư túi mật
    • Ung thư gan

    Ngứa mắt

    Mắt là một bộ phận rất dễ bị tổn thương, đặc biệt khi chúng ta phải làm việc liên tục mà không chú ý đến việc nghỉ ngơi, dẫn đến tình trạng khô và ngứa mắt. Tuy nhiên, nếu mắt bạn vẫn xuất hiện tình trạng ngứa mà không có lý do rõ ràng, điều này có thể là một dấu hiệu tiềm ẩn của ung thư gan. Khi gan bị tổn thương, khả năng dự trữ máu của gan bị giảm sút, khiến quá trình lưu thông máu đến gan không đủ, dẫn đến tình trạng thiếu máu nuôi dưỡng các cơ quan trong cơ thể, bao gồm cả mắt. Điều này có thể gây ra tình trạng khô và ngứa mắt.

    Nếu bạn gặp phải cả hai triệu chứng ngứa này, đặc biệt là khi chúng xảy ra cùng lúc, bạn cần đến cơ sở y tế để kiểm tra và bảo vệ sức khỏe gan kịp thời. Việc phát hiện sớm sẽ giúp quá trình điều trị trở nên hiệu quả hơn, bảo vệ sức khỏe gan và các cơ quan khác trong cơ thể.

    Các dấu hiệu bệnh gan thường gặp

    1. Mệt mỏi chán ăn

    Mệt mỏi là triệu chứng phổ biến nhất của bệnh gan. Mặc dù cơ chế bệnh sinh cơ bản hiện vẫn chưa có kết luận chính xác nhưng được xác định liên quan đến những thay đổi trong dẫn truyền thần kinh trung ương. Nói cách khác, mệt mỏi chính là kết quả từ tín hiệu mất ổn định giữa não và gan tổn thương. Từ đó, cơ thể bắt đầu rơi vào trạng thái uể oải, tay chân bủn rủn và không có cảm giác thèm ăn.

    Việc kiểm soát triệu chứng này thường rất khó khăn, do đó, các phương pháp điều trị cụ thể hiện không có sẵn. Đối với trường hợp này, bác sĩ thường tìm cách loại bỏ những yếu tố nguyên nhân gây mệt mỏi tách biệt với bệnh gan ở người bệnh, chẳng hạn như thói quen sinh hoạt, thuốc điều trị…

    2. Ngứa, nổi mề đay, mụn nhọt

    Những triệu chứng này thường hiếm gặp ở bệnh gan liên quan đến rượu và gan nhiễm mỡ không do rượu. Ngược lại, xơ gan ứ mật nguyên phát (PBC), viêm đường mật xơ cứng nguyên phát (PSC)… lại có khả năng cao gây ra dấu hiệu ngứa, mụn nhọt hoặc nổi mề đay, tuy nhiên không phải ai bị ngứa cũng bị bệnh gan mà nhiều khi liên quan đến dị ứng. Theo nhiều nghiên cứu thử nghiệm và lâm sàng, những triệu chứng này có thể xuất phát từ các yếu tố sau:

    Axit mật.

    Một số chất tự nhiên trong cơ thể: Histamine, Serotonin…

    Tế bào da nhạy cảm.

    Lysophosphatidic acid (LPA) và autotaxin (một loại enzym hình thành LPA). (3)

    3. Nước tiểu sẫm màu

    Đây là triệu chứng cho thấy tế bào hồng cầu trong máu tích tụ quá nhiều bilirubin do gan không phân hủy bình thường. Lúc này, nước tiểu thường có màu như nước chè đặc. (4)

    4. Hơi thở có mùi

    Gan hoạt động như một bộ lọc, có nhiệm vụ tống khứ các chất thải ra khỏi máu và biến đổi một số chất trong máu thành mật để đi vào ruột, từ đó bài tiết ra theo phân. Khi cơ quan bị tổn thương, khả năng lọc những hợp chất chứa lưu huỳnh cũng bị hạn chế. Điều này đồng nghĩa với việc gan bị suy, dẫn đến việc xuất hiện mùi khó chịu trong hơi thở. Tuy nhiên, mùi bất thường này hoàn toàn không liên quan đến vấn đề vệ sinh hay sức khỏe răng miệng. Người bệnh không thể giải quyết bằng phương pháp súc miệng như thông thường.

    5. Đau hạ sườn phải

    Phần lớn các trường hợp đau hạ sườn phải đều mắc bệnh lý về gan, chẳng hạn như xơ gan, ung thư gan… Cơn đau có thể nhói nhưng thường là cảm giác tức nặng, xuất hiện rồi biến mất. Nếu triệu chứng này xảy ra thường xuyên và cường độ tăng dần khiến cơ thể mất khả năng hoạt động bình thường thì người bệnh cần tìm kiếm sự chăm sóc y tế càng sớm càng tốt.

    Ngoài ra, dấu hiệu đi kèm thường là mệt mỏi, chán ăn, buồn nôn, khó tiêu, sụt cân nhanh chóng… Khi tình trạng tiến triển nghiêm trọng hơn, người bệnh còn bị vàng da, vàng mắt và đổi màu nước tiểu.

    6. Màu phân thay đổi

    Đây là một trong những dấu hiệu bệnh gan thường gặp nhất, trong đó phổ biến là tắc mật. Đây là tình trạng đường mật trong cơ quan bị viêm hoặc kích thích, khiến dòng chảy của mật đến ruột bị cản trở.

    Thông thường, muối mật được gan giải phóng ra sẽ làm cho phân có màu vàng. Trong trường hợp cơ quan không sản xuất đủ mật hoặc dòng chảy của mật bị chặn, phân sẽ bạc màu.

    7. Nôn mửa dai dẳng

    Khi gan bị tổn thương, khả năng lọc chất độc ra khỏi cơ thể bị giảm sút nghiêm trọng, từ đó gây ra các vấn đề tiêu hóa bất thường. Lúc này, triệu chứng buồn nôn hoặc buồn nôn và nôn khi ngửi thấy mùi thức ăn. Đây có thể là triệu chứng bệnh gan đã chuyển biến nghiêm trọng, cần tìm kiếm sự chăm sóc y tế càng sớm càng tốt.

    8. Vàng da, vàng mắt

    Đây là triệu chứng cho thấy tế bào hồng cầu trong máu chứa quá nhiều bilirubin (một chất màu vàng cam). Khi những tế bào này chết đi, gan cũng bắt đầu lọc bulirubin ra khỏi máu. Tuy nhiên, nếu cơ quan bị tổn thương, không còn hoạt động bình thường, bilirubin sẽ dần tích tụ và gây ra hiện tượng vàng da, vàng mắt. Đây có thể là dấu hiệu điển hình cho một số bệnh lý sau:

    Viêm gan.

    Bệnh gan liên quan đến rượu.

    Tắc ống mật.

    Ung thư tuyến tụy.

    Ngoài ra, một số loại thuốc như acetaminophen, penicillin, thuốc tránh thai và steroid cũng thường liên quan đến bệnh gan, có thể gây triệu chứng vàng da, vàng mắt ở người bệnh.

    9. Dấu sao mạch trên da

    Dấu sao mạch trên da là phần cuối của tiểu động mạch với các mao mạch tỏa ra bên ngoài giống như chân nhện màu đỏ, hay gặp ở vunguwcj nagy dưới cổ. Đây thường là dấu hiệu bệnh gan mạn tính, hay gặp do uống rượu. Ngoài ra, triệu chứng này cũng xuất hiện ở ⅓ tổng số trường hợp mắc xơ gan. Theo đó, số lượng tổn thương sẽ tương quan với mức độ nghiêm trọng của bệnh lý cũng như sự xuất hiện của chứng giãn tĩnh mạch thực quản và dạ dày. (5)

    10. Xuất hiện các vết bầm tím dưới da

    Khi gan bị tổn thương, lượng protein tạo ra sẽ không đủ để tham gia vào quá trình đông máu, do đó da dễ bị bầm tím và chảy máu hơn bình thường. Hay gặp khi có xơ gan chức năng gan đã suy giảm. (6)

    11. Trướng bụng

    Trướng bụng là một trong những biểu hiện bệnh gan dễ nhận biết nhất, đặc biệt là xơ gan, xảy ra do sự mất cân bằng protein dẫn đến tích tụ dịch. Trong một số trường hợp, dịch còn có thể tích tụ vào các bộ phận khác trên cơ thể, chẳng hạn như tay, chân.

    12. Sưng phù chân

    Dấu hiệu điển hình của bệnh gan nhiễm mỡ là tích tụ chất chất béo trong gan, gây hiện tượng sưng phù chân. Nguyên nhân phổ biến nhất là lạm dụng rượu bia và xuất phát từ thói quen sống thiếu lành mạnh.

    13. Thay đổi tâm trạng và tính cách

    Chức năng gan kém sẽ dẫn đến sự tích tụ chất độc trong cơ thể, lâu dần xâm nhập vào máu và lan đến não. Ban đầu, người bệnh sẽ gặp phải triệu chứng mất tập trung, hay nhầm lẫn, sau đó tác động nghiêm trọng đến chất lượng giấc ngủ, đãng trí, thậm chí là mất phản ứng.

  • Lần đầu tiên chồng cũ đến thăm sau 4 năm ly hôn, nghe con ‘vô tư’ hỏi mẹ một câu khiến anh ‘lặng người ch:::ết sững’

    Tôi dừng xe trước cổng ngôi nhà cấp bốn lợp ngói đỏ, nằm khuất sau những rặng tre yên ả của vùng quê ngoại thành. Tiếng động cơ tắt ngấm, trả lại không gian sự tĩnh mịch vốn có, chỉ còn tiếng tim tôi đang đập thình thịch trong lồng ngực. Bốn năm. Đã bốn năm kể từ ngày tôi đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn, để mặc Lan – vợ cũ của tôi – bế đứa con đỏ hỏn rời khỏi nhà trong nước mắt.

    Cuộc sống của tôi hiện tại có thể gọi là viên mãn trong mắt người ngoài. Sau khi chia tay Lan, tôi nhanh chóng tái hôn với Hương – người phụ nữ do chính tay mẹ tôi tuyển chọn. Hương khéo léo, biết điều và quan trọng nhất là rất được lòng mẹ tôi. Nhà cửa êm ấm, không còn những trận cãi vã nảy lửa giữa mẹ chồng nàng dâu như thời tôi sống với Lan. Nhưng sâu thẳm trong những đêm dài, tôi vẫn thấy thiếu vắng một điều gì đó. Có lẽ là sự tự do, hay có lẽ là chút day dứt về giọt máu mình đã bỏ rơi.

    Lần này đi công tác ngang qua quê Lan, ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại rẽ vào. Trong túi áo vest là phong bì đựng 20 triệu – khoản tiền thưởng nóng tôi vừa nhận được. Mẹ và Hương chưa biết đến khoản này. Tôi tự nhủ, đây là chút quà bù đắp cho con, để lương tâm mình bớt cắn rứt. Tôi hình dung về Lan của hiện tại. Chắc cô ấy sẽ tiều tụy lắm. Một người phụ nữ bị chồng bỏ, một mình nuôi con nhỏ ở quê, không nghề nghiệp ổn định, làm sao mà khá giả được? Ý nghĩ đó khiến tôi vừa thương hại, vừa có chút tự mãn của kẻ bề trên mang tâm thế “ban phát”.

    Tôi đẩy cánh cổng sắt hoen rỉ. Sân nhà lát gạch đỏ sạch bóng, hai bên là những chậu hoa mười giờ nở rực rỡ dưới nắng chiều. Một cảm giác bình yên đến lạ lùng, khác hẳn sự ngột ngạt trong căn nhà tầng sang trọng nhưng lúc nào cũng phải nhìn sắc mặt mẹ của tôi. – “Ai đấy ạ?” . Giọng nói trong trẻo vang lên từ phía hiên nhà. Tôi ngẩng đầu và sững sờ. Là Lan.

    Tôi đã chuẩn bị tinh thần gặp một người đàn bà lam lũ, già nua, nhưng người đứng trước mặt tôi lại rạng rỡ đến khó tin. Lan mặc bộ đồ ở nhà đơn giản, tóc búi cao gọn gàng, làn da trắng hồng và đôi mắt ánh lên sự an nhiên mà ngày xưa, khi sống cùng tôi, chưa bao giờ cô ấy có được. Cô ấy trông trẻ ra đến vài tuổi, xinh đẹp và mặn mà hơn cả thời con gái. Sự khắc khổ mà tôi tưởng tượng hoàn toàn không tồn tại.

    Lan nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút ngỡ ngàng nhưng nhanh chóng trở lại vẻ bình thản đến lạnh lùng. Không oán hận, không vui mừng, cô ấy nhìn tôi như nhìn một vị khách qua đường. – “Anh đến đây làm gì?” – Lan hỏi, giọng nhẹ tênh nhưng đủ khiến tôi lúng túng. – “Anh… anh đi công tác ngang qua. Tiện đường ghé thăm em và con.” – Tôi ấp úng, tay vô thức sờ vào phong bì tiền trong túi áo.

    Đúng lúc đó, tiếng chân chạy lon ton vang lên từ trong nhà. Một bé trai kháu khỉnh, mặc bộ đồ siêu nhân màu đỏ lao ra, sà vào lòng Lan. – “Mẹ ơi, con lắp xong robot rồi!”. Tim tôi như ngừng đập. Thằng bé… giống tôi như tạc. Từ đôi mắt, cái mũi đến khuôn miệng cười. Đó là con trai tôi, đứa trẻ mà bốn năm qua tôi chưa từng một lần bế ẵm hay hỏi thăm. Cảm giác tình phụ tử thiêng liêng trỗi dậy mãnh liệt khiến sống mũi tôi cay xè. Tôi vô thức bước tới một bước, đưa tay ra định chạm vào con.

    Thằng bé quay phắt lại, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào tôi đầy cảnh giác. Nó lùi lại, nép chặt vào chân mẹ, rồi ngước lên hỏi Lan một câu khiến cả người tôi chết sững: – “Mẹ ơi, người lạ vào nhà mình. Chú này là ai thế ạ?” “Người lạ”. Hai từ ấy như gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt tôi, buốt giá tận tâm can. Tôi đứng chôn chân tại chỗ, tay vẫn lơ lửng giữa không trung. Không phải là “Bố”, cũng không phải là một người quen. Trong mắt con trai tôi, tôi chỉ là một “người lạ” xâm nhập gia cư bất hợp pháp.

    Cổ họng tôi nghẹn ứ, không thốt nên lời. Tôi nhìn sang Lan, mong chờ một lời giải thích, hay ít nhất là một câu giới thiệu: “Đây là bố con”. Nhưng không. Lan chỉ khẽ xoa đầu thằng bé, mỉm cười dịu dàng: – “À, đây là bạn cũ của mẹ thôi. Con vào nhà chơi tiếp đi, lát mẹ vào xem robot của con nhé.” Thằng bé ngoan ngoãn vâng lời, liếc nhìn tôi một cái rồi chạy biến vào trong. Bóng dáng nhỏ bé ấy khuất sau cánh cửa, mang theo cả chút hy vọng mong manh vừa nhen nhóm trong tôi.

    Sân nhà chỉ còn lại tôi và Lan. Sự im lặng bao trùm nặng nề. – “Em… sao em không nói cho con biết?” – Tôi hỏi, giọng lạc đi vì đau đớn. Lan nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh nhìn sắc lẹm: – “Nói gì? Nói rằng người đàn ông này là bố con, người đã bỏ rơi hai mẹ con nó khi nó còn đỏ hỏn? Hay nói rằng bố nó bận nghe lời bà nội, bận chăm sóc vợ mới nên 4 năm qua coi như nó không tồn tại?”

    Từng câu, từng chữ của Lan như mũi dao cứa vào lòng tự trọng của tôi. Tôi cố vớt vát: – “Anh biết anh sai. Nhưng anh cũng có nỗi khổ tâm… Mẹ anh… Em biết tính mẹ mà. Với lại, anh tưởng em chặn hết liên lạc nên…” – “Đừng lôi mẹ anh ra làm lá chắn nữa.” – Lan ngắt lời, giọng đanh lại – “Anh là đàn ông, là bố của một đứa trẻ. Nếu anh thực sự muốn tìm con, thiếu gì cách? Anh không tìm, đơn giản vì anh sợ rắc rối, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống êm ấm hiện tại của anh thôi.”

    Tôi cúi gầm mặt. Cô ấy nói đúng. Quá đúng. Tôi hèn nhát núp sau váy mẹ, sợ vợ mới ghen tuông, sợ gia đình xáo trộn nên đã chọn cách lãng quên đứa con máu mủ của mình. Tôi rút phong bì tiền ra, đặt lên bàn đá trước hiên nhà: – “Đây là chút lòng thành của anh. Em cầm lấy để lo cho con. Anh… anh xin lỗi.” Lan liếc nhìn phong bì dày cộm, rồi đẩy ngược lại phía tôi:

    – “Anh cầm về đi. Mẹ con tôi sống rất tốt, không cần tiền của anh. Tôi không muốn con tôi lớn lên bằng những đồng tiền được lén lút đưa cho như một sự bố thí lương tâm. Anh đã từ bỏ quyền làm cha, không có trách nhiệm thì cũng đừng để nó phải trông ngóng. Sau này khi con lớn, tôi sẽ nói sự thật cho nó biết. Còn bây giờ, để nó sống yên bình là điều tốt nhất anh có thể làm cho nó.” – “Nhưng nó là con anh…” – Tôi yếu ớt phản kháng.

    – “Con anh?” – Lan cười nhạt – “Anh chỉ góp một phần sinh học tạo ra nó thôi. Còn người thức đêm hôm chăm nó ốm, người dạy nó tập đi, tập nói, người lau nước mắt cho nó là tôi và ông bà ngoại. Anh đã là người lạ, thì hãy cứ làm người lạ đi.” Lan đứng dậy, ra dấu tiễn khách. Thái độ kiên quyết của cô ấy khiến tôi hiểu rằng, mình không còn tư cách gì ở đây nữa.

    Tôi lê bước ra xe, cảm giác nặng trĩu như đeo đá. Quay đầu nhìn lại, tôi thấy Lan đang ngồi thụp xuống hiên nhà, nhìn theo chiếc xe với ánh mắt xa xăm. Dù cô ấy tỏ ra mạnh mẽ, nhưng tôi biết, vết thương lòng tôi gây ra cho cô ấy chưa bao giờ lành.

    Lái xe trở về thành phố, hình ảnh thằng bé với câu nói ngây thơ “Mẹ ơi người lạ vào nhà mình” cứ ám ảnh trong đầu tôi. Tiếng cười nói, sự bình yên giả tạo ở nhà đang chờ đợi tôi bỗng trở nên vô nghĩa. Tôi nhớ đến ánh mắt cương nghị của Lan, nhớ đến dáng vẻ tự tin, vui vẻ của cô ấy khi không có tôi. Hóa ra, tôi mới là kẻ thất bại. Tôi có tiền, có nhà cao cửa rộng, có một gia đình “kiểu mẫu” mà mẹ tôi hài lòng, nhưng tôi đã đánh mất thứ quý giá nhất: quyền được nghe con gọi một tiếng “Bố”.

    Đêm đó, tôi không ngủ được. Nằm cạnh người vợ mới đang say giấc, tôi trằn trọc suy nghĩ. Tôi có nên mặc kệ sự ngăn cấm của mẹ, sự ghen tuông của vợ để đường đường chính chính nhận lại con? Dù Lan có xua đuổi, dù con có coi tôi là người lạ, nhưng dòng máu đang chảy trong người thằng bé là của tôi.

    Tôi biết, nếu tôi bước tiếp con đường tìm lại con, sóng gió sẽ ập đến ngôi nhà này. Mẹ tôi sẽ làm ầm ĩ, vợ tôi sẽ khóc lóc. Nhưng nếu tôi dừng lại, cả đời này tôi sẽ sống trong sự hèn nhát và dằn vặt. Tôi nhìn phong bì tiền vẫn nằm nguyên trong túi áo, lòng tự hỏi: “Liệu một người đàn ông chưa bao giờ dám sống cho chính mình, có đủ dũng khí để một lần làm bố đúng nghĩa hay không?”. Câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ trong đêm tối mịt mùng.

  • Vừa sinh con được ba ngày, còn chưa kịp hồi sức thì chồng đã lạnh lùng đưa đơn ly hôn bắt ký ngay tại bệnh viện. Không khóc lóc, không níu kéo, cô chỉ lặng lẽ mỉm cười rồi ký vào tờ giấy ấy. Ai cũng nghĩ cô cam chịu, nào ngờ ngay tối hôm đó, cô âm thầm làm một việc khiến người đàn ông kia bàng hoàng đến quỳ gối xin tha thứ, thậm chí van nài được gặp mẹ con cô một lần. Nhưng mọi chuyện lúc này… đã không còn đơn giản nữa.

    Tiếng trẻ con khóc yếu ớt vang lên trong căn phòng hậu sản lạnh ngắt. Mai nằm bất động, mồ hôi còn đọng trên trán, người chưa kịp hồi sức sau ca sinh mổ đầy đau đớn. Khi y tá vừa bế đứa bé sang phòng dưỡng nhi, cánh cửa bật mở. Tuấn – chồng cô – bước vào cùng một xấp giấy tờ. Không một lời hỏi han. Không một ánh nhìn thương xót dành cho người vợ vừa sinh con cho mình.

    Ký vào đây.
    Giọng anh ta lạnh tanh như thép.

    Mai nhìn tờ đơn ly hôn, đôi tay run nhẹ nhưng ánh mắt lại bình thản lạ thường. Cô hỏi khẽ:
    “Vì sao gấp vậy? Ít nhất cũng để em xuất viện rồi nói chuyện.”

    Tuấn siết chặt quai cặp:
    “Chúng ta hết rồi. Em ký đi. Anh cần tự do.”

    Tự do… Có lẽ anh nghĩ cô sẽ khóc lóc, van nài như những lần cãi vã trước đây. Nhưng không. Mai chỉ mỉm cười nhạt, một nụ cười khiến Tuấn hơi khựng lại. Cô nhận lấy cây bút, ký tên lên tờ giấy, từng nét ký nhẹ nhàng đến lạ.

    “Cảm ơn em đã hợp tác,” Tuấn nói rồi quay đi, không nhìn lại.

    Cả bệnh viện xôn xao: một người đàn ông bỏ vợ ngay sau sinh nở – chuyện gây phẫn nộ. Nhưng Mai im lặng, chỉ xin y tá cho mình được ôm con một lát rồi nhờ mẹ ruột đón về. Không ai ngờ, đằng sau sự bình thản ấy là một cơn sóng ngầm dữ dội.

    Tối hôm đó, khi còn nằm theo dõi tại bệnh viện, Mai nhận được một tin nhắn ẩn danh: “Nếu chị muốn biết lý do thật sự khiến chồng chị ly hôn ngay sau sinh, hãy mở tệp đính kèm.”

    Tệp chứa hàng chục bức ảnh Tuấn tình tứ với một người phụ nữ – chính là Hạnh, bạn thân 10 năm của Mai. Không chỉ ngoại tình, họ còn bí mật dọn về sống chung trước khi Mai sinh.

    Nhưng điều khiến Mai lặng người hơn là một đoạn ghi âm:
    Giọng Tuấn vang lên rõ ràng:
    “Mai yếu đuối, không làm được gì đâu. Cứ để cô ta ký, anh sẽ giành quyền nuôi con. Hạnh không muốn phải nuôi con người khác.”

    Mai siết chặt điện thoại. Lần đầu tiên sau ba ngày sinh con, cô khóc. Nhưng chỉ trong vài phút. Lau nước mắt, cô mở laptop. Từng thao tác gõ phím chính xác, dứt khoát. Cô gửi đi một email duy nhất – email mà chỉ ít người biết cô có quyền truy cập.

    Đêm đó, chính hành động âm thầm của Mai đã khiến cuộc đời Tuấn đảo lộn chỉ sau 24 giờ…

    Sáng hôm sau, khi Mai vừa được xuất viện, trên mạng xã hội của công ty Tuấn bỗng xuất hiện một bài đăng bất thường: bằng chứng ngoại tình, lời nói xúc phạm vợ mới sinh và cả lời tuyên bố muốn cướp quyền nuôi con. Tất cả đều được đăng từ tài khoản quản trị cấp cao – vị trí mà Tuấn không ngờ Mai vẫn giữ quyền truy cập vì cô từng là người phụ trách truyền thông trước khi nghỉ thai sản.

    Những hình ảnh và đoạn ghi âm lan truyền với tốc độ khủng khiếp. Công ty vốn đề cao đạo đức nhân sự, đặc biệt là các vị trí quản lý như Tuấn. Chỉ trong vài giờ, ban lãnh đạo triệu tập cuộc họp khẩn. Đến trưa, Tuấn bị đình chỉ công tác, yêu cầu giải trình.

    Anh ta hoảng loạn gọi liên tục cho Mai, nhưng cô tắt máy.

    Khi Tuấn vừa vội vã rời buổi họp, thì những người thân trong gia đình hai bên cũng đồng loạt gọi hỏi tội. Mẹ Tuấn tức giận đến mức thẳng tay ném điện thoại vào mặt anh khi biết con dâu vừa sinh đã bị ép ly hôn.

    “Cậu còn là con người không? Con bé suýt mất mạng trên bàn mổ vì đẻ khó cho cháu tôi đấy!” – bà hét lên.

    Cay đắng hơn, Hạnh cũng biến mất ngay trong buổi chiều hôm đó. Cô ta chặn mọi liên lạc, để lại duy nhất một tin nhắn:
    “Anh tự lo đi. Em không muốn dính vào scandal này.”

    Tuấn như người từ thiên đường rơi xuống vực. Anh ta chạy đến bệnh viện tìm Mai thì được biết cô đã xuất viện từ sáng. Về nhà mẹ vợ – cũng không có. Cuối cùng, khi anh đứng trước căn hộ chung của hai người, chìa khóa không còn mở được nữa.

    Mai đã thay ổ khóa.

    Trên cửa dán một tờ giấy nhỏ, chữ viết nắn nót:
    Ly hôn theo yêu cầu của anh. Con tôi – tôi tự nuôi. Chúng tôi không liên quan gì đến anh nữa.

    Tuấn đập cửa, vừa khóc vừa gọi tên Mai. Nhưng cô không xuất hiện.

    Thực tế, hành động của Mai không phải để trả thù. Cô đơn giản muốn đưa sự thật ra ánh sáng, để bảo vệ quyền làm mẹ của mình. Cô hiểu rất rõ: nếu im lặng ký đơn, Tuấn hoàn toàn có thể dùng tình trạng sức khỏe và tài chính để giành quyền nuôi con. Anh ta đã tính toán như vậy.

    Nhưng Mai – vốn là người sắc sảo trong công việc – không hề yếu đuối như anh nghĩ.
    Cô đã âm thầm chuẩn bị cho tình huống xấu nhất từ khi linh cảm Tuấn thay đổi. Và email đêm qua chỉ là bước đầu.

    Cô làm việc với luật sư, cung cấp bằng chứng ngoại tình – yếu tố khiến Tuấn mất lợi thế trong tranh chấp quyền nuôi con. Cô tìm nhà mới, chuyển tạm về nhà mẹ đẻ để dưỡng sức.

    Khi mọi thứ đã ổn thỏa, Mai bế con bước ra ban công, hít một hơi dài.
    Cô biết, bão tố thật sự… mới chỉ bắt đầu.

    Ba ngày sau scandal, Tuấn như cái xác biết đi. Anh bị công ty yêu cầu nghỉ việc để phục vụ điều tra nội bộ, các đối tác yêu cầu hủy hợp đồng. Uy tín, sự nghiệp và cả hình ảnh gia đình gương mẫu mà anh luôn khoe khoang… sụp đổ hoàn toàn.

    Tối hôm đó, Tuấn tìm đến nhà mẹ Mai. Anh đứng trước cổng gần một giờ, tay run run bấm chuông. Mẹ Mai mở cửa, nhìn anh bằng ánh mắt căm phẫn.

    “Về đi. Nhà này không chào đón cậu.”

    “Con xin bác… cho con gặp Mai một chút. Con sai rồi… Con hối hận lắm.”

    Nhưng Mai, đang bế con bên trong, nghe toàn bộ. Cô im lặng không bước ra.
    Tuấn quỳ xuống trước cổng, gào lên:
    “Mai! Anh xin lỗi! Cho anh gặp con một lần thôi!”

    Lời nói nghẹn đi giữa đêm. Hàng xóm kéo nhau ra xem. Nhưng Mai vẫn đứng yên sau cánh cửa. Không phải vì căm hận, mà vì cô biết: đây là điều Tuấn phải đối diện để hiểu nỗi đau mà cô từng chịu.

    Cuối cùng, chính mẹ Mai là người đóng cổng lại:
    “Cậu về đi. Con gái tôi mới sinh cần yên ổn. Đừng làm phiền nữa.”

    Tuấn gục xuống.

    Vài tuần sau, khi Mai hồi phục, luật sư gọi báo: Tuấn đã nộp đơn phản hồi, xin được hoà giải, thậm chí muốn rút đơn ly hôn. Nhưng Mai từ chối.
    Cô viết một lá thư gửi Tuấn:

    “Em không hận. Nhưng cũng không thể quay lại. Ngày anh đưa em tờ ly hôn ở bệnh viện, em đã chết đi một lần rồi. Lần này, em chọn sống cho mình và con.”

    Tuấn đọc thư, nước mắt rơi. Anh cố cầu xin được gặp con. Cuối cùng, vì nghĩ đến tương lai đứa bé, Mai đồng ý cho Tuấn gặp một lần, nhưng chỉ dưới sự giám sát của luật sư.

    Trong buổi gặp ấy, Tuấn run rẩy nhìn đứa trẻ bé xíu đang ngủ trong tay Mai.
    “Anh xin lỗi… Anh không xứng làm bố.”

    Mai khẽ ôm con chặt hơn, đáp:
    “Anh đã có lựa chọn của mình. Còn em, em sẽ bảo vệ con bằng tất cả những gì em có.”

    Buổi gặp kéo dài 20 phút. Đó cũng là lần duy nhất Tuấn được nhìn con trong suốt nhiều tháng sau đó.

    Một năm trôi qua. Mai trở lại công việc, mạnh mẽ và bình thản hơn bao giờ hết. Con trai cô khỏe mạnh, kháu khỉnh. Thi thoảng Tuấn gửi tiền chu cấp, nhưng không bao giờ dám đòi hỏi điều gì. Anh hiểu, có những sai lầm… phải trả giá cả đời.

    Còn Mai, mỗi tối nhìn con ngủ, đều tự nhủ:
    “Ngày ấy, ký vào tờ đơn ly hôn không phải là kết thúc. Đó là lúc mẹ con mình bắt đầu một cuộc đời mới.”

    Hồi kết – và cũng là khởi đầu cho một người phụ nữ mạnh mẽ bước ra khỏi tổn thương để sống cuộc đời xứng đáng.

  • Nửa đêm bố chồng “m/ất t/ích”, hóa ra ông âm thầm sang phòng giúp việc lúc nửa đêm để bàn chuyện này

    Tôi năm nay 35 tuổi, sống cùng chồng và bố chồng trong một căn nhà ba tầng ở vùng ven thành phố. Mẹ chồng mất đã nhiều năm, bố chồng từ đó dọn về ở với vợ chồng tôi để tiện chăm sóc. Ông đã 74 tuổi, từng bị một cơn tai biến nhẹ khiến trí nhớ suy giảm đôi chút. Tuy vẫn tự sinh hoạt được, nhưng bác sĩ khuyên gia đình nên có người để ý thường xuyên.

    Vì công việc bận rộn, tôi không thể ở nhà cả ngày. Chồng tôi lại làm xây dựng, đi sớm về khuya. Vậy nên hơn hai tháng trước, chúng tôi thuê một người giúp việc ở lại. Cô ấy khoảng 50 tuổi, hiền lành, từng làm điều dưỡng ở viện dưỡng lão nên khá hiểu người già. Ngay từ những ngày đầu, cô đã rất chu đáo: pha trà cho bố chồng, dìu ông đi bộ quanh sân, nhắc ông uống thuốc đúng giờ.

    Tôi biết ơn điều đó, nhưng đôi khi vẫn có cảm giác khó diễn tả. Cái cảm giác mơ hồ của một người phụ nữ khi trong nhà có thêm một người phụ nữ khác, dù hơn mình cả chục tuổi. Những lúc tan làm về, bắt gặp cảnh hai người ngồi trò chuyện ngoài hiên, hay cô đang đỡ ông bước lên bậc thềm, tôi có chút gợn nhỏ trong lòng. Không phải nghi ngờ, chỉ là… một cảm giác khó nói.

    Tôi không ngờ rằng chính cảm giác ấy sẽ đẩy tôi vào một đêm hoảng loạn, khiến tôi suýt mắc sai lầm.


    1. NỬA ĐÊM KHÔNG THẤY BÓNG DÁNG ÔNG

    Hôm đó gần 1 giờ sáng, tôi dậy uống nước. Khi đi ngang phòng bố chồng, tôi thấy cửa mở hé — điều chưa từng xảy ra. Tôi đẩy cửa vào, không thấy ông đâu. Giường trống trơn, phòng tối om, không một tiếng động.

    Một cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.

    Tôi lập tức đi tìm.

    Tầng một — không có.

    Tầng hai — không.

    Sân sau — trống.

    Mỗi bước chân của tôi càng lúc càng gấp. Tim đập thình thịch. Những câu chuyện về người già lẫn đi lang thang trong đêm bất giác ùa về khiến tôi muốn ngã quỵ.

    Tôi chạy lên tầng ba, bật hết đèn hành lang.

    Và rồi…

    Khi đến gần phòng người giúp việc, tôi khựng lại.

    Đèn trong phòng cô ấy… sáng.

    Giờ này đáng lẽ cô đã ngủ sâu.

    Một suy nghĩ bản năng, rất nhanh, rất gai góc vụt qua đầu tôi:

    “Bố chồng… ở trong phòng cô ấy sao?
    Giữa đêm?”

    Tôi lập tức gạt suy nghĩ ấy sang một bên, tự nhủ mình đừng vớ vẩn. Nhưng lòng tôi vẫn cứ nghẹn lại.

    Tôi đặt tay lên nắm cửa. Cửa chỉ khép hờ.

    Tôi hít sâu, đẩy vào.


    2. CẢNH TƯỢNG KHIẾN TÔI SỮNG SỜ

    Ánh đèn vàng hắt xuống căn phòng nhỏ.

    Và ngay trước mắt tôi—

    Bố chồng đang ngồi trên giường của người giúp việc.
    Còn cô giúp việc đứng ngay cạnh, một tay đỡ lưng ông.

    Cả hai đều giật mình nhìn tôi.

    Giống như vừa bị bắt gặp điều gì đó không nên bị nhìn thấy.

    Tôi chết lặng.

    Tai ù đi.

    Tôi chỉ nói được một câu, giọng run rẩy:

    — “Sao bố lại ở đây?”

    Bố chồng né ánh mắt, còn cô giúp việc hơi cúi mặt, bàn tay vẫn giữ chặt lấy vai ông.

    Bầu không khí đặc quánh lại, nặng trịch.

    Trong đầu tôi, hàng loạt suy nghĩ hỗn loạn xoáy qua. Tôi muốn nói thêm, muốn hỏi nữa, nhưng cổ họng như nghẹn cứng.

    Cuối cùng, người giúp việc lên tiếng.

    — “Không phải như chị nghĩ đâu…”

    Giọng cô thật, nhưng run.

    Tôi siết tay lại.

    — “Vậy chuyện gì xảy ra?”


    3. SỰ THẬT LÀM TÔI KHỰNG LẠI

    Cô kể:

    — “Nửa đêm em nghe tiếng động mạnh ngoài hành lang. Em mở cửa xem thì thấy bố đang đứng bám vào tường, thở mệt, mặt tái đi. Bố bảo ngực đau nhưng sợ gọi anh chị. Em vội dìu bố vào phòng em vì gần nhất, tránh ông ngã. Em đo huyết áp bằng máy em mang theo từ quê. Huyết áp bố hơi thấp nên em bắt bố ngồi lại nghỉ.”

    Cô chỉ tay về phía bàn.

    Trên đó là:

    máy đo huyết áp,

    chai dầu nhỏ,

    cốc nước ấm còn bốc hơi.

    Không phải dấu hiệu của điều gì mờ ám.

    Mà là của một người đang chăm sóc một người già yếu.

    Bố chồng tôi lên tiếng, giọng nhỏ:

    — “Bố… sợ làm phiền con… nên bố không gọi.”

    Chỉ một câu thôi, mà tôi thấy như có thứ gì chạm mạnh vào ngực mình.

    Tôi cúi đầu, cảm giác xấu hổ tràn lên mặt. Mình đã nghĩ gì thế này? Mình đã nghi ngờ điều gì cơ chứ?

    Tôi bước lại, đỡ bố về phòng.

    Người giúp việc đi sau, vẫn lặng lẽ. Không trách, không giải thích nhiều, chỉ làm đúng những gì cô phải làm.

    Khi bố đã nằm xuống, cô pha thêm một cốc nước gừng nóng đặt lên bàn rồi bước nhẹ ra ngoài.

    Tôi đứng lại trước cửa phòng rất lâu, cảm giác bối rối và tội lỗi đan xen.


    4. LỜI XIN LỖI KHÓ THỐT THÀNH LỜI

    Sáng hôm sau, khi mọi chuyện yên ổn, tôi xuống bếp. Người giúp việc đang gọt rau, ánh nắng chiếu lên đôi bàn tay gầy nhưng nhanh nhẹn.

    Tôi đứng trước mặt cô và nói:

    — “Tối qua… tôi xin lỗi.”

    Cô ngước lên, ngạc nhiên:

    — “Chị ơi, em không trách gì đâu.”

    Tôi lắc đầu:

    — “Tôi đã nghĩ không đúng.
    Tôi xin lỗi vì điều đó.”

    Cô mỉm cười hiền, nụ cười khiến lòng tôi nhói:

    — “Người già mà chị. Ai chăm lâu cũng thương như người nhà. Tối qua em chỉ làm việc em phải làm thôi.”

    Lời nói giản dị, mà tôi thấy nghẹn lại.

    Có những người thật sự tốt theo cách âm thầm đến mức ta không nhận ra cho đến khi đứng trước sự thật.


    5. NHỮNG GÌ TÔI NGHĨ SAU ĐÊM ẤY

    Đêm ấy, khi mọi người ngủ rồi, tôi nằm mà không sao chợp mắt.

    Tôi nhận ra:

    Tôi luôn xem người giúp việc chỉ là người làm công.

    Tôi chưa từng nghĩ họ có thể gánh vác phần trách nhiệm nặng nề nhất.

    Tôi chưa từng thực sự hiểu sự quan trọng của họ đối với những người già trong nhà.

    Và tệ nhất — tôi từng hoài nghi họ bằng ánh mắt đầy định kiến.

    Nếu tối đó cô ấy không nghe tiếng động… nếu cô ấy không thức giấc… nếu bố chồng tôi thực sự ngã…

    Tôi không dám tưởng tượng.

    Tôi bật khóc, một tiếng khóc nhẹ nhưng dai dẳng.

    Không phải vì sợ hãi.

    Mà là vì xấu hổ. Vì thương. Và vì biết ơn.


    6. SAU ĐÓ, GIA ĐÌNH TÔI THAY ĐỔI

    1. Tôi dành nhiều thời gian cho bố hơn

    Mỗi sáng đều hỏi thăm, mỗi tối đều pha trà ngồi cùng ông một lúc. Chỉ vài việc nhỏ thôi mà ông vui thấy rõ.

    2. Tôi để ông biết rằng gọi tôi không bao giờ là phiền

    Tôi đặt chuông báo cạnh giường, mua thiết bị đo huyết áp tự động, dặn ông rằng bất cứ lúc nào cần, chỉ cần gọi.

    3. Tôi trân trọng người giúp việc hơn

    Không còn nghĩ cô ấy chỉ là lao động trong nhà. Cô ấy là người tôi có thể tin tưởng, là một phần trong vòng an toàn của gia đình.

    Tôi dọn cho cô phòng tốt hơn, tăng thêm lương, hỏi han cô thường xuyên hơn.

    Nhiều buổi chiều, tôi nhìn thấy bố và cô giúp việc đi bộ dưới ánh nắng nhạt. Ông cười, còn cô nói chuyện chậm rãi, kiên nhẫn.

    Một cảnh bình yên đến lạ.


    7. KẾT – BÀI HỌC ĐỔI LẤY TỪ MỘT ĐÊM HOẢNG LOẠN

    Đêm bố chồng “mất tích” đã dạy tôi một bài học quan trọng:

    Già đi không chỉ là yếu đi — mà còn là cô đơn, sợ phiền người khác, sợ trở thành gánh nặng.
    Và người giúp việc đôi khi không chỉ là nhân công, mà còn là người cứu gia đình mình vào những khoảnh khắc bạn không hề nhìn thấy.

    Nếu không có cô ấy đêm đó, có lẽ điều tôi phải đối mặt đã hoàn toàn khác.

    Và từ đó, tôi biết rằng có những khoảnh khắc tưởng là hiểu lầm, nhưng lại trở thành điều khiến mình mở mắt nhìn đời một cách tử tế hơn.

  • Người đàn ông giàu có đến thăm m;/ộ con gái mình vào mỗi cuối tuần, cho đến một ngày nọ, bỗng có bé gái nghèo khổ xuất hiện

    Ông Dũng – một doanh nhân giàu có có tiếng trong vùng – suốt ba năm trời đều đến thăm mộ con gái vào mỗi cuối tuần.

    Con gái ông – bé Thảo, 10 tuổi – mất trong một vụ tai nạn giao thông mà xe gây tai nạn bỏ trốn, không tìm được tung tích.
    Từ ngày đó, ông Dũng sống vật vờ như cái bóng.

    Hôm ấy, trong lúc ông đang lau bia mộ, bỗng một bé gái gầy gò, mặt lem nhem đất, tay cầm bịch bánh mì khô, đứng cách ông vài mét, chỉ thẳng vào bia:

    “Chú ơi… chị này sống gần nhà con mà. Chị hay đứng ở bờ sông, không nói gì hết.”

    Ông Dũng giật mình, tim như ngừng đập.

    Ông hỏi dồn:

    “Con… con thấy rõ không?”
    “Dạ, ngày nào con cũng thấy. Chị đứng ngay gốc xoài ở sau nhà con.”

    Ông Dũng vội vàng nắm tay bé gái:

    “Dẫn chú tới đó!”


    Khi tới nơi… ông Dũng chết lặng.

    Ngôi nhà bé gái dẫn ông tới là một căn nhà cấp bốn xiêu vẹo. Sau nhà đúng là có một gốc xoài lớn, bên cạnh là bờ sông nhỏ.

    Nhưng điều khiến ông Dũng rụng rời… là bức tranh treo trước sân.

    Một bức tranh màu nước cũ kỹ vẽ một bé gái mặc đúng chiếc váy trắng mà Thảo mặc hôm tai nạn xảy ra.

    Ông đứng không vững. Tay run lên:

    “Sao… sao con có bức này?”

    Bé gái cúi đầu:

    “Không phải của con. Chị đứng ở gốc xoài đưa cho con… rồi biến mất.”

    Ông Dũng cảm giác lạnh buốt sống lưng.


    Bà chủ nhà bước ra, và câu chuyện khiến ông bủn rủn.

    Bà chủ nghèo, dáng khắc khổ, nhận ông vào nhà. Nghe ông hỏi, bà kể:

    “Thật ra… tôi hay thấy một bé gái lảng vảng ngoài bờ sông từ hơn một năm nay.
    Người ta tưởng con tôi tưởng tượng, nhưng tôi thì thấy thật.
    Nó đứng đó, xanh xao, như ngóng ai.

    Mãi hôm trước tôi nhìn kỹ… mới nhận ra con bé không có… bóng.”

    Ông Dũng ngồi sụp xuống.

    Bà chủ run run mở chiếc hộp gỗ:

    “Cách đây ba năm, tôi nhặt được cái này trôi từ sông vào… Nhưng nghèo quá, tôi không dám mang đi trình báo.”

    Bên trong là:

    Một chiếc vòng tay bạc có khắc chữ Thảo

    Một mảnh áo váy rách

    Và một tờ giấy xét nghiệm ADN của một phòng khám tư, góc giấy bị rách nhưng vẫn đọc được tên bố mẹ.

    Tên người cha…
    Chính là ông Dũng.

    Ông Dũng tái mét, đôi mắt đỏ hoe.

    “Thảo… đã cố quay về tìm ba suốt ba năm qua…
    Mà ba thì chỉ biết đứng trước một nấm mồ rỗng…”

    Vụ tai nạn năm ấy, thi thể bé gái được nhận dạng sai vì cùng chiếc váy trắng. Con ông trôi xuống sông, kẹt vào khu vực bờ sau nhà người phụ nữ nghèo này.

    Bé gái nghèo sụt sịt hỏi:

    “Chú… chú có đón chị ấy về nhà không?
    Chị bảo chị lạnh lắm…”

    Ông Dũng ôm mặt bật khóc.

  • Quá tuyệt vọng vì cần phải trả tiền thay thận cho cha, cô sinh viên nghèo đã chọn qua đêm với ông trù;/m buôn gỗ để đổi lấy 1 tỷ

    Lan – sinh viên năm 3 ngành Y – đã chạy vạy khắp nơi để cứu cha đang nằm viện chờ thay thận.
    Nhà chỉ còn mẹ già và đứa em trai 10 tuổi. Cô đã gõ cửa từng nhà, từng quỹ từ thiện nhưng 1 tỷ với cô là con số không tưởng.

    Cho đến khi ông Trần Đức Hào, một ông trùm buôn gỗ lớn ở Tây Nguyên – người mà Lan từng quen biết khi đi làm thêm – chủ động nhắn:

    “Qua với anh một đêm. Sáng mai anh chuyển đủ 1 tỷ.”

    Lan khóc suốt cả buổi tối. Nhưng cha cô chỉ còn vài ngày.
    Cuối cùng, cô chấp nhận.

    Và đúng như lời hứa, 1 tỷ lập tức được chuyển vào tài khoản bệnh viện.
    Ca phẫu thuật của cha cô được sắp xếp ngay.


    **Một tuần sau, Lan đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe để chuẩn bị hiến thận cho cha.

    Nhưng bác sĩ vừa mở hồ sơ của cô… đã sững người.**

    Bác sĩ Minh – người theo dõi bệnh tình của cha Lan – nhìn kết quả xét nghiệm máu của Lan hồi lâu, rồi hỏi chậm rãi:

    “Lan… em đã làm gì trong tuần vừa rồi chưa?”

    Lan hoảng:

    “Không… em chỉ làm hồ sơ ghép thận. Có chuyện gì vậy bác sĩ?”

    Ông Minh đặt tờ giấy xét nghiệm xuống bàn, giọng nghẹn lại:

    “Em… không thể hiến thận được nữa.
    Lan, em đã mắc… HIV giai đoạn cửa sổ.”

    Lan đứng chết lặng, hai chân mềm nhũn.

    “Không thể nào… không thể nào…”

    Bác sĩ tiếp:

    “Kết quả vừa đủ dấu hiệu cho thấy phơi nhiễm mới xảy ra trong mức 7–14 ngày.”

    Đúng bằng khoảng thời gian cô qua đêm với ông Hào.

    Lan bật khóc, toàn thân run rẩy:

    “Không… cháu chỉ… cháu chỉ qua đêm với một người thôi… Không thể… Không thể…”

    Bác sĩ Minh thở dài:

    “Người đó… có thể đang là nguồn bệnh.”


    **Lan lao ra khỏi bệnh viện, gọi liên tục cho ông trùm Hào.

    Nhưng điện thoại đã… tắt máy.**

    Cô đến tận biệt thự của ông ta.
    Cổng khóa. Bảo vệ nhìn Lan rồi lắc đầu:

    “Ông chủ đi nước ngoài ba ngày trước rồi.
    Sao tự nhiên đi gấp quá, tui cũng không biết.”

    Lan gần như gào lên:

    “Anh ấy có bệnh không? Anh có biết gì không???”

    Người bảo vệ im lặng hồi lâu rồi đáp:

    “Chỉ biết… gần đây ổng hay vô viện lén lút.
    Có bữa nghe thấy bác sĩ nói gì đó… miễn dịch thấp, cần dùng thuốc đều…”

    Lan ngã quỵ xuống bậc thềm.


    Nhưng cú twist cuối mới là điều khiến mọi thứ bùng nổ.

    Ba ngày sau, công an đến bệnh viện.
    Lan được mời lên làm việc.

    Hóa ra ông trùm gỗ Hào đang bị truy nã tạm thời, vì liên quan đường dây vận chuyển gỗ lậu và buôn lâm sản trái phép.
    Trong hồ sơ khám sức khỏe của ông ta, có ghi chú mờ:

    “Đang điều trị ARV – HIV dương tính.”

    Lan nhìn dòng chữ ấy, các đầu ngón tay lạnh buốt.

    Một cán bộ điều tra nói nhỏ:

    “Chúng tôi nghi ngờ ông ta cố ý lây bệnh cho nhiều cô gái trẻ.
    Em không phải nạn nhân duy nhất…”

    Lan ôm mặt, bật khóc như đứa trẻ.

    1 tỷ đã cứu cha cô—nhưng đổi lại là cả tương lai của cô đời.

    Câu hỏi duy nhất vang lên trong đầu Lan:

    “Nếu ngày đó mình có thêm một lựa chọn khác… liệu mình vẫn phải trả giá tàn nhẫn đến vậy?”

  • Ra mắt nhà bạn trai, tôi khiến cả nhà h;oảng h;ồ;n khi giới thiệu làm nghề trang điểm… th;i h;à;i

    Tôi tên là Lan, 26 tuổi, sống ở một con hẻm nhỏ quận Bình Thạnh, Sài Gòn. Ban ngày tôi làm trang điểm cho người sống – những cô dâu, diễn viên, hay khách hàng muốn đẹp hơn trong đám cưới, tiệc tùng. Nhưng ban đêm, tôi lại bước vào thế giới khác hẳn: tắm rửa, trang điểm cho người chết. Công ty tang lễ mà tôi làm việc chuyên cung cấp dịch vụ “làm đẹp cuối cùng” – để người ra đi được ra đi thật đẹp, thật thanh thản.

    Công việc này không phải ai cũng chịu nổi. Tôi từng thấy người ta khóc ngất khi nhìn con mình nằm im trên bàn lạnh, nhưng sau khi tôi hoàn thành, họ lại ôm nhau khóc vì “con mình đẹp quá, như đang ngủ”. Tôi làm việc này đã ba năm, quen với mùi formaldehyde, quen với những đôi mắt vô hồn, và quen với việc phải thì thầm “chị ơi, chị đẹp lắm, đi bình an nhé”.

    Tôi gặp Minh – người yêu tôi – trong một buổi chụp ảnh cưới cho bạn. Anh ấy là kỹ sư xây dựng, hiền lành, cười tươi như nắng. Chúng tôi yêu nhau được tám tháng, rồi anh ấy muốn đưa tôi về ra mắt gia đình. Nhà anh ở quận 7, một căn nhà phố khang trang, bố mẹ anh làm kinh doanh, em gái còn học đại học.

    Tối hôm đó, tôi mặc áo dài trắng tinh khôi, trang điểm nhẹ nhàng, tay cầm hộp bánh trung thu (dù không phải mùa). Bữa cơm gia đình ấm cúng, cá kho tộ thơm lừng, canh chua bông điên điển. Mẹ Minh rất quý tôi, cứ hỏi han đủ thứ: “Con làm nghề gì vậy Lan?”. Tôi mỉm cười, nghĩ rằng nên thành thật ngay từ đầu, không giấu diếm gì cả.

    “Con làm trang điểm ạ. Ban ngày trang điểm cho cô dâu, ban đêm thì… trang điểm cho người đã mất. Cũng tắm rửa, thay quần áo, làm đẹp cho họ trước khi nhập quan.”

    Cả bàn ăn im phăng phắc. Bố Minh đang gắp miếng thịt, tay khựng lại. Mẹ Minh há miệng, đôi mắt trợn tròn. Em gái Minh thì thét lên một tiếng nhỏ rồi che miệng. Minh ngồi bên cạnh tôi, mặt tái mét, cố cười gượng: “Mẹ… mẹ đừng lo, Lan làm rất chuyên nghiệp…”.

    Nhưng không khí đã chết lặng. Mẹ Minh lắp bắp: “Trời ơi… con… con làm… tắm rửa cho người chết á?”. Tôi gật đầu, nhẹ nhàng kể thêm: “Dạ, con làm để họ ra đi đẹp đẽ, không bị hư hao. Nhiều gia đình còn cảm ơn con vì người thân họ trông như đang ngủ thôi ạ”.

    Bữa cơm kết thúc trong im lặng. Mẹ Minh chỉ nói một câu: “Con về nghỉ ngơi đi, mai mẹ gọi lại”. Tôi rời nhà Minh mà lòng nặng trĩu, nghĩ chắc hết rồi, ai mà dám lấy con gái làm nghề “làm đẹp cho người chết”.

    Sáng hôm sau, chưa đầy 8 giờ, điện thoại tôi rung liên hồi. Là mẹ Minh. Giọng bà run run nhưng đầy quyết đoán: “Lan ơi, mẹ với bố vừa bàn xong. Mẹ muốn hỏi cưới con ngay tuần này luôn. Đừng để lâu, kẻo… kẻo người ta nghĩ lung tung. Con chịu khó về nhà mẹ một chuyến nhé, mẹ đang chuẩn bị lễ vật đây”.

    Tôi sững sờ, tay cầm điện thoại mà không tin vào tai mình. “Dạ? Cô… cô nói thật ạ?”

    “Thật chứ! Mẹ sợ lắm. Mẹ nghĩ, nếu con làm nghề đó mà còn đẹp người đẹp nết thế này, thì con là phúc đức lớn của nhà mình rồi. Người chết còn nhờ con làm đẹp, huống chi người sống. Mẹ không muốn để con đi mất. Mẹ sợ… nếu không cưới gấp, con sẽ bị người ta chê bai, rồi con buồn, rồi… rồi con bỏ nghề, rồi… rồi con đi theo ai đó khác. Không được! Phải cưới ngay!”

    Tôi bật cười, nước mắt lăn dài. Hóa ra, chỉ vì một câu nói thật lòng, cả nhà Minh lại sợ tôi… “bị ma ám” hay “bị cô hồn ghen tị”, nên vội vàng sắm lễ hỏi cưới để “trấn an” và giữ tôi lại. Họ bảo, nghề của tôi là nghề “gần với thần linh”, là phúc đức, là may mắn cho con cháu sau này.

    Tuần sau, nhà trai mang tráp lễ đến nhà tôi. Mẹ Minh cười tươi rói, ôm tôi thật chặt: “Con dâu mẹ ngoan lắm. Từ nay con cứ làm nghề của con, mẹ sẽ cầu phúc cho con mỗi ngày. Nhưng nhớ về nhà ăn cơm thường xuyên nhé, đừng để mẹ lo”.

    Và cứ thế, tôi – cô gái từng bị cả nhà người yêu sợ xanh mặt – lại trở thành “báu vật” của gia đình chồng tương lai. Đời đôi khi kỳ lạ thật, chỉ một câu nói chân thật lại mở ra cả một hạnh phúc bất ngờ.

  • Giá vàng hôm nay 11/12/2025: Trời ơi cứ ngỡ đang mơ, ‘phép màu’ đã xảy ra rồi bà con ơi

    Giá vàng miếng tăng mạnh.

    Giá vàng miếng đồng loạt tăng phi mã so với sáng hôm qua và giao dịch ở mức cao. Giá vàng nhẫn tăng – giảm trái chiều ở các thương hiệu. Giá vàng thế giới tăng.

    Giá vàng trong nước hôm nay

    Các thương hiệu SJC, DOJI, PNJ, Bảo Tín Minh Châu, Phú Quý đồng loạt tăng phi mã so với sáng hôm qua, giao dịch ở mức cao nhất là 152,7 triệu đồng/lượng ở chiều mua vào và đều có giá bán ra là 154,7 triệu đồng/lượng.

    Riêng thương hiệu Phú Quý có giá mua vào thấp hơn các thương hiệu khác, giao dịch ở mức 151,7 triệu đồng/lượng mua vào và giá bán ra bằng các thương hiệu khác.

    Giá vàng nhẫn hôm nay (11-12) tăng – giảm trái chiều ở các thương hiệu, mức tăng – giảm cao nhất là 1 triệu đồng/lượng. Các thương hiệu vàng nhẫn niêm yết mức giá cao nhất là 153,5 triệu đồng/lượng bán ra.

    Cụ thể, SJC niêm yết giá vàng nhẫn ở mức 149,6 triệu đồng/lượng mua vào và 152,1 triệu đồng/lượng bán ra (tăng 1 triệu đồng/lượng so với hôm qua ở cả 2 chiều).

    Vàng nhẫn DOJI và vàng nhẫn PNJ đều giao dịch ở ngưỡng 149,5 triệu đồng/lượng mua vào và 152,5 triệu đồng/lượng bán ra (bằng giá hôm qua ở cả 2 chiều).

    Vàng nhẫn thương hiệu Bảo Tín Minh Châu niêm yết ở mức 150,5 – 153,5 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), bằng giá hôm qua ở cả 2 chiều.

    Vàng nhẫn Phú Quý giao dịch ở ngưỡng 149,8 triệu đồng/lượng mua vào và 152,8 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 700.000 đồng/lượng so với giá hôm qua ở cả 2 chiều.

    Giá vàng thế giới hôm nay

    Trên thị trường vàng thế giới, giá vàng giao ngay hôm nay tăng so với giá sáng hôm qua, niêm yết quanh ngưỡng 4.229,5 USD/ounce (tương đương 135,1 triệu đồng/lượng quy đổi theo tỷ giá Vietcombank, chưa thuế, phí).

    Giá vàng thế giới nhìn chung tăng giá 85,6 USD/ounce, tương đương tăng 2,07% nếu tính trong vòng 30 ngày qua.

    Hiện tại, vàng thế giới thấp hơn khoảng 19,6 triệu đồng/lượng so với giá vàng trong nước.

    Sau khi Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) thực hiện mức cắt giảm lãi suất 25 điểm cơ bản mà thị trường đã dự đoán rộng rãi, Chủ tịch Fed Jerome Powell cho biết theo quan điểm của ông, ngân hàng trung ương đã đạt được mức lãi suất trung tính, và dù việc tăng lãi suất không phải là kịch bản cơ bản của bất kỳ ai, những đợt cắt giảm tiếp theo sẽ cần được biện minh bằng các dữ liệu mới.

    Ngay từ đầu, Powell được hỏi liệu việc bổ sung cụm từ “đang xem xét mức độ và thời điểm của các điều chỉnh bổ sung” trong tuyên bố có nghĩa là Fed hiện đang tạm dừng hay không.

    “Đúng vậy, các điều chỉnh trong tháng 9 đưa chính sách của chúng tôi vào trong phạm vi rộng của các ước tính về mức trung tính,” ông Powell trả lời. “Chúng tôi sẽ đánh giá cẩn thận các dữ liệu sắp tới. Ngoài ra, tôi cũng lưu ý rằng, kể từ tháng 9, chúng tôi đã giảm lãi suất chính sách 75 điểm cơ bản, và 175 điểm cơ bản kể từ tháng 9 năm ngoái, nên lãi suất Fed hiện nằm trong phạm vi rộng của các ước tính về giá trị trung tính và ở vị thế tốt để chờ xem nền kinh tế diễn biến như thế nào”.

    Về Bản tóm tắt dự báo kinh tế (SEP) cập nhật cho thấy, tăng trưởng năm 2026 cao hơn mức ước tính hiện tại 1,7% cho năm 2025, Powell cho biết việc chính phủ liên bang mở cửa trở lại sau thời gian đóng cửa là lý do quan trọng. “Bạn có thể chuyển 0,2% sang năm tới, vì vậy nó có thể là 1,9% hoặc 2,1%. Chính sách tài khóa sẽ hỗ trợ và chi tiêu cho trí tuệ nhân tạo sẽ tiếp tục, người tiêu dùng cũng tiếp tục chi tiêu, vì vậy có vẻ như kịch bản cơ bản sẽ là tăng trưởng vững chắc trong năm tới”, ông Jerome Powell cho biết thêm.

    Giữa lúc dư luận suy đoán về việc Trump sẽ bổ nhiệm ai thay Powell vào mùa xuân năm 2026, Powell cũng được hỏi ông muốn di sản của mình là gì. “Tôi thực sự muốn bàn giao công việc này cho người kế nhiệm trong bối cảnh nền kinh tế ở trạng thái thật sự tốt”, ông trả lời. “Đó là điều tôi muốn. Tôi muốn lạm phát được kiểm soát, giảm về 2%, và thị trường lao động vẫn mạnh”.

    “Tôi không có thời gian để nghĩ về những điều lớn hơn. Tôi hy vọng mình còn nhiều năm phía trước để lo những chuyện đó, nhưng hiện giờ vẫn còn rất nhiều việc phải làm”, ông nói thêm.

    Powell cũng từ chối một lần nữa khi được hỏi liệu ông có định ở lại Hội đồng Thống đốc Fed sau khi nhiệm kỳ Chủ tịch kết thúc hay không. “Một lần nữa, tôi tập trung vào thời gian còn lại trong nhiệm kỳ Chủ tịch của mình. Tôi không có gì mới để chia sẻ”, ông nói.

    Giá vàng tăng mạnh trong cuộc họp báo của Powell, với kim loại quý tăng từ mức thấp 4.185 USD ngay sau khi ông Powell kết thúc phần phát biểu chuẩn bị trước, lên đến 4.238 USD/ounce chiều cùng ngày.

  • 5 nốt ruồi “Đế Vương” càng già càng giàu: Ai có 1/5 cũng viên mãn cả đời, rất đáng chúc mừng

    Trong nhân tướng học những người có nốt ruồi ở vị trí này thường may mắn hơn người, không thành tỷ phú cũng là đại gia.

    Nốt ruồi trên trán

    Theo nhân tướng học, những người dù nam hay nữ nhưng nếu có nốt ruồi ở trên trán thường có số giàu có. Nếu như đó là người đàn ông có nốt ruồi trên trán sẽ là người rất may mắn trong tương lai. Hầu hết các nốt ruồi trên trán đều là nốt ruồi tốt lành. Đặc biệt, những người này vốn thông minh nên có số làm quan lớn.

    Những người đàn ông có nốt ruồi trên trán phía bên trái sẽ có con đường sự nghiệp rực rỡ, dễ dàng thăng tiến trong công việc và đạt được vinh hoa phú quý. Đặc biệt, những người đàn ông này có số mệnh đào hoa được nhiều phụ nữ yêu mến và có cơ hội lựa chọn được người phụ nữ phù hợp cho mình sống cuộc sống viên mãn.

    Nếu là nữ giới thì cũng là tướng vượng phu ích tử được chồng con yêu thương chiều chuộng cuộc sống của họ cực kỳ may mắn.

    Vị trí nốt ruồi may mắn

    Nốt ruồi bên trong cánh tay

    Trong nhân tướng học và tử vi học những người nào sở hữu nốt ruồi nằm bên trong cánh tay chính là một trong những nốt ruồi phát tài phát lộc. Trong tính cách phần lớn những người có nốt ruồi ở vị trí này thường là người có đầu óc thông minh, nhanh nhạy nên thường nắm giữ vị trí cao trong công việc. Do họ có tài có đức nên sớm muộn cũng giàu có tự mình tạo dựng được cơ đồ khiến người xung quanh phải vô cùng ngưỡng mộ.

    Nốt ruồi bên trong đùi

    Trong tử vi học nếu như một người có nốt ruồi nằm bên trong đùi thì đó có thể chính là may mắn của họ mang tới nhiều tài lộc trong cuộc sống. Những người có vị trí nốt ruòi này thường dễ dàng thành công trong sự nghiệp, giàu có hơn người và luôn biết cách vươn lên để đạt được kế hoạch đã đặt ra từ ban đầu. Họ là kiểu người sống có ý chí và mạnh mẽ quyết đoán.

    Khi được trao cơ hội, họ thường biết cách nắm bắt và nỗ lực hết mình để có thể thực hiện được lý tưởng, hoài bão của bản thân và giành những thành tích đáng ngưỡng mộ trong sự nghiệp. Đến tuổi trung niên, hầu hết người có nốt ruồi bên trong đùi đều thành đạt và sống vui vẻ bên tổ ấm của mình.

    Nốt ruồi đế vương càng già càng giàu

    Nốt ruồi ở lòng bàn chân

    Trong nhan tướng học khi một con người sở hữu nốt ruồi ở lòng bàn chân là sinh ra đã được hưởng vinh hoa phú quý. Trong học tập và trong công việc thì những người như vậy đều mang trong mình mệnh quý phú nên công danh, sự nghiệp lúc nào cũng vượt trội so với người khác.

    Bên cạnh đó, họ còn là người có khả năng kiềm chế mạnh nên thường được ngường xung quanh săn đón và có địa vị xã hội khá cao khiến ai cũng phải ngưỡng mộ những thành tựu mà họ đạt được.

    Nốt ruồi ở rốn

    Theo nhân tướng học, những người sở hữu nốt ruồi ở rốn thường gặp nhiều may mắn trên con đường công danh tiền tài. Đặc biệt, là trong công việc họ luôn có khẳ năng thương lượng giao dịch thuyết phục người khác. Nhờ được quý nhân phù trợ mà họ luôn có cách biến nguy thành an, biến xui xẻo thành may mắn.

    Những người phụ nữ có nốt ruồi nằm ở rốn cũng có tướng ích phu vượng tử, họ giúp chồng xây dựng sự nghiệp, sớm sinh quý tử và nuôi dạy con cái thành tài.

    *Thông tin mang tính tham khảo, chiêm nghiệm

  • Vì sao các cụ lại nói: ”Phụ nữ cúi đầu, đàn ông ưỡn ngực, một đời phú quý, nửa đời an nhàn?”

    Các cụ có câu: Phụ nữ cúi đầu, đàn ông ưỡn ngực là cả đời phú quý. Liệu có đúng không?

    Thế nào là phụ nữ cúi đầu?

    Thời xưa thì người phụ nữ lúc nào mang lại cảm giác dè dặt, kín đáo, đoan trang, cẩn trọng. Trong khi nói chuyện, người phụ nữ nếu cứ rướn cổ lên để nói sẽ khiến người khác cảm thấy kiểu ngạo, không có sự tôn trọng nên sẽ sinh ra cảm giác phản cảm.

    Nếu người phụ nữ hơi cúi đầu, mỉm cười thì đối phương sẽ cảm thấy sự khéo léo, dịu dàng, biết lắng nghe và thấu hiểu với người khác.

    Khi một người phụ nữ trò chuyện với người khác, đa phần đều hơi cúi đầu biểu thị sự khiêm nhường, thể hiện sự giáo dưỡng. Từ đó sẽ khiến cho đối phương cảm nhận được tương lai là người phụ nữ này sẽ trở thành người vợ vượng phu, tam tòng tức đức.

    Thời nay thì người phụ nữ có thành tựu, có nội hàm phong phú, biết khiêm tốn cũng thường sẽ cúi đầu. Từ đó dễ dàng thu hút được sự chú ý của đàn ông tốt.

    Thế nào là đàn ông ưỡn ngực?

    Đàn ông ưỡn ngực ở đây là muốn chỉ đến người đàn ông sống có trách nhiệm, biết gánh vác và chăm lo cho gia đình. Với những người đàn ông chỉ biết khom lưng thì đàn ông với bộ ngực cao chắc chắn sẽ thể hiện được sự tự tin khiến mọi người cảm nhận được sự quyết đoán và mạnh mẽ.

    Trong mắt người xưa thì để phán đoán một người đàn ông có xứng đáng để đàn bà an tâm trao thân gửi phận hay không thì họ sẽ chú ý xem người đàn ông đó có đủ năng lực can trường đảm đương gánh vác trách nhiệm gia đình, xã hội hay không.

    Người đàn ông ưỡn ngực ngẩng đầu sẽ khiến người ta cảm nhận được con người tràn đầy chính khí. Dù đối diện với những khó khăn có thể dũng cảm mà đón nhận rồi tiến lên. Người như này thì mới có thể khai sáng sự nghiệp của bản thân, có thành tựu, bảo vệ gia đình.

    Một đời phú quý

    Vế sau ”một đời phú quý, nửa đời an nhàn” là dự đoán về cuộc đời của những người phụ nữ cúi đầu và người đàn ông ưỡn ngực. Bởi vì bất kể là thời xưa hay thời nay, để đánh giá một người có hạnh phúc hay không sẽ xem biểu hiện của họ ra sao.

    Những người có phong thái như trên chính là người nửa đời đã biết tu dưỡng bản thân, phấn đấu không ngừng. Từ đó sự nghiệp lên cao, mang lại phúc lộc cho con cháu.

    Thời nay có nhiều biến đổi nhưng trí tuệ cũng như những kinh nghiệm từ thời xưa vẫn đáng quý để chúng ta học tập.

    Một người phụ nữ hiểu rõ lễ nghi, có sự tu dưỡng thì nhất định sẽ biểu hiện ra vẻ đẹp nhất định, khiến người ta tin tưởng, quý mến. Người đàn ông hiên ngang, đầu đồi trời chân đạp đất, dám nghĩ dám làm thì chắc chắn sẽ có được người vợ tốt, sự nghiệp thành công.

    Theo:
    giaitri.thoibaovhnt.vn
    https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/vi-sao-cac-cu-lai-noi-phu-nu-cui-dau-dan-ong-uon-nguc-mot-doi-phu-quy-nua-doi-an-nhan-759716.html
    Truy Nguyệt