Tác giả: admin

  • Đi thuê nhà, kỹ sư trẻ phát hiện căn phòng có mùi gì đó rất khó chịu, chủ nhà bèn đậ:p tường tìm hiểu và phát hiện bí mật kinhhoang…

    Tùng, một kỹ sư phần mềm 28 tuổi, vừa chuyển đến thành phố để bắt đầu công việc mới. Sau nhiều ngày tìm kiếm, anh chọn được một căn hộ nhỏ, cũ kỹ nhưng giá rẻ ở khu ngoại ô. Chủ nhà, bà Lan, một người phụ nữ trung niên vui tính, đảm bảo căn hộ sạch sẽ và không có vấn đề gì. Tuy nhiên, ngay đêm đầu tiên, Tùng đã nhận ra một mùi hôi khó chịu, như thể chuột chết, lan tỏa khắp phòng khách.

    Tùng kiểm tra khắp nơi: dưới gầm giường, trong tủ bếp, thậm chí lật cả thảm lên. Không có dấu vết của chuột hay bất kỳ thứ gì bất thường. Mùi hôi lúc đậm, lúc nhạt, nhưng luôn xuất hiện vào ban đêm. Anh gọi điện cho bà Lan, và bà đồng ý đến kiểm tra. “Chắc là cống rãnh đâu đó,” bà nói, nhưng sau khi kiểm tra hệ thống ống nước, mùi vẫn không biến mất.

    Tùng bắt đầu nghi ngờ. Anh để ý thấy mùi hôi mạnh nhất gần bức tường chính của phòng khách, nơi có một vết nứt nhỏ chạy dọc lớp gạch. Anh gõ lên tường, nghe tiếng vọng kỳ lạ, như thể phía sau không phải là bê tông rắn chắc mà là một khoảng trống. Tò mò, anh đề nghị bà Lan cho phép đục tường để kiểm tra. Bà Lan do dự, nhưng trước sự kiên quyết của Tùng, bà đồng ý.

    Một thợ xây được gọi đến. Chỉ sau vài nhát đục, lớp gạch vỡ ra, để lộ một khoang rỗng phía sau. Trong đó không phải là xác chuột, mà là một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, phủ đầy bụi. Tùng và bà Lan nhìn nhau, ngạc nhiên. Họ mở hộp, bên trong là một tập tài liệu vàng ố, một chiếc nhẫn bạc khắc chữ “M&N”, và một bức thư viết tay.

    Bức thư kể về một cặp đôi, Minh và Nga, từng sống trong căn hộ này cách đây 20 năm. Họ yêu nhau nhưng bị gia đình ngăn cấm. Minh, một nhà báo, đã phát hiện ra một vụ tham nhũng lớn liên quan đến một quan chức địa phương. Trước khi công khai, Minh biến mất không dấu vết, và Nga rời đi ngay sau đó. Bức thư viết rằng Minh đã giấu bằng chứng trong bức tường, hy vọng một ngày nào đó sự thật được phơi bày.

    Tùng, với bản tính tò mò của một lập trình viên, quyết định đào sâu hơn. Anh liên hệ với một người bạn làm việc tại tòa soạn báo địa phương. Sau khi xác minh, các tài liệu trong hộp thực sự là bằng chứng về vụ tham nhũng năm xưa. Quan chức kia giờ đã nghỉ hưu, nhưng vẫn sống trong khu phố. Tùng chuyển tài liệu cho cơ quan chức năng, và vụ việc được mở lại. Hóa ra, mùi hôi không phải từ chuột chết, mà từ loại mực đặc biệt Minh dùng để viết tài liệu, một loại mực hóa học có mùi dai dẳng khi phân hủy theo thời gian.

    Trong quá trình điều tra, Tùng phát hiện bà Lan chính là Nga, người yêu cũ của Minh. Bà đã trở lại căn hộ này nhiều năm sau, mua lại nó với hy vọng tìm thấy di vật của Minh nhưng không dám đục tường vì sợ đối mặt với quá khứ. Bà cố tình cho thuê rẻ để ai đó vô tình phát hiện ra sự thật, giúp bà khép lại câu chuyện dang dở. Tùng không chỉ giải mã bí ẩn về mùi hôi, mà còn giúp bà Lan tìm lại sự bình yên sau bao năm day dứt.

  • L-ộ manh mối mới trong vụ tài xế m:ất t:ích do nước lũ c:uố-n

    Những thông tin mới nhất về tung tích nam tài xế bị nước lũ cuốn trôi ở Quảng Trị vẫn đang làm tâm điểm chú ỷ trong dư luận.

    Vào chiều hôm nay (18/11), bức ảnh chụp chiếc quần có móc chìa khoá ô tô nghi của nam tài xế xe đầu kéo bị nước lũ cuốn trôi ở ngầm tràn A Rông Trên (xã La Lay, Quảng Trị) liên tục được chia sẻ trên các diễn đàn mạng. Thông tin trên tờ Tri Thức – Znews, ông Hồ Văn Hiền, Phó Chủ tịch UBND xã La Lay (tỉnh Quảng Trị), cho biết lực lượng tìm kiếm đã phát hiện một chiếc quần và chìa khóa xe nghi thuộc về tài xế Nguyễn Văn Thành (48 tuổi).

    Những dấu vết này hiện vẫn đang tiếp tục được xác minh làm rõ. Đồn Biên phòng Cửa khẩu quốc tế La Lay, Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Trị, cùng công an, quân sự, dân quân địa phương và UBND xã La Lay vẫn duy trì lực lượng tìm kiếm.

    “Nhiều người cũng quan tâm, giúp sức. Nhưng đến lúc này, chúng tôi vẫn chưa tìm thấy nạn nhân”, ông Hiền thông tin trên Tri Thức – Znews.

    Phát hiện manh mối mới nghi của tài xế bị nước lũ cuốn: Đang xác minh làm rõ dấu vết- Ảnh 1.

    Chiếc quần có móc chìa khoá ô tô nghi của tài xế xe đầu kéo bị nước lũ cuốn.

    Theo xác minh ban đầu, khoảng 12h ngày 17/11, dù đã có barie và cảnh báo cấm qua lại, tài xế Thành vẫn điều khiển xe đầu kéo BKS 75H-00713 lách qua rào chắn để vượt ngầm A Rông Trên đang bị ngập lũ khoảng 50cm, dòng chảy mạnh. Khi xe đến giữa ngầm, nước chảy xiết khiến phương tiện nghiêng đầu, không thể tiến thêm.

    Anh Thành phải trèo lên thùng xe chờ lực lượng cứu hộ. Tuy nhiên, đến khoảng 12h25, trước khi lực lượng chức năng tiếp cận, dòng lũ quật đổ chiếc xe và cuốn trôi, khiến tài xế mất tích.

    Cũng trong sáng nay (18/11), thông tin trên Tuổi Trẻ, ông Hồ Văn Hiền – Phó chủ tịch UBND xã La Lay – cho hay gần 100 người thuộc biên phòng, công an, quân sự, dân quân tự vệ và người dân xã La Lay tiếp tục tìm kiếm nam tài xế mất tích. Các tổ tìm kiếm được bố trí dọc hai bên sông để rà soát những vị trí nước đã rút và các điểm có khả năng mắc kẹt. Xã đã thông báo và phối hợp với các xã hạ du gồm Tà Rụt và Đakrông để mở rộng phạm vi tìm kiếm. Người nhà của tài xế cũng đã có mặt tại hiện trường, chờ trông tin tức.

    Bên cạnh, đoạn clip ghi lại cảnh nam tài xế cùng xe đầu kéo bị nước lũ cuốn, thì khoảnh khắc anh ngồi trên nóc xe gọi điện thoại cho người thân cũng khiến dư luận không khỏi xót xa. Đoạn clip do người dân ở hiện trường chứng kiến ghi lại được. Đó gần như là khoảnh khắc cuối cùng của nam tài xế trước khi gặp nạn.

    Phát hiện manh mối mới nghi của tài xế bị nước lũ cuốn: Đang xác minh làm rõ dấu vết- Ảnh 2.Anh Thành trèo lên thùng xe để gọi điện thoại – đây gần như là hình ảnh cuối trước khi anh gặp nạn.
    Nguồn: https://kenh14.vn/phat-hien-manh-moi-moi-nghi-cua-tai-xe-bi-nuoc-lu-cuon-dang-xac-minh-lam-ro-dau-vet-21525111821310572.chn

  • Bố chồng cũ lén tìm gặp con dâu rồi dọn hẳn đến chỗ con dâu cũ ở khiến cả làng ch;ử;i b;ớ;i

    Bố chồng cũ lén tìm gặp tôi, sau 3 tháng, ông dọn hẳn về nhà tôi ở khiến ai cũng sững sờ, lý do mới thật là “chết điếng”

    “Từ nay, tôi ở với con dâu cũ”, lời tuyên bố của bố chồng khiến chồng cũ của tôi tái mặt, quay lưng đi thẳng.

    Chúng tôi cưới nhau để kết thúc một mối tình đẹp đẽ và bắt đầu cùng nhau xây dựng tổ ấm hạnh phúc. Giấc mơ về “ngôi nhà và những đứa trẻ” của cả hai đã thành hiện thực với một cô công chúa vô cùng đáng yêu và một bé trai kháu khỉnh chỉ cách nhau vài năm tuổi.
    bo-chong-1763527867.jpegẢnh minh họa.
    Tưởng như đó sẽ là cuộc sống viên mãn mà nhiều người ước mơ. Nhưng đúng là “lịch sử thường có những bước đi không ngờ”…

    Chúng tôi li hôn sau 5 năm, vì anh nói tôi ăn bám, sống dựa vào chồng và là “sao hỏa” đốt hết đường công danh rạng rỡ của anh do gánh nặng kinh tế mà tôi và 2 con đè hết lên vai anh.

    Trước đó, vì nghe lời anh làm “vợ hiền dâu thảo”, tôi đã dừng công việc kế toán mà tôi yêu thích cùng mức lương rất ổn định để ở nhà chăm sóc gia đình, làm hậu phương cho anh khi có bầu bé thứ nhất.

    5 năm lùi lại, hy sinh mọi thú vui riêng để vun vén cho gia đình, chăm lo cho bố chồng chu đáo (mẹ chồng tôi đã qua đời từ trước khi chúng tôi lấy nhau).

    Tôi được cả họ hàng nhà chồng tôn trọng, quý mến, nhưng chỉ vì những thất bại trong làm ăn của chồng mà tôi kết thúc cuộc hôn nhân trong ê chề, tủi nhục với “tai tiếng” là “bước cản trở công danh sự nghiệp của chồng”.

    Cái tát của anh trong hơi men khiến tôi tỉnh ngộ. Tôi chợt nhận ra, có những thứ như dầu đã cạn, như bát nước hất đi, không bao giờ lấy lại được nữa.

    Tôi chấp nhận ra đi, giành quyền nuôi hai con. Tôi thương bọn trẻ bơ vơ, vẫn cần hơi ấm của mẹ nhiều hơn.

    Hai tháng sau, bố chồng lén đến gặp tôi.

    Tôi sững người trước những tâm sự của một người đàn ông đã đi đến chặng cuối của một đời người.

    Ông kể, một sự thật khiến tôi đắng đót, chồng tôi đã ngoại tình trước khi chúng tôi li hôn. Và, cái danh “Ăn bám” kia chỉ là một cái cớ để đẩy tôi ra khỏi cuộc hôn nhân này. Anh thay đổi, ham của lạ, thích những lời ngọt ngào, mê sự trẻ trung và nhí nhành của cô gái tuổi đôi mươi chưa vương vấn sự đời, chưa bù đầu tóc rối với bỉm sữa và những mối lo toan gia đình như tôi…

    Anh sa ngã và anh u mê…

    Việc chia tay tôi là bước cuối cùng hợp thức hóa mối quan hệ ngoài luồng đầy sai trái ấy.

    Tôi nghẹn lòng, nhưng rồi nhẹ bẫng. Tôi không tiếc một cuộc hôn nhân đã cạn tình yêu…

    Bẵng đi 3 tháng, bố chồng lại tìm đến tôi.

    Lần này, ông muốn dọn đến nhà tôi sinh sống. Ông kể về cuộc sống bị cô con dâu mới con thường, những ngột ngạt trong gia đình khiến tuổi già của ông bị tù túng và vô dụng. Thay vì được phụng dưỡng, thay vì vị trí đấng sinh thành, ông trở thành một con người ăn bám trong mắt nàng dâu trẻ.

    Nhưng hơn hết, ông thương tôi vất vả đầu tắt mặt tối, vừa lo cho con, vừa lo kiếm tiền. Hai đứa nhỏ ngày nào cũng vào thành phần “đón sớm, trả muộn” ở lớp, vì tôi không thể bố trí thời gian bên con như trước đây.

    Bố chồng tôi vấn thường xuyên qua thăm các cháu, chứng kiến tôi vật lộn với cuộc sống sau hôn nhân, ông thương không hết!

    Hơn nữa, 5 năm làm con dâu, tôi thực sự đã coi ông như là bố đẻ. Phần vì bố mẹ tôi không còn, phần vì ông là người bố vô cùng đáng kính.

    Chỉ ít ngày sau đó, chồng cũ tìm đến nhà tôi, mắng nhiếc tôi dụ dỗ bố chồng khiến anh ta mang tiếng xấu.

    Lần này, chính bố chồng tôi ra mặt.

    Ông tát thẳng vào mặt thằng con trai mà ông đã bao năm chăm bẵm nên người. Ông nói rằng, vì muốn cứu vãn cuộc hôn nhân của chúng tôi mà ông đã giấu chuyện anh ngoại tình. Ông tiếc một đứa dâu hiền vợ thảo là tôi nên cứ nấn ná, cố che đạy cho con trai mình, nhưng rồi ông nhân ra, thương dâu là nên để cho tôi được giải thoát bằng tờ giấy li hôn.

    Ông nói thẳng về người vợ hiện tại của con trai, và muốn anh suy nghĩ về cách sống của hai người. Ông sống cùng mẹ con tôi vì ông không muốn tuổi già tủi nhục thêm một ngày nào nữa.

    Năm tháng trôi qua, cuộc sống của ba mẹ con tôi và bố chồng, ông Hùng, dần ổn định. Bỏ ngoài tai mọi lời xì xào, dị nghị của xóm làng—những lời ác ý về mối quan hệ “không đứng đắn” giữa bố chồng và con dâu cũ—chúng tôi sống nương tựa vào nhau. Ông Hùng trở thành hậu phương vững chắc nhất của tôi, ông đón cháu, dạy cháu học, chăm sóc vườn tược để tôi yên tâm đi làm. Ông chấp nhận mang tiếng xấu, chấp nhận sự cô lập của con trai ruột và họ hàng, chỉ để giữ lại sự bình yên và nụ cười cho hai đứa cháu nội và người con dâu hiền thảo này.

    Cuộc sống cứ thế trôi đi, cho đến một buổi sáng mùa đông lạnh giá.

    Ông Hùng lặng lẽ ra đi trong giấc ngủ, nhẹ nhàng và thanh thản trên chiếc giường cạnh hai đứa cháu. Cả làng lại đổ xô đến, không phải để chửi bới, mà để chứng kiến đám tang của một người đàn ông đã sống những năm tháng cuối đời trong tiếng xấu.

    Trong lúc dọn dẹp để chuẩn bị hậu sự, tôi đau đớn gập gọn chiếc chăn của ông. Dưới lớp chiếu cũ kỹ, ngay cạnh đầu giường nơi ông nằm, một hộp gỗ nhỏ đã ngả màu được tìm thấy.

    Khi tôi mở hộp, mọi người trong nhà đều sững sờ. Bên trong không phải tiền bạc hay vàng bạc, mà là một quyển sổ nhật ký cũ cùng với một tờ di chúc viết tay từ hơn hai năm trước.

    Di chúc viết tay, nội dung không phải là phân chia tài sản, mà là một lời cam kết:

    “Tôi, Nguyễn Văn Hùng, cam kết sẽ dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm dưỡng già và lương hưu của mình để lo cho việc học hành của hai cháu nội là Nguyễn Thảo Nguyên và Nguyễn Hoàng Nam, cho đến khi chúng đủ 18 tuổi. Số tiền này sẽ được giao phó cho con dâu cũ, Nguyễn Thị Thảo, quản lý. Lý do: Tôi tin tưởng Thảo là người mẹ tốt nhất và có đủ trách nhiệm để nuôi dạy các cháu nên người. Tôi xin chịu mọi tiếng xấu, mọi lời đàm tiếu để được ở bên cạnh hỗ trợ con dâu và các cháu, vì con trai tôi đã không còn xứng đáng với chữ ‘Cha’.”

    Mọi người nín lặng. Những lời đồn đoán, những lời chửi bới ngày nào bỗng hóa thành tro tàn trước những dòng chữ chân thành ấy. Hóa ra, ông Hùng đã không dọn về để sống một mối quan hệ loạn luân như người ta đồn đại, mà ông đã dùng tuổi già và danh dự của mình để bảo vệ tương lai của các cháu và cô con dâu cũ. Ông chấp nhận mang tiếng “chung chạ” với con dâu để có lý do đường hoàng ở bên, san sẻ gánh nặng kinh tế và che chở cho mẹ con tôi khỏi sự bơ vơ.

    Thậm chí, trong quyển nhật ký cũ, ông còn cẩn thận ghi lại những khoản thu chi hàng tháng, ghi chú rõ ràng về việc ông đã bí mật rút tiền tiết kiệm để trả nợ cho chồng cũ, trước khi ly hôn, để mong con trai có thể “làm lại từ đầu” mà không đẩy gánh nặng vào tôi.

    Cả làng Vạn Phúc đến viếng. Họ nhìn tôi, nhìn hai đứa trẻ đang khóc ngằn ngặt bên linh cữu ông, và nhìn tờ di chúc. Khuôn mặt của những người từng buông lời cay nghiệt đều lộ rõ sự hối hận và xấu hổ. Họ đã hiểu lầm, và sự hiểu lầm ấy đã giáng xuống một người đàn ông già cả một sự oan ức tột cùng.

    Ông Hùng đã ra đi trong sự cô đơn và tiếng xấu, nhưng cái chết của ông đã vén màn một sự thật đau đớn và cao thượng. Tôi quỳ xuống bên linh cữu ông, nước mắt rơi lã chã.

    “Bố ơi… con cảm ơn Bố. Cảm ơn Bố vì tất cả…”

    Dù mất đi một người thân yêu, nhưng tôi biết, nhờ sự hy sinh thầm lặng của ông, tôi đã được minh oan, và quan trọng hơn, tôi đã nhận ra: Có những tình thân không cần máu mủ, có những tình yêu thương vĩ đại hơn cả tình ruột thịt, và có những người sẵn lòng đánh đổi danh dự để bảo vệ người khác.

    Cuộc đời tôi đã mất đi người bố thứ hai, nhưng tôi đã tìm lại được bình yên và sự kiên cường để tiếp tục vững bước trên con đường làm mẹ đơn thân.

  • Rộ tin đã cứu được tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn trôi ở Quảng Trị, cơ quan chức năng lên tiếng

    Trên mạng xã hội hiện đang lan truyền thông tin đã tìm thấy tài xế điều khiển xe đầu kéo bị lũ cuốn trôi ở Quảng Trị. Cơ quan chức năng mới đây đã lên tiếng về chuyện này.

    Theo báo Lao Động cho biết, sáng 19/11, Đồn Biên phòng Cửa khẩu quốc tế La Lay (Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Trị) cho biết đến 9 giờ cùng ngày, các lực lượng vẫn đang khẩn trương rà soát hiện trường nhằm tìm kiếm tài xế bị lũ cuốn trôi khi điều khiển xe đầu kéo qua cầu tràn A Rông Trên (xã La Lay). Công tác cứu hộ gặp nhiều khó khăn do dòng nước suối vẫn chảy xiết, địa hình hiểm trở và phạm vi tìm kiếm rộng.
    tai-xe-xe-tai-bi-lu-cuon-2Chiếc xe bị nước lũ cuốn khi cố ý vượt ngầm tràn đang ngập nước. Ảnh: Người dân cung cấp
    Chiều 18/11, lực lượng tìm kiếm đã phát hiện một chiếc quần, thắt lưng và chìa khóa trôi dạt vào bờ suối thuộc xã Tà Rụt, cách vị trí xảy ra sự cố khoảng 5 km. Người thân xác nhận đây là vật dụng của tài xế Nguyễn Văn Th (SN 1977, trú phường Ba Đồn, tỉnh Quảng Trị).
    tai-xe-xe-tai-bi-lu-cuon-11Lực lượng chức năng tìm được chiếc quần, chìa khóa xác định là của tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn. Ảnh: H. Nguyên
    Trước một số thông tin trên mạng xã hội lan truyền rằng tài xế đã được cứu sống, ông Lê Quang Thạch, Chủ tịch UBND xã La Lay, bác bỏ và khẳng định đây là tin bịa đặt. Ông cho biết các lực lượng chức năng đang mở rộng khu vực tìm kiếm trong sáng nay, đồng thời đề nghị người dân không chia sẻ thông tin chưa kiểm chứng.
    tai-xe-xe-tai-bi-lu-cuon-3Ô tô tải thời điểm mắc kẹt ở bãi cạn giữa lòng sông. Ảnh: Nghĩa Đức
    Từ ngày 17/11 đến nay, hàng trăm lượt cán bộ, chiến sĩ thuộc biên phòng, quân sự, công an, dân quân, lực lượng SOS cùng người dân hai xã La Lay và Tà Rụt đã được huy động để tìm kiếm nạn nhân cả trên bờ lẫn dọc theo dòng suối.
    tai-xe-xe-tai-bi-lu-cuon-4Ô tô tải được đưa lên bờ. Ảnh: Nghĩa Đức
    Trước đó, khoảng 12 giờ ngày 17/11, dù khu vực đã được cảnh báo ngập sâu nguy hiểm, tài xế Th vẫn điều khiển xe đầu kéo BKS 75H-00713 vượt qua ngầm tràn A Rông Trên và bị dòng nước lũ cuốn trôi. Sau khi nước rút, chiếc xe được tìm thấy cách vị trí ngầm tràn khoảng 50 m, trong tình trạng bị xô ngã và hư hỏng nặng.

    https://sohuutritue.net.vn/ro-tin-da-cuu-duoc-tai-xe-xe-dau-keo-bi-lu-cuon-troi-o-quang-tri-co-quan-chuc-nang-len-tieng-d335398.html

  • Đúng 0h ngày 1/10 âm: 3 tuổi Trúng Lộc Tổ Tiên, Đông có vàng, Tây có bạc, quý nhân tương trợ

    Tuổi Mão – Lộc nhà Trời giáng xuống, tiền tài bốn phương đổ về

    Tuổi Mão rất hoạt bát nhanh nhẹn, họ thường đi trước đón đầu cơ hội, do đó thường thành công khá sớm.

    Đúng 0h ngày 1/10 âm, tuổi Mão được Tổ Tiên phù hộ mạnh mẽ nên vận trình cực kỳ hanh thôbg, mở ra một giai đoạn tài lộc rực rỡ hơn bao giờ hết. Người tuổi Mão sẽ cảm nhận tiền bạc và cơ hội công việc đến tự nhiên mà không cần gồng quá sức. Họ không tranh giành mà vẫn có. Đông có vàng, Tây có bạc thể hiện rằng dù làm việc hay đầu tư theo hướng nào, tài lộc cũng sẽ tìm đến.

    Quý nhân xuất hiện đúng lúc gỡ rối cho họ, những bế tắc được tháo gỡ, giúp giải quyết những khó khăn còn tồn đọng và mở ra những cơ hội hợp tác giá trị. Thời gian này rất thích hợp để họ thử thách lĩnh vực  mới hay mở rộng quy mô. Nếu biết nắm bắt, kết quả sẽ vượt xa mong đợi, cuộc sống được cải thiện rõ rệt.
    Tuổi Mão – Lộc nhà Trời giáng xuống, tiền tài bốn phương đổ về    Tuổi Mão – Lộc nhà Trời giáng xuống, tiền tài bốn phương đổ về
    Tuổi Ngọ – Tài lộc bật sáng, quý nhân nâng bước

    Tuổi Ngọ bước sang 0h ngày 1/10 âm với nhiều may mắn tuyệt vời chứa từng có. Họ như được kích hoạt vận may làm gì cũng trúng lớn. Con giáp này không chỉ nhận lộc từ Tổ Tiên mà còn có trời đất ưu ái, làm việc gì cũng dễ thành công.

    Những người kinh doanh có thể ký được hợp đồng lớn, người buôn bán gặp khach hàng to, lợi nhuận tăng vù vù. Trong khi đó người làm công ăn lương lại được cấp trên trọng dụng và trao cơ hội tăng thu nhập, danh tiếng được củng cố.

    Ngoài ra quý nhân xuất hiện đúng lúc và đúng thời điểm mang tới cho họ nhiều thuận lợi, hỗ trợ định hướng đúng, mở ra những cơ hội mới mà trước đây chưa nhận ra. Vàng bạc tự tìm đến, tiền của ùa về, tài chính tăng lên từng ngày, và nhiều người còn có cơ hội đổi vận nếu biết nắm bắt đúng lúc. Đây là thời điểm vàng để tuổi Ngọ phát triển công việc, đầu tư hay mở rộng lĩnh vực đã ấp ủ lâu nay.
    Tuổi Ngọ – Tài lộc bật sáng, quý nhân nâng bước    Tuổi Ngọ – Tài lộc bật sáng, quý nhân nâng bước
    Tuổi Dậu – Tổ Tiên mở kho lộc, vận may ùn ùn kéo tới

    Tuổi Dậu nghị lực, giỏi giang, rất biết cách kiếm tiền. Họ được dự báo sẽ gặt hái Đúng thời khắc 0h ngày 1/10 âm, tuổi Dậu đón nhận vận may mạnh mẽ từ Tổ Tiên.

    Công việc của họ diễn biến thuận lợi bất ngờ, tiền bạc dễ kiếm, và cơ hội liên tiếp xuất hiện. Nguồn thu của họ trở nên dồi dào bất ngờ như nươc lũ sau mưa.

    Người tuổi Dậu vốn chăm chỉ, nghiêm túc nên khi vận may mở ra, họ sẽ tận dụng triệt để để có nên giàu có. Hình ảnh “Đông có vàng, Tây có bạc” thể hiện rằng dù hướng nào cũng gặp tài lộc và người tốt hỗ trợ. Đây là thời kỳ vàng để tuổi Dậu củng cố tài chính, mở rộng công việc và chuẩn bị cho một chu kỳ thịnh vượng kéo dài đến cuối năm.

    Thông tin trong bài chỉ mang tính tham khảo

    Nguồn: https://phunutoday.vn/dung-0h-ngay-1-10-am-3-tuoi-trung-loc-to-tien-dong-co-vang-tay-co-bac-quy-nhan-tuong-tro-d477010.html

  • ’49 chưa qua 53 đã tới’, ý nghĩa thực sự là gì, có đáng sợ như lời đ ồn không?

    Chắc chắn ai cũng từng nghe qua câu: “49 chưa qua 53 đã tới”, vậy câu này có ý nghĩa thực sự là gì?

    Quan niệm dân gian cho rằng, cuộc đời mỗi người sẽ phải trải qua những tuổi hạn nhất định. Vào những năm hạn này, chúng ta sẽ phải trải qua một số chuyện đen đủi nhất định. Đặc biệt, hai tuổi 49 và 53 thường được coi là đen ‘tận mạng’.

    49 chưa qua 53 đã tới là gì?

    49 chưa qua 53 đã tới là câu nói ám chỉ tuổi hạn của mỗi người. Tức là vào một năm nhất định nào đó (khi bạn sang tuổi 49 và 53) thì sẽ gặp phải không ít điều xui xẻo, vận xấu, thậm chí nguy hiểm tới cả tính mạng.

    Vì sao lại có quan niệm về tuổi hạn?

    Từ xưa tới nay hễ nghe đến tuổi hạn là nhiều người nghĩ tới những điều xấu, không may đến với mình. Thực tế theo từ điển Hán Việt thì “hạn” là vùng đất nguy hiểm, ranh giới, phạm vi quy định, kỳ hạn quy định, ngưỡng cửa…

    Tuổi hạn cũng chỉ là để đánh dấu sự kết thúc của một quá trình này nhưng có thể lại là mở đầu của một quá trình khác. Nó không có toàn tốt hoặc toàn xấu mà thường xen kẽ theo kiểu trong rủi có may.

    Trên thực tế, do thiếu hiểu biết nên nhiều người vẫn quy kết “hạn” là xấu. Thậm chí Hạn sao Mộc đức, Thái dương… lại rất tốt nhưng mọi người vẫn gọi là Hạn. Sao xấu (hung tinh, ác tinh..) thì mới nên cắt giải, nhương tinh (nhượng) chuyển đổi đi. Còn Cát tinh, sao tốt thì phải Nghênh tinh (đón rước về).

    Tại sao có hạn 49 chưa qua 53 đã tới?

    Trong dân gian có nhiều cách giải thích vì sao tuổi 49, 53 chúng ta gặp rủi ro nhiều hơn. Dưới đây là một số lý giải thường gặp nhất về 2 tuổi hạn này.

    – Cách lý giải thứ nhất:

    Khi cộng dồn số 49 ta thấy: 4 + 9 = 13 và 1 + 3 = 4, tương ứng với nam gặp sao Thái Bạch, nữ gặp sao Thái Âm;

    Khi cộng dồn số 53 ta thấy: 5 + 3 = 8, tương ứng nữ gặp sao Thái Bạch, nam gặp sao Thái Âm.

    Mà “Thái” là quá, “Bạch” là trắng (chủ về tang chế, tai nạn, xương cốt). “Âm” là tối, đen, nước, hiểm trở (chủ về ốm đau, dao kéo, xe cộ, sông nước).

    – Cách lý giải thứ hai:

    Chòm sao Thái Tuế quản 12 năm hàng Chi, khởi điểm (1 tuổi) mang sao Thái tuế, cứ 12 năm lặp lại một lần.

    Vào những năm có số tuổi chia cho 12 dư 1 như sau: 13, 25, 37, 49, 61, 73, 85 sẽ mang sao Thái Tuế. Mà Thái Tuế chủ về quan sự, khẩu thiệt, hao tốn, ốm đau, tang chế…

    Trước Thái Tuế có Thiên Không, sau Thái Tuế có Quán Sách, đôi sao này thuộc “hỏa” và không có lợi.

    – Cách lý giải thứ ba:

    Theo quy luật của tạo hóa thì từ khi thai nghén, con người đã theo chu kỳ 7 x 7. Theo đó, các mốc có số 7 như 7 giờ, 7 ngày, 7 tuần, 7 tháng, 7 năm đều đánh dấu sự thay đổi quan trọng.

    Cụ thể, 7 năm thứ nhất phát triển chiều ngang, 7 năm thứ hai phát triển chiều cao, 7 năm thứ ba phát dục, 7 năm thứ tư phát triển cơ bắp, 7 năm thứ năm phát triển trí tuệ, 7 năm thứ sáu phát triển toàn diện, 7 năm thứ bảy dừng lại, ổn định, dần suy giảm.

    Mà 7 x 7 = 49 sẽ hết một chu kỳ. Hết chu kì này sẽ là 49, 53, có thể sẽ bị diệt vong, cũng có thể sẽ phát triển chu kỳ tiếp theo.

    Đó là sự sinh, còn xét ở sự tử thì khi con người mất đi cũng theo luật tạo hóa, cái gì sinh trước sẽ mất trước, sinh sau mất sau. Do đó, người ta mới có lễ Tứ Cửu (49 ngày).

    Cũng theo quy luật đó thì hết vòng 49, 53 thì mọi sự lại tốt đẹp, hồi xuân.

    Giải thích “49 chưa qua, 45 đã” tới theo góc nhìn khoa học và Phật pháp

    Quan niệm “tuổi hạn” thực tế là không có cơ sở khoa học, tuy nhiên, ngay trong Vật lí học và Triết học hiện đại cũng thừa nhận có một loại “vật chất” gọi là “vật chất tối” (Dark matter) bên cạnh vật chất thông thường.

    Liệu có đúng hay không chuyện vận hạn bệnh tật liên quan tới 49 chưa qua 53 đã tới? Xét về mặt KHOA HỌC, ở vào khoảng tuổi này đồng nghĩa với việc người ta đã bước sang nửa kia của đời người.

    Sức khỏe bắt đầu giảm sút, sức đề kháng kém hơn, nguy cơ ngã bệnh cao hơn, xương cốt yếu hơn, dễ bị thiếu canxi mắc bệnh như thoái hoá xương, khớp rồi ảnh hưởng biến chứng tới các cơ quan khác như tim mạch.

    Cỗ máy cơ thể đã làm việc không biết mỏi mệt suốt nửa đời người nên mạch máu có thể bị tắc nghẽn do mỡ máu. Mà tắc ở đâu, cơ thể sẽ đau đớn, khó chịu ở đó.

    Đặc biệt là với những ai tuổi trẻ đã phí hoài sức khỏe của mình để chạy theo tiền bạc, danh vọng cho bản thân thì lúc này sức khỏe sa sút là điều dễ hiểu.

    Rồi khi tới vận mạng 49-53 để gọi là một cái số, đánh dấu thời điểm sức khỏe đã bị suy kiệt hoàn toàn.

    Về mặt tâm linh, từ tuổi 49 – 53 ứng vào con số 5 (là số ngũ hành, gồm sinh – lão – bệnh – tử – sinh). Nếu ai đó vượt qua được nghĩa là họ đã thay đổi nhịp sinh học để bước vào một chu kỳ phát triển mới trong đời.

    Trong Kinh điển Phật giáo không bàn đến và cũng không trực tiếp phủ định vấn đề phong thủy số mệnh như “tuổi hạn”. Mọi biểu hiện giàu – nghèo, thọ – yểu, rủi – may… ở đời này đều bị chi phối bởi 2 loại nghiệp lực do chính con người tạo ra.

    Nghiệp bản hữu: Là nghiệp do kiếp trước mình tạo ra những điều mình nhận ở đời này. Ví dụ như ta sinh ra trong nhà ai, làm anh em với ai,… cũng là nhờ nghiệp này.

    Nghiệp tân huân: Là nghiệp do chính mình tạo ra trong cuộc sống hiện tại thông qua việc làm (thân), lời nói (khẩu), suy nghĩ (ý). Xấu tốt đều do chính mình tạo ra và chịu trách nhiệm chứ không hoàn toàn do “tuổi hạn” quyết định”.

    Có thể nói, tuổi hạn cũng như 49 chưa qua 53 đã tới chỉ là quan niệm dân gian, bằng kinh nghiệm cuộc sống mà người ta đúc kết nên. Có thể đúng với đại đa số người này nhưng không đúng với một bộ phận người khác.

    Không nhất thiết vào “năm hạn” thì người ta không được làm việc lớn.

    Quan niệm về “tuổi hạn” và những tốt – xấu đi kèm thuộc về đức tin của mỗi người. Do đó, không thể ngăn cấm, xóa bỏ nó.

    Cái quan trọng là mỗi người cần nhận thức đầy đủ, tỉnh táo để không bị lừa gạt bởi những trò mê tín dị đoan.

    Khi cơ hội đến mà không nắm lấy rồi đổ cho “tuổi hạn” thì hoàn toàn sai lầm.

    Để có thể thoải mái về tâm lý hầu như mọi người thường làm lễ dâng sao giải hạn theo từng năm và điều này cũng giúp tâm lý được thoải mái và không còn lo lắng đến bệnh tật thì cơ thể sẽ khỏe mạnh hơn.

    Do vậy bản thân mỗi người chỉ cần chú ý tốt hơn về sức khoẻ cũng như lao động thay vì việc cầu khấn nghĩ ngợi.

    Dâng sao giải hạn cũng là hình thức giúp chúng ta ổn định và thoải mái hơn về tinh thần.

    Do vậy, ta chỉ cần chú ý tốt hơn về sức khoẻ cũng như lao động, thay vì việc cầu khấn nghĩ ngợi. Dâng sao giải hạn cũng là hình thức giúp chúng ta ổn định và thoải mái hơn về tinh thần như mọi người vẫn thường làm vậy.

  • Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

    Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

    Tȃm lý của phụ nữ trong thời ᵭiểm ngoại tình có những biểu hiện ⱪhá rõ vḕ mong muṓn, họ thường ᵭi tìm ⱪiḗm thứ mà hiện tại ⱪhȏng ᵭáp ứng ᵭược.

    1. Lý do phụ nữ ngoại tình là gì?

    Khȏng vượt qua ᵭược cảm xúc cá nhȃn

    Những phụ nữ mắc chứng trầm cảm, ám ảnh từ trải nghiệm ấu thơ hoặc thiḗu các mṓi quan hệ lãng mạn, nghĩ t:ình d:ụ:c ngoài luṑng sẽ ⱪhiḗn họ cảm thấy xứng ᵭáng. Trước một người theo ᵭuổi, họ thấy ᵭược chăm sóc, lȏi cuṓn, ᵭáng ᵭược ngưỡng mộ, ⱪhao ⱪhát và ᵭáng ᵭược yêu. Từ ᵭó, họ dễ sa ᵭà vào mṓi quan hệ này và ⱪhó lòng dứt ra.

    Muṓn trả thù

    Đȏi ⱪhi phụ nữ bị phản bội bởi người bạn ᵭời của mình (thường bắt nguṑn từ chuyện tài chính, các mṓi quan hệ chăn gṓi ngoài luṑng), và chọn việc ngoại tình như cách ᵭể trả thù. Trong trường hợp này, phụ nữ ⱪhȏng che giấu ᵭiḕu ᵭang làm ᵭể trả ᵭũa những lỗi lầm mà chṑng ᵭã gȃy ra.

    Thiḗu sự thú vị mỗi ngày

    Một sṓ phụ nữ thường tiḗc nuṓi những giȃy phút bṑi hṑi, rung ᵭộng ⱪhi mới yêu, trong lần hẹn ᵭầu mà giờ ᵭȃy ⱪhȏng còn nữa. Họ bắt ᵭầu muṓn ⱪhám phá mṓi quan hệ mới ᵭể tìm lại cảm giác này. Họ nhận thấy người bạn ᵭời của mình thật nhàm chán và mong muṓn tìm ⱪiḗm các cung bậc cảm xúc cao hơn với một người nào ᵭó.

    Thiḗu sex

    Phụ nữ cũng có nhu cầu vḕ t:ình d:ụ:c như ᵭàn ȏng. Họ cũng muṓn thưởng thức cảm giác ᵭược chiḗm hữu, ⱪhao ⱪhát. Thực tḗ, một sṓ chị em có nhu cầu nhiḕu hơn bạn ᵭời của họ. Một ⱪhi ham muṓn ⱪhȏng ᵭược thỏa mãn sẽ thȏi thúc họ tìm ᵭḗn mṓi quan hệ bên ngoài ᵭể ⱪhỏa lấp nhu cầu bị thiḗu hụt ᵭó.

    Thiḗu sự thȃn mật trong gia ᵭình

    Phụ nữ ᵭược thỏa mãn nhu cầu t:ình d:ụ:c nhưng chưa chắc ᵭiḕu này ⱪhỏa lấp ᵭược nhu cầu cảm xúc của họ. Đơn giản là phụ nữ rất ᵭḕ cao giá trị của sự quan tȃm, ᵭó ⱪhȏng chỉ là t:ình d:ụ:c mà còn muṓn ᵭược nhận quà, ᵭược nhớ ᵭḗn, ᵭược ghi nhận, ᵭược trò chuyện… Nḗu những ᵭiḕu này ⱪhȏng xảy ra trong gia ᵭình thì họ thường hướng ᵭḗn ᵭṓi tượng mới ᵭể thỏa mong muṓn này.

    2.  Phụ nữ ngoại tình thèm nhất thứ gì?

    – Một vòng tay ấm áp sẵn sàng che chở

    Đṓi với phụ nữ, ᵭiḕu quan trọng nhất là lúc họ bṓi rṓi, lo ȃu hay mệt mỏi, muộn phiḕn là người ᵭàn ȏng sẵn sàng chấp nhận từ bỏ mọi thứ ᵭể trở vḕ bên họ ȃu yḗm, chia sẻ. Một vòng tay ấm áp luȏn sẵn sàng che chở ở bất cứ trường hợp hoàn cảnh nào.

    Bởi vì sṓng thiên vḕ tình cảm, nên phụ nữ cũng rất dễ cảm ᵭộng bởi những hành ᵭộng yêu thương, chăm sóc ȃn cần của người thứ ba, dẫn ᵭḗn hành vi ngoại tình.

    – Bị quyḗn rũ bởi bản lĩnh ᵭàn ȏng mạnh mẽ của người tình

    Có nhiḕu ᵭịnh nghĩa ⱪhi nói vḕ sự mạnh mẽ của ᵭàn ȏng. Nhưng có nhiḕu phụ nữ yêu thích bḕ nổi của một người ᵭàn ȏng: ᵭó là thȃn hình cường tráng, là thói quen ăn to, nói lớn, là người luȏn xung phong, ᵭi ᵭầu trong những việc ⱪhó.

    Phụ nữ thích ⱪiểu mạnh mẽ bḕ ngoài như vậy và muṓn ở bên cạnh người ᵭàn ȏng ᵭó vì cho rằng, mình sẽ ⱪhȏng cần phải tỏ ra quá cứng rắn mà vẫn ᵭược che chở, bao bọc.

  • Tới lần quăng thứ năm, cái gì đó nặng khủng khiếp kéo tay tôi chùn xuống. Tôi phải gồng cả người mới lôi được nó lên.

    Mưa suốt ba ngày liền, nước sông trước làng dâng cao, đỏ quạch như đất bazan bị quấy lên. Tôi – Tín, hai mươi ba tuổi, nghèo đến mức chiếc áo mưa rách cũng vá chằng vá đụp – vẫn phải mò ra bờ sông kiếm con cá, con hến đem bán. Mẹ tôi bệnh khớp nằm một chỗ, em gái còn đang học lớp bảy. Nhiều khi nhìn con bé nép bên bộ quần áo nhà trường bạc màu, tôi chỉ mong kiếm được thêm vài chục nghìn để đổi cho nó cái cặp mới.

    Hôm đó, nước sông to quá, tôi không dám lội. Tôi chỉ đứng ven bờ, dùng cái vợt cũ quăng xuống những vùng nước xoáy còn lại sau cơn mưa. Tới lần quăng thứ năm, cái gì đó nặng khủng khiếp kéo tay tôi chùn xuống. Tôi phải gồng cả người mới lôi được nó lên. Lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy một con trai sông to đến vậy – phải nặng gần 100 cân.

    Tôi đứng chết lặng.

    Trai sông thường chỉ cỡ nắm tay, cùng lắm bằng cái tô. Còn thứ này… tròn vo như một hòn đá lớn, vỏ xám đen, sờ vào gồ ghề và lạnh buốt như kim loại. Nó không giống một sinh vật. Nó giống một thứ gì bị chôn vùi, bị thời gian ngậm lại.

    Dân làng bắt đầu kéo đến.

    “Tín vớt được trai khổng lồ!” – mấy đứa trẻ hét lên chạy về làng.

    Trong thoáng chốc, người ta vây quanh tôi đông nghịt. Ai cũng xì xào:
    – Bên trong biết đâu có ngọc trai trời, bán phải được mấy trăm triệu!
    – Quý lắm đó! Nhà giàu mà biết được là tìm tới liền!

    Tôi chưa kịp phản ứng thì một chiếc xe bán tải màu đen phóng tới, thắng gấp ngay sát bờ sông. Người bước xuống là ông Hội, người giàu nhất vùng, chủ cả nhà máy xay lúa và trại nuôi heo. Áo sơ mi trắng, quần tây đen, giày bóng lộn – giữa bùn đất, trông ông ta như một kẻ đến từ thế giới khác.

    Ông nhìn con trai, ánh mắt lóe lên một tia gì đó rất khó diễn tả: vừa háo hức, vừa sợ hãi.

    Ông Hội nói:
    – Tín, chú trả cậu 100 triệu, đưa thứ này cho chú ngay.

    Cả làng ồ lên. Một trăm triệu! Tôi chưa cầm nổi số đó bao giờ.

    Mẹ tôi đang cần tiền thuốc, nhà thì mục nát, nợ nần khắp nơi. Tôi chỉ cần gật đầu là có thể đổi đời.

    Nhưng cái cách ông Hội nhìn con trai… không giống người muốn mua báu vật. Giống như người muốn phi tang một bí mật.

    Tôi hỏi:
    – Sao chú mua gấp vậy?

    Ông khựng một giây, rồi cười nhẹ:
    – Đồ quý mà, phải nhanh chứ.

    Nhưng đôi mắt ông ta tránh né.

    Người ta xúi tôi:
    – Bán đi Tín! Đời cậu không bao giờ gặp cơ hội thứ hai đâu!

    Tôi nhìn con trai, nhìn bàn tay chai sạn của mình, rồi nhìn ông Hội.

    Trong khoảnh khắc ấy, tôi bỗng nổi gai sống lưng.
    Cảm giác… không bình thường.

    Tôi nói chậm rãi:
    – Chú cho con 1 đêm để nghĩ.

    Ông Hội lập tức đổi sắc mặt.
    – Đừng! Bán ngay đi. Chú trả 120 triệu!

    Tại sao càng chậm, hắn càng gấp?
    Tại sao một con trai lại đáng giá hơn tính mạng tôi?

    Tôi lắc đầu.
    – Mai con trả lời.

    Ông Hội ngừng thở trong một giây.
    Rồi bước lại gần, nắm vai tôi, giọng nhỏ đến mức chỉ tôi nghe thấy:
    – Cậu không biết mình đang động vào cái gì đâu. Mở nó ra… là chết.

    Tôi rùng mình.


    Tối đó, tôi không dám về nhà. Tôi nghĩ ông Hội sẽ sai người lấy trộm, hoặc tệ hơn là làm hại tôi. Tôi đem con trai vào ngôi lều bỏ hoang cạnh bờ sông, đốt một ngọn đèn dầu rồi ngồi nhìn nó cả đêm.

    Tại sao ông ta sợ nó đến vậy?

    Tại sao lại cấm mở?

    Tôi sợ, nhưng lòng tò mò còn mạnh hơn. Tôi cũng tin: nếu bên trong chỉ là báu vật, ông ta sẽ không có phản ứng như vậy.

    Sự thật phải nằm trong ấy.

    Khi trời vừa hửng sáng, tôi quyết định cạy nó ra. Tôi mượn một cái rìu cùn và một đục sắt. Vỏ trai dày kinh khủng, đục hoài không ra. Mỗi nhát rìu là một tiếng đanh vang lên như gõ vào sắt. Đến lần thứ ba mươi, một khe nứt nhỏ hé ra.

    Tôi gồng người, tách mạnh.

    Vỏ trai bật mở.

    Và tôi chết lặng.

    Bên trong… không có ngọc trai.

    Không có thịt.

    Không có gì giống sinh vật.

    Mà là…
    một túi vải đen được buộc dây, ép chặt giữa hai mảnh vỏ.

    Túi vải ẩm và nặng. Tôi kéo nó ra. Bên trong túi là:

    một cuốn sổ tay

    một chiếc vòng đeo tay bằng bạc khắc tên “Lam”

    một xấp hình cũ

    và… một bọc nylon đen đựng thứ khiến tôi muốn nôn: một mảnh xương người.

    Tôi nghe tim mình đập thình thịch. Mảnh xương nhỏ, đã ngả vàng, có vẻ là xương ngón tay.

    Tôi mở cuốn sổ tay. Nét chữ nguệch ngoạc, yếu ớt. Dòng đầu tiên viết:

    “Nếu ai tìm thấy, xin hãy đưa sự thật này ra ánh sáng.”

    Tôi run lên.

    Những trang sau ghi chi chít những lời kể đứt quãng, của một cô gái tên Lam – người đã mất tích 6 năm trước. Cả làng tin cô bị bỏ đi theo trai. Nhưng trong sổ viết rõ:

    Cô bị ông Hội cưỡng hiếp.
    Cô mang thai.
    Sau đó, ông ta giết cô để bịt miệng.
    Rồi vứt xác xuống sông.
    Một phần xương kẹt lại trong con trai.

    Tôi phải ngừng lại vì tay mình lạnh buốt.
    Trong túi còn có một tờ giấy bị xé dở, dòng chữ cuối cùng viết bằng máu khô lại:

    “Nếu còn ai thương tôi… xin đừng để ông ta sống bình yên.”

    Tôi cứ ngồi đó, sờ lên chiếc vòng bạc khắc tên Lam, lòng nghẹn nghẹn.
    Cô ấy bằng tuổi tôi bây giờ.
    Cô ấy chết một mình.
    Cô ấy bị lấp vùi dưới đáy sông sâu, mà thủ phạm lại giàu nhất làng, sống ung dung nhiều năm trời.

    Tôi biết: nếu đưa thứ này ra, tôi có thể mất mạng.

    Nhưng nếu im lặng… tôi không còn là tôi nữa.


    Tôi đem toàn bộ chứng cứ lên công an huyện. Họ lập tức mở hồ sơ điều tra lại vụ mất tích của Lam. Khi tin lan ra làng, ông Hội đến tìm tôi ngay trong buổi chiều.

    Ông ta xông vào sân nhà tôi, đập bàn:
    – Mày biết mày đang làm cái gì không? Tao đưa mày 500 triệu, mày im đi. Không thì…

    Tôi nhìn thẳng vào mắt ông ta.
    – Con Lam đáng sống hơn chú.

    Ông ta tát tôi một cái trời giáng.
    – Thằng mất dạy! Tao cho mày nhà mày sống!

    Tôi lau vệt máu trên môi, nói:
    – Con trai đã nuốt tội lỗi của chú suốt sáu năm rồi. Giờ nó nhả ra rồi. Chú không bịt lại được nữa đâu.

    Ông Hội run bần bật. Không phải run vì tức – mà vì sợ.


    Cuộc điều tra kéo dài ba tháng. Bao nhiêu bí mật bị lật ra:

    Ngày Lam mất tích, ông Hội là người cuối cùng gặp cô.

    Dấu vân tay của ông có trên sổ.

    Mảnh xương khớp với ADN của Lam.

    Trong sân nhà ông, tìm được một đoạn dây thừng giống với sợi thừng được mô tả trong nhật ký.

    Cuối cùng, ông Hội bị bắt.
    Cả làng rúng động.

    Tôi không vui mừng.
    Chỉ thấy lạnh người.
    Con gái người ta bị giết, bị vứt xuống sông như một đồ vật. Sáu năm không ai biết, không ai tìm. Một mình cô ấy oằn trong đáy nước, còn kẻ thủ ác sống giàu sang trên nỗi đau của người khác.

    Công lý đến muộn… nhưng không bỏ qua.


    Ngày khép lại hồ sơ vụ án, mẹ của Lam ôm lấy tôi khóc nức nở. Bà đưa tôi chiếc khăn tay cũ, nói:

    – Cảm ơn con. Con đã cho con gái bác được nói điều nó không tự nói được.

    Tôi nhìn ra hướng bờ sông.
    Nước đã trong trở lại sau mùa mưa.
    Cánh đồng ngô phía xa xanh mướt.
    Chỉ có tôi biết, trong lòng sông còn bao nhiêu bí mật.

    Có người chết nhưng không thể chết hẳn.
    Có tội ác tưởng chừng đã bị chôn vùi, nhưng nước không chấp nhận nó, thời gian cũng không.

    Một con trai sông đã giữ sự thật lại suốt sáu năm.

    Và đến một ngày, nó chọn người mở nó ra.

    Tôi cúi xuống nhặt một viên đá, ném nhẹ xuống mặt nước.
    Nước gợn sóng.
    Như một lời đáp từ lòng sông:

    “Sự thật luôn tìm được đường trở về.”

  • Ngày càng nhiều phụ nữ thích ‘lên giường’ với 5 kiểu đàn ông này, không liên quan gì đến tiền bạc

    Trong xã hội hiện đại, khi quan niệm về tình yêu và hôn nhân ngày càng đa dạng, phụ nữ không còn đặt nặng yếu tố tài chính lên hàng đầu khi lựa chọn bạn đời. Thay vào đó, họ tìm kiếm những phẩm chất đáng quý ở người đàn ông, vượt xa cả vật chất và tạo nên sức hút khó cưỡng.

    5 kiểu đàn ông phụ nữ thích quan hệ (Ảnh minh hoạ)

    Họ sở hữu sự nhạy cảm đặc biệt, dễ dàng nhận ra những biến đổi cảm xúc dù là nhỏ nhất của người phụ nữ bên cạnh. Khi nàng vui, họ cùng sẻ chia niềm hạnh phúc. Khi nàng buồn, họ là bờ vai vững chắc, là vòng tay ấm áp, là sự an ủi kiên nhẫn. Họ trân trọng những khoảnh khắc bình dị của cuộc sống, sẵn sàng dành thời gian cùng người yêu xem phim, tản bộ, trò chuyện tâm tình. Sự đồng hành của họ không phải hời hợt, mà xuất phát từ sự quan tâm chân thành, khiến người phụ nữ cảm nhận được sự trân trọng và thấu hiểu, như thể mình là trung tâm của thế giới. Sự kết nối sâu sắc về mặt tình cảm này có giá trị bền vững hơn bất kỳ sự thỏa mãn vật chất nào.

    2. Người đàn ông năng động, yêu thể thao

    (Ảnh minh hoạ)

    Sân bóng, phòng tập, đường chạy bộ, đường leo núi… đều là nơi họ tỏa sáng, thể hiện sức sống tràn trề và tinh thần lạc quan. Vóc dáng khỏe mạnh, năng lượng tích cực toát ra từ họ như một thỏi nam châm thu hút phụ nữ. Ở bên cạnh những người đàn ông này, phụ nữ cũng sẽ được truyền cảm hứng, vô thức tham gia vào các hoạt động thể thao, tận hưởng niềm vui và sự giải phóng mà thể thao mang lại. Tinh thần kiên trì, nỗ lực, tinh thần đồng đội mà họ thể hiện trên sân cũng là điểm cộng lớn trong mắt phụ nữ, khơi dậy trong họ niềm đam mê cuộc sống và lối sống lành mạnh.

    3. Người đàn ông khéo tay, tỉ mỉ

    (Ảnh minh hoạ)

    Dù là chạm khắc gỗ, nấu ăn hay làm đồ thủ công, họ đều có thể dùng đôi tay tài hoa của mình để tạo ra những tác phẩm độc đáo. Sự tập trung, tỉ mỉ và kiên nhẫn khi sáng tạo của họ rất cuốn hút. Phụ nữ sẽ trầm trồ thán phục trước khả năng biến những vật liệu bình thường thành những tác phẩm phi thường của họ. Hơn nữa, trong quá trình sáng tạo, họ còn có thể chia sẻ niềm vui với người phụ nữ của mình, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ, cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống được vun vén bằng cả tấm lòng.

    4. Người đàn ông lịch thiệp, khiêm tốn

    (Ảnh minh hoạ)

    Họ luôn cư xử nhã nhặn, ăn nói khéo léo, tôn trọng ý kiến và cảm xúc của người khác, đặc biệt là phụ nữ. Những cử chỉ nhỏ như mở cửa, kéo ghế… đều toát lên phong thái lịch lãm của một quý ông. Họ không kiêu ngạo về thành tích của mình, luôn giữ tinh thần cầu tiến và ham học hỏi. Ở bên cạnh họ, phụ nữ cảm thấy được tôn trọng và che chở, được đối xử bình đẳng và thoải mái. Sự tôn trọng này là nền tảng cho một mối quan hệ tốt đẹp và bền vững.

    5. Người đàn ông có chí hướng, dám theo đuổi ước mơ

    (Ảnh minh hoạ)

    Họ có lý tưởng sống rõ ràng và sẵn sàng nỗ lực hết mình vì nó. Dù là trong lĩnh vực khoa học, nghệ thuật hay kinh doanh, họ đều có mục tiêu và niềm tin vững chắc. Ý chí, lòng dũng cảm và quyết tâm theo đuổi ước mơ của họ truyền cảm hứng mạnh mẽ cho phụ nữ, khiến họ nhìn thấy tiềm năng vô hạn của cuộc sống. Phụ nữ sẵn sàng trở thành người ủng hộ, đồng hành cùng họ trên con đường chinh phục ước mơ, cùng nhau hướng tới tương lai, động viên nhau vượt qua khó khăn, viết nên những câu chuyện tuyệt vời của riêng mình.

    Sự hấp dẫn của người đàn ông không nằm ở số dư tài khoản mà nằm ở phẩm chất, tính cách và cách họ sống. Những người đàn ông tinh tế, năng động, khéo léo, lịch thiệp và có chí hướng, chính là những người đàn ông mà phụ nữ hiện đại tìm kiếm, bởi họ mang đến cho họ niềm vui, sự an toàn, cảm hứng và ý nghĩa cho cuộc sống.

    Thu Hà (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)

  • Về nhà đ:ột xu:ất để “b:ắt qu:ả t:ang” vợ lư:ời, chồng ch:::ết lặng khi nhìn thấy BÁT GẠO SỐNG trên bàn và cảnh tượng ki::nh ho::àng trong ph::òng ng::ủ…

    Tuấn ném chìa khóa xe lên bàn, tiếng kim loại va vào mặt kính kêu “choang” một tiếng khô khốc. 11 giờ trưa. Anh đã quyết định về sớm hôm nay. Không phải vì nhớ vợ thương con, mà vì bực bội. Sáng nay, dự án tâm huyết của anh bị đối tác bác bỏ. Áp lực, căng thẳng, và trên hết là sự cáu kỉnh khi nghĩ đến vợ mình.

    Sáu tháng nay, từ khi My nghỉ việc sinh thằng Tôm, Tuấn luôn cảm thấy mình là người gánh vác cả thế giới. Anh lao ra ngoài kiếm tiền, đối mặt với bão tố, trong khi My, theo suy nghĩ của anh, chỉ ở nhà “việc nhẹ lương cao”.

    “Em ở nhà làm gì mà lúc nào trông cũng phờ phạc thế?” – Anh đã hỏi cô câu đó tuần trước. “Anh thử ở nhà một ngày với con xem.” – My đáp, giọng mệt mỏi. “Thử gì? Có mỗi việc cho con ăn, con ngủ, con ị. Rảnh thì lướt điện thoại, xem phim. Sướng thế còn than!”. Tuấn đã gầm lên như vậy. Và My, như mọi khi, chỉ im lặng. Sự im lặng của cô, anh cho là sự thừa nhận.

    Hôm nay, về sớm, anh muốn “bắt quả tang” cái sự nhàn rỗi đó. Anh mường tượng cảnh My đang vừa bế con vừa xem dở bộ phim Hàn Quốc nào đó. Nhưng căn nhà im phăng phắc.

    Một sự im lặng bất thường. Phòng khách bừa bộn đến kinh ngạc. Đồ chơi của thằng Tôm văng vãi khắp sàn. Mấy chiếc tã bẩn vo tròn, chưa kịp vứt. Trên sofa, một chồng quần áo khô sạch chưa kịp gấp. Tuấn cau mày. Anh bắt đầu khó chịu. Đã lười biếng lại còn bừa bãi.

    Anh bước vào bếp, định tìm chút nước uống. Và rồi, anh sững người. Trên bàn ăn, không có mâm cơm thịnh soạn. Chỉ có một cái bát tô. Bên trong là gạo. Gạo trắng, khô khốc, chưa vo. Bên cạnh bát gạo là một cái phích nước nóng.

    Tuấn chết lặng vài giây. Cái quái gì đây? Cô ta định làm gì? Anh không thể hiểu nổi hành động này. Lười đến mức không cắm nổi nồi cơm điện sao? Sự bực bội trong anh lên đến đỉnh điểm. Anh định gọi tên vợ để làm một trận cho ra nhẽ. Nhưng rồi, anh nghe thấy.

    Một tiếng “ư… ư…” yếu ớt, đứt quãng, vọng ra từ phòng ngủ. Tim Tuấn thót lại. Anh lao về phía phòng ngủ, đẩy mạnh cánh cửa. Căn phòng tối om, rèm cửa kéo kín. Mùi thuốc hạ sốt, mùi mồ hôi chua nồng, và mùi… phân của trẻ con xộc thẳng vào mũi anh.

    Anh bật đèn. Một “bãi chiến trường” hiện ra. Thằng Tôm, con trai anh, đang nằm mê man trên giường. Mặt nó đỏ bừng, hơi thở khò khè, nặng nhọc. Quần áo nó ướt sũng mồ hôi, và cái tã nó đang mặc đã trĩu nặng, chất bẩn tràn cả ra ga giường.

    Và My…

    My không nằm trên giường. Cô đang ngồi gục bên mép giường, đầu cô úp xuống tấm đệm, mái tóc rối bù che khuất cả khuôn mặt. Một tay cô vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ xíu của con, tay kia buông thõng, gần như chạm đất.

    My đã thiếp đi. Một giấc ngủ chập chờn, kiệt quệ trong một tư thế vặn vẹo, đau đớn. Xung quanh cô là bằng chứng của một đêm kinh hoàng: Vỉ thuốc hạ sốt đã bóc hết, mấy chiếc nhiệt kế, một chậu nước ấm đã lạnh ngắt với hàng chục chiếc khăn xô vứt la liệt dưới sàn.

    Tuấn run rẩy. Anh bước tới, sờ trán con. Nóng như hòn than. Thằng bé sốt cao. Rõ ràng là cả đêm. Và vợ anh, một mình cô, đã thức trắng để chiến đấu với cơn sốt của con. My đã không ngủ. Không ăn. Thậm chí có lẽ không kịp đi vệ sinh. Cô đã bận đến mức không thể thay nổi cái tã cho con, hoặc cô thay không xuể, vì thằng bé bị sốt kèm tiêu chảy.

    Tuấn quay đầu, nhìn về phía nhà bếp. Giờ thì anh đã hiểu. Anh đã hiểu ý nghĩa của “tô cơm sống” và cái phích nước nóng. Vợ anh đã quá đói. Cả một đêm vật lộn, cô đã kiệt sức. Cô ấy định ra ngoài ăn tạm thứ gì đó để lấy sức, nhưng My không thể rời con một giây. Nồi cơm điện nấu quá lâu.

    My đã định… lạy Chúa… cô đã định lấy gạo sống, chế nước sôi vào, ăn thứ “cơm” chan nước đó cho qua cơn đói, để có thể quay lại với con ngay lập tức…. Nhưng cô còn chưa kịp ăn…. Cơn mệt mỏi và sự kiệt quệ đã đánh gục cô ngay khi cô vừa trở lại mép giường. Cô đã thiếp đi, trong cơn đói lả, bên cạnh đứa con đang sốt hầm hập.

    Cái “sự nhàn rỗi” mà anh vẫn mỉa mai. Cái “sung sướng” mà anh vẫn chì chiết. Nó nằm ở đây. Nó là một bát gạo sống mà cô còn chưa kịp nuốt, là mùi xú uế của con mà cô chưa kịp dọn, là tấm lưng gầy đang run lên trong giấc ngủ mệt lằn.

    Nỗi hổ thẹn ập đến, mạnh hơn bất cứ cú đấm nào của đối tác. Nó khiến Tuấn nghẹt thở. Anh, một gã đàn ông to lớn, khỏe mạnh, chỉ biết chỉ trích vợ mình mà không hề biết cô đang phải hy sinh đến mức nào.

    Tuấn quỳ xuống sàn. Anh không dám đánh thức vợ.

    Anh nhẹ nhàng gỡ tay cô ra khỏi tay con, rồi bế thằng bé lên. Anh dọn dẹp bãi chiến trường trên giường, thay tã cho con. Lấy khăn ướt chườm lên chán cho con. Anh cầm điện thoại gọi cho người bạn làm bác sĩ. 15 phút nữa cô ấy sẽ ship thuốc tới cho con anh. Sau đó, anh quay lại, bế xốc My lên. Cô nhẹ bẫng. Cơ thể cô mềm oặt trong tay anh, vẫn say ngủ vì quá mệt.

    Anh đặt cô nằm ngay ngắn trên giường, đắp chăn cho vợ.

    Rồi Tuấn lặng lẽ đi ra bếp, đổ bát gạo sống vào nồi, vo sạch, cắm một nồi cháo. Anh đứng đó, nhìn nồi cháo bốc hơi, mà nước mắt cứ thế trào ra.