Tác giả: admin

  • Ung thư gan ở VN đứng thứ 4 thế giới: Đừng tiếp tục ăn 4 thứ mỗi ngày, người khôn ngoan đã bỏ lâu rồi

    Ung thư gan ở VN đứng thứ 4 thế giới: Đừng tiếp tục ăn 4 thứ mỗi ngày, người khôn ngoan đã bỏ lâu rồi

     

    Mấy bé nhà mình rất thích món thịt nướng nên cứ cuối tuần mình lại làm cho cả nhà ăn món này.

    Mấy ngày trong tuần do bận nên nếu con đòi thì mình mua ngoài hàng cho các con ăn thôi.

    Hôm qua tự nhiên mấy đứa đang ngồi ăn thịt nướng ngon lành, thì bố nó dặn mình “cho con ăn hết hôm nay thôi nhé, sau đừng mua cho con ăn nữa vì đây là 1 trong những thực phẩm gây ung thư gan nên cần hạn chế”. Rồi bố chỉ cho mình xem 1 bài cảnh báo trên mạng, đọc xong mình mới thấy chột dạ các mẹ ạ.

    Theo thông tin mình biết thì gan vốn  là một cơ quan quan trọng với chức năng chính của nó là tham gia vào quá trình chuyển hóa carbohydrate, vitamin và chất béo, đồng thời giúp cơ thể tổng hợp chất đạm.

    Khi gan khỏe mạnh, cơ thể sẽ không có biểu hiện gì bất thường, tuy nhiên nếu không chú ý đến chế độ ăn uống của mình, về lâu dài gan sẽ bị tổn thương gây ra bệnh tật và ung thư.

    Công bố mới nhất cho thấy, nếu tính trên 100.000 dân, tỉ lệ mắc mới ung thư gan tại Việt Nam đang là 23,2, nó được xếp vị trí thứ 4/185 quốc gia, vùng lãnh thổ có số liệu về ung thư hiện nay. Như vậy, Việt Nam chỉ đứng sau Mông Cổ, Ai Cập, và Gambia về ung thư gan. Ngoài ra, vị trí thứ 5 là Lào, Campuchia thứ 6.

    Ung thư gan đang ngày càng tăng tại Việt Nam, thậm chí nó còn vượt qua cả ung thư phổi so với nhiều thống kê từ những năm trước và trở thành căn bệnh có tỉ lệ mắc hàng đầu với số ca mắc mới và qua đời đều trên 25.000 ca.

    Ảnh minh họa/Nguồn: Internet

    Vì vậy, để phòng tránh ung thư gan gõ cửa, tốt nhất bạn nên tránh 4 loại món ăn tự nấu như sau:

    Món ăn thứ thứ nhất: Đồ chiên nướng

    Đồ ăn chiên nướng như cánh gà rán, khoai tây chiên, thịt xiên nướng… không chỉ làm chức năng tiêu hóa suy yếu, nó còn gây tích tụ một lượng lớn chất béo lên gan dẫn đến xuất hiện gan nhiễm mỡ. Ngoài ra nhiệt độ cao khi nướng, chiên rán dễ tạo thành khí propylene. Các chất gây ung thư như amide và benzopyrene.

    Khi các chất độc hại xâm nhập vào cơ thể con người, gan sẽ giải độc. Tuy nhiên trong thức ăn chiên, nướng có quá nhiều yếu tố gây ung thư, theo thời gian gan sẽ không thể chống đỡ được, dưới sự tấn công của nhiều chất gây ung thư, tế bào gan sẽ bị ung thư.104

    Món ăn thứ 2:  Thực phẩm hun khói

    Các món ăn quen thuộc như xúc xích, thịt xông khói… không chỉ chứa nhiều muối trong quá trình hun khói, rang mà còn sinh ra chất gây ung thư là benzopyrene. Khi đi vào cơ thể sẽ tăng khả năng bị ung thư.

    Món thứ 3: Đồ muối chua

    Các đồ ăn muối chua thường được xử lý với một lượng lớn muối ăn, sấy khô hoặc đậy kín trong thời gian dài nên các chất dinh dưỡng trong thực phẩm đã bị phá hủy. Đăc biệt, một số protein sẽ phản ứng với nitrit tạo thành một lượng lớn nitrosamine, loại chất này rất dễ gây ung thư, nếu ăn đồ chua thường xuyên sẽ khiến dạ dày bị kích thích.

    Quá trình muối chua thực phẩm cũng khiến vi khuẩn sinh sôi nảy nở. Trong khi đó, gan vốn là cơ quan chuyển hóa trong cơ thể nên sẽ không tránh khỏi bị vi khuẩn tấn công gây tổn thương, nguy cơ ung thư cao, trường hợp nặng sẽ bị ung thư gan.

    Ảnh minh họa/Nguồn: Internet

    Món ăn thứ 4: Thực phẩm bị mốc

    Thực phẩm tích trữ lâu ngay rất dễ sinh nấm mốc do sự thay đổi của môi trường và nhiệt độ. Đặc biệt vào mùa đông hay thời tiết nồm ẩm.

    Ngay cả các loại thực phẩm chỉ bị nấm mốc 1 phần cũng không nên tiếp tục ăn. Bởi cho dù khu vực bị mốc đã được loại bỏ bề mặt, nhưng trong nấm mốc có chứa chất gây ung thư là aflatoxin, chất này vô hình trung chuyển đến nhiều nơi, nếu ăn phải loại thực phẩm này sẽ có khả năng sinh ra các tế bào ung thư.707

    Tóm lại: Nếu bạn không muốn bị ung thư gan làm phiền thì tốt nhất nên ăn ít 4 loại thực phẩm kể trên, ngoài ra:

    + Nên ăn rau quả tươi để bổ sung vitamin và các nguyên tố vi lượng cần thiết cho cơ thể.

    + Hình thành thói quen sinh hoạt tốt, 3 bữa đều đặn, không uống rượu bia, không ăn quá no, nếu không sẽ gây nhiều áp lực cho hệ tiêu hóa.

    + Duy trì thói quen tập thể dục thể thao để giúp tăng sức đề kháng của cơ thể, ngăn ngừa bệnh tật như ung thư.

  • 4 loại thịt không khác gì ‘thuocdoc’, đáng lẽ phải BỊ C:.Ấ:.M từ lâu: Vậy mà nhiều người Việt vẫn ăn

    Nguồn: https://kenh14.vn/4-loai-thit-dang-le-phai-bi-cam-tu-lau-vay-ma-nhieu-nguoi-van-an-215251011113626760.chn

    Nếu chọn nhầm, nguy cơ tiếp xúc với hóa chất, vi khuẩn và độc tố là hoàn toàn có thể xảy ra.

    Thịt là nguồn cung cấp đạm quan trọng và xuất hiện thường xuyên trên mâm cơm. Tuy nhiên, an toàn thực phẩm của thịt phụ thuộc rất lớn vào khâu lựa chọn, chế biến và bảo quản. Nếu chọn nhầm, nguy cơ tiếp xúc với hóa chất, vi khuẩn và độc tố là hoàn toàn có thể xảy ra.

    Có 4 loại thịt nên tuyệt đối tránh mua.

    1. “Cá diesel”, “cá tẩm bột giặt”

    Một số đối tượng gian thương lợi dụng thủ thuật để cá trông tươi hơn bằng cách cho thêm diesel vào nước làm giảm lượng không khí trong nước, khiến những con cá đang giãy giụa bơi lội dữ dội và trông có vẻ linh hoạt, hoặc ngâm cá trong dung dịch formaldehyde rồi phun thêm chất tạo bọt giống bột giặt để tạo độ bóng bề ngoài. Những chất này có khả năng gây kích ứng tiêu hóa, làm tổn hại gan và có liên quan nguy cơ ung thư cho người tiêu dùng.

    4 loại thịt đáng lẽ phải BỊ CẤM từ lâu, vậy mà nhiều người vẫn ăn- Ảnh 1.
    Khi mua cá, nếu thấy mùi dầu, mùi hắc nghi ngờ hóa chất, hoặc thân cá cứng bất thường, người dân nên tránh.

    2. Thịt cấp đông quá lâu

    Thịt đông lạnh không sai, nhưng nếu thịt đã qua bảo quản quá lâu, nguy cơ oxy hoá chất béo và phân hủy protein sẽ cao, sinh ra các hợp chất độc. Một số vụ việc được phanh phui trước đây ở Trung Quốc, loại thịt này còn được gọi là “thịt xác sống”.

    4 loại thịt đáng lẽ phải BỊ CẤM từ lâu, vậy mà nhiều người vẫn ăn- Ảnh 2.
    Người tiêu dùng nên chú ý giá bán, màu sắc, mùi sau khi rã đông và ưu tiên mua thịt tại siêu thị hoặc cửa hàng có uy tín.

    3. Cổ heo có điểm đỏ, xám nghi bệnh

    Vùng cổ heo là nơi có nhiều hạch lympho. Nếu phần này có màu sắc bất thường, dạng hạch, đó có thể là mô bệnh. Mặc dù quy trình giết mổ tiêu chuẩn sẽ loại bỏ phần này, người dân khi mua vẫn cần quan sát kỹ.

    4 loại thịt đáng lẽ phải BỊ CẤM từ lâu, vậy mà nhiều người vẫn ăn- Ảnh 3.
    4. Tôm có màu quá đỏ, nghi bị “nhuộm màu”

    Một số trường hợp tôm có thể được nhuộm sắc tố bị cấm sử dụng trong thực phẩm để tạo vẻ tươi mới. Nếu lau bằng khăn ướt thấy lem màu hoặc ngâm nước ấm thấy nước đổi màu đục, có thể nghi ngờ bị can thiệp.

    4 loại thịt đáng lẽ phải BỊ CẤM từ lâu, vậy mà nhiều người vẫn ăn- Ảnh 4.
    Giới chuyên môn cho rằng ăn thịt an toàn không chỉ là tránh thực phẩm bị can thiệp hoá chất, mà còn phải chú ý cách ăn. Nội tạng động vật dù chứa nhiều vi chất nhưng cũng có nguy cơ tồn lưu kim loại nặng, nên không nên ăn thường xuyên. Các loại thịt tẩm ướp sẵn cũng cần hạn chế vì chứa nhiều muối và nitrit.

    Trong báo cáo từng đăng trên các tạp chí y khoa lớn, tiêu thụ nhiều thịt chế biến sẵn mỗi ngày có liên quan tăng nguy cơ bệnh tim mạch và ung thư. Vì vậy, nguyên tắc ăn thịt hợp lý vẫn là kiểm soát lượng, đa dạng lựa chọn và ưu tiên phương pháp chế biến phù hợp.

    Về bảo quản, nhiệt độ lạnh giúp kìm hãm vi sinh vật, nhưng không thể tiêu diệt hoàn toàn. Nếu phải trữ đông, người dân cần ghi nhớ thời gian bảo quản phù hợp với từng loại thịt và nên sử dụng càng sớm càng tốt.

  • Những đồ dùng bạn nên tích trữ trong nhà: Dự trữ cho những tình huống khẩn cấp

    Có hai nguyên nhân chính khiến nhiều chuyên gia khuyên bạn nên chủ động tích trữ một số nhu yếu phẩm trong nhà. Thứ nhất, khi xảy ra các tình huống khẩn cấp như dịch bệnh, động đất, lũ lụt hay thiên tai tái diễn, việc mua sắm hàng ngày của người dân có thể bị gián đoạn. Thứ hai, nếu giá của một số mặt hàng được dự báo sẽ tăng trong thời gian tới, việc dự trữ sớm có thể giúp bạn tiết kiệm chi phí đáng kể.

    Vậy trong vài tháng tới, những món đồ nào đáng để tích trữ? Đây là gợi ý từ những người đã có kinh nghiệm thực tế:

    Thực phẩm và nước uống – DỰ TRỮ CHO TÌNH HUỐNG KHẨN CẤP

    Người đi làm thường bận rộn và không có nhiều thời gian đi chợ. Vì vậy:

    Bạn nên chuẩn bị sẵn gạo, mì gói, bột mì, đồ hộp, gia vị, và một số thực phẩm khô để dùng khi cần thiết.

    Nhu cầu về nước sạch và nước khoáng ngày càng tăng. Việc dự trữ một lượng nước uống phù hợp giúp bạn an tâm hơn trong những lúc xảy ra sự cố về nguồn nước hoặc khi không thể mua sắm kịp thời. Nước uống & nước sinh hoạt dự trữ. Can 10–20L để trữ nước máy. Nước đóng chai để uống. Một ít nước sạch để nấu ăn, nấu cháo cho trẻ hoặc người già. Nếu gặp phải tình trạng mưa lụt dễ làm nước máy đục, nhiễm bẩn, nên trữ sẵn sẽ an tâm hơn nhiều.

    Khi xảy ra thiên tai, mất điện hoặc gián đoạn giao thông, việc tiếp cận thực phẩm tươi sống sẽ trở nên khó khăn. Vì vậy, mỗi gia đình nên chuẩn bị:

    Lương thực khô như mì gói, miến, gạo, bánh quy, ngũ cốc… bảo quản trong hộp, túi kín để chống ẩm.

    Thực phẩm đóng hộp: cá hộp, thịt hộp, đậu hộp… giúp dễ bảo quản, dễ chế biến.

    Đồ ăn liền: xúc xích, bánh mì gói, cháo ăn liền, súp ăn liền.

    Nước uống đóng chai loại nhỏ, dễ mang theo và phân chia cho từng thành viên. Lý tưởng nhất là dự trữ lượng nước dùng cho ít nhất 3–5 ngày.

    Vật tư y tế – Thuốc men – BỘ SƠ CỨU CẦN THIẾT

    Sau ba năm đối mặt với dịch bệnh, nhiều người nhận ra rằng một hộp thuốc gia đình là vô cùng quan trọng. Bạn nên có:

    Thuốc cảm, sốt, đau đầu

    Thuốc tiêu viêm, thanh nhiệt, giải độc

    Thuốc điều trị bệnh mãn tính (nếu trong nhà có người cần dùng)

    Gạc, bông, dung dịch sát trùng

    Tuy nhiên, hãy lưu ý không nên tích trữ quá nhiều, vì thuốc có hạn sử dụng. Hết hạn không chỉ lãng phí mà còn nguy hiểm khi dùng.

    Một túi y tế nhỏ gọn nhưng đầy đủ có thể cứu nguy trong nhiều tình huống:

    Băng cá nhân, bông gạc, băng cuộn y tế, băng keo cá nhân các kích cỡ để xử lý vết thương nhỏ.

    Thuốc sát trùng: cồn, oxy già, povidine.

    Thuốc điều trị thường gặp:

    Thuốc da liễu: trị ngứa, lở loét nhẹ, côn trùng cắn.

    Thuốc tiêu hóa: tiêu chảy, táo bón, men tiêu hóa.

    Thuốc hô hấp: ho, hen nhẹ, thuốc xịt nếu có tiền sử.

    Thuốc cảm cúm, sốt, giảm đau…

    Thuốc cá nhân đặc biệt (nếu gia đình có người bệnh mãn tính): nên chuẩn bị đủ cho vài ngày.

    DỤNG CỤ QUAN TRỌNG KHÁC
    Đây là nhóm vật dụng nhỏ nhưng cực kỳ hữu ích khi gặp sự cố:

    Hộp quẹt, nến, đèn dầu (nhớ mua thêm tim và dầu dự phòng), diêm để phòng khi mất điện.

    Khăn giấy khô, khăn ướt để vệ sinh cá nhân.

    Áo phao cứu hộ, đặc biệt hữu ích trong mùa mưa bão, vùng ngập lụt.

    Mắt kính bảo hộ giúp tránh bụi, gió mạnh, mảnh vỡ.

    Dao gấp đa năng để cắt dây, mở hộp, sửa chữa nhỏ.

    Đèn pin mini, pin dự phòng và còi cứu hộ để phát tín hiệu khi cần được hỗ trợ.

    BALO CÁ NHÂN – LUÔN SẴN SÀNG “GRAB & GO”
    Mỗi người nên có một balo nhỏ, nhẹ để có thể mang theo ngay khi cần di chuyển gấp:

    Giấy tờ quan trọng (CMND/CCCD, giấy khai sinh, sổ đỏ, bảo hiểm…) nên cho vào túi zip chống nước.

    Vài bộ quần áo, bao gồm áo ấm, đồ lót, áo mưa mỏng.

    Thuốc men cá nhân, vật dụng y tế và các công cụ nhỏ gọn đã liệt kê ở trên.

    Một ít thức ăn khô – nước nhỏ, đủ dùng trong 24 giờ.

    Điện thoại, sạc dự phòng, và danh sách số điện thoại khẩn cấp ghi ra giấy.

    Khẩu trang
    Dù dịch bệnh đã được kiểm soát tốt, nhu cầu dùng khẩu trang vẫn cao, đặc biệt khi:

    Thời tiết nóng ẩm tạo điều kiện cho virus, vi khuẩn sinh sôi

    Bạn thường xuyên đến nơi đông người: siêu thị, trường học, văn phòng, tàu điện ngầm…

    Khẩu trang giúp bảo vệ bản thân và hạn chế lây nhiễm chéo. Vì vậy, mỗi gia đình nên dự trữ một lượng khẩu trang nhất định để dùng khi cần.

    Khăn lau khử trùng
    Ngày nay, khăn lau khử trùng trở thành vật dụng phổ biến và đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ sức khỏe gia đình. Có hai lý do bạn nên dự trữ:

    Thời tiết nóng lên khiến vi khuẩn, virus phát triển mạnh. Khăn khử trùng có thể giúp tiêu diệt mầm bệnh hiệu quả, nhất là khi bạn đi ra ngoài hoặc cần làm sạch nhanh bề mặt đồ dùng.

    Đa công dụng và để lâu được: Khăn khử trùng dùng cho tay, tay nắm cửa, điện thoại, bàn ghế… đặc biệt là có thể bảo quản lâu mà không bị hỏng, rất lý tưởng để dự phòng.

    Dầu ăn
    Dự trữ một vài chai dầu ăn trong nhà là điều nên làm vì:

    Giá nguyên liệu toàn cầu như ngô, đậu nành, ngũ cốc… đang có xu hướng tăng do biến đổi khí hậu và nhu cầu sản xuất. Điều này đồng nghĩa giá dầu ăn rất có thể leo thang trong thời gian tới.

    Gia đình nào cũng cần dùng dầu ăn, nhưng nhiều người chỉ phát hiện hết dầu khi đang nấu ăn. Dự trữ trước giúp bạn tránh bất tiện và giữ chất lượng món ăn.

    Hơn nữa, dầu ăn có hạn sử dụng dài, dễ bảo quản.

    Tích trữ một cách thông minh không phải là mê tín, mà là sự chuẩn bị thiết thực, dựa trên kinh nghiệm của những người từng trải qua khó khăn.

    Hiểu rõ và chuẩn bị đúng giúp bạn chủ động trước mọi tình huống bất ngờ.

  • Chồng mất gần 1 tuần, nửa đêm tôi choàng tỉnh bởi tiếng r.ên la qu.ằn qu.ại của chị giúp việc cùng cảnh tượng s.ợ h.ãi

    Tôi và chồng từng sống những tháng ngày tưởng như hoàn hảo. Một mái nhà ấm êm, kinh tế dư dả, tình nghĩa vợ chồng hòa thuận đến mức ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ. Anh luôn nói với tôi: “Sau này dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng chỉ muốn nắm tay em đến khi hai đứa già đi.” Tôi tin điều đó… cho đến ngày anh ra đi bất ngờ trong một tai nạn khiến cuộc đời tôi sụp đổ hoàn toàn.

    Anh chết đột ngột, không một lời trăn trối, để tôi và con lơ lửng giữa một khoảng trống không có điểm tựa. Những ngày làm lễ tang, tôi như cái xác không hồn, sống dựa vào những hơi thở đứt quãng của chính mình. Tôi cứ nghĩ nỗi đau sẽ dần lắng xuống, nhưng hóa ra biến cố thật sự mới chỉ bắt đầu.

    Hơn nửa đêm, khi tôi và con vừa chìm vào giấc ngủ mệt mỏi, tôi giật mình bởi tiếng rên la rất khẽ, yếu ớt, giống như ai đó đang cố kiềm nén nỗi đau. Trong căn nhà này, ngoài hai mẹ con, chỉ có chị giúp việc — một người phụ nữ hiền lành, ít nói, làm với nhà tôi hơn một năm.

    Trong khoảnh khắc, lưng tôi lạnh toát. Nửa nhà không còn đàn ông, mọi thứ đều khiến tôi cảnh giác. Tôi cầm chiếc đèn pin nhỏ rồi men theo cầu thang xuống tầng dưới. Tiếng rên mỗi lúc một rõ, xen lẫn tiếng thở dốc, mềm yếu, như người đang nguy kịch.

    Tiếng động phát ra từ phòng của chị giúp việc.

    Tôi run đến mức tay không thể nắm nổi nắm cửa. Dù sợ, tôi vẫn tự nhủ: “Không thể bỏ mặc người ta được…” Rồi tôi đẩy cửa.

    Cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng.

    Chị giúp việc nằm co quắp trên giường, toàn thân run rẩy, hai tay ôm bụng như sợ ai giật mất. Mồ hôi túa ra đầy mặt, môi tím ngắt, hơi thở đứt quãng.

    Tôi lao tới:

    — Chị sao thế? Chị đau ở đâu?

    Chị ấy hé mắt nhìn tôi, trong đôi mắt đầy hoảng loạn và tuyệt vọng. Giọng chị nhỏ như hơi gió:

    — Tôi… tôi muốn bỏ đứa trẻ này… Tôi không thể giữ nó… Ông ấy chết rồi… thì tôi sinh nó ra để làm gì nữa…?

    Ông ấy?

    Tôi đứng sững, toàn thân như hóa đá. Những chữ ấy như một cú tát trời giáng khiến tim tôi thắt lại.

    Ông ấy… là chồng tôi?

    Tôi chưa kịp hỏi thêm thì mặt chị đã chuyển sang tái mét, hơi thở dần yếu. Tôi hoảng loạn gọi cấp cứu.

    Bác sĩ nói chị ấy uống thuốc phá thai tự ý, loại trôi nổi mua ngoài, rất nguy hiểm. May đưa đến kịp mới giữ được cả mẹ lẫn thai.

    Tôi ngồi ngoài hành lang lạnh ngắt, tim đập loạn, đầu óc hỗn loạn. Chồng tôi? Ngoại tình? Với chị giúp việc? Và đứa trẻ trong bụng… là con anh?

    Tôi chưa bao giờ ngờ điều khủng khiếp ấy lại xảy ra ngay trong chính ngôi nhà của mình.

    Sau khi chị ấy tỉnh lại, tôi cố gắng giữ bình tĩnh để nghe chị kể. Chị ấy khóc đến nghẹn lời, vừa sợ hãi vừa hối hận:

    — Em… em không muốn như vậy đâu chị. Em chỉ nghĩ… nếu sinh được con cho anh ấy… sau này em có chỗ dựa. Anh ấy hứa sẽ lo cho em… Nhưng rồi anh ấy chết bất ngờ… Em hoảng loạn… Em sợ phải nuôi con một mình…

    Đến lúc đó tôi mới biết, mọi chuyện bắt đầu từ những buổi chiều tôi bận đưa đón con, những chuyến công tác đột xuất, những lần chồng tôi về muộn và bảo “có việc gấp”.

    Hóa ra, anh đã phản bội tôi suốt thời gian ấy — lén lút, trơn tru, im lặng như thể đó chỉ là chuyện thường ngày.

    Tôi ngồi cạnh giường bệnh, nhìn người phụ nữ run rẩy ôm bụng, nước mắt giàn giụa. Một nửa tôi muốn nổi điên, muốn hỏi tội, muốn hét lên:

    “Tại sao? Tại sao lại là người tôi tin tưởng sống chung trong nhà?”

    Nhưng nửa còn lại… lại đau đến mức không thể mở miệng.

    Tôi vừa mất chồng. Giờ nhận thêm một sự thật còn tàn nhẫn hơn cái chết của anh.

    Dù chìm trong uất hận, tôi vẫn không thể bỏ mặc đứa trẻ ấy.

    Nó vô tội. Nó không chọn được nơi nó sinh ra. Nó là giọt máu cuối cùng chồng tôi để lại, dù sự thật phũ phàng đến đâu.

    Chị ấy lắc đầu, nước mắt rơi xuống gối:

    — Em không dám sinh nó ra. Em sợ người đời chửi rủa. Em không có gia đình, không có chồng… Em không thể đơn thân nuôi con của người đã chết… Em không muốn con sinh ra mà không có cha…

    Tôi nhìn chị ấy đầy mâu thuẫn:

    Nếu giữ đứa bé — đó là niềm an ủi cuối cùng của tôi.

    Nếu chị ấy bỏ — tôi sợ cả đời mình sẽ dằn vặt vì không thể cứu một sinh linh.

    Tôi nghẹn ngào hỏi chị:

    — Nếu chị không sinh… tôi phải nói với con tôi thế nào? Phải nói với gia đình chồng thế nào? Phải chấp nhận sự thật này thế nào?

    Chị chỉ khóc, không nói.

    Tôi chưa bao giờ rơi vào hoàn cảnh đau đớn và nghẹt thở đến vậy:

    • Chồng chết.

    • Niềm tin tan nát.

    • Một đứa trẻ vô tội đang bị từ chối ngay cả khi chưa kịp chào đời.

    • Và một người mẹ đang tuyệt vọng chỉ vì muốn con mình không bị mang tiếng “không cha”.

    Tôi vừa thương đứa bé, vừa thương chị giúp việc, lại vừa oán chồng mình đến thấu xương.

    Giờ tôi phải làm sao để chị ấy đủ can đảm giữ lại đứa trẻ?

    Và làm sao để tôi đối mặt với sự thật này mà không gục ngã?

  • Bác thông tin tìm thấy tài xế bị lũ cuốn mất tích khi vượt ngầm tràn

    Nguồn: https://thanhnien.vn/bac-thong-tin-tim-thay-tai-xe-bi-lu-cuon-mat-tich-khi-vuot-ngam-tran-185251119102320918.htm

    UBND xã La Lay (Quảng Trị) vừa bác bỏ thông tin trên các mạng xã hội về việc làm đã tìm thấy tài xế mất tích trong công việc xe tải vượt qua dòng nước lũ cuốn trôi.

    Ngày 19.11, ông Lê Quang Thạch, Chủ tịch UBND xã La Lay (Quảng Trị) cho biết các thông tin trên về việc tìm thấy tài xế mất tích trong dịch vụ điều khiển xe tải vượt lũ lũ cuốn trôi là thiết bị. Đến thời điểm hiện tại, công việc tìm kiếm vẫn đang được phát triển và mở rộng phạm vi tìm kiếm.

    Lực lượng xã hội La Lay đang tổ chức tìm kiếm nạn nhân mất tích, bỏ thông tin thiết bị trên mạng xã hội

    ẢNH: BÁ HOÀNG

    Cụ thể, trong ngày 18.11 cho đến nay, trên các mạng xã hội xuất hiện thông tin về công việc đã tìm thấy ông Nguyễn Văn Thành (48 tuổi,trú tại P.Ba Đồn, Quảng Trị), tài xế mất tích khi điều khiển xe tải vượt qua tràn sông A Rông Trên khi nước lũ dâng cao. Thông tin này được UBND xác nhận là được thiết lập.

    Bác sĩ đã tìm thấy tài liệu lưu trữ bị mất tích khi vượt qua tràn

    Quảng cáo

    UBND xã La Lay cũng cho biết vào chiều 18.11, trong quá trình tìm kiếm sức mạnh chức năng đã phát hiện 1 Quần quần có thắt lưng và khóa xe trôi dạt vào bờ thuộc xã Tà Rụt cách vị trí gặp nạn khoảng 5 km. Người thân cũng được xác định ở đây là Quần và đồ dùng của tài xế Thành.

    Đồ dùng được tìm thấy bên bờ biển được người xác nhận là của Tài xế Thành

    ẢNH: BÁ HOÀNG

    Đến thời điểm hiện tại, xã La Lay đã huy động 100 bộ máy chiến đấu, phối hợp với người dân và các tổ chức hỗ trợ phương tiện tiện lợi để tìm kiếm tài xế Thành. Công ty tìm kiếm sự sáng sủa hiện nay vẫn đang được phát triển và mở rộng phạm vi.

    Trước đó,  Thanh Niên  đã thông tin, ngày 17.11 tài xế Nguyễn Văn Thành điều khiển xe tải BS 75H-007.13 theo hướng Cửa khẩu quốc tế La Lay về địa nội. Khi đi qua địa điểm băng sông A Rông Trên, nơi đang có nước lũ dâng cao khoảng 1 m gây ảnh hưởng mưa lớn, mặc dù dù đã có rào chắn và biển cảnh báo của người dân, tài xế Thành vẫn điều khiển xe vượt lũ và gặp nạn, nước lũ sau đó đã cuốn trôi xe tải và tài xế Thành mất tích.

    Chín giờ sáng, tôi chạy vội ra hành lang nghe điện thoại. Màn hình hiện: “Mẹ chồng”. Tôi bắt máy, chưa kịp nói gì bà đã gắt:

    – Mày đi đâu mà không về nấu cơm trưa cho tao với thằng Hải? Tao bảo hôm nay làm cá om dưa, mày quên à?

    Tôi hít sâu:

    – Bố con đang cấp cứu, con không về được.

    Bà nạt:

    – Bố mày có bao nhiêu người thân mà phải đợi mày? Về lo cơm nước cho chồng trước, tối sang viện cũng được. Tao lớn tuổi rồi không nấu nổi. Mày có nghe không?

    Tôi im lặng, nhìn qua cửa kính, thấy bố đang thở oxy, mắt nhắm nghiền. Cổ họng tôi nghẹn lại.

    Mười phút sau, bà gọi tiếp.

    Rồi tiếp.

    Rồi tiếp.

    Mười hai giờ, điện thoại báo cuộc gọi thứ 22 từ mẹ chồng. Tôi rút máy, đi ra hành lang cuối. Giọng bà vẫn the thé:

    – Mày muốn tao nhịn đói à? Giờ mày về nấu cơm ngay cho tao, rồi muốn làm gì thì làm.

    Tôi nhìn thẳng vào khoảng không, nói chậm rãi từng chữ:

    – Con không về. Bố con có thể không qua khỏi hôm nay. Cơm thì mẹ tự nấu đi, còn nếu có vấn đề gì, mẹ gọi người giúp. Hôm nay con chọn ở cạnh bố con.

    Bà im bặt. Tôi nghe rõ tiếng thở mạnh, rồi bà gắt lên nhưng giọng run run:

    – Mày… mày dám nói vậy với tao?

    – Vâng, con dám. Vì bố con cũng là mạng sống, là cha sinh ra con. Con không thể bỏ ông ấy giữa ranh giới sống – còn chỉ để về nấu một bữa cơm.

    Tôi tắt máy, tim đập mạnh. Tôi biết, từ giây phút ấy, bà sẽ ghim tôi. Nhưng tôi không quan tâm nữa. Bố nằm kia, hơi thở yếu như sợi chỉ. Tôi chỉ mong ông mở mắt gọi tên tôi thêm lần nữa.

    Chiều tối, ca can thiệp tim mạch kết thúc. Bác sĩ bảo may mà đưa ông đi kịp, nếu chậm nửa tiếng đã không giữ được. Tôi đứng lặng bên giường bệnh, nước mắt chảy không ngừng. Bố khẽ mở mắt, nhìn tôi, giọng yếu ớt:

    – Con chưa ăn gì à, về nhà nấu mà ăn.

    Tôi nắm tay ông, bật cười trong nước mắt:

    – Con ăn rồi, bố cứ yên tâm ngủ đi.

    Tôi vẫn nhớ ánh mắt bố lúc đó. Nhọc nhằn cả đời, cuối cùng vẫn lo cho con gái đầu tiên.

    Tối đó, tôi về nhà lấy thêm quần áo. Mẹ chồng không nói một câu. Thấy tôi bước vào, bà quay đi. Tôi cũng không giải thích. Tôi không thấy hối hận. Tôi chỉ tiếc, giá mà bà từng trải qua cảm giác ngồi chờ kết quả cấp cứu của người thân, bà sẽ hiểu thế nào là sợ hãi, thế nào là bất lực, thế nào là nỗi đau khi không thể làm gì ngoài cầu xin bác sĩ và trời đất.

    Tôi đã làm dâu nhà bà sáu năm. Sáu năm nay, chưa bữa nào bà phải tự nấu. Tôi đi làm về muộn vẫn cắm cúi làm đủ món bà thích. Tôi mệt cũng không than, chỉ mong yên ấm cửa nhà. Nhưng ngày hôm đó, tôi hiểu ra một điều: không ai thương bố mẹ mình hơn chính mình. Chồng tôi, bà, hay bất kỳ ai cũng không thể hiểu bố là mạng sống, là bầu trời, là nơi tôi thuộc về.

    Bố tôi nằm viện thêm mười ngày rồi xuất viện. Giờ sức khỏe ông ổn hơn nhưng vẫn cần kiêng cữ nghiêm ngặt. Tôi tranh thủ nấu cho bố từng bữa, dù nhà cách viện hơn 12 cây số. Mẹ chồng vẫn lầm lì, nhưng tôi mặc kệ. Tôi thà làm con dâu “xấu” trong mắt bà, còn hơn là kẻ bất hiếu trong mắt chính mình.

    Bởi đến cuối cùng, khi mệt mỏi nhất, ai cũng chỉ mong nhìn thấy người đã sinh ra mình.

    Tôi tên Lan, lấy chồng được 3 năm. Cuộc sống hôn nhân tuy không giàu có nhưng cũng gọi là đủ đầy. Mẹ chồng tôi – bà Thoa, vốn là người thẳng tính nhưng thương con dâu, nhất là khi biết tôi hiền lành, lại chăm sóc gia đình chu đáo.

    Hôm đó, tôi nhận được cuộc điện thoại từ quê:

    “Lan ơi… mẹ mệt lắm, bác sĩ bảo phải mổ gấp, tốn kém lắm con ạ…”

    Tôi rụng rời. Mẹ tôi – người đàn bà tần tảo cả đời, giờ nằm trên giường bệnh mà tôi chẳng có nổi một khoản để lo.

    Tối ấy, khi vừa kể chuyện với mẹ chồng, bà lặng đi vài giây, rồi bất ngờ rút trong tủ ra một xấp tiền cùng chiếc thẻ ngân hàng.

    “Trong này có 100 triệu, mật khẩu là sinh nhật con. Cứ lo cho mẹ đi, chuyện nhà cứ để mẹ tính.”

    Tôi cảm động rơi nước mắt, cúi đầu cảm ơn bà rối rít.

    Nhưng chưa kịp vui, khi vừa kể lại cho chồng – anh Hùng, anh đột nhiên gắt lên:

    “Sao em lại nhận tiền của mẹ anh? Em định mang tiếng lợi dụng à?”

    Tôi luống cuống:

    “Không… em chỉ định vay tạm, sau này em trả…”
    “Không cần nói nhiều. Đưa thẻ đây.”

    Anh giật lấy chiếc thẻ rồi phóng xe thẳng ra khỏi nhà. Tôi hoang mang, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

    10 phút sau, điện thoại tôi reo. Là hàng xóm gọi đến, giọng hốt hoảng:

    “Lan ơi, anh Hùng vừa đến nhà mẹ em… nhưng… có chuyện rồi!”

    Tôi vội vàng bắt taxi về quê. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi như chết lặng: cửa nhà mẹ bật tung, mọi người xúm lại, mẹ tôi ngồi sụp dưới đất, còn Hùng thì đang bị công an giữ lại.

    Thì ra, anh đến thẳng nhà mẹ tôi, gào lên giữa xóm:

    “Ai giả bệnh lừa tiền nhà tôi?! Tôi biết hết rồi! Mẹ con các người chỉ giỏi bày trò!”

    Anh còn xông vào lục tung túi đồ của mẹ, định lấy lại tiền, nhưng đúng lúc đó bác sĩ ở trạm y tế xã vừa mang hồ sơ đến xác nhận tình trạng của mẹ tôi. Tờ giấy chẩn đoán mổ cấp cứu rơi khỏi tay anh, dòng chữ đỏ chót: “U gan giai đoạn cuối – cần phẫu thuật khẩn.”

    Cả xóm sững sờ. Anh Hùng thì tái mặt, lắp bắp không nói được câu nào.

    Tôi ôm mẹ khóc nấc. Còn mẹ chồng – nghe tin, cũng tức tốc chạy đến, nhìn con trai rồi lạnh giọng nói:

    “Mẹ cho con dâu tiền là để nó cứu mẹ ruột, không phải để con đi sỉ nhục người ta. Nếu ai lừa ai, thì là mẹ đã lầm khi nuôi dạy con.”

    Vài hôm sau, mẹ tôi được mổ, may mắn qua khỏi. Bà Thoa âm thầm đến bệnh viện chăm sóc, còn anh Hùng thì cúi đầu lặng lẽ đứng ngoài cửa, không dám bước vào.

    Khi tôi trả lại thẻ ngân hàng, bà chỉ cười:

    “Cứ giữ đi. Mẹ không giúp con, thì làm sao mẹ giữ được nhân tâm trong nhà này.”

    Tôi ngước nhìn, nước mắt rơi lã chã — người mang dòng máu tôi lại bị nghi ngờ, còn người không ruột rà lại dang tay cứu cả hai mẹ con.


    Một tháng sau, khi mẹ tôi khỏe lại, bà bảo tôi mở lại thẻ để gửi tiền trả thì tá hỏa — trong tài khoản không có 100 triệu, mà là hơn 1 tỷ đồng.

    Dòng ghi chú chuyển khoản hiện lên:

    “Cho con gái thứ hai của mẹ — kẻ đã từng bị con trai mẹ làm tổn thương nhất.”

    Tôi đứng chết lặng. Hóa ra, bà Thoa đã biết từ đầu chồng tôi không xứng, nhưng vẫn dùng cách đó để thử lòng cả hai mẹ con.


    Người tôi từng gọi là “mẹ chồng” – lại chính là người mẹ thứ hai trên đời này.

    Cô gái 20t b::án m::ình trả nợ 200 triệu cho anh trai, đêm tân hôn chồng già 84t chỉ yêu cầu làm “đúng một việc”. Ngày ông m::ất, bí mật trong két sắt được mở ra… khiến cả làng ch:::ết đứng…

    Cô gái 20t b::án m::ình trả nợ 200 triệu cho anh trai, đêm tân hôn chồng già 84t chỉ yêu cầu làm “đúng một việc”. Ngày ông m::ất, bí mật trong két sắt được mở ra… khiến cả làng ch:::ết đứng…

    Tôi là Thư, 21t. Và tôi vừa chính thức trở thành một g::óa phụ. Câu chuyện của tôi, nếu kể ra, nhiều người sẽ cười nhạo. Họ sẽ nói tôi là “chuột sa hũ nếp”, là “đà:o m:ỏ” thành công. Vì chồng tôi, cụ Vĩnh, người vừa nằm xuống hôm qua, đã 84 tuổi. Nhưng họ đâu biết, tôi đã trả một cái gi:á quá đ:ắt cho cái “hũ nếp” mà tôi chưa bao giờ mong muốn.

    Một năm trước, gia đình tôi giống như một con tàu sắp đắm. Tuấn là anh trai tôi, sau nhiều năm ăn chơi đàn đúm, đã ném 200 triệu đồng của bố mẹ vào thị trường chứng khoán ảo. Anh ta không có kiến thức, chỉ có lòng tham. Số tiền mất trắng. Chủ nợ đến đ::ập cửa hàng ngày, đòi đ::ốt nhà. Bố mẹ tôi khóc cạn nước mắt, tính đến chuyện bán căn nhà tổ tiên để trả nợ cho “quý tử”.

    Tôi, một con bé 20 tuổi, ho::ảng lo::ạn và tuyệt vọng. Đúng lúc đó, một luật sư tìm đến tôi: “Chào cô Thư,” ông ta nói. “Thân chủ của tôi, cụ Vĩnh, năm nay 84 tuổi, chưa từng kết hôn. Cụ cần một người chăm sóc những ngày cuối đời với tư cách là một người vợ. Cụ sẽ trả cho cô 200 triệu tiền mặt ngay khi ký giấy đăng ký kết hôn.”. 200 triệu. Con số đó chính xác là những gì anh trai tôi đã nợ.

    Tôi bật cười, nụ cười méo mó hơn cả tiếng khó:c. B:án th::ân ư? Không, đây là bán cả thanh xuân, bán cả danh dự. Nhưng tôi còn lựa chọn nào khác? Nhìn bố mẹ già qu:ỳ lạ:y ch:ủ n:ợ, tôi đã gật đầu.

    Tôi bước vào căn biệt thự của cụ Vĩnh…

    Tôi bước vào căn biệt thự của cụ Vĩnh. Nơi ấy không giống nhà của một ông lão 84 tuổi. Nó lạnh lẽo, im ắng và… quá sạch sẽ. Từng món đồ như được đặt bằng thước đo, không lệch một ly.

    Cụ Vĩnh ngồi trên chiếc ghế gỗ trắc, đôi mắt mờ đục nhưng sắc như dao:

    – Cháu là Thư?

    Tôi gật đầu, tay lạnh buốt.

    Cụ nhìn tôi một lúc rất lâu rồi mới nói:

    – Yên tâm. Ta chỉ yêu cầu cháu làm đúng một việc… vào đêm tân hôn.

    Tim tôi đập mạnh. Nhưng ngay sau đó, cụ chậm rãi nói tiếp:

    – Đóng lại căn phòng ở cuối hành lang. Không được mở. Không bao giờ được mở.


    – …?
    – Và mỗi tối trước khi ngủ, cháu phải đếm đủ 15 bước từ cửa phòng đến lan can, rồi đọc một câu: “Mọi lỗi lầm hãy ngủ yên.”

    Tôi chết lặng.
    Không đụng chạm.
    Không cưỡng ép.
    Chỉ… một nghi thức kỳ lạ.

    Tôi thở phào, nhưng cũng rợn người.

    Tôi chăm cụ từng thìa cháo. Đôi khi cụ nhìn tôi thật lâu rồi hỏi một câu khiến sống lưng tôi lạnh buốt:

    – Cháu… có nghe tiếng gì trong đêm không?

    Tôi nuốt khan. Có. Rất nhiều lần, khi đứng đếm bước, tôi nghe phía sau cánh cửa đã khóa kia có tiếng kéo lê và tiếng gõ nhẹ như móng tay.

    Tôi chưa bao giờ dám nói.

    Cụ Vĩnh mất vào một buổi chiều cuối thu, mắt còn mở, như muốn dặn tôi điều gì nhưng không kịp.

    Luật sư đến, trao cho tôi một chùm chìa khóa và một phong thư.

    Trong phong thư là đúng một câu chữ run run:

    “Khi ta chết, mở két. Chỉ mình cháu mở. Nếu cháu giữ lời suốt một năm qua.”

    Tôi run tay mở két.

    Bên trong không có vàng, không có sổ đỏ, không có của cải.
    Chỉ có:

    1. Một cuốn sổ tay bọc da cũ nát.

    2. Một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất diện tích… 18.000m², đứng tên Nguyễn Thị Thư.

    3. Một chiếc USB màu đen đã cũ.

    Tôi mở cuốn sổ trước.

    Ngay trang đầu là dòng chữ khiến tôi sụp xuống ghế:

    “Thư, ta xin lỗi vì đã bắt cháu sống một năm trong nỗi sợ.
    Căn phòng cuối hành lang… không có gì cả.
    Ta chỉ muốn biết liệu cháu có phải là người chạy theo tiền hay không.”

    Tim tôi đập loạn.

    Cụ thử thách tôi?

    Tôi mở tiếp.

    Trang thứ hai khiến tôi chết lặng:

    “Căn phòng đó từng là phòng của đứa con gái duy nhất của ta.
    Nó bị tai nạn chết năm 17 tuổi.
    Từ ngày đó… ta không dám mở cửa.
    Ta không muốn ai khác mở nó.
    Ta chỉ muốn nó ngủ yên.”

    Tôi bật khóc.

    Một năm qua, tôi sợ hãi những thứ… không hề tồn tại.
    Cụ dùng sự sợ hãi để ngăn tôi đi vào căn phòng ký ức đau đớn của cụ.

    Trong đó chỉ có một đoạn ghi âm duy nhất.

    Giọng cụ Vĩnh run run, già nua:

    “Nếu cháu nghe được điều này, nghĩa là ta đã không còn.
    Cảm ơn cháu đã cho ta một năm cuối đời được nhìn thấy con người thật của cháu.
    Đất đai, tiền bạc… ta chỉ để lại cho người xứng đáng.
    Cháu không phải là ‘đào mỏ’.
    Cháu là người duy nhất không biến mất khi ta chẳng còn gì.
    Cháu đã cứu cuộc đời ta… theo một cách mà chính cháu không biết.”

    Tôi bật khóc đến nghẹn ngào.

    18.000m² đất ngay mặt đường mới quy hoạch.
    Giá trị… hơn 27 tỷ đồng.

    Ai cũng tưởng tôi “đổi đời nhờ lấy chồng già”.
    Nhưng nếu biết tôi đã sống một năm với những tiếng gõ không tồn tại, những cơn ám ảnh, những đêm sợ đến toát mồ hôi… họ sẽ không cười nổi.

    Sau lễ tang 49 ngày, tôi gom hết can đảm mở căn phòng mà tôi đã sợ suốt một năm.

    Cánh cửa bật mở.

    Bụi bay lên, lạnh toát.

    Bên trong… không có gì kỳ dị.
    Chỉ có một khung ảnh cô gái trẻ 17 tuổi đặt trên bàn.
    Dưới khung ảnh là một tờ giấy ghi dòng chữ run run, chắc cụ viết từ rất lâu:

    “Con gái, ba xin lỗi vì đã không thể bảo vệ con.
    Nếu một ngày có người thay con chăm sóc ba…


    Hãy phù hộ cho người đó.”

    Gió thổi, cửa sổ khẽ rung.

    Và tôi nghe – hoặc tôi nghĩ tôi nghe – một tiếng rất nhẹ sau lưng:

    “Cảm ơn chị.”

    Tôi quay lại.

    Không có ai cả.

    Nhưng lần đầu tiên sau một năm, tôi mỉm cười.

  • Và ngay khoảnh khắc ấy, tôi ng/ã qu/ỵ xuống đất – bởi thứ nằm trong đó không chỉ khiến tôi s/ợ hã/i, mà còn phơi bày một sự thật đa/u đ/ớn

    Dạo gần đây, tôi luôn cảm thấy dưới thân chồng mình toát ra một mùi hôi khó tả. Dù đã thay đến 7 lần ga giường, giặt sạch chăn nệm, khử mùi bằng tinh dầu, nhưng mùi lạ ấy vẫn không biến mất, ngược lại còn ngày càng nồng hơn. Một linh cảm chẳng lành thôi thúc tôi chờ đến khi chồng đi công tác, tự tay tháo tung tấm nệm ra kiểm tra.
    Và ngay khoảnh khắc ấy, tôi ngã quỵ xuống đất – bởi thứ nằm trong đó không chỉ khiến tôi sợ hãi, mà còn phơi bày một sự thật đau đớn mà bấy lâu nay tôi không dám đối diện.

    Tôi và Trí kết hôn đã 8 năm. Anh làm quản lý kinh doanh, thường xuyên phải đi công tác. Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng ngọt ngào, nhưng chúng tôi vẫn cố duy trì sự tử tế và tôn trọng lẫn nhau. Hoặc… ít nhất tôi đã nghĩ như vậy.

    Ba tháng gần đây, mỗi đêm tôi lại ngửi thấy mùi gì đó rất khó chịu. Không phải mùi cơ thể bình thường, mà như mùi ẩm mốc, lẫn chút gì tanh nồng, bám vào chăn, ga và đặc biệt là phía dưới chỗ Trí nằm.

    Tôi thay ga liên tục, thậm chí mang cả nệm đi phơi nắng. Nhưng đêm nào anh nằm xuống, mùi ấy lại xuất hiện. Tôi hỏi thì Trí gạt đi:
    “Em nhạy cảm quá. Anh có mùi gì đâu.”

    Nhưng tôi biết bản thân không hề tưởng tượng.

    Điều kỳ lạ hơn: mỗi lần tôi cố gắng dọn dẹp kỹ khu vực giường anh nằm, Trí đều tỏ ra bực bội, thậm chí nổi nóng vô cớ.

    “Đừng động vào đồ của anh. Giường chiếu để nguyên!”
    Anh hét lên một đêm khi thấy tôi đang tháo ga giường.

    Chưa bao giờ anh phản ứng như vậy. Tôi bắt đầu bất an. Rất bất an.

    Và rồi mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi mùi đó trở nên nồng nặc đến mức khiến tôi mất ngủ. Tôi cảm giác nó không chỉ là mùi, mà là lời cảnh báo.

    Tối ấy, Trí thông báo phải đi công tác 3 ngày.

    Khi anh đóng cửa bước đi, linh cảm trong tôi trỗi dậy mạnh mẽ đến mức bàn tay cũng run. Tôi đứng nhìn cánh cửa một lúc lâu, rồi quay vào phòng ngủ, kéo cả tấm nệm ra giữa nền nhà.

    “Có gì đó không bình thường. Mình phải biết sự thật,” tôi tự nói với bản thân.

    Tôi lấy dao rọc giấy, hít một hơi thật sâu và rạch đường đầu tiên lên lớp vải nệm.

    Ngay khi lớp vải bật ra, một luồng mùi nồng nặc phả thẳng vào mặt tôi, khiến tôi choáng váng. Tôi phải bịt mũi, gập người ho sặc sụa.

    Tim tôi thắt lại. Không thể nào… bên trong nệm lại có mùi như thế này.

    Tôi tiếp tục cắt rộng thêm.

    Và tôi đông cứng.

    Trong lòng nệm, giữa lớp mút xốp bị khoét, là một hộp gỗ lớn màu nâu đậm, nằm sâu và được chèn bởi miếng cao su đã mục. Hộp không khóa. Tôi mở nắp… và ngay khoảnh khắc đó, chân tôi mềm nhũn, đầu gối khuỵu xuống nền nhà.

    Bên trong hộp không phải thứ kinh dị như tôi sợ. Nhưng nó khiến trái tim tôi đau nhói theo cách khác.

    Trong hộp là:

    Hàng chục lá thư chưa mở, tất cả đều ghi tên tôi
    Một cuốn album ảnh đã cũ, đầy bụi
    Và một cuốn sổ tay nâu, góc bìa bị mòn

    Tôi run rẩy mở những lá thư. Đó là thư từ mẹ tôi – người đã mất 5 năm trước do bệnh nặng. Mỗi lá thư được gửi vào thời điểm bà còn sống, tất cả gửi về địa chỉ nhà tôi.

    Trên mỗi phong thư có dấu “đã nhận”.

    Tôi chưa từng thấy những lá thư này.

    Tay tôi lạnh buốt.

    Tôi cầm album ảnh lên. Bên trong là những tấm ảnh chụp mẹ tôi lúc nằm viện, những bức bà cố gắng mỉm cười, những dòng ghi chú:
    “Để dành cho Hà.”
    “Hy vọng con bé không buồn vì trông mẹ tiều tụy.”
    “Gửi con gái yêu của mẹ.”

    Tôi nghẹn lại. Tôi nhớ mẹ khủng khiếp, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy những tấm ảnh này.

    Tôi mở cuốn sổ tay.

    Là chữ của Trí.

    Mình đã giữ lại tất cả. Vì mình sợ Hà biết mẹ gửi thư trong lúc bệnh nặng sẽ càng đau. Mẹ Hà nhờ mình chuyển cho cô ấy khi bà không còn, nhưng… mình không đủ can đảm. Hà mong manh quá. Cô ấy luôn đau đớn mỗi khi nhắc đến mẹ. Mình không muốn cô ấy biết mẹ đã chịu đựng nhiều như vậy những năm cuối đời.

    Mình sai. Nhưng mình chỉ muốn bảo vệ cô ấy. Giữ lại mọi thứ… để Hà không phải gánh thêm nỗi đau.

    Mình biết mùi từ tấm nệm ngày càng tệ vì mình giấu quá lâu. Mình sợ Hà phát hiện. Mình càng không dám vứt đi, vì như vậy chẳng khác nào phản bội lời hứa cuối cùng với mẹ cô ấy.

    Tôi ôm cuốn sổ, khóc như một đứa trẻ.

    Không phải sự thật đen tối.
    Không phải bí mật kinh khủng.

    Mà là sự thật… quá đau.

    Trí giấu mọi thứ không phải vì phản bội, mà vì thương tôi, vì nghĩ tôi không đủ mạnh mẽ.

    Mùi khó chịu mà tôi lo sợ bấy lâu nay… đơn giản là mùi ẩm mốc của thời gian, bị nhốt suốt nhiều năm trong chiếc hộp gỗ kín.

    Tôi sụp xuống vì hối hận.

    Tôi đã nghi ngờ anh, lạnh nhạt với anh, thậm chí nghĩ rằng anh có điều gì dơ bẩn.

    Tôi dọn dẹp lại tất cả, hong khô các bức thư, lau sạch album ảnh. Tối đó, tôi ngồi đọc từng trang, từng chữ mẹ để lại, nước mắt ướt đẫm cả cuốn sổ.

    Khi Trí về, anh chưa kịp cởi giày thì tôi lao đến ôm chầm lấy anh.

    “Em biết hết rồi…” – tôi nghẹn ngào.

    Trí cứng người, rồi ôm lấy tôi thật chặt.
    Anh cũng khóc.

    “Anh xin lỗi… Anh chỉ muốn em bớt đau…”

    Tôi lắc đầu, áp mặt vào vai anh:

    “Anh ngốc lắm… nhưng là kiểu ngốc mà em… không thể rời xa được.”

    Đêm đó, chúng tôi ngồi bên nhau rất lâu, giữa căn phòng thoang thoảng mùi tinh dầu lavender – lần đầu tiên sau nhiều tháng, không còn mùi lạ nào nữa.

    Bởi vì điều đáng sợ nhất… hóa ra không phải mùi hôi.
    Mà là sự thật mà tôi đã cố lẩn tránh:
    Tôi vẫn luôn thương anh. Và anh luôn thương tôi, theo cách vụng về nhất.

  • 15 phút trước khi đột quỵ, cơ thể thường có 4 biểu hiện rõ ràng: Gọi người thân cứu mình ngay

    Đột quỵ là bệnh cực kỳ nguy hiểm, có thể lấy đi mạng sống của một người. Trước khi đột quỵ thực sự xảy ra, sẽ có những biểu hiện nhất định.

    Ngày nay, số lượng bệnh nhân bị đột quỵ ngày càng tăng do nhiều nguyên nhân khác nhau. Nếu được phát hiện nhanh chóng, kịp thời, người bệnh có thể được cứu sống. Tuy nhiên, nếu chậm trễ, bệnh nhân có thể tử vong hoặc sống nhưng để lại di chứng suốt đời.

    Một phụ nữ đã chia sẻ câu chuyện của chồng mình trên diễn đàn về sức khỏe, nguyên văn như sau:

    Các mẹ nào trên 40 tuổi, có người thân ở độ tuổi này hoặc những người bị mỡ máu thì nên đọc bài chia sẻ này ạ. Chồng tôi ngoài 40 tuổi rồi, vừa nhập viện cấp cứu vì đột quỵ trước sự hoang mang lo lắng của cả gia đình. Mẹ chồng tôi sợ tới mức ngất lịm, các con tôi khóc lóc vì sợ mất bố, bản thân tôi hoang mang không biết chuyện gì xảy ra.

    Trước khi phải nhập viện cấp cứu chồng tôi chỉ có biểu hiện nhỏ đó là đau đầu mấy hôm nay, và ngủ chảy nước dãi. Tôi còn đùa chồng bảo: Càng già lại càng giống trẻ con nhỉ, ngủ mà nước dãi chảy ra cũng không ý thức được luôn.

    Trước giờ chồng tôi luôn khỏe mạnh, không đau ốm gì cả nên mấy biểu hiện đó của chồng chúng tôi chỉ nghĩ do mệt mỏi hoặc thay đổi thời tiết nên vậy thôi. Không ai nghĩ đó lại là dấu hiệu báo trước sự việc của ngày hôm nay.

    Rất may vì phát hiện kịp thời, nhà lại gần bệnh viện, đi đêm không tắc đường nên chồng tôi được cấp cứu kịp thời và qua được cơn nguy kịch. Giờ mọi chuyện đã ổn hơn, sức khỏe chồng tôi cũng khá lên nhiều, có thời gian nên tôi lên đây chia sẻ để mọi người biết mà phòng tránh.

    Bác sĩ nói nguyên nhân dẫn tới đột quỵ của chồng tôi là do tắc nghẽn mạch máu. Bệnh này thường xảy ra ở người trên 40 tuổi và những người bị mỡ máu. Tuy nhiên đột quỵ giờ trẻ hóa rồi nên nhiều người còn trẻ lắm nhưng cũng mất vì đột quỵ. Tôi khuyên mọi người nên tìm hiểu để nắm rõ về bệnh còn có hướng đề phòng.

    Bác sĩ đã có giải thích thêm về nguyên nhân gây ra cơn đột quỵ như sau:

    Mạch máu có ở khắp cơ thể, có nhiệm vụ vận chuyển máu đi khắp nơi và nuôi dưỡng các cơ quan trong cơ thể, bao gồm cả việc cung cấp oxy.

    Nhiều người có bệnh lý tắc nghẽn mạch máu, khi chúng ta ngủ, tốc độ lưu thông máu trong cơ thể sẽ chậm lại, lý do vì quá trình trao đổi chất lúc ngủ cũng giảm. Một khi hiện mạch máu có vấn đề gì thì buổi sáng thức dậy cơ thể thường có vài biểu hiện dễ nhận thấy dưới đây.

    Chóng mặt, nhức đầu

    Hầu hết bị chóng mặt nhức đầu mọi người đều nghĩ là do bị bệnh vặt, suy nhược cơ thể  hay thay đổi thời tiết hoặc stress quá. Nhưng loại trừ hết những khả năng đó thì có thể là do mạch máu đang bị tắc nghẽn đấy ạ. Khi lượng máu cung cấp lên não không đủ sẽ dẫn đến hiện tượng chóng mặt, đau đầu vì không có đủ oxy và chất dinh dưỡng cung cấp cho cơ thể.

    Chảy nước dãi

    Ai chả nghĩ chảy nước dãi lúc ngủ là chuyện bình thường và rất phổ biến. Tuy nhiên nếu hiện tượng xảy ra thường xuyên, đặc biệt với những người trước kia chưa từng ngủ chảy nước dãi thì chúng ta có thể nghĩ tới do khoang miệng đang bị viêm nhiễm. Hoặc nguy hiểm hơn đó là mạch máu của chúng ta đang bị tắc nghẽn.

    Nguyên nhân vì khi lượng máu cung cấp lên não không đủ sẽ ảnh hưởng đến dây thần kinh nuốt khiến nước bọt đọng lại trong miệng rồi chảy ra ngoài trong lúc ngủ.

    Chân tay yếu

    Khi mạch máu bị tắc nghẽn thì máu lưu thông sẽ chậm lại, chân tay không được cung cấp dinh dưỡng sẽ dẫn đến hiện tượng chân tay yếu, tinh thần kém minh mẫn.

    Thường thì lúc ngủ là lúc cơ thể được nghỉ ngơi, hồi phục lại sau một ngày dài mệt mỏi. Cơ thể khỏe mạnh thì sáng thức dậy sẽ có cảm giác khoan khoái, nhưng nếu sáng dậy mà thấy chân tay yếu ớt, tinh thần mệt mỏi thì hãy cảnh giác các mẹ nha.

    Tay chân lạnh

    Sáng thức dậy mà thấy chân tay bị lạnh thì cần nghĩ tới nguy cơ máu lưu thông kém. Nguyên nhân vì máu không cung cấp đủ cho cơ thể nên làm chân tay bị nhiễm lạnh.

    Các mẹ nên chú ý đến từng dấu hiệu nhỏ của cơ thể bởi đó là cách đơn giản nhất để chăm sóc sức khỏe của bản thân, phòng tránh những căn bệnh không báo trước và chúng ta không lường trước được.

    Nguồn: https://phunutoday.vn/15-phut-truoc-khi-dot-quy-co-the-thuong-co-4-bieu-hien-ro-rang-goi-nguoi-than-cuu-minh-ngay-d288785.html

  • Thực hư thông tin cứu được tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn ở Quảng Trị

    Cơ quan chức năng xác nhận chưa tìm thấy tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn mất tích, thông tin đã cứu được lan truyền trên mạng là bịa đặt.

    Ngày 19 tháng 11 năm 2025, báo Lao Động đăng tải bài viết với tiêu đề “Thực hư thông tin cứu được tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn ở Quảng Trị”. Nội dung như sau”

    Thực hư thông tin cứu được tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn ở Quảng Trị
    Lực lượng chức năng tìm được chiếc quần, chìa khóa xác định là của tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn. Ảnh: H. Nguyên

    Sáng 19.11, Đồn Biên phòng Cửa khẩu quốc tế La Lay (Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Trị) cho biết, đến 9h sáng cùng ngày các lực lượng vẫn đang tiếp tục rà soát hiện trường để tìm kiếm tài xế bị lũ cuốn trôi khi điều khiển xe đầu kéo qua cầu tràn A Rông Trên (xã La Lay). Công tác tìm kiếm gặp nhiều trở ngại do dòng suối còn chảy xiết.

    Trước đó, chiều 18.11, lực lượng tìm kiếm phát hiện một chiếc quần, thắt lưng và chìa khóa trôi dạt vào bờ suối thuộc xã Tà Rụt, cách vị trí gặp nạn khoảng 5 km. Người thân xác nhận đây là vật dụng của tài xế Nguyễn Văn Th. (SN 1977, trú phường Ba Đồn, tỉnh Quảng Trị).

    Trước thông tin trên mạng xã hội xuất hiện clip nói rằng đã cứu được tài xế xe tải, ông Lê Quang Thạch – Chủ tịch UBND xã La Lay khẳng định đây là thông tin bịa đặt. Các lực lượng vẫn đang khẩn trương mở rộng khu vực tìm kiếm trong sáng nay.

    Từ ngày 17.11 đến nay, hàng trăm lượt cán bộ, chiến sĩ biên phòng, quân sự, công an, dân quân cùng lực lượng SOS và người dân hai xã La Lay, Tà Rụt đã được huy động để tìm kiếm nạn nhân.

    Trước đó, khoảng 12h ngày 17.11, dù khu vực đã được cảnh báo ngập sâu nguy hiểm, tài xế Th. vẫn điều khiển xe đầu kéo BKS 75H-00713 vượt ngầm tràn A Rông Trên và bị lũ cuốn trôi. Sau khi nước rút, phương tiện được tìm thấy ở vị trí cách ngầm tràn khoảng 50 m, bị xô ngã và hư hỏng nặng.

    Báo VnExpress cũng đăng tải bài viết với tiêu đề “Trục vớt xe đầu kéo bị lũ cuốn ở Quảng Trị”. Nội dung như sau:

    Trưa 19/11, lực lượng chức năng Quảng Trị trục vớt chiếc xe đầu kéo bị nước lũ cuốn hơn 100 m, đồng thời huy động gần 100 người mở rộng tìm kiếm tài xế mất tích.

    Khi nước rút, xe được phát hiện nằm nghiêng trên bãi bồi giữa sông, cách bờ khoảng 50 m. Lực lượng cứu hộ dùng máy múc dựng xe dậy. Lúc này phương tiện hư hỏng nặng, thùng gãy nát, đầu xe biến dạng. Bãi bồi ngổn ngang đất đá khiến việc đưa xe vào bờ khó khăn, buộc cứu hộ phải tháo rời phần đầu và đuôi xe để vận chuyển.

    Ông Hồ Văn Hiền, Phó chủ tịch xã La Lay, cho biết trời tiếp tục mưa, nước trên sông đã rút nhưng dòng chảy vẫn rất mạnh. Gần 100 người thuộc Bộ đội Biên phòng, Công an tỉnh, lực lượng xã và người dân vẫn chia nhóm tìm kiếm tài xế Nguyễn Văn Thành, 48 tuổi, trú Quảng Bình cũ.

    Phạm vi tìm kiếm được mở rộng xuống hạ lưu, ca nô quần thảo dưới nước, lực lượng trên bờ men theo hai bên sông. Chính quyền xã La Lay đã thông báo cho các xã Tà Rụt và Đak Rông phối hợp.

    Đầu vào đuôi xe được vào bờ. Ảnh: Minh Phạm
    Đầu vào đuôi xe được vào bờ. Ảnh: Minh Phạm

    Trưa 17/11, ông Thành lái xe đầu kéo chở than trên quốc lộ 15D, cố lách qua cầu tràn A Rông dù nước lũ dâng cao và đã có rào chắn cấm. Khi ra giữa cầu, xe bị dòng nước cuốn. Ông Thành kịp leo lên thùng xe, nhưng khoảng 15 phút sau phương tiện bị lật và trôi dạt, khiến ông mất tích.

    Chiều 18/11, lực lượng chức năng tìm thấy chiếc quần kèm chìa khóa xe của ông Thành, cách vị trí gặp nạn khoảng 4 km về phía hạ lưu.

  • Tỉa chân nhang đúng ngày này, cả năm phát tài phát lộc! Bạn đã biết ngày nào chưa

    Vì sao phải bao sái bàn thờ, rút tỉa chân nhang

    Bát hương là một trong những vật phẩm thiêng liêng quan trọng trên bàn thờ. Bát hương không chỉ đơn thuần dùng để cắm hương mà còn thể hiện sự tưởng nhớ, biết ơn của con cháu với tổ tiên, ông bà, bề trên đã khuất. Đồng thời đó cũng là nơi gửi gắm những mong ước của con cháu trên dương thế, mong các cụ phù hộ độ trì sức khỏe, tài lộc cho gia đình.

    Sau một thời gian, hương được thắp ngày một nhiều, bát hương đầy lên. Nếu không rút bớt chân hương sẽ có nguy cơ gây hỏa hoạn. Ngoài ra, năm cũ qua đi, năm mới sắp đến, việc rút chân hương, bao sái bát hương để bàn thờ luôn sạch sẽ gọn gàng là điều được các chuyên gia phong thủy khuyên làm.

    Theo các chuyên gia phong thủy, tỉa chân nhang, bao sái ban thờ là một trong những nghi thức quan trọng nhằm thanh lọc khí trường, chiêu thêm linh lực, thu hút hưng thịnh cho gia chủ. Đây là nghi thức thiêng liêng thường được thực hiện vào những ngày cuối năm.

  • Rằm tháng Giêng cúng ông bà tổ tiên tránh cúng thứ này kẻo hao tài tổn lộc khó giàu

    Rằm tháng Giêng là ngày rằm lớn trong năm nên nhiều gia đình chuẩn bị đồ cúng lễ linh đình nhưng nhiều người sơ suất phạm phải điều kiêng kỵ này.Trong văn hóa thờ cúng thì rằm tháng Giêng là ngày rằm quan trọng nhất của năm. Dân gian truyền lại câu nói rằng quanh năm đi cúng không bằng một rằm tháng Giêng.Thời xưa ông bà ta sống bằng nông nghiệp cấy lúa nên sau Rằm tháng Giêng là lúc người nông dân xuống đồng cày cấy, người lao động xa bắt đầu xa nhà kiếm sống, thời tiết ấm áp cây cối tốt tươi không còn giá rét nặng nề. Vì thế người xưa cúng rằm tháng Giêng rất chu đáo long trọng, làm cỗ to để tưởng nhớ biết ơn tổ tiên thần phật và xin may mắn cho mùa vàng bội thu. Còn theo truyền thuyết nhà Phật thì Rằm tháng Giêng là lúc tăng ni ngồi nghe Phật thuyết pháp và đây là ngày vía Phật tổ.

    Rằm tháng Giêng là lúc người nông dân ra đồng nên cúng tạ thần linh tổ tiên mong mùa màng bội thuBởi thế cúng Rằm tháng Giêng là ngày cúng lễ quan trọng. Và đây cũng là chu kỳ trăng tròn đầu tiên của năm âm lịch. Người xưa còn có tập tục quây quầy thưởng rượu ngắm trăng tròn. Nhưng cúng rằm tháng Giêng thì người xưa thường chú ý tránh những kiêng kỵ:

    Không cúng đồ chay giả mặnNhiều gia đình thực hiện lễ cúng chay nhưng lại dùng đồ chay giả mặn như giò chả chay, chân gà, chim quay chay, cá chay, tôm chay…Điều này là giả dối và ăn chay còn tưởng mặn nên không thực sự hợp về tâm linh. Do đó khi muốn cúng đồ chay thì nên làm những món ăn thuần chay, với tính chất thực vật không nên tạo hình con vật, làm giả vị giả hình các món ăn mặn.Không đốt nhiều tiền giấy vàng mã hình nhânLễ rằm tháng Giêng nhiều gia đình cho là lễ rằm quan trọng nên tin rằng đốt nhiều vàng mã tiền giấy áo quần hình nhân cho ông bà tổ tiên thần linh thì sẽ được chứng giám. Tuy nhiên hành vi này gây lãng phí tốn kém và nguy cơ cháy hỏa hoạn. Đặc biệt nếu là Phật tử, bạn nên nhớ đạo Phật không cổ xúy việc đốt vàng mã, vừa phí phạm lại vừa ô nhiễm môi trường, tăng nguy cơ cháy nổ.

    Rằm tháng Giêng có thể cúng chay hoặc cúng mặn tùy theo gia đìnhKhông dùng hoa giả, trái cây giả để cúngHoa giả hoặc trái cây giả là đồ trang trí không phải đồ cúng bởi không trang trọng. Trogng tâm linh thờ cúng quan trọng là chân thành vì thế không dùng đồ ăn giả.Hơn nữa chúng dễ hút bụi bản không tốt cho trường khí phòng thờ. Việc dùng đồ giả dâng cúng là phạm kỵ phong thủy. Cúng chén nước thắp nén nhang còn hơn dâng toàn đồ giả.Không xê dịch bát hươngVào ngày rằm tháng Giêng, một số gia đình lau dọn bàn thờ để đảm bảo thanh sạch cho ban thờ nhưng cần chú ý giữ nguyên vị trí bát hương, ể tránh làm rối loạn trường khí, ảnh hưởng sự yên nghỉ của tổ tiên. Trước khi lau dọn, nên thắp một nén nhang khấn xin Thần linh, Thổ địa, tổ tiên được lau dọn ban thờ để chuẩn bị lễ cúng rằm tháng Giêng.

    Khi cúng và lau dọn sắp xếp ban thờ tránh xê dịch bát hươngKiêng không cúng thủ lợnTheo quan niệm dân gian, mâm cỗ cúng rằm tháng Giêng có thể cúng cả đồ chay và đồ mặn cúng gà trống nhưng lại kiêng thủ lợn. Kiêng kỵ này xuất phát từ quan điểm đầu năm tránh sát sinh và lợn trong đời sống người Việt là con vật sinh sôi và là con vật mang lại kinh tế cho gia đình. Còn gà trống là linh vật giúp kết nối với thần linh.Không nên đặt tiền thật lên cúngNhiều người cho rằng đặt tiền thật lên cúng để xin may mắn và cất tiền đi để lấy may. Nhưng tiền thật không phải vật cúng do đó đặt tiền thật lên cúng không có ý nghĩa. Hơn nữa tiền cần luân chuyển nên cúng xong cất đi không có giá trị phong thủy. Tiền luân chuyển khắp nơi nên dễ nhiễm khuẩn làm ảnh hưởng trường khí phòng thờ. Hơn nữa nếu tiền không thu từ lao động chính đáng thì còn gây tổn hại phước đức.Ngày rằm tháng Giêng bạn nên cúng chay và làm các việc thiện, đi lễ chùa, làm việc lành, công đức, phóng sinh… để tạo thêm may mắn.Nên cúng rằm tháng Giêng vào ngày nào giờ nào là tốt nhất?Cúng rằm tháng Giêng thường cúng vào đúng ngày hoặc trước 1, 2 ngày. Tuy nhiên khung giờ ngày cúng tốt nhất là 11-13 giờ ngày 15 tháng Giêng. Đây là khung giờ mà thần Phật đi tuần sẽ chứng giám cho gia chủ.

    Post Views: 279