Tác giả: admin

  • Sáng nào đúng 6 giờ, người ta cũng thấy bà Hòa – một người phụ nữ nghèo, gầy gò – Yên tĩnh bước vào nghĩa trang phía sau bệnh viện huyện

    Sáng nào đúng 6 giờ, người ta cũng thấy bà Hòa – một người phụ nữ nghèo, gầy gò – Yên tĩnh bước vào nghĩa trang phía sau bệnh viện huyện

    Sáng nào đúng 6 giờ, người ta cũng thấy bà Hòa – một người phụ nữ nghèo, gầy gò – Yên tĩnh bước vào nghĩa trang phía sau bệnh viện huyện.
    Không hương khói, không vá lỗi.
    Bà chỉ mang theo một thùng nước, một chiếc nhẫn cũ và… một danh sách giấy đã về nhà.

    Bà đi thẳng đến khu mộ trẻ em .

    Hơn hai tầng một nhỏ, san sát nhau. Không hoa tươi, không có người ghé thăm.
    Bà lau từng tấm bia, chăm sóc kỹ năng người đi đường tưởng tượng bà đang chăm sóc con mình.

    Có hôm trời mưa, bà vẫn đến.
    Có sốt cao hôm nay, bà vẫn đến.
    Đúng 6 giờ sáng. Không sớm hơn. Không còn hơn.

    Người mộng trang tò mò:
    — “Bà có người thân ở đây à?”

    Bà Hòa chỉ lắc đầu:
    — “Không… nhưng nếu tôi không lau, chắc chắn ai đó nhớ đến sẹo nhỏ.”


    Một tháng sau , khu phố nơi bà sống bắt đầu bồn chồn.

    Con trai bà – trước đó làm phụ hồ thất nghiệp nhiều năm – bất ngờ được nhận vào làm chính thức tại bệnh viện huyện , vị trí ổn định, lương cao hơn mặt bằng.

    Chưa hết.

    Cháu gái bà – từng bị từ chối học bổng vì “hồ sơ không đủ điều kiện” – được gọi bổ sung vào danh sách cuối cùng , đúng lúc gia đình không còn tiền đóng học.

    Hàng xóm bắt đầu thì thầm:
    — “Chắc chắn bà ấy làm gì đó ở nghĩa trang…”
    — “Nghe nói lau một trẻ con thì được ‘phù hộ’.”

    Tin đồn lan nhanh.
    Nhưng bà Hòa thì dừng lại .

    Sáng ngày thứ 31, bà không còn quay lại nghĩa trang nữa .


    Và rồi sự thật đã được tiết lộ – theo cách không ai ngờ tới.

    Một bài viết nội bộ của bệnh viện lâm sàng được chia sẻ kín, nói về một cuộc kiểm tra hồ sơ cũ liên quan đến những ca tử vong trẻ sơ sinh làm sai rời y khoa nhiều năm trước .

    Danh sách các ngôi mộ trẻ em mà bà Hòa lau…
    trùng lặp hoàn toàn với danh sách những ca bệnh từng bị “bỏ quên” trong kho lưu trữ.

    Hóa ra, chồng bà Hòa từng là nhân viên lưu trữ hồ sơ bệnh viện , mất vì tai nạn lao động.
    Trước khi mất, ông để lại cho bà một tập giấy , ghi rõ tên các em nhỏ, ngày mất và ghi chú ngắn:
    “Hồ sơ chưa được xem lại.”

    Bà không có tiền, không có quyền.
    Bà chỉ biết làm một việc duy nhất: khiến người ta không thể tiếp tục làm việc nhỏ.

    Việc bà lau từng ánh sáng đã lọt vào camera an ninh của bệnh viện gần đó.
    Một bác sĩ trẻ để ý.
    Rồi một người nữa.
    Cuối cùng, cấm thanh tra được kích hoạt .


    Những “điều không tưởng” xảy ra với gia đình bà Hòa…
    không phải vì màu sắc.
    Mà vì sự thật cuối cùng đã được nhìn thấy.

    Con trai bà được nhận vào làm vị trí cũ được thải bỏ trong cơn giận trách nhiệm .
    Cháu gái bà được học bổng vì hỗ trợ gia đình nạn nhân được mở lại .

    Còn bà hòa?

    Bà không xuất hiện trên cảnh báo.
    Không nhận được tiền bồi thường.

    Người ta chỉ thấy bà một lần cuối cùng, đứng ngoài hàng rào nghĩa trang, nhìn vào khu một con trẻ đã có hoa mới.

    Bà nói nhẹ nhàng, như với chính mình:
    — “ Giờ thì mấy đứa trẻ không còn bị quên nữa rồi.”

  • Ngày càng nhiều người tử vong vì biến chứng bệnh tiểu đường, bác sĩ cảnh báo: Không ngọt nhưng 4 món này thà không ăn còn hơn

    Ngày càng nhiều người tử vong vì biến chứng bệnh tiểu đường, bác sĩ cảnh báo: Không ngọt nhưng 4 món này thà không ăn còn hơn

    Ngày càng nhiều người được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường, và số ca tử vong có liên quan đến bệnh tiểu đường đang tăng lên trên toàn cầu. Điều này không chỉ tạo ra gánh nặng lớn cho sức khỏe cá nhân mà còn khiến hệ thống y tế phải chịu áp lực nặng nề. Nhiều người thậm chí mắc bệnh trong tình trạng hầu như không có triệu chứng rõ rệt, nghĩa là cơ thể họ đã chịu ảnh hưởng của tình trạng đường huyết mất kiểm soát trong thời gian dài.

    Bệnh tiểu đường liên quan đến nhiều yếu tố như di truyền hay môi trường sống, nhưng thói quen ăn uống không lành mạnh vẫn là thủ phạm nổi bật nhất. Nhiều loại thực phẩm quen thuộc, tưởng như vô hại, không ngọt, lại chính là nguyên nhân âm thầm khiến đường huyết tăng cao và làm tăng nguy cơ mắc bệnh.

    Các bác sĩ nhấn mạnh rằng có bốn loại thực phẩm tuy ngon miệng, không ngọt nhưng có khả năng làm đường huyết tăng rất nhanh, do đó nên hạn chế tối đa.

    1. Thịt mỡ

    Thịt mỡ là nguyên liệu quen thuộc trong bữa ăn gia đình, từ thịt heo, bò cho đến thịt cừu. Nhiều người chỉ quan tâm đến việc ăn đủ thịt để bổ sung protein mà không chú ý đến tỉ lệ mỡ trong khẩu phần.

    Tuy nhiên, theo bác sĩ, việc ăn quá nhiều thịt mỡ sẽ làm suy giảm khả năng kiểm soát đường huyết. Khi cơ thể bị kháng insulin, tức là cần tiết ra nhiều insulin hơn để chuyển hóa đường, tuyến tụy dần kiệt sức, khiến đường huyết tăng cao và dễ dẫn đến tiểu đường. Đồng thời, thừa chất béo khiến cân nặng tăng nhanh, đặc biệt là mỡ bụng. Các nghiên cứu đã chứng minh rằng mỡ bụng càng nhiều thì phản ứng của cơ thể với insulin càng kém, làm nguy cơ mắc tiểu đường tăng mạnh.

    Không chỉ vậy, chất béo trong thịt mỡ còn dễ làm tăng mỡ máu, gây xơ vữa động mạch và nhiều vấn đề tim mạch khác, vốn là yếu tố nguy cơ của tiểu đường. Vì vậy, người có đường huyết cao hoặc đã mắc bệnh nên hạn chế thịt mỡ, ưu tiên phần nạc và tránh các cách chế biến như chiên, rán hay nướng; thay vào đó, hấp hoặc ninh sẽ giảm lượng chất béo đáng kể.

    2. Trái cây sấy

    Trái cây sấy vốn là trái cây, nhưng sau khi được sấy khô, để làm tăng thêm cảm giác ngon miệng cho người tiêu dùng, các nhà sản xuất sẽ cho thêm vào đó lượng lớn đường, muối và các gia vị khác khiến chúng trở thành thực phẩm cực kỳ giàu đường và calo.

    Với người mắc tiểu đường, đây chẳng khác nào “cái bẫy ngọt ngào”. Lượng đường trong trái cây sấy, đặc biệt là mứt trái cây khiến đường huyết tăng vọt ngay sau khi ăn, gây dao động lớn và làm bệnh nặng thêm. Nhiều bệnh nhân tưởng rằng mứt chỉ là đồ ăn vặt ít đường nên vô tình ăn quá mức, dẫn đến kiểm soát đường huyết thất bại.

    Thêm vào đó, mứt thường chứa chất bảo quản và phụ gia để giữ lâu và tăng hương vị. Các chất này có thể gây khó chịu đường tiêu hóa, ảnh hưởng đến hấp thu dinh dưỡng, đồng thời làm tăng gánh nặng cho gan và thận, đặc biệt nguy hiểm với bệnh nhân tiểu đường đã có vấn đề về thận. Thay vì mứt, người bệnh nên chọn trái cây tươi vì chúng giàu chất xơ, vitamin, khoáng chất và có lợi hơn cho việc kiểm soát đường huyết.

    3. Khoai tây chiên

    Đây là món khoái khẩu của người trẻ và dân văn phòng vì tiện lợi và giúp giải tỏa căng thẳng. Nhưng theo bác sĩ, khoai tây chiên là thực phẩm “ba cao”: nhiều đường, nhiều chất béo và nhiều muối. Chúng được chiên ở nhiệt độ cao, tạo ra lượng lớn chất béo xấu và thậm chí cả acid béo chuyển hóa. Những loại chất béo này có thể làm tăng kháng insulin, khiến tình trạng tiểu đường nghiêm trọng hơn.

    Nhiều nghiên cứu khẳng định rằng tiêu thụ nhiều chất béo chuyển hóa làm tăng cholesterol xấu LDL, đẩy nhanh quá trình xơ vữa động mạch, bệnh lý vốn có mối liên hệ mật thiết với tiểu đường. Bên cạnh đó, lượng muối trong khoai tây chiên rất cao, gây tăng natri trong cơ thể, dễ dẫn đến phù nề, tăng huyết áp và nhiều vấn đề tim mạch khác. Do đó, người tiểu đường nên tránh món ăn này và thay thế bằng hạt khô, trái cây, hoặc các loại snack lành mạnh hơn.

    4. Thực phẩm đông lạnh

    Dù rất tiện lợi, nhưng hầu hết thực phẩm đông lạnh đều trải qua nhiều công đoạn chế biến, thêm vào đó là lượng lớn muối, đường và chất béo để tăng hương vị và kéo dài thời hạn sử dụng. Những thành phần này dễ làm đường huyết dao động mạnh, gây khó khăn trong kiểm soát bệnh.

    Ngoài ra, các phụ gia trong thực phẩm đông lạnh có thể ảnh hưởng đến hệ miễn dịch, gan và đường tiêu hóa. Đối với bệnh nhân tiểu đường, gan vốn đã chịu áp lực trong việc chuyển hóa đường, nên những chất này càng khiến chức năng gan suy yếu nhanh hơn. Vì vậy, bác sĩ khuyên rằng người tiểu đường nên giảm tối đa thực phẩm đông lạnh, thay vào đó ưu tiên thực phẩm tươi sống và hạn chế đồ chế biến sẵn.

    Về lâu dài, việc xây dựng chế độ ăn lành mạnh đóng vai trò quyết định đối với sức khỏe bệnh nhân tiểu đường. Người bệnh nên tránh xa thực phẩm nhiều đường, nhiều muối và nhiều chất béo, đồng thời ưu tiên các thực phẩm giàu chất xơ và có chỉ số đường huyết thấp. Chỉ khi thay đổi thói quen ăn uống, họ mới có thể kiểm soát bệnh tốt hơn và giảm nguy cơ biến chứng sau này.

    Nguồn và ảnh: Sohu

  • Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc

    Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc

    Ung thư đường tiêu hóa đang trở thành vấn đề sức khỏe toàn cầu đáng báo động. Theo số liệu từ GLOBOCAN 2022, toàn thế giới ghi nhận hơn 968.000 ca mắc mới và ung thư dạ dày đã trở thành nguyên nhân gây tử vong đứng hàng thứ 5 trong các loại ung thư. Riêng tại Việt Nam, chúng ta nằm trong nhóm các quốc gia có tỷ lệ mắc ung thư dạ dày rất cao với hơn 16.000 ca mắc mới mỗi năm.

    Bác sĩ Shi Hui, phó trưởng khoa Tiêu hóa tại Bệnh viện Đa khoa số 1 thuộc Đại học Y khoa Hải Nam (Trung Quốc) cảnh báo rằng việc các vấn đề về dạ dày xuất hiện khi thời tiết trở lạnh không phải là ngẫu nhiên. Thói quen sinh hoạt sai lầm trong mùa lạnh chính là “sát thủ âm thầm” tàn phá niêm mạc và thúc đẩy các tế bào ác tính phát triển nhanh nhất. Vì vậy, dù mùa lạnh làm chúng ta muốn lười biếng cũng tuyệt đối không lười làm 5 việc sau để bảo vệ dạ dày:

    1. Luôn dùng đũa, thìa riêng khi ăn uống

    Vi khuẩn HP là tác nhân hàng đầu gây ung thư dạ dày và rất dễ lây lan qua đường ăn uống chung đụng. Trong mùa lạnh, dạ dày yếu hơn trong khi mọi người thích tụ tập ăn lẩu hay đồ nướng, tiệc tùng… và ít quan tâm tới việc phải dùng riêng dụng cụ ăn uống.

    Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc - Ảnh 1.
    Ảnh minh họa

    Bác sĩ Shi Hui nhấn mạnh hành động nhỏ này giúp ngăn chặn sự lây nhiễm chéo vi khuẩn, bảo vệ bạn và gia đình khỏi nguy cơ viêm loét dạ dày tiến triển thành ung thư.

    2. Chú trọng giữ ấm vùng bụng

    Khi cơ thể tiếp xúc với không khí lạnh, các mạch máu trong đường tiêu hóa sẽ co lại, làm giảm trực tiếp lưu lượng máu đến niêm mạc dạ dày. Điều này khiến dạ dày dễ bị tấn công bởi axit và pepsin, dẫn đến viêm nhiễm hoặc loét sâu.

    Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc - Ảnh 2.
    Ảnh minh họa

    Việc giữ ấm vùng bụng giúp duy trì tuần hoàn máu ổn định, cung cấp đủ dưỡng chất và các vi chất như sắt để nuôi dưỡng tế bào khỏe mạnh. Góp phần ngăn chặn các tổn thương tiền ung thư tiến triển.

    3. Ăn uống ấm nóng và đúng giờ

    Bác sĩ Shi Hui cho biết việc ăn đủ 3 bữa một ngày vào những giờ cố định và hợp lý là yếu tố then chốt để bảo vệ dạ dày. Trong tiết trời lạnh, cơ thể kích thích tiết nhiều axit hơn để tạo nhiệt, nếu bỏ bữa hoặc ăn đồ sống lạnh sẽ khiến niêm mạc bị bào mòn nghiêm trọng.

    Bạn nên ưu tiên thực phẩm ấm, dễ tiêu hóa và giàu axit folic để hỗ trợ tái tạo tế bào, giảm thiểu tối đa gánh nặng cho đường ruột và ngăn ngừa biến đổi cấu trúc tế bào dạ dày.

    4. Duy trì lịch ngủ sớm, đều đặn

    Thói quen thức khuya làm rối loạn đồng hồ sinh học và kích hoạt các phản ứng oxy hóa tại niêm mạc dạ dày. Thời gian ngủ là lúc cơ thể phục hồi các tổn thương do axit gây ra trong ngày. Việc thiếu ngủ khiến dạ dày không có thời gian tự chữa lành, tạo điều kiện cho các vết viêm loét mãn tính biến tính thành khối u ác tính.

    Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc - Ảnh 3.
    Ảnh minh họa

    Duy trì giấc ngủ điều độ giúp hệ miễn dịch tại chỗ của dạ dày hoạt động hiệu quả hơn. Chưa kể, ngủ sớm và đều giờ giúp hạn chế ăn khuya – một yếu tố gây hại dạ dày.

    5. Tầm soát sớm khi có dấu hiệu bất thường

    Bác sĩ Shi Hui khuyến cáo nếu xuất hiện các triệu chứng như đau bụng dữ dội, nôn mửa, tiêu chảy kéo dài hoặc phân đen, bạn cần phải đi khám ngay lập tức.

    Ngày càng nhiều người tử vong vì ung thư dạ dày? Bác sĩ khuyên: Trời lạnh lười đến mấy cũng phải nhớ làm 5 việc - Ảnh 4.
    Ảnh minh họa

    Ung thư dạ dày ở giai đoạn sớm thường có biểu hiện mơ hồ, dễ nhầm lẫn với đau dạ dày thông thường mùa lạnh. Việc tầm soát định kỳ, đặc biệt với những người có tiền sử viêm loét mãn tính, là cách duy nhất để phát hiện sớm và điều trị kịp thời trước khi quá muộn.

  • Cưới 2 năm con dâu vẫn chưa có con, mẹ chồng đón luôn ả bồ đang mang th::ai 5 tháng của con trai về bắt con dâu chăm sóc. Chị chẳng nói lời nào chỉ cười mỉm rồi đưa cho ông bà một tờ giấy A4, 5 phút sau cả nhà chồng nhận tin s::ét đ::ánh…

    Cưới 2 năm con dâu vẫn chưa có con, mẹ chồng đón luôn ả bồ đang mang th::ai 5 tháng của con trai về bắt con dâu chăm sóc. Chị chẳng nói lời nào chỉ cười mỉm rồi đưa cho ông bà một tờ giấy A4, 5 phút sau cả nhà chồng nhận tin s::ét đ::ánh…

    Cưới 2 năm con dâu vẫn chưa có con, mẹ chồng đón luôn ả bồ đang mang th::ai 5 tháng của con trai về bắt con dâu chăm sóc. Chị chẳng nói lời nào chỉ cười mỉm rồi đưa cho ông bà một tờ giấy A4, 5 phút sau cả nhà chồng nhận tin s::ét đ::ánh…

    Tiếng bát đĩa va vào nhau loả/ng xo/ảng trong bếp không át được tiếng cười nói rôm rả ngoài phòng khách. Tôi lau vội đôi tay ướt sũng vào tạp dề, hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh lại nhịp ti/m đang đ/ập dồn dập vì t/ức gi/ận và t/ủi nh/ục. Hôm nay, mẹ chồng tôi – bà Hạnh – tuyên bố có “chuyện đại sự” muốn thông báo.

    Bước ra phòng khách, đ/ập vào mắt tôi là cảnh tượng gai mắt. Huy – chồng tôi – đang ngồi gọt táo, còn bà Hạnh thì ân cần quạt mát cho một người phụ nữ lạ mặt đang ngồi chễm chệ trên ghế sofa. Cô ta trẻ, đẹp, phấn son lòe loẹt và đặc biệt là chiếc bụng đã lùm lùm nhô lên sau lớp váy bó sát. Thấy tôi, nụ cười trên môi bà Hạnh tắt ngấm. Bà hất hàm: “Chi, xong việc chưa? Ra đây mẹ bảo.” Tôi tháo tạp dề, đi tới ngồi xuống chiếc ghế đơn đối diện. Huy không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, cúi gằm mặt xuống đĩa táo.

    “Giới thiệu với cô, đây là Ngọc. Ngọc đang mang trong mình ‘đích tôn’ của dòng họ Lê nhà này.” Bà Hạnh vỗ vỗ vào tay cô gái tên Ngọc, giọng đầy tự hào xen lẫn thách thức. Tôi chết lặng. Dù đã lờ mờ đoán ra sự thay đổi của chồng mấy tháng nay, nhưng tôi không ngờ họ lại trơ trẽn đến mức mang cả nhân tình về nhà thế này. “Ý mẹ là sao ạ?” Tôi hỏi, giọng cố giữ bình tĩnh.
    “Ý tôi là cô về làm dâu 2 năm rồi mà cái bụng vẫn phẳng lì. Cây đ/ộc không trái, g/ái đ/ộc không con. Nhà này cần người nối dõi. Thằng Huy nó trót d/ại bên ngoài, nhưng may mà cô Ngọc đây lại mắn đ/ẻ. Cái th//ai đã được 5 tháng, siêu âm là con trai”. Ngọc liếc nhìn tôi, ánh mắt s/ắc lẹm vẻ đắc thắng, tay vuốt ve b/ụng b/ầu: “Em với anh Huy là tình yêu đích thực. Đứa bé cần có bố, em cũng không muốn con mình mang tiếng con ho//ang. Bác gái thương tình nên đón mẹ con em về đây dưỡng th//ai.”

    Bà Hạnh tiếp lời, giọng đanh thép như ra lệnh: “Từ hôm nay Ngọc sẽ ở phòng khách tầng 2. Cô là vợ cả, phải biết bao dung. Hằng ngày cơm nước, tẩm bổ cho Ngọc cẩn thận. Đợi nó si//nh xong, nếu cô chấp nhận nuôi con nó thì nhà này vẫn để cô làm vợ. Còn không thì tự biết đường mà x//éo”… để rồi…

    …Còn không thì tự biết đường mà xéo.”

    Câu nói rơi xuống lạnh tanh như nhát dao cắm thẳng vào tim tôi. Căn phòng im phăng phắc. Chỉ còn tiếng quạt máy quay đều đều và tiếng thở nhè nhẹ đầy đắc ý của ả Ngọc.

    Tôi nhìn từng gương mặt trước mắt mình.
    Bà Hạnh khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng như đã định đoạt số phận tôi từ lâu.
    Huy vẫn cúi đầu, bàn tay run run, không dám lên tiếng bênh vợ nửa lời.
    Ngọc thì ngả người ra ghế, tay xoa bụng, khóe môi cong lên một nụ cười chiến thắng.

    Bất ngờ, tôi đứng dậy.

    Không khóc.
    Không gào thét.
    Không đánh ghen như họ chờ đợi.

    Tôi chỉ… mỉm cười.

    Nụ cười khiến bà Hạnh cau mày, còn Ngọc khựng lại, có chút bất an.

    Tôi quay vào phòng, mở ngăn kéo bàn trang điểm. Bên trong là một tờ giấy A4 đã được tôi chuẩn bị sẵn từ tối qua — sau khi nhận được tin nhắn vô tình hiện lên trên màn hình điện thoại của chồng.

    Tôi bước ra, đặt tờ giấy xuống bàn trà trước mặt cả nhà.

    “Con không giỏi cãi lý,” tôi nói, giọng nhẹ tênh. “Nhưng con nghĩ, mọi người nên đọc cái này trước khi quyết định tương lai của con… và của cả gia đình mình.”

    Bà Hạnh nhíu mày, cầm tờ giấy lên.

    Chỉ mới đọc đến dòng thứ hai, sắc mặt bà đã tái mét.

    Huy giật mình ngẩng lên:
    “Mẹ… mẹ đưa con xem với!”

    Ngọc cũng đứng bật dậy, lao tới:
    “Cái gì vậy? Bác ơi cho cháu xem với!”

    Nhưng đã muộn.

    Đó là kết quả xét nghiệm ADN, được đóng dấu đỏ của bệnh viện tuyến trung ương.
    Tên người xét nghiệm: Lê Minh Huy.
    Kết luận in đậm, rõ ràng, lạnh lẽo đến tàn nhẫn:

    “Không có quan hệ huyết thống cha – con.”

    Căn nhà như bị sét đánh ngang tai.

    Bà Hạnh loạng choạng, suýt ngã khỏi ghế.
    Huy chết trân, miệng lắp bắp không thành tiếng.
    Còn Ngọc thì tái xanh, tay ôm chặt lấy bụng, gào lên thất thanh:

    “Không thể nào! Anh Huy… anh nói gì đi chứ!”

    Tôi nhìn cô ta, lần đầu tiên sau hai năm làm dâu, tôi thấy lòng mình nhẹ bẫng.

    “À quên,” tôi nói thêm, giọng vẫn bình thản, “trong túi hồ sơ còn một thứ nữa. Là giấy xác nhận… anh Huy bị vô sinh bẩm sinh. Bác sĩ kết luận từ trước khi anh ấy cưới con.”

    Tờ giấy rơi khỏi tay bà Hạnh, lả tả như lá khô.

    Cả nhà chồng tôi chìm trong im lặng chết chóc.

    Tôi cúi người, chậm rãi tháo chiếc nhẫn cưới trên tay, đặt cạnh tờ giấy A4.

    “Con đã chăm sóc gia đình này hai năm, đủ rồi,” tôi nói, mỉm cười lần cuối.
    “Phần còn lại… chúc mọi người tự lo cho ‘đích tôn’ của mình.”

    Nói xong, tôi xách túi, bước thẳng ra cửa.

    Sau lưng tôi, là tiếng gào khóc, chửi rủa, và một gia đình vừa sụp đổ chỉ trong đúng… 5 phút.

  • “ THIẾU THỐN” vì chồng bại liệt10  năm, tôi “ DÂY DƯA ” với anh thợ xây ở gần

    “ THIẾU THỐN” vì chồng bại liệt10 năm, tôi “ DÂY DƯA ” với anh thợ xây ở gần

    “Thiếu thốn” vì chồng bailiet suốt 10 năm, tôi “dây dưa” với anh thợ xây ở gần nhà. Nào ngờ, trong cơn mưa tầm tã anh bất ngờ đứng dậy và phát hiện sự thật, tôi buộc phải lựa chọn…

    Mười năm trước, chồng tôi – anh Hùng – gặp tai nạn giao thông trên đường đi làm về. Một chiếc xe tải mất lái, cú va chạm tưởng như không quá nghiêm trọng, nhưng lại cướp đi khả năng đi lại của anh. Từ đó, anh nằm liệt giường, mọi sinh hoạt đều cần người chăm sóc.

    Ngày ấy tôi mới ngoài ba mươi, con còn nhỏ. Tôi tự nhủ: “Còn người là còn tất cả”. Tôi ở lại, gồng gánh gia đình, vừa đi làm, vừa chăm chồng, vừa làm mẹ. Nhưng có những thứ không thể nói ra, không thể chia sẻ, và càng không thể tự lừa dối bản thân.

    Mười năm. Mười năm không có một cái ôm đúng nghĩa, không có bàn tay đàn ông nắm lấy tay mình. Hùng vẫn là chồng tôi, vẫn là người tôi thương, nhưng giữa chúng tôi chỉ còn tình nghĩa và trách nhiệm. Anh cáu gắt, tự ti, thường trút sự bực bội lên tôi. Có những đêm, tôi nằm quay lưng, nước mắt ướt gối, không dám khóc thành tiếng.

    Anh Tuấn – thợ xây ở gần nhà – xuất hiện vào năm thứ tám. Nhà tôi sửa lại mái, anh là người được thuê. Tuấn hơn tôi vài tuổi, ít nói, ánh mắt hiền nhưng sâu. Những buổi trưa anh ngồi nghỉ ngoài hiên, tôi mang nước ra, chỉ vài câu xã giao. Vậy mà lâu dần, tôi thấy mình mong đến giờ đó.

    Không ai cố ý vượt ranh giới. Nhưng ranh giới đôi khi mỏng manh đến đáng sợ. Một lần trời mưa, anh trú nhờ trong bếp. Tôi đưa khăn cho anh lau tóc, tay vô tình chạm tay. Cả hai cùng giật mình. Tôi rút tay lại, tim đập loạn.

    Từ đó, tôi bắt đầu nói dối. Nói dối chồng. Nói dối chính mình.

    Những buổi chiều muộn, khi Hùng ngủ say, tôi ra sau vườn, nơi Tuấn đang xây thêm căn bếp nhỏ. Chỉ là vài phút trò chuyện, rồi thành quen, rồi thành dựa vào nhau. Tôi biết mình sai, nhưng cũng biết mình đang sống lại cảm giác được là một người đàn bà.

    Cho đến một ngày mưa lớn. Trời đổ mưa tầm tã, gió quật mạnh. Tôi và Tuấn đứng trú dưới mái tôn phía sau nhà. Khi anh vừa nắm lấy tay tôi, thì từ trong nhà vang lên một tiếng động mạnh.

    Tôi quay lại.

    Hùng… đang đứng.

    Khoảnh khắc đó, tôi tưởng mình hoa mắt. Hùng vịn vào khung cửa, hai chân run rẩy, mặt tái nhợt nhưng ánh mắt thì không hề mơ hồ. Cơn mưa như trút nước, nhưng tôi lạnh từ trong xương sống.

    Tuấn buông tay tôi ngay lập tức. Anh lùi lại, mặt cắt không còn giọt máu. Không ai nói gì. Chỉ có tiếng mưa, tiếng thở gấp của Hùng, và tiếng tim tôi đập như muốn vỡ tung.

    Hùng không ngã. Anh đứng đó, rất lâu. Rồi anh cười. Một nụ cười khiến tôi còn sợ hơn cả giận dữ.

    “Ra là vậy…” – anh nói khàn khàn.

    Tôi chạy tới, quỳ xuống trước mặt anh, tay run rẩy. Tôi không biết phải giải thích từ đâu, hay có thể giải thích điều gì nữa. Mười năm hi sinh, mười năm chịu đựng, nhưng chỉ một khoảnh khắc sai lầm đã xóa sạch tất cả.

    Hóa ra, Hùng đã có thể đứng lên từ vài tháng trước. Việc tập vật lý trị liệu giúp anh hồi phục dần, nhưng anh giấu. Anh muốn thử lòng tôi. Muốn xem tôi còn ở lại vì tình hay chỉ vì trách nhiệm.

    Và anh đã thấy tất cả.

    Tuấn xin lỗi, cúi đầu rồi lặng lẽ rời đi trong mưa. Tôi không giữ anh lại. Tôi không có tư cách.

    Đêm đó, Hùng không ngủ. Tôi cũng vậy. Chúng tôi ngồi đối diện nhau, giữa căn nhà quen thuộc mà bỗng dưng xa lạ.

    Anh không đánh tôi. Không mắng tôi. Anh chỉ hỏi một câu:
    “Em còn yêu anh không?”

    Tôi im lặng rất lâu. Rồi lắc đầu.

    Câu trả lời ấy, tôi biết, còn đau hơn cả phản bội.

    Hùng khóc. Lần đầu tiên sau tai nạn, anh khóc như một đứa trẻ. Còn tôi, tôi ngồi đó, không khóc được nữa. Có những giọt nước mắt đã cạn từ rất lâu rồi.

    Chúng tôi không ly hôn ngay. Ít nhất là không vội vàng. Hùng bắt đầu tập đi trở lại một cách công khai. Con cái ngạc nhiên, hàng xóm mừng rỡ. Không ai biết trong căn nhà ấy, mọi thứ đã vỡ từ bên trong.

    Tuấn rời đi sau hôm mưa đó. Tôi nghe nói anh xin công trình khác, ở tỉnh xa. Anh không liên lạc. Tôi cũng không tìm. Có những mối quan hệ chỉ tồn tại được trong bóng tối. Khi ánh sáng chiếu vào, nó buộc phải kết thúc.

    Một tháng sau, Hùng nói với tôi:
    “Anh không trách em nữa. Nhưng anh không thể tiếp tục sống với em như trước.”

    Tôi hiểu. Chúng tôi chọn ly thân. Tôi dọn ra ngoài, thuê một căn phòng nhỏ gần chỗ làm. Con ở với bố, cuối tuần tôi về thăm.

    Cuộc sống của tôi không hề nhẹ nhõm như người ta tưởng. Không còn chồng liệt giường để chăm, nhưng cũng không có bờ vai để dựa. Tôi trả giá cho sai lầm của mình bằng sự cô đơn rất thật.

    Một năm sau, tôi gặp lại Tuấn tình cờ ngoài chợ. Anh gầy hơn, già hơn. Chúng tôi chỉ chào nhau, không nói thêm gì. Ánh mắt anh vẫn hiền, nhưng đã có khoảng cách.

    Tối hôm đó, tôi nhận được tin nhắn từ Hùng:
    “Anh sắp kết hôn. Em đừng buồn.”

    Tôi không buồn. Tôi thấy nhẹ.

    Có những lựa chọn không ai muốn, nhưng buộc phải chọn. Tôi mất gia đình theo cách này, nhưng tôi cũng học được một điều: sự thiếu thốn không biện minh cho phản bội, và sự hi sinh không thể là sợi dây trói buộc cả đời.

    Cơn mưa năm ấy đã làm ba người thay đổi. Không ai thắng. Nhưng ai cũng phải bước tiếp, bằng chính đôi chân của mình.


    © 2025 chuyenthienha.com
    Nội dung thuộc bản quyền website. Vui lòng ghi rõ nguồn khi sao chép.

  • Bộ Giáo dục và Đào tạo thông báo khẩn

    Bộ Giáo dục và Đào tạo thông báo khẩn

    Thông tin nhanh chóng nhận được sự quan tâm của cộng đồng mạng.

    Theo báo Đời sống pháp luật có bài Bộ Giáo dục và Đào tạo thông báo khẩn. Nội dung như sau:

    Trên fanpage chính thức của Bộ Giáo dục và Đào tạo mới đây đưa tin, thời gian gần đây, trên mạng xã hội xuất hiện nhiều thông tin cho rằng các trường ngoài công lập sẽ bị đóng cửa, giải tán, học sinh phải chuyển sang học tại các trường công lập.

    Trước các thông tin lan truyền, Bộ Giáo dục và Đào tạo khẳng định đây là những thông tin sai sự thật, bịa đặt, xuyên tạc, gây nhiễu loạn thông tin, làm ảnh hưởng xấu đến tâm lí của người dân, phụ huynh, học sinh cũng như hoạt động của các cơ sở giáo dục.

    Bộ Giáo dục và Đào tạo cho biết đã chuyển thông tin về các tài khoản đăng tải các thông tin sai sự thật trên đến các cơ quan có thẩm quyền để xem xét, xử lý theo quy định của pháp luật. Đặc biệt, Bộ Giáo dục và Đào tạo đề nghị người dân không chia sẻ, không lan truyền những thông tin sai sự thật, đồng thời theo dõi các kênh thông tin chính thức của Bộ Giáo dục và Đào tạo.

    Trước đó cuối tháng 9, Bộ Giáo dục và Đào tạo cũng đã đăng cảnh báo thông tin không đúng sự thật về sắp xếp, tổ chức lại hệ thống cơ sở giáo dục đại học. Bộ Giáo dục và Đào tạo khẳng định những thông tin lan truyền về phương án sắp xếp, tổ chức lại hệ thống cơ sở giáo dục đại học hiện nay đều không đúng và không phải do bộ cung cấp. Bộ đề nghị người dân cảnh giác và không lan truyền những thông tin này.

    Theo báo Đời sống pháp luật có bài Hàng loạt trường Đại học cảnh báo khẩn tới tất cả phụ huynh và sinh viên. Nội dung như sau:

    Gần đây, nhiều trường đại học liên tiếp phát đi cảnh báo về các hành vi giả mạo văn bản, con dấu, chữ ký và danh tính cán bộ nhà trường nhằm lừa đảo, chiếm đoạt tài sản của sinh viên và phụ huynh. Các đối tượng sử dụng thủ đoạn ngày càng tinh vi, đánh vào tâm lý tin tưởng và thiếu kiểm chứng thông tin của người học.

    Giả mạo thông báo học bổng, cán bộ trường để chiếm đoạt tiền

    Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường Hà Nội cho biết, hai trường hợp lừa đảo nghiêm trọng đã được ghi nhận gần đây. Trong đó, các đối tượng giả danh giảng viên, nhân viên nhà trường để thu tiền “mua đồng phục” hoặc “đóng quỹ lớp”. Một số khác còn gửi thông báo học bổng du học giả mạo để chiếm đoạt tài sản.

    Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường cảnh báo thông tin giả mạo. Ảnh: Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường

    Đáng chú ý, có sinh viên nhận được thông báo giả mạo về học bổng giao lưu quốc tế tại Trung Quốc, trong đó yêu cầu nạn nhân sao kê hàng tỉ đồng để chứng minh tài chính. Nhà trường khẳng định rõ ràng: không hề có bất kỳ chương trình giao lưu quốc tế hay học bổng nào như vậy.

    Không chỉ một trường bị ảnh hưởng. Trước đó, Trường Đại học Điện lực cũng phát hiện nhiều văn bản giả mạo có chữ ký, con dấu của nhà trường, thậm chí giả mạo cả thông báo của Cục Hợp tác quốc tế – Bộ Giáo dục và Đào tạo. Những văn bản này được gửi kèm theo thông tin sai lệch về các chương trình du học, trao đổi sinh viên, khiến nhiều sinh viên suýt sập bẫy.

    Văn bản giả mạo thông báo Trường đại học Điện lực. Ảnh: Trường đại học Điện lực

    Cảnh báo và khuyến nghị từ cơ quan chức năng

    Từ các vụ việc trên, nhà trường và cơ quan chức năng khuyến cáo sinh viên, học viên và phụ huynh cần nâng cao cảnh giác, tuyệt đối không cung cấp thông tin cá nhân hay chuyển tiền cho các đối tượng, tài khoản không được xác thực.

    Các khuyến nghị cụ thể bao gồm:

    Ngoài ra:

    Không tham gia các nhóm học tập, nhóm lớp do người lạ tạo.

    Theo dõi thường xuyên thông báo từ cơ quan báo chí, cơ quan quản lý để nhận diện thủ đoạn mới.

    Khi phát hiện dấu hiệu nghi vấn, chủ động báo cho công an hoặc đơn vị quản lý để được xác minh và xử lý.

    Chia sẻ thông tin cảnh báo với bạn bè, người thân để cùng phòng ngừa, góp phần ngăn chặn tội phạm mạng trong cộng đồng.

    Các chuyên gia nhận định, việc giả mạo thông tin trong lĩnh vực giáo dục đang có xu hướng gia tăng, đặc biệt vào đầu hoặc giữa học kỳ – thời điểm sinh viên dễ bị tác động bởi các thông báo học bổng, phí đóng mới hoặc các cơ hội du học hấp dẫn.

    Sự việc này tiếp tục gióng lên hồi chuông cảnh báo về an toàn thông tin và kỹ năng nhận diện lừa đảo số trong cộng đồng sinh viên – nhóm đối tượng dễ bị tội phạm công nghệ nhắm tới.

    Cơ quan công an khuyến cáo: mọi trường hợp phát hiện hành vi giả mạo, lừa đảo trực tuyến liên quan đến các trường đại học cần tố giác ngay để điều tra, xử lý nghiêm theo quy định pháp luật.

  • Phó hiệu trưởng có tên độc lạ, cả nước ai cũng gọi nhiều lần trong đời

    “Ba tôi là một chiến sĩ cách mạng. Ông đặt cho tôi tên “Việt Nam” vì với ông đó là cái tên đẹp nhất. Tôi tin điều đó xuất phát từ tấm lòng yêu nước vô cùng của ông”, tiến sĩ Phan Thị Việt Nam, Phó hiệu trưởng Đại học Hoa Sen nói.

    Ngày 29/04/2025 Vietnamnet đưa tin: “Phó hiệu trưởng có tên độc lạ, cả nước ai cũng gọi nhiều lần trong đời” với nội dung như sau:

    Tiến sĩ Phan Thị Việt Nam hiện là Phó hiệu trưởng phụ trách Trường Đại học Hoa Sen. Bà công tác tại trường từ năm 2003, trải qua các vị trí trưởng phòng đảm bảo chất lượng và khảo thí, giám đốc trung tâm sư phạm ưu tú, giám đốc trung tâm nghiên cứu và kiểm định giáo dục đại học…

    Năm 2014, bà tốt nghiệp tiến sĩ Quản trị giáo dục đại học tại Trường ĐH California State University, Fullerton (Mỹ) với tấm bằng hạng ưu. Sau đó, bà giữ chức hiệu phó, rồi hiệu phó phụ trách Trường Đại học Hoa Sen.

    Bà Phan Thị Việt Nam là con của chiến sĩ Phan Văn Hoàng – sau này là tiến sĩ sử học. Ông Phan Văn Hoàng (quê quán Đà Nẵng) là sinh viên khoa Pháp văn, Đại học Khoa học Huế và Đại học Sư phạm Huế. Tốt nghiệp đại học, ông Hoàng về công tác tại Trường Trung học công lập Truồi (Huế), rồi hoạt động bí mật làm nội tuyến cho Thành ủy Huế.


    Tiến sĩ Phan Thị Việt Nam, Phó hiệu trưởng Trường Đại học Hoa Sen. Ảnh: NVCC

    Sau sự kiện Mậu Thân 1968, các cơ sở cách mạng bị vỡ, ông Hoàng bị Ty Cảnh sát Thừa Thiên bắt giam. Đêm giáng sinh 1968, nhân lúc địch sơ hở, ông trốn thoát vào Sài Gòn, trở thành cơ sở của An ninh T4 với bí danh Năm Trần, hoạt động cách mạng dưới sự lãnh đạo của ông Mười Hương (nhà tình báo Trần Quốc Hương).

    Trước 1975, ông Hoàng từng được giao đặt mìn, ám sát tên Bửu – hồi đó là Chủ tịch Tổng liên đoàn Lao động – một tay sai của Mỹ – từng chia rẽ, đàn áp phong trào công nhân Sài Gòn. Dù tên Bửu thoát chết nhưng sự kiện ông Hoàng đặt mìn ám sát đã làm chấn động Sài Gòn lúc đó. Sau ngày 30/4/1975, chiến tranh kết thúc, ông Hoàng trở lại với nghề mình yêu thích – làm thầy giáo dạy lịch sử ở Trường Đại học Sư phạm TPHCM. Bà Phan Thị Việt Nam sinh năm 1979, là con gái đầu lòng của TS Phan Văn Hoàng.

    “Ngày ba còn sống, tôi hỏi ông về ý nghĩa của cái tên ‘Việt Nam’ của mình. Ông nói đó là cái tên đẹp nhất trong muôn vạn ngàn tên gọi. Tôi tin điều đó xuất phát từ tấm lòng yêu nước vô cùng của ông. Ông đã dành tình cảm lớn lao đó cho đứa con gái đầu lòng”, bà Phan Thị Việt Nam chia sẻ.

    Bà nhớ ba mình thường hay đọc đoạn thơ ông ‘biến tấu’ từ bài thơ Miền Nam của nhà thơ Tố Hữu:

    Khi âu yếm cùng anh, em hỏi;
    Tên nào trong muôn ngàn tên gọi;
    Như mối tình chung thủy không tan?
    Trong lòng anh tên ấy: Việt Nam.

    Bản gốc bài thơ Miền Nam của Tố Hữu là:

    Khi âu yếm cùng anh, em hỏi
    Tên nào trong muôn ngàn tên gọi
    Như mối tình chung thủy không tan?
    Trong lòng anh, tên ấy: Miền Nam.

    Với bà Phan Thị Việt Nam, cái tên đó có một ý nghĩa đặc biệt, trở thành giá trị sống và học tập suốt cuộc đời. Bản thân bà luôn nỗ lực để xứng đáng với tên mình. Trong giao tiếp hay công việc hằng ngày, bà Phan Thị Việt Nam chưa bao giờ gặp trở ngại vì tên này. Ngược lại, bà cảm nhận được thiện cảm ban đầu khi gặp gỡ mọi người, giúp công việc thuận lợi hơn.


    Cố tiến sĩ lịch sử Phan Văn Hoàng – ba của tiến sĩ Phan Thị Việt Nam. Ảnh: NVCC

    Khi bà du học ở Mỹ, nhiều bạn bè, đồng nghiệp ngạc nhiên khi biết bà có tên Việt Nam. Bà đã chia sẻ với họ câu chuyện phía sau cái tên ấy với tất cả sự tự hào.

    “Họ công nhận tôi xứng đáng với tên gọi ấy trước những gì tôi đã thể hiện trong suốt khóa học tiến sĩ tại Mỹ. Tôi cũng là đại diện duy nhất của Việt Nam trong khóa đó. Khi tên Phan Thị Việt Nam được xướng lên, tôi hãnh diện và vui sướng”, bà nhớ lại.

    Theo bà Phan Thị Việt Nam, người ba Phan Văn Hoàng đã dạy con bằng tình yêu vô hạn và tấm gương sáng của chính cuộc đời ông – người luôn sống với cái tâm sáng, làm việc hết mình, sẵn sàng cho đi mà không cần nhận lại.

    “Ba tôi đã sống cả đời với một lòng yêu nước vô điều kiện, hy sinh bản thân cho đất nước. Ba từ bỏ việc là một ‘cậu ấm’ có suất du học Pháp để tham gia kháng chiến, vào chiến khu, hoạt động tình báo và an ninh ngay trong lòng địch ở nội thành Sài Gòn. Khi đất nước hòa bình, ba tôi đã chuyển sang ngành giáo dục với mong muốn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ bằng việc tường thuật lại lịch sử một cách chân thật và đầy đủ nhất.

    Tôi hiểu sâu sắc giá trị tên gọi Phan Thị Việt Nam nên luôn sống, làm việc sao cho xứng đáng với cái tên ấy. Đó cũng là kỳ vọng và tình yêu thương ba mẹ đặt vào tôi”, bà Việt Nam nói và cho hay sẽ luôn lấy phương châm sống trung thực, giữ cái tâm trong sáng, và truyền cảm hứng, dẫn dắt cho các đồng nghiệp trẻ.

    Thời báo VHNT đưa tin “Thanh niên được đặt tên ngắn nhất Việt Nam chỉ vỏn vẹn 2 kí tự’. Nội dung chính như sau: 

    Trong cuộc đời mỗi người, cái tên được xem là một phần quan trọng không thể thiếu. Không chỉ đơn giản là một dãy ký tự, cái tên kết nối với hàng loạt thủ tục, giấy tờ và nếu tên quá khác biệt không giống ai cũng khiến chủ nhân của tên gọi đó rơi vào tình huống “dở khóc dở cười”. Điển hình là câu chuyện của chàng trai có cái tên vừa ngắn gọn đến mức có 1-0-2 khiến ai nghe lần đầu cũng khó mà quên được.

    Theo đó, dư luận được phen xôn xao trước cái tên của thanh niên sinh năm 1991 ở một tỉnh miền Trung được gia đình đặt tên đặc biệt. Thậm chí, cư dân mạng còn cho rằng đây chính là người có cái tên “ngắn nhất Việt Nam” khi vỏn vẹn đúng 2 kí tự là OK (trong tiếng Anh có nghĩa là đồng ý hoặc được).

    Hình ảnh một giấy phép lái xe của thanh niên được đặt tên ngắn nhất Việt Nam chỉ vỏn vẹn 2 kí tự
    Hình ảnh một giấy phép lái xe của thanh niên được đặt tên ngắn nhất Việt Nam chỉ vỏn vẹn 2 kí tự

    Anh OK tiết lộ rằng cha mẹ đặt tên với mong muốn con trai khi lớn lên có gặp chuyện gì cũng luôn đươc suôn sẻ, thuận lợi và làm bất cứ gì cũng sẽ được “đồng ý” nên nảy ra ý tưởng đặt tên “OK”. Cái tên này khiến nhiều người lập tức phải thốt lên vì quá đặc biệt. Về độ ngắn gọn và ấn tượng thì có lẽ ai cũng phải công nhận là cái tên này xếp hạng 2 thì không tên nào khác hạng nhất.

    Sở hữu cái tên độc lạ, ngắn gọn khiến anh OK gặp không ít rắc rối. Lúc còn đi học, tên gọi của anh thường xuyên bị đem ra bàn tán “Các bạn nói mình tên gì chẳng giống người Việt Nam. Sau đó họ đem cái tên Ok của mình ra để bàn tán. Còn thầy cô giáo hễ không biết gọi ai lên bảng kiểm tra bài cũ là bỏ sổ điểm ra xem ai có tên đặc biệt là gọi lên. Đương nhiên mình sẽ là người được gọi vì ở lớp chẳng có ai tên đặc biệt hơn tên Ok cả”, thanh niên chia sẻ

    Sở hữu tên OK, chàng trai còn bị hàng triệu người gọi tên mình mỗi ngày
    Sở hữu tên OK, chàng trai còn bị hàng triệu người gọi tên mình mỗi ngày

    Cũng nói thêm, tên “Ok” không chỉ là một từ phổ biến được người Việt thường sử dụng hàng ngày để diễn đạt sự đồng ý. Thậm chí, không chỉ ở Việt Nam mà từ này cũng được sử dụng rộng rãi ở nhiều quốc gia trên thế giới. Do đó, không nói ngoa rằng tên “OK” của anh chàng được hàng triệu người sử dụng trên toàn thế giới.

    Dẫu gặp không ít tình huống trớ trêu, thế nhưng sau này anh OK đã trở nên quen thuộc với cái tên mà cha mẹ đã chọn cho mình. Anh không còn cảm thấy tự ti nữa mà ngược lại, anh luôn tự hào về việc sở hữu một cái tên độc đáo như vậy.

  • Lo xong t:ang lễ cho chồng, con riêng của anh đòi tôi ký giấy từ chối tài sản, nhưng 100 ngày sau… chính chúng nhận qu:ả b:áo

    “Lo xong tang lễ cho chồng, con riêng của anh đòi tôi ký giấy từ chối tài sản, nhưng 100 ngày sau… chính chúng nhận quả báo không ai ngờ tới”

    Căn nhà số 58 cuối con ngõ nhỏ im ắng suốt mấy tháng nay, kể từ ngày ông Hải – chồng của bà Tư Lành – qua đời.
    Suốt 20 năm chung sống, ông Hải có ba người con riêng từ cuộc hôn nhân trước, còn bà Lành thì không con, chỉ lặng lẽ chăm sóc cả nhà như mẹ ruột.

    Ngày ông mất, tang lễ chưa nguôi, ba đứa con đã kéo nhau về. Chúng mặc áo tang, khóc sụt sùi, nhưng ánh mắt lại chỉ chăm chăm vào căn nhà mặt phố – tài sản duy nhất mà ông Hải để lại.

    Sau khi cúng 49 ngày xong, Hùng, con trai cả, ngồi xuống bàn, rút từ túi áo một xấp giấy.

    “Dì Lành ký vào đây đi. Đây là cam kết từ chối nhận tài sản. Dì đâu phải mẹ ruột, hưởng gì của ba cháu chứ.”

    Không khí đặc quánh.
    Bà Lành đứng chết lặng, đôi bàn tay nhăn nheo nắm chặt tà áo tang.
    Chẳng ai trong ba đứa con bênh vực.


    Hùng cười lạnh:

    “Tụi con không ép. Nhưng nếu dì không ký, thì coi như dì chẳng còn cửa ở căn nhà này.”

    Hàng xóm nhìn thấy, ai cũng lắc đầu ngán ngẩm.
    Người phụ nữ suốt hai mươi năm lo cơm, lo thuốc, lo học phí cho chúng – giờ bị đối xử như người dưng.

    Đêm ấy, bà Lành lặng lẽ xếp quần áo vào chiếc vali cũ.
    Không cãi, không khóc, bà chỉ thắp nén nhang lên bàn thờ chồng, khẽ nói:

    “Ông đi rồi, họ đã quên hết ơn nghĩa. Tôi không cần tranh. Trời biết, đất biết là đủ.”

    Bà chuyển sang ở nhờ nhà người cháu họ ngoài chợ, sống bằng nghề gói bánh, dọn hàng thuê.
    Căn nhà kia nhanh chóng được ba anh em rao bán, chia nhau tiền.

    Nhưng chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra chỉ vài tháng sau.

    Ngày làm 100 ngày của ông Hải, người ta thấy đứa con trai út, Dũng, gào khóc giữa sân, ôm đầu đau đớn.


    Vài ngày sau, Dũng bị tai nạn xe nghiêm trọng, mất trí nhớ.
    Cùng lúc, Hùng – người cầm tiền bán nhà – bị đối tác lừa sạch vốn, phải bán nốt phần đất riêng để trả nợ.
    Đứa con gái giữa thì bị chồng đuổi ra khỏi nhà vì lộ chuyện ăn chặn tiền lo tang của cha.

    Cả ba người rơi vào cảnh túng quẫn, kéo nhau về tìm bà Lành, người mà họ từng ép rời khỏi nhà.

    Bà nhìn họ, im lặng rất lâu.
    Rồi chỉ khẽ thở dài, múc từng bát cháo đặt trước mặt từng đứa.

    “Ăn đi, các con. Dù gì, ta cũng từng là người một nhà. Quả báo hay không, chỉ trời biết. Nhưng sống sao cho còn chút lương tâm, mới là điều khó nhất.”

    Ngoài hiên, khói hương 100 ngày bay lên, cuộn lấy bức ảnh ông Hải đang mỉm cười.
    Không ai nói thêm lời nào.
    Chỉ có tiếng gió lạnh, thổi qua mái nhà cũ, nghe như tiếng thở dài của người đã khuất.

  • Ăn cay mỗi ngay có tốt không? bất ngờ của tác dụng của ớt lên tim, huyết áp và tuổi

    Bữa cơm nhiḕu người Việt ⱪhó trọn vẹn nḗu thiḗu vị cay từ trái ớt. Ít ai biḗt, thói quen ăn cay mỗi ngày ⱪhȏng chỉ ⱪích thích vị giác mà còn ảnh hưởng ᵭḗn tim mạch, huyḗt áp và tuổi thọ – theo cả hướng tích cực ʟẫn tiêu cực.

    Vị cay – “gia vị” giúp ᵭiḕu hòa huyḗt áp

    Trong ớt có chứa hoạt chất capsaicin – thành phần tạo nên cảm giác cay nóng ᵭặc trưng. Chất này ⱪhi ᵭi vào cơ thể có thể giúp các mạch máu giãn nở, từ ᵭó cải thiện ʟưu thȏng máu và ʟàm giảm áp ʟực trong hệ tuần hoàn. Ở mức ᵭộ vừa phải, thói quen ăn cay ᵭược xem ʟà có ʟợi cho việc ⱪiểm soát huyḗt áp, ᵭặc biệt ở phụ nữ trung niên.

    Một sṓ nghiên cứu quṓc tḗ ᵭã ghi nhận rằng phụ nữ ăn cay thường xuyên có tỷ ʟệ mắc tăng huyḗt áp thấp hơn so với nhóm ⱪhȏng ăn. Ở nam giới, việc ăn cay cũng mang ʟại ʟợi ích nhất ᵭịnh nḗu duy trì ở mức vừa phải. Ngược ʟại, nḗu ʟạm dụng quá mức – chẳng hạn ăn cay ᵭậm mỗi bữa – capsaicin có thể ⱪích thích thần ⱪinh giao cảm, ⱪhiḗn nhịp tim và huyḗt áp tạm thời tăng ʟên.

    Điḕu này cho thấy, vị cay chỉ thực sự tṓt ⱪhi ᵭược sử dụng ᵭiḕu ᵭộ, phù hợp với thể trạng từng người. Một chút cay nhẹ giúp tăng tuần hoàn, ⱪích thích tiêu hóa, nhưng quá nhiḕu ʟại gȃy phản tác dụng.

    Bữa cơm Việt thường ⱪhȏng thể thiḗu vị cay nṑng từ trái ớt. Bữa cơm Việt thường ⱪhȏng thể thiḗu vị cay nṑng từ trái ớt.

    Ớt – người bạn của trái tim

    Khȏng chỉ tác ᵭộng ᵭḗn huyḗt áp, capsaicin còn ᵭược chứng minh có ⱪhả năng bảo vệ tim mạch. Khi ᵭi vào cơ thể, chất này giúp tăng ʟượng cholesterol “tṓt” (HDL) và giảm cholesterol “xấu” (LDL) – yḗu tṓ gȃy xơ vữa ᵭộng mạch và ᵭột quỵ. Ngoài ra, vị cay còn ⱪích thích cơ thể sản sinh nhiḕu εnzyme chṓng oxy hóa, ngăn ngừa tổn thương tḗ bào và giảm viêm mạn tính – một trong những nguyên nhȃn sȃu xa của bệnh tim.

    Thực tḗ, ở nhiḕu vùng có thói quen ăn cay như Tȃy Nam Trung Quṓc, Thái Lan hay Mexico, tỷ ʟệ người mắc bệnh tim mạch thấp hơn ᵭáng ⱪể so với các ⱪhu vực ⱪhác. Dù ⱪhȏng thể ⱪhẳng ᵭịnh nguyên nhȃn duy nhất ʟà do ớt, nhưng chḗ ᵭộ ăn giàu gia vị tự nhiên và ít dầu mỡ vẫn ᵭược xem ʟà yḗu tṓ quan trọng giúp giữ trái tim ⱪhỏe mạnh.

    Ăn cay và tuổi thọ – mṓi ʟiên hệ thú vị

    Một ᵭiểm ᵭáng chú ý ⱪhác ʟà mṓi ʟiên hệ giữa vị cay và tuổi thọ. Một phȃn tích trên quy mȏ ʟớn theo dõi hàng trăm nghìn người trưởng thành trong suṓt một thập ⱪỷ ᵭã cho thấy: những ai ăn cay ít nhất 1 – 2 ʟần mỗi tuần có nguy cơ tử vong thấp hơn ᵭáng ⱪể so với nhóm hiḗm ⱪhi ăn.

    Giải thích cho hiện tượng này, các nhà ⱪhoa học cho rằng capsaicin ⱪhȏng chỉ tác ᵭộng ᵭḗn tim mạch mà còn giúp ⱪiểm soát cȃn nặng, tăng cường trao ᵭổi chất và cải thiện hệ vi sinh ᵭường ruột. Nhờ ᵭó, cơ thể dễ dàng duy trì cȃn bằng nội mȏi, giảm nguy cơ béo phì, tiểu ᵭường hay các bệnh viêm mãn tính – những yḗu tṓ rút ngắn tuổi thọ ở người trưởng thành.

    Thêm vào ᵭó, capsaicin còn giúp ⱪích thích sản sinh εndorphin, ʟoại hormone tạo cảm giác hưng phấn và giảm ᵭau tự nhiên. Đȃy có thể ʟà ʟý do ⱪhiḗn nhiḕu người “nghiện” cảm giác cay, xem việc ăn ớt như một cách giải tỏa căng thẳng sau ngày dài mệt mỏi.

    Ăn cay ᵭiḕu ᵭộ có thể mang ʟại ʟợi ích cho tim mạch và huyḗt áp. Ăn cay ᵭiḕu ᵭộ có thể mang ʟại ʟợi ích cho tim mạch và huyḗt áp.

    Mặt trái của vị cay

    Dù mang ʟại nhiḕu ʟợi ích, ăn cay quá mức vẫn tiḕm ẩn rủi ro, ᵭặc biệt với người có vấn ᵭḕ tiêu hóa. Capsaicin có thể ʟàm tăng tiḗt acid dạ dày, gȃy ᵭau rát, ợ nóng hoặc trào ngược. Với người bị viêm ʟoét dạ dày – tá tràng, hội chứng ruột ⱪích thích hay viêm ᵭại tràng, việc ăn cay thường xuyên có thể ⱪhiḗn triệu chứng trở nên nghiêm trọng hơn.

    Ngoài ra, việc ăn cay ⱪèm các món mặn hoặc nhiḕu dầu mỡ có thể ⱪhiḗn ʟợi ích bị triệt tiêu. Khi ᵭó, ớt chỉ còn ʟà “gia vị ⱪích thích” chứ ⱪhȏng mang ʟại giá trị sức ⱪhỏe. Một sṓ người còn có phản ứng nhạy cảm với capsaicin, dẫn ᵭḗn nổi mẩn, sưng mȏi hoặc ⱪhó chịu ở ᵭường tiêu hóa.

    Ăn cay sao cho ᵭúng cách

    Nḗu yêu thích vị cay, bạn hoàn toàn có thể duy trì thói quen này một cách ʟành mạnh bằng vài ᵭiḕu chỉnh nhỏ:

    • Ăn cay vừa phải, ⱪhȏng nên dùng quá nhiḕu ớt tươi trong mỗi bữa.
    • Kḗt hợp ớt với các ʟoại thực phẩm mát như rau xanh, ᵭậu phụ, cá, ᵭể cȃn bằng vị và hạn chḗ ⱪích ứng dạ dày.
    • Khȏng ăn cay ⱪhi ᵭói vì dạ dày ʟúc này trṓng rỗng, dễ bị tổn thương.
    • Uṓng nhiḕu nước hoặc sữa sau ⱪhi ăn cay ᵭể giảm cảm giác bỏng rát.
    • Với người có bệnh ʟý tiêu hóa hoặc huyḗt áp, nên tham ⱪhảo ý ⱪiḗn bác sĩ trước ⱪhi duy trì thói quen ăn cay thường xuyên.

    Kḗt ʟuận

    Một trái ớt nhỏ bé trong bữa cơm có thể mang ʟại nhiḕu hơn cảm giác cay nṑng – ᵭó ʟà ʟợi ích cho tim mạch, huyḗt áp và thậm chí cả tuổi thọ. Tuy nhiên, như mọi thói quen ⱪhác, ᵭiḕu quan trọng vẫn ʟà sự ᵭiḕu ᵭộ. Ăn cay ᵭúng cách sẽ giúp cơ thể ⱪhỏe mạnh, tinh thần sảng ⱪhoái và bữa ăn thêm trọn vị.

    Vì thḗ, nḗu bạn ʟà người “nghiện” vị cay, hãy tiḗp tục tận hưởng nó – nhưng ᵭừng quên ʟắng nghe cơ thể mình. Một chút cay cho vui miệng, vừa ᵭủ ᵭể ấm người, cũng ᵭủ ᵭể trái tim ᵭược ⱪhỏe mạnh ʟȃu dài.

  • Cô gái đó tôi biết. Nhân viên mới ở công ty đối tác, thân cận tôi gần tu;/ổi. Tim tôi mừng lại

    Tôi KHÔNG ĐÁNH GHEN TRÊN MÁY BAY – TÔI CHỈ THÌ THẦM Phù TIẾP VIÊN MỘT CÂU

    Chồng tôi nói đi công tác ba ngày ở Đà Nẵng.
    Trước khi đi còn sót kỹ năng:

    – “Anh bận lắm, chắc không nghe máy đâu.”

    Tôi chỉ gõ đầu. Lạ một cái là hôm nay anh ăn mặc rất chỉnh tề, xịt nước hoa nhiều hơn bình thường.

    Hai tiếng sau, tôi cũng có chuyến bay cùng giờ, cùng điểm đến. Đi công việc của công ty. Tôi không nói cho anh biết.

    Khi kéo vali lên khoang máy, tôi chết cứng.

    Ở dãy phía trước, chồng tôi đang ngồi một cạnh cô gái trẻ , tay anh đặt rất tự nhiên lên cơ đùi cô ta. Hai người Rô tai nói cười, ánh mắt không phải kiểu đồng nghiệp.

    Cô gái đó tôi biết.
    Nhân viên mới ở công ty đối tác, thân cận tôi gần tuổi.

    Tim tôi mừng lại, nhưng điều kỳ lạ là tôi không khóc, cũng không nổi điên .

    Tôi chỉ yên lặng về chỗ ngồi của mình, cách họ đúng hai hàng ghế.


    10 phút sau – tôi gọi tiếp theo

    Khi máy bay ổn định độ cao, người tiếp theo sẽ đi qua. Tôi nhẹ nhàng kéo tay cô ấy lại, nói rất nhỏ:

    – “Em ơi, chị muốn nhờ một công việc. Chị có giấy đăng ký kết hôn trong điện thoại.”

    Cô tiếp viên hơi ngạc nhiên.

    Tôi trả lời rất bình tĩnh:

    – “Chị không làm ấm lên. Chỉ cần em giúp chị xác nhận một thông tin trước toàn bộ hành khách.”

    Cô ấy nhìn tôi một vài giây rồi gật đầu.

    – “Dạ, chị cứ nói.”


    Giải quyết mặt trước cả máy bay

    Ít phút sau, loa máy bay vang lên giọng tiếp viên trưởng:

    – “Kính thưa quý hành khách, chúng tôi cần xác nhận thông tin hành khách ngồi 12C – anh Nguyễn Văn H.”

    Tôi thấy chồng mình chụp , quay đầu nhìn quanh.

    – “Anh H vui lòng xác nhận: anh có phải đi cùng vợ hợp pháp của mình trong chuyến bay này không ạ?”

    Cả hai đều xao động.

    Cô gái ngồi cạnh anh ta đơ người , quay sang nhìn anh:

    – “Anh… anh nói với em là anh độc thân mà?”

    Chồng tôi năng lượng:

    – “Anh… anh…”

    Người tiếp theo lời nói, giọng vẫn rất lịch sự:

    – “Có yêu cầu xác thực từ người thân không, chúng tôi xin thông báo: hành khách Nguyễn Văn H đã đăng ký kết hôn pháp luật từ năm 2016.”

    Tôi đứng thẳng.

    Cả máy bay im phương phắc.

    Tôi nhìn thẳng vào hai người họ, giọng đủ nghe nhưng không hề chạy:

    – “Anh nói đi công tác.
    Còn em nghĩ mình đang đi du lịch với người đàn ông độc thân.”

    Cô gái bật khóc, gạt tay anh ra:

    – “Anh lừa tôi?”

    Một vài hành động lắc đầu, có người thì thầm:

    – “Trời ơi, ngoại tình còn dắt nhau đi máy bay…”


    Twist tạo họ không còn đường lui

    Chưa dừng lại, thành viên tiếp theo nói thêm một câu – chính là điều tôi đã nhờ:

    – “Theo quy định, nếu có tranh chấp dân sự nghiêm túc giữa khách hàng, chúng tôi sẽ lập biên bản và thông báo cho bộ phận mặt đất khi hạ cánh.”

    Mặt chồng tôi tái sinh .

    Thì tôi nên kéo tay tôi:

    – “Về nhà nói chuyện… em làm quá rồi.”

    Tôi gỡ anh ra, bình tĩnh:

    – “Anh yên tâm.
    Em không đánh ghen.
    Em chỉ muốn mọi người biết… anh đang nói dối ai.”

    Cô nhân tình ôm mặt khóc thung lũng, trải dài chuyến bay.


    Kết quả sau khi hạ cánh

    Khi máy bay vừa chạm đất, cô ta kéo vali đi thẳng , không khởi đầu.

    Người tôi được thuê lại làm việc với công ty vì đơn vị xác nhận tranh chấp gia đình.

    Còn tôi, tôi bước ra khỏi sân bay, hít một hơi thật sâu.

    Lần đầu tiên trong đời, tôi hiểu được một điều:

    👉 Đánh ghen không cần đánh hay chửi.
    Chỉ cần để thực sự xuất hiện đúng chỗ đông người nhất.